Chiến Bất Động Minh Vương (2)


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Vụ nổ gây nên từng đợt bụi mù . Một lúc lâu sau mới có thể nhìn rõ thân ảnh
của người trong cuộc, chỉ thấy Triệu Vô Cực mặt đen thui quần áo cháy xém ,
cả người lôi thôi.

Nhìn như vậy Triệu Vô Cực, Đường Tam đám người, bao gồm cả Đái Mộc Bạch cũng
không khỏi khiếp sợ nhìn về phía Đường Miên Phong . Chỉ có Đường Miên Phong
mới biết thực ra một đòn có thể so sánh với trung cấp Hồn Vương của mình cũng
không gây nên thực chất tính tổn thương cho Triệu Vô Cực . Hắn sắc mặt một túc
, hồn hoàn màu đen thứ nhất sáng lên

“Kim cang thần kiếm “

Ầm !!! “ Một thanh kiếm màu vàng từ trên trời giáng xuống . Chỉ thấy thanh
kiếm toàn thân màu vàng óng ánh, không biết làm bằng vật liệu gì . Trên thanh
kiếm có hình ảnh một còn hồn thú rất sống động, rất rõ ràng đó là Cửu Thải
Tiên Phụng. Chuôi màu đen hình đầu phượng hoàng ngậm một viên ngọc màu đỏ . Cả
thanh kiếm tản mát ra khí tức cao quý, sắc bén.

Đường Miên Phong lập tức tiếp kiếm xông về Triệu Vô Cực, vừa ra chính là sát
chiêu, đâm về ngực hắn.

“ Tiểu tử này, quá độc ác chứ “ Triệu Vô Cực nhìn lấy thế không kịp bưng tai
xông tới Đường Miên Phong, không nhịn được tức giận nói.

Lập tức Triệu Vô Cực mở ra Vũ hồn chân thân . Chỉ có hồn sư đạt đến cấp bậc
Hồn Thánh mới có thể mở ra Vũ hồn chân thân, trên lưng hiện lên một hồn ấn
màu đen, vũ hồn Kim Cương Hùng hoàn toàn bị thực thể hóa, hóa thành một bộ
khôi giáp vàng óng, khoác lên người Triệu Vô Cực.

Kim cang thần kiếm chém lên người Triệu Vô Cực

“ Xoẹt “Mũi kiếm hơi đâm vào trong lòng hắn, để lại một đạo vết máu. Một kích
không đắc thủ, Đường Miên Phong lập tức rút kiếm rời đi.

Triệu Vô Cực ánh mắt không thể tin nhìn nơi vết thương của mình . Phải biết Vũ
hồn chân thân của hắn là cực kỳ cứng rắn, dù là khí vũ hồn cũng khó cách nào
làm trầy xước, vậy mà bây giờ hắn lại bị thương bởi hồn kỹ thứ nhất của một
tên nhóc Hồn Tôn.

Mọi người khiếp sợ, ngay cả vẫn đối với Đường Miên Phong khó chịu Đái Mộc
Bạch cũng khiếp sợ nhìn người sau, trong mắt không còn là tức giận nữa, chỉ
còn là kinh hãi, như nhìn về phía một con quái vật . Hắn không nhịn được bạo
thô tục một câu

“ Mẹ kiếp, tên tiểu tử này cũng quá biến thái chứ “

Bị một tên tiểu tử làm mất mặt, Triệu Vô Cực rất tức giận . Triệu Vô Cực tức
giận, hậu quả rất nghiêm trọng . Hồn hoàn vạn năm thứ 5 và thứ 6 của hắn đồng
thời sáng lên

“Trọng Lực Áp Chế, Trọng Lực Tăng Phúc “ Triệu Vô Cực quát

Đường Miên Phong không kịp tránh khỏi, lập tức lâm vào hồn kỹ của Triệu Vô
Cực, hắn chỉ cảm thấy thân thể như nặng thêm gấp đôi.

Triệu Vô Cực nhân cơ hội bước nhanh tới trước mặt Đường Miên Phong, xuất ra
cú đấm . Nắm đấm của hắn dưới sự tăng phúc của vũ hồn, sinh ra từng đạo quyền
phong, phá không mà nhằm về phía Đường Miên Phong.

Đang thẫn thờ Tiểu Vũ thấy nắm đấm sắp sửa chạm tới Đường Miên Phong liền gấp
gáp kêu lên

“ Miên Phongggggggggg !!!!! “

Đường Miên Phong cảm thấy từng đợt quyền phong đập vào mặt khiến mặt hắn hơi
đau rát . Nhìn một quyền của Triệu Vô Cực phá không mà đến, Đường Miên Phong
không chỉ không sợ hãi mà còn bình tĩnh đến lạ kì, một luồng chiến ý hiện lên
từ đáy lòng hắn . Đường Miên Phong lập tức quát to

“ Hỏa Vũ Lĩnh Vực khai ! Bá Long thể khai ! Sharingan khai ! “

Quanh thân Đường Miên Phong lập tức dâng lên từng đợt Hỏa Vũ hình thành một
vòng tròn chừng 800 thước bao quanh sân, trên người hắn dâng lên từng đợt
long lân bao trùm . Song nhãn cầu trở nên đỏ thẫm như máu, trong đó có 3 câu
ngọc đang cấp tốc xoay tròn . Hắn cũng không có lựa chọn tránh né mà dùng
Sharingan nhìn chằm chằm vào nắm đấm của Triệu Vô Cực, sau đó hai tay cầm Kim
cang thần kiếm, toàn lực một trảm.

