3 Điều Ước (#1)


Người đăng: trieuhai50@

Bầu trời chiều nhã về Tây, mọi người tấp nập về nhà sau một ngày làm việc mệt
mỏi hay đi hoc về.
" A. A. A...cuối cùng cũng tan tầm rồi, mệt mỏi quá. " Thanh niên này là Lý
Khôi, năm nay 20 tuổi, đang làm việc tại 1 công ty máy tính nhỏ. Sở thích là
đọc tiểu thuyết, anime, thường thường hâm mộ và ảo tưởng những nhân vật trong
tiểu thuyết, có thể xuyên việt, phế vật nghịch tập, v..v.
Lý Khôn đi đến 1 con đường ngã tư khá là vắng vẻ, chợt thấy 1 bé trai khoảng
5-6 tuổi sắp bị một chiếc xe máy lao nhanh va vào. Cậu xông lên đẩy cậu bé
trai ra, cậu né trai tránh thoát nhưng cậu thì lại không tránh được bởi vì
chiếc xe lao với tốc độ qua nhanh. Crít...cậu lăn ra 4-5 mét mới dừng lại
" Bé trai kia thế nào rồi? Bây giờ mình chết không biết ba mẹ thế nào? Cha, Mẹ
có đau lòng khi biết tin mình chết không? " Đó là những suy nghĩ cuối cùnh của
cậu. Trùng hợp có 1 vị thần cải trang một người trung niên đi qua đường nhìn
thấy cậu làm tất cả mọi việc.
" Thật là 1 thanh niên tốt. Nể tình mi có tấm lòng hiền hậu ta sẽ cho mi 3
điều ước vậy." Nói rồi ông phất tay thu linh hồn của Lý Khôn rồi biến mất.
" Ta đang ở đâu đây? Ta không phải đã chết rồi sao? Chẳng lẽ đây là địa phủ?"
Khi Lý Khôn tỉnh dậy thì thấy xung quanh là một mảnh hắc ám làm cậu khiếp sợ.
" Người trẻ tuổi, đây không phải là địa phủ đâu mà phải sợ." " Ai đang nói
chuyện đó?" " Là ta. Người trẻ tuổi." Lý Khôn quay đầu lại phát hiện 1 ông lão
đang mỉm cười nhìn mình. Cậu hỏi: " Ông là ai? Tại sao tôi lại ở đây?" " Ta là
1 vị thần, khi đi ngang qua thấy cậu làm việc tốt nên ta mang cậu đến đây. Vì
việc tốt của cậu ta có thể cho cậu 3 điều ước, có điều ước gì thì nói đi người
trai trẻ. Nhớ kĩ, chỉ có 3 điều ước thôi nhé."
" Ước gì cũng được ạ?" " Ừm! Ước gì cũng được." " Vậy hãy cho tôi xuyên qua
Dragon ball thế giới thành Songoku lúc chỉ có 10 tuổi."
" Được. Còn 2 điều ước." " Cho tôi một hệ thống có thể xuyên việt sang những
thế giới khác và hệ thống này có những gì mà tôi cần." " Được rồi người trẻ
tuổi, chúc ngươi lữ trình may mắn." Nói rồi ông phất tay áo lên Lý Khôn biến
mất.
Nơi đây là núi Paozu, có rất nhiều đọng vật sinh sống tại trên vùng núi này.
Trên ngọn núi này có 1 toà nhà nhỏ lập sừng sững tại đây, lúc này đang có 1
cậu bé đứng ở trước căn nhà ngẫn người, đó là Lý Khôn.
" Đây không phải là mơ? Ta thực sự xuyên qua rồi?" Lý Khôn bóp tay của mình,
đau đớn khiến cậu biết đây là thật. " Ha ha, xuyên qua rồi, vậy mà thật sự
xuyên qua rồi,nếu ta đã xuyên qua vậy từ bây giờ ta sẽ là Songoku, nếu ta đã
đến rồi thì Vegeta, xin lỗi Bulma sẽ là của ta đấy. Bulma, Chi-Chi ta đến rồi
cạc cạc"
Lý Khôn à không là Songoku gọi ra hệ thống để nghĩ ra những đồ vật mà mình cần
khi ước điều ước thứ 3 đó. " Ừm..đầu tiên cần máy để luyện tập, sức bền và cực
hạn là gấp máy luyện tập ở địa cầu trước kia gấp 50 lần, có máy trọng lực
nhiều nhất gấp 500 lần, đậu thần, thuốc kích phát tiềm năng an toàn, phòng
thời gian, vũ không thuật, kamehameha? Không được, kamehameha đến quy lão sau
đó hãng học sau đi, phương pháp biến thân ssj1( của Son nguyên tác, có cả kí
ức lúc phẫn nộ đó để biến ssj), ssj2, ssj3, ừm....đúng rồi, ta sẽ không đi
theo con đường cũ của Songoku nguyên tác kia, nếu đi theo chẳng phải qua buồn
chán tẻ nhạt sao, phương pháp biến mystic, biến ssj god, ssj god cấp 2( thần
cấp 2), cấp 3,...,thần vương, bùa không bình cảnh, thuốc tăng chỉ số thông
minh gấp 4,dịch chuyển tức thời, cõ lẽ vậy là đủ rồi nhỉ? Thôi, có vậy là đủ
rồi từ ngày mai bắt đầu luyện tập, ha ha, Vegeta, Frieza...ác mộng của các
ngươi sắp tới rồi."


Dragon Ball Chi Huyễn Tưởng - Chương #1