Đột Phá Hồn Vương ( 2 )


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Đường Miên Phong nghe được tiếng lạnh như băng của hệ thống, ngay sau đó, hắn
chợt cảm giác được một luồng sức nóng cực mạnh, thiêu đốt linh hồn và thân
thể hắn.

Cả người Đường Miên Phong run lên dữ dội, hắn cảm giác như xương sống của mình
có hàng vạn con kiến đang di chuyển bên trong.

Loại thống khổ tinh thần vốn dĩ không phải một nhân loại có thể chịu được.
Đường Miên Phong liền mở to miệng, hai mắt như muốn lồi ra.

“ Aaaaaaaaaaaaaaaaa !!! “

Một bên Tiểu Vũ ba nữ thấy đột nhiên thân thể đỏ bừng, đau như không muốn
sống Đường Miên Phong, không khỏi vội vã chạy lại vây quanh hắn, nước mắt lã
chã như mưa.

Một ngọn lửa đỏ rực từ Đường Miên Phong trên người xông ra, đem hắn cả người
bảo hộ trong đó, ngăn cách Ninh Dung Dung các loại nữ hài.

Ngay cả vừa mới trở về mập mạp Mã Hồng Tuấn cũng cảm nhận sức nóng đáng sợ ,
không dám lại gần.

Mặc dù Đường Miên Phong đã chuẩn bị tinh thần đón chờ lần thống khổ này rồi.
Nhưng hắn cũng là một nhân loại a, khi cơn đau ập đến cho dù cơ thể hắn đã gần
như chết lặng, nhưng nó vẫn có thể trong nháy mắt khiến hắn không thể thở
được.

Hắn vẫn cố gắng gượng lại, vì Đường Miên Phong biết lần này là khảo nghiệm
đối với mình, không thành công thì thành nhân . Ở này nhược nhục cường thực
thế giới, nếu này chút đau khổ không chịu được, sao hắn có thể tiến thêm
trên con đường cường giả, làm sao có thể bảo hộ nữ nhân của mình.

Thân thể Đường Miên Phong tuy rằng trong nháy mắt bị thống khổ làm cho chết
lặng đi, nhưng thông qua mười vạn năm hồn hoàn hùng hậu hồn lực, một lần nữa
lại được tôi luyện đánh bóng . Thân thể càng thêm cứng cỏi dẻo dai, từng đợt
tạp chất tanh hôi được ép ra từ trong cơ thể, gặp sức nóng kinh khủng trên
người Đường Miên Phong liền bị đốt thành những sợi hắc khí, phiêu tán trong
không khí.

Đau đớn đột nhiên giảm xuống đồng thời lồng ngực hắn cũng bắt đầu phập phồng
lên, tham lam hít vào từng ngụm khí lạnh. Thân thể hắn đột nhiên cực nhanh
tiết ra mồ hôi .Có thể thấy rằng thống khổ vừa rồi mãnh liệt đến mức nào.

Quần áo Đường Miên Phong đã bị chính sức nóng trên thân thể đốt thành tro. Hỏa
vũ quanh người Đường Miên Phong tản mất, lộ ra thân thể của hắn. Thân thể
trần truồng của hắn trông cực kỳ nhanh nhẹn, tuy không tính cường tráng nhưng
cực kỳ rắn chắc, từng khối cơ bụng được xếp theo hoàn mỹ tỉ lệ ,nhiều năm tập
luyện “ Huyền Thiên Bảo Lục “ bên trong võ công cũng không hề uổng phí. Mà lớp
da trắng trẻo của hắn càng là làm cho nữ nhân dễ sinh lòng ganh tị, so với
băng tuyết cũng không khác cho mấy.

Đột nhiên, một hồn hoàn lóe ra ánh sáng chói mắt từ dưới chân hắn bay lên,
quầng sáng này hết sức kỳ lạ, cả vật thể màu đỏ như máu nhưng tỏa ra đầy khí
chất cao quý, lạnh băng đầy uy nghiêm . Hai màu đỏ và ánh kim chói lòa rực rỡ
.

Một luồng khí thế cường đại từ trên người Đường Miên Phong phát ra, hắn cảm
thấy trong người bình cảnh đã bị phá khai.

“ Dung hợp thành công “ Hệ thống truyền đến thanh âm lạnh lùng.

Đường Miên Phong mở mắt ra, bắt đầu vươn mình.

“ Răng rắc, răng rắc ....”

