Người đăng: ٩(^‿^)۶
“ Ngangggggg !!!! “
“ Liiiiiiii !!!! “
Hai tiếng long ngâm phượng minh vang vọng đến tận Tác Thác Thành.
Uy thế khổng lồ tỏa ra từ Đường Miên Phong . Toàn thân cao thấp trần đầy khí
tức cao quý . Hư ảnh phượng hoàng phía sau hắn càng thêm ngưng thực . Mái tóc
bạch kim giờ đã được nhuộm vàng, phiêu phiêu không gió mà bay.
Hai đôi mắt cũng không còn là Sharingan thông thường màu đỏ nữa, mà trở thành
cao quý màu tím, xung quanh còn có ba câu ngọc màu bạc chuyển động với tốc độ
khó tin . Ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Triệu Vô Cực, không có một tia
cảm tình, giống như nhìn về phía người đã chết.
Hắn lập tức động với tốc độ cực nhanh, vừa mở ra Hỏa Vũ Linh Vực, lại sử
dụng hồn kỹ thứ hai “Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ “
Từng con phượng hoàng lửa bắn về phía Triệu Vô Cực với thế không thể đỡ, so
với khi nãy đâu chỉ là gấp bội . Phải hiểu tăng phúc 100% sức mạnh của Đường
Miên Phong cũng không phải là 1+1=2 đơn giản như vậy.
Triệu Vô Cực thấy đám phượng hoàng lửa tiến đến, không kịp né tránh, liền
ngay lúc đó mở ra Vũ hồn chân thân đón đỡ . Lập tức vị trí của hắn trở thành
một biến lửa, tràn đầy hỏa hoa thiêu đốt.
Ánh lửa qua đi, thân ảnh Triệu Vô Cực liền hiện ra, hắn cũng không phải
giống khi ban đầu chật vật nữa mà nhiều nơi cháy xém . Có thể để Triệu Vô Cực
dưới Vũ hồn chân thân trạng thái bị thương, đủ để đòn công kích của Đường
Miên Phong kinh khủng như thế nào.
Triệu Vô Cực nhìn sắc mặt lạnh lùng Đường Miên Phong, đang định mở mồm, hắn
liền cảm thấy dưới chân đông cứng, từng đợt lãnh lẽo truyền vào trong da thịt
.
Đây chính là hồn kỹ thứ ba của Đường Miên Phong – Băng Phong Thiên Hạ
Chỉ thấy ngoại trừ 4 người sau lưng hắn, tất cả kiến trúc xung quanh đều
nhiễm lên một tầng băng cứng, ngay cả Đái Mộc Bạch cũng bị ảnh hưởng, giá
rét để cho hắn không khỏi đánh cái hắt hơi
“ A xì ! Tên này cũng quá yêu nghiệt đi chứ “ Đái Mộc Bạch nhìn thân ảnh đứng
đối lập với Triệu Vô Cực, không khỏi sợ hãi than . Giờ khắc này, hắn không
biết mình đối với Đường Miên Phong cảm thấy thế nào, kinh ngạc, khó chịu ,
ghen tị ,hay là .... khiếp sợ.
Đứng giữa sân Đường Miên Phong hơi giơ tay lên chỉ đến Triệu Vô Cực
“ Băng, ta là chúa tể ! Lấy tên của ta, ban tặng ngươi ..... TỬ VONG “
Băng phong bạo cấp tốc nổi lên, quấn quanh Triệu Vô Cực, khiến hắn cảm giác
như mình đang ở Cực Địa vậy.
Triệu Vô Cực gầm thét lên
“ Xú tiểu tử, dám xem thường ta “ Thứ tư, thứ bảy hồn hoàn đồng thời sáng
lên, hồn lực mạnh mẽ va vào băng phong bạo xảy ra một vụ nổ lớn.
“ Oanh !!! “
Bụi mù qua đi, Triệu Vô Cực chưa kịp định thần lại, đã thấy Đường Miên Phong
chân đạp Lăng Ba Mê Tung Bộ, cầm Kim cang thần kiếm, đâm thẳng tới yết hầu
hắn.
Triệu Vô Cực vội vàng né đầu sang trái, khó khăn lắm mới tránh khỏi phải chết
một kiếm . Kiếm phong bức người, xoẹt qua bên má, để lại một đạo vết xước
trên mặt Triệu Vô Cực.
Hai người ngươi đến ta đi, nhất thời Đường Miên Phong hơi chiếm thế thượng
phong.
Chu Trúc Thanh cùng Ninh Dung Dung nhìn thân ảnh lãnh bạc điên cuồng trong sân
đấu, hai mắt hiện lên khiếp sợ và một tia ái mộ . Hai người đồng loạt nhìn về
phía nằm hôn mê Tiểu Vũ, ánh mắt không chút nào chê dấu hâm mộ . Người nam
nhân này phải yêu nàng như thế nào mới có thể điên cuồng đến như vậy cơ chứ ,
cơ hồ là hắn điên cuồng đến đem một vị cấp 76 Hồn Thánh không có sức hoàn trả
.
Trở về phía sân đấu, qua hồi lâu tranh đấu, Đường Miên Phong mặt đã đầy mồ
hôi, hắn cảm thấy hồn lực của mình cũng không còn bao nhiêu nữa, thời gian
cũng đã qua một nén nhang từ lâu rồi, nhưng Đường Miên Phong vẫn cố gắng
chống đỡ bằng tình cảm đối với Tiểu Vũ
Triệu Vô Cực đến giờ cũng là chỉ lộ ra hơi mệt mỏi, sự chênh lệch hồn lực
hiển hiện ngay lúc này . Thấy thời gian một nén nhang qua đã lâu, Đường Miên
Phong tựa hồ sắp kiệt sức, hắn bèn nói
“ Này tiểu tử, dừng lại ở đây thôi chứ, các ngươi đã hợp cách rồi . Hơn nữa
cứ tiếp tục như vậy, ngươi cũng không thể nào đánh bại được ta, đừng phí
công làm gì “
Đường Miên Phong mặc kệ hắn vẫn tiếp tục quơ kiếm . Triệu Vô Cực một bên tránh
né, vẻ mặt hiện lên mất kiên nhẫn, hồn hoàn thứ hai của hắn sáng lên.
“ Đại Lực Kim Cương Chưởng “ Triệu Vô Cực hét lớn một tiếng, đánh về phía
Đường Miên Phong.
Chưởng kiếm đụng nhau sát ra từng tia hỏa hoa, sau đó vẫn là hồn lực của
Đường Miên Phong yếu hơn, Kim cang thần kiếm bị chưởng lực đánh bay đi, biến
mất, còn hắn mình thì lùi lại vài bước nhiều.
Đường Miên Phong nhìn thân ảnh mạnh mẽ của Triệu Vô Cực, tâm tình hiện lên
từng đạo không cam lòng, trong lòng hắn gầm thét
“ Tại sao ta lại yếu như vậy, rốt cuộc mấy năm nay ta đang làm gì chứ ? Cho
dù là Tiểu Vũ ta cũng không thể bảo vệ, rốt cuộc ta đang làm gì ? “
Đường Miên Phong trong lòng gầm thét, vẻ mặt hắn trở nên dữ tợn, mặt trái
tâm tình không ngừng đổ vào hai mắt . Màu Bạc ba câu ngọc xoay tròn cực nhanh
, cuối cùng hợp lại, biến thành một cái kính vạn hoa.
Đường Miên Phong nhìn chằm chằm Triệu Vô Cực, từng đạo huyết lệ chảy ra từ
mắt hắn ,mở miệng lạnh lùng
“ Tsukuyomi “
Đứng đối diện Triệu Vô Cực lập tức khựng người lại, sau đó mắt mũi chảy ra
từng tia máu, hướng về sau ngã xuống, ngất đi.
Đường Miên Phong thở hổn hển, ánh mắt một hoa, cũng ngã xuống . Trước khi
mất đi cảm giác, hắn cảm thấy mình ngã vào một nơi mềm mềm, trước mặt là
khuôn mặt lo lắng của Chu Trúc Thanh và Ninh Dung Dung, còn bên tai là tiếng
gào thét của Đường Tam
“ A Phonggggggg “