Gia Nhập Sử Lai Khắc


Người đăng: ٩(^‿^)۶

“ Long tu châm : trong Huyền Thiên Bảo Lục bách giải, bài danh thứ tám, cực kỳ
cứng cỏi, lại đàn hồi kinh người, một khi không có hồn lực rót vào, tự thân nó
sẽ một lần nữa co cuộn lại.Chuyên phá nội gia cương khí, phải đủ nội lực để
phát động, tấn công địch nhân không phòng bị, gây cho địch nhân thống khổ thật
lớn”

“ Miên Phong, đây chính ngươi nói với ta Long tu châm “ Tiểu Vũ tò mò nhìn
khối thủy tinh hỏi

“ Phải, đây chính là Long tu châm “ Đường Miên Phong đáp . Kỳ thực, sau khi
xác định quan hệ, Đường Miên Phong đã đem tất cả mọi truyện, trừ ra mình
kiếp trước cùng hệ thống sự tình, nói hết cho Tiểu Vũ, đương nhiên cũng bao
gồm một số kiến thức về Huyền Thiên Bảo Lục.

Đường Tam mang khối thủy tinh đến trước mặt người bán hàng . Chủ cửa hàng
chính là một trung niên nhân, dáng dấp chạc tuổi ngũ tuần, nhưng vóc người
lại to lớn . Người này có khuôn mặt dài khá đặc biệt, cằm nhô ra phía trước,
xương gò má rất rộng, khuôn mặt rất phẳng, còn có điểm mũi ưng. Nếu cần một
thứ để hình dung thì chỉ có thể nói khuôn mặt hắn giống như cái đế giày. Mặc
dù nhắm mắt lại nhưng thoạt nhìn lại cảm giác có vài phần gian hoạt.

Trên mặt mang theo một bộ kính mắt thủy tinh gọng đen, gọng kính này là loại
gọng vuông bình thường, nhưng nhìn thế nào cũng có loại cảm giác quái, rất có
một loại gặp gian thương cảm giác.

Nhìn hắn, Đường Miên Phong khóe miệng mở hồ giương lên, hiển nhiên hắn biết
ông chủ cửa hàng này là ai.

“ Ta phải mua khối thủy tinh này, không biết bao nhiêu tiền ? “

“ Khối thủy tinh này giá 100 kim hồn tệ, đã rẻ nhất nơi này rồi, nếu không
được thì xin mời đi “ Trung niên nhân mở miệng đáp

“ Được, ta mua “ Đường Tam sảng khoái đáp

Nghe vậy trung niên nhân mở mắt ra, hơi liếc nhìn Đường Tam, sau đó khẽ ồ
một tiếng, lại nhắm mắt lại.

Thanh âm mơ hồ của trung niên nhân nhàn nhạt cất lên: " Khối thủy tinh này đối
với ngươi phải bán hai trăm kim hồn tệ."

Lần này Tiểu Vũ nhìn không được bĩu môi "Ngươi đúng là tên lừa đảo, vừa rồi
còn nói một trăm, nay lại biến thành hai trăm. Khó trách tiệm ngươi không có
một chút sinh ý nào. "

Đường Tam biểu lộ không đổi, nhìn trung niên nhân nói: "Ngươi xác định sẽ
thay đổi nữa chứ?"

Khối thủy tinh nọ đối với người khác có lẽ là không có tác dụng gì, nhưng đối
với hắn mà nói, so với thiên tài địa bảo còn quan trọng hơn. Đừng nói là hai
trăm kim hồn tệ, cho dù là một vạn, chỉ cần hắn có, nhất định sẽ mua cho bằng
được.

Trung niên nhân uể oải nói: "Được rồi, năm trăm kim hồn tệ, không thay đổi
nữa. Đưa tiền xong mang đi, nếu không xin mời đi cho."

“ Được “ Lần này là tiếng của Đường Miên Phong . Hắn quăng túi tiền đến trước
mặt trung niên nhân, sau đó cầm khối thủy tinh đi, cũng không quay đầu lại
ra khỏi cửa hàng . Tiểu Vũ cùng Đường Tam thấy vậy, hơi hé miệng nhưng cũng
không nói gì, theo sau hắn.

Vị lão bản này tiếp nhận túi hồn tệ, nhìn về phía cửa hàng, chỉ thấy 3 bóng
người đã đi khỏi, hắn chỉ kịp thấy chiếc đai lưng của Đường Tam, sau đó hai
mắt mở to, phát ra một tiếng kinh nghi

“ Là hắn sao ? “

Lại nói ba người Đường Miên Phong, sau khi đi khỏi cửa hàng liền đến một tửu
quán đặt lưỡng gian phòng, một cho Đường Tam, một cho Đường Miên Phong cùng
Tiểu Vũ. Quá trình thuận lợi vô cùng, cũng không giống nguyên tác gặp phải
Đái Mộc Bạch, điều này làm Đường Miên Phong thật sâu nghi ngờ “ Con mèo bệnh
kia tại sao không đến đây nhỉ ? “

Ở một tửu lâu nào đó đang tả ủng hữu bão hai chị em sinh đôi Đái Mộc Bạch đột
nhiên hắt xì, sau đó hắn nghĩ thầm “ Lại tên khốn kiếp nào đang nguyền rủa ta
đây “

Đường Tam kể từ khi nhận được khối thủy tinh, liền giam mình trong phòng ,
nghiên phát Long tu châm, gọi sao hắn cũng không chịu ra khỏi . Đến thời gian
cơm tối, Đường Miên Phong cũng phải dọa phá cửa phòng, hắn mới chịu đi ăn.

“ Tam ca, ngươi nghiên phát Long tu châm sự tình tiến triển ra sao rồi ? “
Trên bàn ăn, Đường Miên Phong nhìn Đường Tam hỏi . Ngay cả một bên ăn cà rốt
Tiểu Vũ mặt cũng hiện lên tò mò

“ Ngươi xem “ Nói xong, Đường Tam chỉ lấy ra một mảnh nhỏ màu vàng Mở lòng
bàn tay ra, Đường Tam đem mảnh nhỏ màu vàng đặt trong lòng bàn tay, bắt đầu
vận khởi nội lực Huyền Thiên Công, mặt ngoài bàn tay hắn xuất hiện một lớp
quang mang màu nhũ trắng, một màn kỳ dị xuất hiện. Nó ở dưới sự rót vào của
Huyền Thiên Công nội lực từ từ kéo dài ra, trong chốc lát công phu, đã hóa
thành một sợi tơ màu vàng . Nhìn qua so với sợi tóc còn muốn nhỏ hơn vài lần,
dài chừng hơn ba tấc. May là nó có màu vàng, trong lòng bàn tay của Đường Tam
mới dễ dàng phân biệt.

Tay phải vừa nhấc, ngón giữa đột nhiên bắn ra, chỉ thấy một đạo kim quang rất
nhỏ lặng yên hiện lên, không tiếng động xuyên vào trong khăn trải bàn.

Tình huống quỷ dị xuất hiện, theo kim ti đó bắn vào, khăn cũng rất nhanh trở
nên vặn vẹo, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện một khu nhô lên.

"Này quá kinh khủng, nếu bắn lên trên người …" Tiểu Vũ lắp bắp nói

“ Cũng không phải là nguy hiểm nhất, dù sao nó chỉ là bài danh thứ tám trong
Huyền Thiên Bảo Lục mà thôi, hơn nữa nếu không bắn trúng trọng yếu bộ vị thì
cũng sẽ không gây chết người . “ Đường Tam vừa thu hồi Long tu châm, vừa bình
tĩnh đáp . Sau đó ba người cũng không nói gì nữa, tập trung ăn tối.

Ăn xong, ba người phân biệt trở về gian phòng . Đường Tam tiếp tục nghiên
phát Long tu châm, còn Đường Miên Phong cùng Tiểu Vũ đương nhiên là ăn no rỗi
việc đi nghỉ.

Chính khi Đường Miên Phong ôm Tiểu Vũ chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, một thanh
âm lạnh lùng truyền tới

“ Gây ra nhiệm vụ chính tuyến “ Gia nhập Sử Lai Khắc “

Yêu cầu : trong 3 ngày gia nhập Sử Lai Khắc

Tưởng thưởng : 5000 tích phân, số lần rút thưởng 1”

Nghe được thanh âm, khóe miệng Đường Miên Phong cong lên một vệt tà mị, sau
đó cũng không để ý, chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, nhóm người rời khỏi Mân côi tửu điếm. Từ cửa nam rời
Tác Thác thành, hướng mục đích chuyến đi này mà đi.

Đối với Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam và Tiểu Vũ đều không hiểu rõ, Đại sư
chỉ là nói cho Đường Tam cùng Đường Miên Phong, để bọn hắn tới nơi này tiếp
tục học tập, ngoài ra cái gì cũng đều không nói. Nhưng từ vẻ mặt của Đại sư
lúc ấy, mọi người mơ hồ có thể cảm thấy học viện này cùng Đại sư tựa hồ có
chút quan hệ không bình thường.

Trên đường đi, vẫn như lệ cũ, Đường Miên Phong cõng Tiểu Vũ cùng Đường Tam
chạy đi.

"Các ngươi xem bên kia có cái thôn nhỏ." Đột nhiên Tiểu Vũ nói

Nhìn theo phương hướng ngón tay Tiểu Vũ, chỉ thấy phía trước, ước chừng ngoài
một dặm, có một thôn nhỏ . Thôn nọ ước chừng có khoảng một trăm hộ dân, quy mô
so với Thánh hồn thôn thì nhỏ hơn một chút. Bên ngoài thôn được vây bọc bởi
hàng rào gỗ, tựa hồ dùng để phòng ngừa dã thú. Tại cổng thôn tựa hồ tụ tập
không ít người, đa phần là thiếu niên cỡ tuổi bọn họ, đại bộ phận đều có
người thân bên cạnh.

Tại chỗ cổng thôn để một cái bàn, phía sau bàn có một lão giả hơn 60 tuổi đang
ngồi, làm cho bọn hắn trợn mắt há hốc mồm chính là, trên cửa thôn dùng gỗ tạo
thành có treo một tấm biển nhìn qua có chút đổ nát, phía trên có khắc năm chữ
đơn giản

"Sử Lai Khắc học viện".

Phía trước năm chữ này còn có một hình cái đầu màu xanh biếc, nhìn qua như là
một cái đầu của loại quái vật hình người. Xanh xanh, có chút đáng yêu. Trước
ngực lão giả ngồi sau chiếc bàn nọ cũng mang theo một tấm huy chương hình tròn
màu xanh biếc, hẳn là giáo huy của Sử Lai Khắc học viện.

Đường Tam cũng Tiểu Vũ đều giật mình nhìn tấm biển, kinh hô

“ Không thể nào !!! “

Ngay cả Đường Miên Phong đã biết được nguyên trứ kịch tình cũng vẻ mặt co giật
, khóe miệng hơi run run.

“Đại sư có lầm hay không? Ta nhìn thế nào cũng không thấy đây giống như là một
tòa học viện. Sẽ không phải gạt người chứ." Tiểu Vũ bất mãn nói

“ Được rồi, nếu đã đến thì cũng vào xem thử đi “ Đường Miên Phong liền tiến
đến xếp hàng.

Lão giả ngồi ở sau bàn phụ trách tiếp nhận báo danh nhìn qua có bộ dáng uể
oải, quần áo trên người nói cho dễ nghe một chút là đơn giản, nhìn thế nào
cũng như là một lão nhân ở thôn quê, thậm chí tinh thần nhìn qua còn không
bằng như lão Kiệt Khắc ở Thánh Hồn thôn.

Lúc này, một thiếu niên đi tới trước bàn báo danh. Lão giả uể oải nói: "Phí
báo danh mười kim hồn tệ, đặt ở trong cái rương kia là được."

Phụ thân người thiếu niên nhanh chóng móc ra mười kim hôn tệ đặt bên trong
chiếc rương do mấy tấm gỗ tạo thành.

"Đưa tay ra"

Thiếu niên theo lời đưa tay đến trước mặt lão giả, lão giả niết niết hai cái
trên tay hắn, hướng hắn lắc lắc đầu, nói: "Tuổi của ngươi không phù hợp, có
thể đi."

Thiếu niên sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía cha của mình, đứa nhỏ hơn
mười tuổi sớm thành thục như Đường Tam chính là không nhiều lắm.

Phụ thân thiếu niên nhanh chóng cười nói: "Sư phụ, con trai ta chỉ là vừa mới
qua sinh nhật mười ba tuổi, ngài xem, có khả năng nới lỏng một chút hay
không?"

Lão giả có chút không nhịn được nói: "Không nên ảnh hưởng đến người ở sau. Quy
củ của học viện ngươi không biết sao? Chúng ta nơi này chỉ nhận những đứa nhỏ
từ mười ba tuổi trở xuống. Hơn mười ba tuổi, nhất luật không thu. Các ngươi có
thể đi."

Phụ thân của thiếu niên nói: "Vậy phí báo danh của chúng ta …"

Lão giả không chút khách khí nói: "Một khi đã báo danh, sẽ không hoàn."

Người đất sét còn có ba phần thổ tính, cha của thiếu niến nhịn không được cả
giận nói: "Các ngươi rõ ràng là lừa tiền. Trả lại phí báo danh cho chúng ta,
nếu không chúng ta quyết không đi. Sớm biết Sử Lai Khắc học viện tồi tàn thế
này, chúng ta đã không đến."

Lão giả liếc hắn một cái nhàn nhạt nói: "Mộc Bạch, có người muốn lấy lại phí
báo danh, ngươi xử lý một chút."

Ở bên cạnh, một đạo nhân ảnh chợt đứng lên: "Muốn lấy lại phí báo danh cũng
được, đánh thắng ta, sẽ nhận được tiền."

Sau đó, mạnh mẽ hồn lực từ trên người hắn bạo dũng mà ra, dưới chân có ba
vòng hồn hoàn, lãnh băng quang mang xuyên thấu hai tròng mắt của hắn bắn về
phía đôi phụ tử kia.

Cha của thiếu niên kia run giọng, sợ hãi nói “ Hồn, hồn tôn “

Người xung quanh kinh hãi bởi vì đạo nhân ảnh kia thật sự quá trẻ tuổi, nhưng
hắn đã đạt đến Hồn tôn cấp bậc, cấp độ mà rất nhiều hồn sư không thể đột phá
nổi.

Đám đông lập tức thưa dần, không ít người bỏ về . Nhưng cũng còn khá nhiều
người còn tồn tại may mắn trong lòng . Qua một hồi, cũng chẳng có mấy ai phù
hợp nhu cầu học viện, đều thất vọng ra về.

Lúc này, cô gái đứng trước mặt Đường Miên Phong cũng hoàn thành khảo thí,
chính đang thu bàn tay lại.

Cô gái này cũng không có cha mẹ đi theo, chỉ là một mình đơn độc. Trên người
mặc một bộ đồ màu trắng đơn giản, làm cho người ta có cảm giác sạch sẽ. Tóc
ngắn tới tai, gọn gàng, chiều cao so với Tiểu Vũ thấp hơn nửa cái đầu, bởi vì
nàng ta quay lưng về phía Đường Miên Phong cho nên nhìn không rõ khuôn mặt,
nhưng từ làn da trên gáy có thể phát hiện, làn da của cô gái này cực kỳ đẹp,
cực kỳ trắng mịn.

"Xin hỏi, ta có thể thông qua sơ thí không?" Thanh âm của cô gái nhẹ nhàng dễ
nghe, thiếu vài phần anh khí, nhưng nghe rất êm ái, làm người khác có cảm giác
mềm yếu.

Đường Miên Phong từ ánh mắt của Đái Mộc Bạch nhìn về phía cô gái nọ là có thể
đoán được nữ hài tử này nhất định rất đẹp, bởi vì trong tà mâu của Đái Mộc
Bạch, hiện ra đã không phải là băng lãnh nữa, mà là quang mang giống như con
sói. Hắn lập tức đoán được cô gái này chính là Ninh Dung Dung, hòn ngọc quý
trên tay tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông

Sự kinh ngạc trên mặt lão giả dần dần thu liễm, nhíu mày nói: "Ngươi tới đây,
người nhà ngươi có biết không?"

Ninh Dung Dung không trả lời trực tiếp mà chỉ mỉm cười nói: "Đều nói là dạy
những người đến mà không có phân biệt, chỉ cần ta phù hợp với yêu cầu của học
viện, các ngươi không có lý do không thu ta?"

Lão giả tựa hồ do dự một chút “ Được ngươi đợi ở đây một chút, lát nữa sẽ có
người đưa ngươi vào “

Đến lượt Đường Miên Phong, lão giả liếc mắt bọn hắn một cái rồi

“ Ồ, các ngươi hợp cách “

Ba người thản nhiên đứng về bên cạnh Ninh Dung Dung vào . Vừa mới bước chân
thêm một bước, lão giả âm thanh liền truyền đến

“ Hợp cách ! “

Mọi người nhìn về phía bàn khảo thí, xuất hiện trước mắt họ là một thân ảnh
lạnh lùng.

Đó là một cô gái, nhìn qua so với Tiểu Vũ còn nhỏ hơn một điểm . Một đầu tóc
dài đen xõa ngang vai, khuôn hơi hạ xuống, thân cao cùng Ninh Dung Dung như
thế, da dẻ cũng là xấp xỉ trắng nõn . Thế nhưng, nhìn kỹ tên thiếu nữ này
lại khiến cho người ta cảm thấy một loại cùng nhìn thấy người khác bất đồng.

Cực kỳ đầy đặn vóc người cùng tuổi của nàng có chút không hợp, nếu không nhìn
mặt mà nói, dễ dàng có thể nhầm thành đây là thành niên thiếu nữ . Đặc biệt
là vĩ đại cao phong, càng hấp dẫn ánh mắt người xem . Tiêu chuẩn đồng nhan cự
nhũ.


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #21