Phản Bội


Người đăng: deanandy999

Chương 1

Năm 2500.

Trái Đất, thế giới nơi mà con người đứng đầu chuỗi thức ăn, hiện tại đang sống
trong thời đại khoa học kỹ thuật hiện đại. Tuy nhiên, dù sống ở đâu, vào thời
điểm nào thì hai thứ quan trọng nhất, chính là tiền và quyền.

Hiện tại, không còn các quốc gia, không còn các tổ chức khủng bố, chỉ còn có
những tổ chức nắm quyền điều hành các nơi trên thế giới như những ông vua, mà
đứng đầu, là hội Quyền Lực. Sự nổi tiếng của nó không phải là do cái gì khác,
mà là do thực lực, sự tàn nhẫn, cũng như khả năng lãnh đạo của những kẻ đứng
đầu. Đối đầu với nó là tổ chức Shield, một tổ chức ngang tầm, danh tiếng và
thực lực hoàn toàn không kém so với hội và vì vậy nên hai tổ chức đã ở trong
trạng thái như nước với lửa trong một khoảng thời gian dài và nó đã kết thúc,
trong ngày hôm nay.

Khu ổ chuột, Châu Mỹ.

Hiện tại, nơi đây đang có một cuộc rượt đuổi giữa hai con người. Một người có
mái tóc vàng đen, đôi hắc mâu nham hiểm, khuôn mặt bặm trợn, dưới cằm có một
bộ râu dày và đen, tay đang cầm một khẩu súng lục truy đuổi người khác, có mái
tóc vàng rực, đôi lục mâu chính trực, khuôn mặt chín chắn, râu lún phún dưới
cằm.

Sau một hồi truy đuổi thì cả hai đi đến ngõ cụt, lúc này người đàn ông mắt lục
mới quay lại và lên tiếng, đôi mắt ánh lên một tia tức giận:


  • Ta thật không hiểu, tại sao ngươi lại bán đứng Shield cho hội Quyền Lực?
    Tại sao ngươi lại giết Roman, người coi ngươi như anh em? Và tại sao ngươi lại
    muốn giết ta? Trả lời đi, Seth!


  • Vì cái gì sao Dean? Là do ta muốn thế. Shield là tổ chức do ta lập nên, vì
    các ngươi đã nhúng mũi quá nhiều vào chuyện của ta! Ngươi và tên Roman đó luôn
    kiềm kẹp ta, khiến ta phải dọn hậu quả cho các ngươi sau mỗi lần phá hoại. Tại
    sao ta lại phải làm như vậy, trong khi ta giỏi hơn thế!? Hunter nói đúng, chỉ
    có hội Quyền Lực mới thỏa mãn được ta.


Seth cười lạnh nói, khuôn mặt tràn đầy sự thỏa mãn. Lúc này, Dean nhíu mày,
bởi vì hắn hiểu những điều y nói là có ý gì. Hắn không khỏi mặc cảm cho Roman,
cũng như cho bản thân, bởi vì bị chính người mà mình coi là anh em, là người
mà mình tin tưởng, đâm một nhát sau lưng. Hắn vẫn nhớ rõ sự phẫn nộ và không
cam tâm của Roman khi thấy Seth cùng với Hunter nói chuyện một cách vui vẻ.
Hiện tại, dù Seth đã nói vậy, nhưng hắn vẫn không thể tin rằng, người sắp lấy
mạng hắn, lại là chiến hữu bao lâu nay.

Trong lúc Dean đang suy nghĩ, Seth đã cắt ngang dòng suy nghĩ đó và nói:


  • Báo cho ngươi biết một tin vui, đó là hội Quyền Lực đang rất mong được nhìn
    thấy xác ngươi đấy. Bây giờ, vĩnh biệt người anh em.


  • Ha ha ha, nếu vậy thì ngươi đi cùng với ta luôn đi, Seth!


Vào lúc mà tia laze xuyên qua đầu của Dean, cũng là lúc hắn bấm vào một thứ,
sau đó thì buông tay. Khi vật đó rơi xuống, Seth đã nhìn thấy thứ đó và liền
có ý định chạy trốn, nhưng mọi thứ đã muộn rồi:


  • Chết tiệt, là kíp nổ của bom X!

Bom X, loại bom nổi danh với sức hủy diệt cực lớn, đã nổ tung, mang theo hai
mạng người, cùng với mọi vật trong bán kính 50km ở nơi đây.


  • Đau quá! Hóa ra đây là cảm giác chết sao?

Dean thầm than, lúc này hắn mở mắt ra và thấy bản thân đang nằm trên giường, ở
trong một căn phòng trắng toàn mùi cồn và thuốc sát trùng, thế là hắn nhận ra
là hắn đang ở trong bệnh viện. Lúc này, hắn định đứng dậy nhưng lại phát hiện
toàn thân tê cứng, muốn cử động tựa hồ là chuyện không thể, vì vậy hắn đã lên
tiếng hỏi cô y tá kế bên:


  • Chị ơi, tại sao tôi lại...


  • Aizz! Tội nghiệp cậu bé đáng thương! Lúc nãy một chiếc xe tải tông thẳng
    vào cậu. Tên tài xế bỏ chạy nên người dân đưa cậu vào đây đấy.


Cô y tá nhanh chóng cắt ngang lời Dean và những lời cô nói đã khiến hắn ngạc
nhiên, vì vậy hắn đã hỏi:


  • Thế chị cho em hỏi, bây giờ là năm nào.


  • Hiện tại là năm 2014...


Cô y tá thuận tiện trả lời, nhưng lúc này, Dean ngoại trừ câu "Hiện tại là năm
2014", còn lại thì hắn đã không nghe được gì nữa rồi, bởi vì hiện tại, hắn đã
sốc tới mức run rẩy. Hắn quay về quá khứ!? Sao có thể như thế được?


Đột Kích - Chương #1