Thân kiếm vàng óng giờ đây bao trùm cường đại ngọn lửa chém về phía Triệu Vô
Cực.

Kiếm quyền đụng nhau sinh ra từng đạo tia lửa điện . Mọi người quên mất xuất
thủ, nhìn chằm chằm vào hai thân ảnh.

“ Phốc “ cuối cùng vẫn là Đường Miên Phong yếu hơn một bậc, phun ra một trận
huyết vụ, bay ngược ra ngoài vài thước xa, nhất thời chưa thể đứng lên.

Dù thương nặng Đường Miên Phong, nhưng Triệu Vô Cực cũng đánh đổi thật lớn ,
chỉ thấy quyền thủ của hắn máu chảy đầm đìa, hơi lộ ra sâm bạch cốt, nhất
thời không cách nào dùng được.

Tiểu Vũ mấy người thấy Đường Miên Phong bị thương, cũng không để ý khảo thí ,
lập tức vọt đến bên người hắn

“ Miên Phong, ngươi không sao chứ “ Tiểu Vũ hai mắt đẫm lệ nói . Một bên Chu
Trúc Thanh cùng Ninh Dung Dung chăm chú nhìn hắn, trong mắt chảy xuôi từng
đạo lo lắng.

“ Khục khục “ Đường Miên Phong ho ra vài búng máu, cảm thấy đỡ hơn, nhìn bốn
người đang vẻ mặt lo lắng, nhất là ba nữ, vẻ mặt còn hơi trắng xám, trong
lòng cảm động . Hắn gắng gượng cười “ Tiểu Vũ, ta không sao “ Lại nhìn về
phía Đường Tam

“ Tam ca, vẫn chưa hết một canh giờ, mọi chuyện phải nhờ vào các ngươi rồi “

Đường Tam nhìn hắn thật sâu “ A Phong, yên tâm, ca ca ta sẽ không để ngươi
thất vọng “ Sau đó quét mắt về phía Tam nữ, cả bốn người nhìn nhau kiên định
gật đầu, quay về Triệu Vô Cực.

Ninh Dung Dung lập tức sử dụng đệ nhất cùng đệ nhị hồn kỹ “ Thất bảo hữu danh
, nhất viết : Lực “ “ Thất bảo hữu danh, nhị viết : Tốc “

Ngay lúc này, Triệu Vô Cực đã động, cũng không phải hướng 4 người Đường Tam
tấn công lại, mà là 2 chân nửa quỳ, nắm tay còn lại nhất thời hướng mặt đất
nện xuống.

"Không hay." Đường Tam hô lên, ngay tại lúc triệu Vô Cực phát động, hắn đã
hiểu đối phương muốn làm gì.

Đại sư từng nói qua, nếu có một ngày ngươi gặp đối thủ là Thất bảo lưu ly tông
hồn sư, vậy nhất định phải giải quyết hồn sư của Thất bảo lưu ly tông trước
tiên.

Triệu Vô Cực hiển nhiên không phải chỉ nhằm vào Ninh Dung Dung công kích,
nhưng hắn làm vậy rõ ràng là muốn cắt đứt phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp.

Một sợi dây mây lam hắc sắc chợt phóng ra, trên bụi mây chẳng hề có gai, bởi
vì nó là hiệu quả của hồn hoàn thứ nhất của Đường Tam, trường đằng như tia
chớp quấn quanh hông Ninh Dung Dung, Đường Tam nhảy lên không trung đồng thời
đem theo Ninh Dung Dung.

“ Oanh “ âm thanh vang rền, mặt đất chấn động kịch liệt, một vòng màu vàng lan
tỏa trên mặt đất hướng bốn người Đường Tam phóng đến.

Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh phản ứng rất nhanh, Tiểu Vũ nhảy lên phía trước,
Chu Trúc Thanh từ mặt bên xuất động, Đường Tam cơ hồn cùng Tiểu Vũ nhảy lên,
ngay cả độ cao cũng không sai biệt lắm.

Triệu Vô Cực chứng kiến nắm đấm của mình không tạo được hiệu quả gì, ngược lại
trên mặt lại càng tươi cười. Mắt thấy Tiểu Vũ phóng tới cũng không tránh, hai
tay ngược lại thu vào trong người, làm ra bộ dáng tùy ngươi công kích.

Tiểu Vũ tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trả thù cho Đường Miên Phong, nàng khẽ
quát

“ Xú lão gấu, xem chiêu “

Thân thể co lại, từ không trung quay cuồng vọt tới trước, ngay tại lúc sắp tới
Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại lúc này mới mở rộng ra, chớp mắt nàng đã hoàn
thành vũ hồn phụ thể tại không trung, hai chân đồng thời hướng đến cổ Triệu Vô
Cực.

Hai tiếng rên đau đớn đồng thời vang lên, hai chân Tiểu Vũ chuẩn xác dẫm lên
vai Triệu Vô Cực, nhưng Triệu Vô Cực lại không hề lo lắng, nhếch miệng cười:
"Tiểu nha đầu, hình như không có khí lực nhỉ?"


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #25