Người đăng: ٩(^‿^)۶
Sau khi đã hoàn thành của mình một đấu một, hai đấu hai trận đấu, Sử Lai
Khắc Bát Quái tụ hội lại.
“ Mập mạp, lần này ủy khuất ngươi rồi “ Đường Miên Phong cười nói.
“ Nơi nào, nơi nào, Phong ca ngài thay thế làm ta được nghỉ ngơi chẳng là
thoải mái quá rồi . “ Mã Hồng Tuấn này tiện nhân vẫn tiện nở nụ cười.
“ Mọi người đi thôi “ Đái Mộc Bạch đi đầu hàng, phất tay lên.
Khi đi ngang qua Mã Hồng Tuấn, Đường Miên Phong đột nhiên bị hắn giữ lại
“ Phong ca, nhất định phải chiến thắng “ Bàn tay mập mạp hơi run run
Đường Miên Phong sững sờ, sau đó trong mắt hiện lên mỉm cười, vỗ vỗ tay hắn
sau đó hét lớn
“ Tất thắng !“
Mấy người còn lại hơi ngạc nhiên, sau đó cũng đồng thời hét lớn
“ Tất thắng ! “
Trung tâm của Tác Thác đại đấu hồn tràng - Chủ đấu hồn tràng.
Nơi này cũng không hề giống với các khu tràng rối loạn mà những người bình dân
đang xem cuộc chiến có thể tưởng tượng ra, ngược lại nếu bọn họ tới đây, nhất
định sẽ tưởng rằng đây mới là khu chiến đấu thực sự.
Chủ đấu hồn tràng ở giữa trung tâm, diện tích so với phân đấu hồn tràng có vẻ
lớn hơn một chút, kì lạ nhất là tại giữa trung tâm chủ đấu hồn tràng lại cực
kì im lặng.
Bởi vì chung quanh cũng không hề có khán đài mà tất cả hoàn toàn là do sương
khói bao phủ tạo thành, chỉ có thể chứng kiến các cảnh tượng thông qua vách
ngăn thủy tinh trước mặt, để có thể cất dấu bối cảnh thâm hậu của các vị khách
quý ngồi xem.
Những người ở đây ai cũng không muốn dễ dàng bộc lộ thân phận của mình, cảnh
tượng cũng không như người dân bình thường hoan hô một cách ầm ĩ.
Bọn họ chính là muốn tìm kiếm cái cảm giác kiêu ngạo cùng cao cao tại thượng
của bản thân mình.
Càng huống chi nơi này chính là một nơi cá cược lớn, nên tất cả những người
xem tràng đấu phụ cận đều muốn cách nhau xa xa, bởi vì tránh cho những quý tộc
trong lúc thua bạc tức giận mà sinh ra mâu thuẫn, việc ẩn đi thân phận càng
thêm trọng yếu, ít nhất mọi người sẽ không biết mình thắng cược là ai, cho dù
muốn trả thù cũng không có biện pháp.
Vách ngăn thủy tinh mặc dù từ bên ngoài không thể thấy được cảnh tượng bên
trong nhưng tại trung tâm của chủ đấu hồn tràng có một ngọn lửa màu vàng huyễn
lệ lập lòe chiếu sáng, mà đấu hồn thai nơi này cũng vô cùng lớn, bởi vì nguyên
nhân có đến hàng ngàn người xem, phạm vi đường kính của đấu hồn thai ước chừng
hơn bảy mươi thước.
Đừng nói là mười người tham gia đoàn chiến đấu hồn, cho dù hai bên có đến trăm
người ở nơi này chém giết thì cũng có thừa chỗ.
Tại trung tâm của chủ đấu hồn tràng, tổng cộng có hơn mười hai gian phòng
khách quý, bình thường phòng khách quý có hơn ba trăm hai mươi gian, những
phòng này tựa hồ không có khi nào trống cả. Mỗi phòng khách quý cao cấp hầu
như đều có chủ nhân, mà bình thường những phòng khách quý này hàng năm đều
không còn dư cái nào.
Đột nhiên, giữa trung tâm chủ đấu hồn tràng vốn đã sáng rõ giờ ánh đèn màu
vàng lại được gia tăng, mà tất cả quang mang không phải chiếu ra bốn phía mà
tập trung lại giữ trung tâm chủ đấu hồn tràng, tựa như một cái cột ánh sáng
màu vàng rực rỡ từ trên trời chiếu thẳng xuống, vừa đủ bao phủ cả đài đấu hồn.
Chỉ từ một ngọn đèn hồn khí đạo đó mà nhìn ra, đủ hiểu đấu hồn tràng có thực
lực đến mức nào.
Tại ở giữa đấu hồn thai, trên mặt đất đột nhiên nổi lên một khối cầu đường
kính khoảng hai thước, rồi chậm rãi bay lên, có thể thấy viên cầu đó bay lên
rồi hạ trên một cây kim trụ to lớn, mà ở bên cạnh kim trụ lúc này có một vị nữ
lang đang đứng dựa vào.
Nữ lang nhìn qua có bộ dáng khoảng mười tám mười chín tuổi, một thân y phục
dài màu trắng đoan trang, mái tóc dài không buộc thỏa sức tung bay. Bộ ngực
phong mãn động lòng người của nàng cùng với chiếc eo nhỏ đều hiện ra sự hấp
dẫn kinh người. Trong tay cầm một khếch âm hồn đạo khí hình trùy, trên mặt nở
một nụ cười quen thuộc của công việc.
" Rất hân hạnh được gặp lại các vị khách quý ." Nữ lang y phục trắng từ đường
biên của khu đấu đi ra, tại chỗ xoay một vòng hướng đến khán đài xung quanh
phất phất tay. Khi nàng bước lên đài thì khu vực xung quanh từ từ yên lặng,
rất nhanh khôi phục lại trạng thái bình thường, tự nhiên không lưu lại một tia
dấu vết nào.
" Có thể thay mặt các vị ở đây được chủ trì một trận đoàn chiến đấu hồn lớn
trên chủ đấu hồn tràng thế này, quả thực là rất vinh dự. Hi vọng các vị khách
quý hôm nay có thể vui vẻ hết mình. Hôm nay sau khi xem xét lại một hồi, chúng
ta quyết định đêm nay chỉ an bài một trận đấu hồn này. Mặc dù song phương đối
chiến chỉ là cấp bậc hồn tôn, nhưng là bọn họ cũng tự mình có được Ngân đấu
hồn huy chương danh dự. Cho nên quan sát từ trên người mỗi kẻ trong bọn họ mà
nói, ta thấy rằng hai chữ thiên tài là hoàn toàn hợp lý. Ngay sau đây ta sẽ
tiến hành giải thích cho các vị khách quý, đầu tiên ta xin nói qua về tình
huống của song phương chiến đấu hôm nay ."
" Hoàng đấu chiến đội, đội trưởng : Ngọc Thiên Tâm, Lam Điện Bá Vương Long hồn
sư."
" Sử Lai Khắc Bát Quái chiến đội, đội trưởng : Tà Mâu Bạch Hổ, Bạch Hổ hồn sư
"
Vị nữ lang chủ trì trận đấu này mỗi lần giới thiệu về tình huống của song
phương đều có rất nhiều kĩ xảo đặc biệt, mục đích rất đơn giản, chính là muốn
gây cho mỗi vị khách ngồi xem ở đây có cảm giác mong chờ.
" Phía dưới xin mời đội viên của hai đội lên tràng đấu."
Vừa nói xong, quang mang màu trắng đột nhiên từ trên người vị chủ trì này tỏa
ra mãnh liệt, ngay sau đó mái tóc dài màu đen tuyền của nàng đột nhiên hoàn
toàn chuyển thành màu trắng, mà sau lưng yên lặng xuất ra một đôi cánh chim
màu trắng thanh khiết. Ba cái hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện trên người
nàng, khi cái hồn hoàn thứ ba lóe sáng lên, đôi cánh chim liền nhẹ nhàng vẫy
động, tay cầm cái khuếch âm hồn khí đạo bay lên trời.
Từ hai bên đấu hồn thai, hai cánh cửa vô thanh vô tức đồng thời mở ra, đội
viên song phương cùng lúc tiến vào tràng đấu, hướng trung ương của chủ đấu hồn
tràng đi tới.
Bên trái chính là Hoàng Đấu chiến đội, đi đầu không phải Lam Điện Bá Vương
Long hồn sư Ngọc Thiên Hằng, mà lại là Ngọc Thiên Tâm . Theo sau hắn là Ngọc
Thiên Hằng, lúc này hắn vẻ mặt tử khí như muốn sát nhân. Theo sát hai người
chính là Thạch gia huynh đệ, liền sau là Phong Linh Điểu Ngự Phong. Đi ở cuối
cùng chính là Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh hai nữ.
Phía bên phải đi ra, người dẫn đấu là Đái Mộc Bạch, sau đó là Đường Tam cùng
Đường Miên Phong . Kế đến là Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh . Ninh Dung Dung cùng
Áo Tư Tạp hai cái phụ trợ hệ hồn sư đi ở cuối cùng.
Ánh mắt của Đường Miên Phong cùng Ngọc Thiên Tâm trên không trung va chạm
.Trong chốc lát, cả đấu hồn tràng tựa hồ vang lên một mảng long ngâm phượng
minh.
Đái Mộc Bạch thì nhìn về phía Ngọc Thiên Hằng . Ngọc Thiên Hằng trong lòng cảm
thấy lạnh giá, khi nhìn vào cặp Tà Mâu của Đái Mộc Bạch, hắn lập tức cảm thấy
một cỗ áp lực mãnh liệt ập thẳng tới mặt. Hắn ngay lập tức hiểu được người này
là một đối thủ so với mình không yếu hơn bao nhiêu, tuyệt không phải dễ dàng
đối phó được. Nhưng càng là như vậy, trong lòng hắn càng là tức giận
“ Rút cục khi nào ta mới có thể tự tay báo thù đây “
Độc Cô Nhạn cùng Diệp Linh Linh hai nữ thì nghịch ngợm lè lưỡi trừng mắt về
phía Đường Miên Phong, ý nói bọn ta sẽ không nhường.
Lạnh lùng quan sát nhau, trong mắt song phương đồng thời bộc phát ra quang
mang chói mắt. Đấu hồn chưa bắt đầu nhưng khí thế của song phương đã va chạm
lẫn nhau rồi.
" Hồn sư hai bên tham gia đoàn chiến đấu hồn xin hãy chú ý, bây giờ các ngươi
bắt đầu chia ra, có thời gian để sẵn sàng gọi ra vũ hồn của chính mình. Khi ta
tuyên bố bắt đầu thì song phương mới được công kích. Chiến thắng chỉ khi một
bên nhận thua hoặc hoàn toàn đánh rơi kẻ địch khỏi đấu tràng này."
Đang bay ở giữa không trung, người chủ trì vừa vuốt ve đôi cánh trắng như
tuyết của chính mình, một bên dùng thanh âm nhu nhuyễn động lòng người hướng
tới đội viên hai đội nói.
Nghe thấy những âm thanh nhu mĩ này, những vị khách quý đang theo dõi cuộc
chiến tại đấu hồn tràng này bắt đầu lộ ra một vẻ hưởng thụ mà trong tai các
thành viên của Sử Lai Khắc Bát Quái cùng Hoàng Đấu chiến đội biểu hiện trận
chiến đấu sắp bắt đầu.
Trên trung tâm của đấu hồn tràng, cơ hồ đồng thời song phương mười bốn người
đều phóng thích ra toàn bộ hồn lực của chính mình, mười bỗn cỗ chiến ý mãnh
liệt phóng lên cao.
Một đoàn lam quang chói mắt từ mi tâm của Ngọc Thiên Tâm cùng Ngọc Thiên Hằng
chợt sáng rực, lam quang trong nháy mắt từ mi tâm của hắn phát tán ra toàn
thân. Một sợi lam quang như một con rắn nhỏ bộc phát ra, tạo nên những đường
vòng nhằng nhịt chạy quanh thân thể hắn. Nhìn từ bên ngoài biến hóa của họ
cũng không có gì quá lớn, ngoại trừ trên trán có xuất hiện một cái tiêu chí
hình tia chớp màu lam quang ở bên ngoài còn cả thân thể không vì xuất ra vũ
hồn mà có biến đổi gì lớn lao.
Nhưng có một chỗ lại biến hóa hoàn toàn rõ rệt hơn hẳn sự biến hóa của tất cả
các vũ hồn khác ở đây.
Nơi xuất hiện biến hóa chính là cánh của họ . Ngọc Thiên Hằng cánh tay phải
đột nhiên bành trướng lên khiến toàn bộ ống tay áo bị bạo liệt hóa thành tro
tàn, chiều dài cánh tay tăng hơn nửa thước, kích thước cánh tay cực kì to lớn,
bên trên bao phủ đầy lân phiến màu lam, bàn tay biến thành móng vuốt, đồng
dạng cũng bao trùm hoàn toàn lân phiến, mỗi cái xương trên tay cũng trở nên
cực kì thô lớn, điện xà màu lam tím đang xoay quanh thân thể hắn không ngừng
lưu chuyển ngưng tụ vào trên cánh tay. Ba cái hồn hoàn hai vàng một tím cũng
không xoay quanh thân thể hắn như những hồn sư bình thường khác mà là xoay
quanh cánh tay biến dị đặc thù đó của hắn.
Nếu nói, biến hóa của Ngọc Thiên Hằng chỉ ở trên cánh tay phải, thì ở Ngọc
Thiên Tâm là ở cả hai tay . Hai đầu cánh tay thô dài, khác với Ngọc Thiên
Hằng, trên đó mang theo lân phiến màu tím, ngón tay biến thành móng vuốt, bao
trùm lân phiến giống nhau, trên tay mỗi một khúc xương đều trở nên cực kì to
lớn, lam điện xà màu tím không ngừng rôi trên cánh tay, hoặc là ngưng tụ, hoặc
lưu lại. Hai vàng, hai tím, một đen năm hồn hoàn giống như Ngọc Thiên Hằng ,
xoay quanh cánh tay hắn, ba cái bên phải, hai cái bên trái.
Vũ hồn của Lam Điện Bá Vương Long, bắt đầu từ cấp 30, mỗi cấp đạt một hồn
hoàn, thì một bộ phận thân thể sẽ biến dị giống với rồng. Lúc đầu, Ngọc Thiên
Hằng là 39 cấp, bởi vậy chỉ có một cánh tay như thế. Lúc này, Ngọc Thiên Tâm
đã đạt tới 58 cấp, hai cánh tay đã biến thành hình dạng giống rồng, thậm chí ở
trước ngực cũng dài ra một chút màu tím long lân. Bất kể là khí tức hay khí
thế, hắn hiện tại so với Ngọc Thiên Hằng đều cường đại hơn rất nhiều.
Ngoài hai huynh đệ bọn họ biến hóa to lớn, thì toàn trường biến hóa lớn nhất
cũng chỉ còn Độc Cô Nhạn . Mi tâm xuất hiện ra một khối lăng trụ hình vảy màu
xanh biếc, nhìn kĩ thì tất cả mọi người ngoại trừ Đường Miên Phong đều không
nhịn được cảm thấy kinh hãi, bởi vì lúc này Độc Cô Nhạn đã không còn hai chân
nữa, chính xác phải nói là hai chân dung hợp hình thành một cái đuôi rắn to
lớn.
Những người khác cũng dồn dập phóng khai vũ hồn của mình.
Lúc này người chủ trì đang phiêu phù ở trên không trung, thanh âm cực kì đơn
giản từ chiếc miệng nhỏ nhắn như hoa đào cũng nhanh chóng thoát ra.
" Bắt đầu !"
Mấy chiến hồn sư trước tiên lao vào nhau.
Đái Mộc Bạch vs Ngọc Thiên Hằng
Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh vs Thạch gia huynh đệ
Đường Tam vs Độc Cô Nhạn
Chỉ chừa lại Ngọc Thiên Tâm, Đường Miên Phong cùng đang trên bầu trời bay
lượn, tìm cơ hội đột kích Ngự Phong.
Cuối cùng Đường Miên Phong động rồi
Hồn hoàn thứ nhất và thứ ba của hắn sáng lên, trên tay xuất hiện một thanh
kiếm toàn thân vàng óng, đánh về phía Ngọc Thiên Tâm.
Ngọc Thiên Tâm không dám khinh thường, hai tay lập tức giơ lên đón đỡ
“ Keng “ Trên lân giáp để lại một vệt kiếm trắng.
“ Cứng quá “ Đường Miên Phong nghĩ thầm.
Ngay lúc Ngọc Thiên Tâm định nhân cơ hội phản kích, một tiếng kêu thảm thiết
vang lên
“ Aaaaaaaaaa “
Kẻ kêu thảm chính là Ngự Phong, toàn thân hắn bây giờ cháy đen, như một con
chim nướng.
Ra là vừa lúc tấn công Ngọc Thiên Tâm, Đường Miên Phong liền sử dụng của mình
“ Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ “ với Ngự Phong . Mà với đã tiến hóa làm vạn năm
hồn kỹ “ Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ “, đối với Ngự Phong bậc này Hồn Tôn không
nghi ngờ là dễ như ăn cháo đem hắn giải quyết.
“ Ngươi ... “ Ngọc Thiên Tâm rống giận, hồn hoàn thứ hai của hắn sáng lên
Lôi Đình Vạn Quân : Quần thể công kích, sát thương đề cao 30 %
Vô số đoàn lôi điện lam tím xuất hiện quanh người Ngọc Thiên Tâm.
“ Không thoát được đâu “ Ngay khi Đường Miên Phong chuẩn bị lách người né
tránh, phát hiện cánh tay của hắn đã bị long trảo của Ngọc Thiên Tâm ghìm
chặt.
Lập tức, từng đợt lôi điện đánh lên Đường Miên Phong cùng Ngọc Thiên Tâm trên
người, gây ra từng trận bụi mù.
“ Ầm ! “
Tác giả : Đi chơi đã còn 2c tối về viết nốt