Từng tiếng kêu truyền đến từ cơ thể của Đường Miên Phong . Hắn nắm chặt quyền
đầu

“ Thành công “

Vẻ uể oải trên mặt Đường Miên Phong đã bị sảng khoái cùng sung sướng thay thế
. Cảm nhận trong thân thể hùng hậu hồn lực, đôi mắt đen sâu thăm thẳm của hắn
giờ đây ngày càng trở nên thâm thúy, bao hàm một luồng cự đại tự tin.

Dĩ vãng, chỉ khi xuất ra vũ hồn Đường Miên Phong mới có được khí chất cao quý
, nhưng giờ đây, hắn ở đó, như một vị vương giả, uy nghiêm cùng khí phách
không thể che dấu.

Đường Miên Phong nhìn về phía Tiểu Vũ ba nữ, mỉm cười

“ Đừng lo lắng, ta không sao nữa “

Nụ cười của hắn làm cho người ta cảm thấy an tâm . Tiểu Vũ, Ninh Dung Dung
cùng Chu Trúc Thanh thật sâu bị nụ cười của hắn hấp dẫn, hai mắt mê ly, dòng
lệ châu bất tri bất giác đã ngừng chảy.

Đột nhiên vẫn ngây người mập mạp Mã Hồng Tuấn lên tiếng

“ Ách, Phong ca, ta biết ngài vẫn rất anh tuấn tiêu sái, anh mình thần võ ,
như nhật nguyệt chiếu sáng tỏa quang huy làm ta từ tận đáy lòng sùng bái ....
Nhưng ngài có phải nên mặc quần áo xong hẵng nói không ? “

Mã Hồng Tuấn đầu tiên là vỗ mông ngựa làm Đường Miên Phong lại một trận sảng
khoái, sau đó hắn mới cẩn thận nói.

“ A “ Bây giờ bốn người kia mới phản ứng lại . Tiểu Vũ đám nữ hài lập tức che
mắt, vẻ mặt hồng hồng quay ra chỗ khác.

Đường Miên Phong vẻ mặt lúng túng, hung tợn trừng gã mập mạp một cái, từ
Bích Hải Giới lấy ra một bộ quần áo, mặc vào . Đợi đến khi hắn hoàn toàn phủ
kín thân thể, Chu Trúc Thanh các nữ hài mới quay đầu lại.

Mọi người bây giờ mới chú ý đến toàn thân phát ra khí thế cường đại Đường Miên
Phong . Mã Hồng Tuấn nuốt nước miếng, cẩn thận hỏi

“ Phong ca, ngài đột phá “

“ Phải “ Đường Miên Phong không nói nhiều, nhẹ gật đầu.

Một bên ba nữ hài nghe hắn đột phá, liền xúm vào hỏi, ngay cả lãnh băng Chu
Trúc Thanh cũng không nhịn được tò mò.

Thường nói ba nữ nhân tạo thành một cái chợ, dù Ninh Dung Dung ba nữ chỉ là
nữ hài, nhưng bát quái lại rất lớn . Người thì hỏi tại sao hắn lại có mười
vạn năm hồn hoàn, người lại hỏi hồn kỹ mới là gì ... nhất thời làm Đường Miên
Phong không biết trả lời như thế nào.

Ngay lúc này, một tiếng từ xa vọng đến giải vây cho hắn

“ Chúng ta đã trở về ”

Người đến chính là đi thu hoạch hồn hoàn Đường Tam bốn người.

Có lẽ là từ nơi sâu xa, ý trời chú định, Đường Tam bọn người ở tại thâm nhập
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thời điểm, vẫn là gặp phải ngàn năm Nhân Diện Ma Nhện,
đồng thời tại mọi người nỗ lực, giết chết cái này tà ác sát lục giả, không
biết có phải hay không là cùng nguyên nếu đồng nhất chỉ, con này Nhân Diện Ma
Nhện vẫn là đã vượt qua Đường Tam xuất hiện đang hấp thu năm giới hạn, thế
nhưng Đường Tam không có tử quan sát kỹ dưới tình huống, vẫn là hấp thu con
này Nhân Diện Ma Nhện hồn hoàn.

Cuối cùng thì Đường Tam vẫn thu được của mình thứ ba hồn hoàn cũng như nguyên
trứ hồn cốt ngoại phù của Nhân Diện Ma Nhện.

Mọi người nhìn thấy Đường Tam Bát Chu Mâu, tất cả đều tấm tắc kì lạ, Mã Hồng
Tuấn còn định đụng một cái nhưng lại bị Đường Tam ngăn lại

“ Đừng động, cái này có độc “

Triệu Vô Cực nhìn sắc trời nói

“ Giờ cũng không sớm nữa, chúng ta trở về thôi “

Như vậy là chuyến đi cuối cùng cũng kết thúc.


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #59