Minh Thần Giáo Đột Kích ( 1 )


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Chương 188 : Minh Thần Giáo đột kích ( 1 )

Ba ngày sau.

Trong hang núi, một mảnh yên tĩnh.

Bầu trời buổi sáng trong xanh vô cùng. Từng đám mây trắng trôi lơ lủng khắp
bầu trời, len lỏi trên từng vách núi . Những giọt sương long lanh như đang
nhảy nhót trên những chiếc lá non mọc ra từ những hẻm núi. Những cơn gió thi
thoảng vi vu vi vu thôi qua nơi đây. Một cảnh tượng thật ấm áp làm cho con
người ta trở nên thanh tịnh và tĩnh tâm một cách lạ thường. Một cảnh quan khó
có thể diễn tả hết bằng lời.

Đường Miên Phong hiện tại trong trạng thái huyễn hoặc khó hiểu, cụ thể cũng
không biết lúc nào có thể tỉnh lại, nếu là giờ khắc này có người gây bất
lợi cho hắn, hắn không có nửa điểm phản kháng lực.

Hắn tự mình dẫn nhập vào một biển ý cảnh mênh mông. Kể từ đó, bản thân Đường
Miên Phong càng gần với thiên nhiên, giống như hòa vào làm một.

Núi bất động, nước chảy róc rách. Đây chính là trạng thái nhìn như nhẹ nhàng
động đậy, nhưng thật ra lại là cô quạnh im ắng. Núi non hùng vĩ, nhu thủy hữu
tình.

Như vậy gần nửa ngày sau, Đường Miên Phong rốt cục tỉnh lại.

Tỉnh lại sau giấc ngủ, hắn chỉ cảm thấy tinh thần thoải mái, tư duy nhanh
nhẹn. Một ý nghĩ né qua, trong đầu các loại kỳ tư diệu tưởng hiện lên.

Quan sát bên trong tinh thần thức hải, thần hồn thông suốt cực kỳ, tỏa ra ánh
sáng lộng lẫy vàng kim. Lực lượng tinh thần so với trước kia, đầy đủ lớn mạnh
hai lần.

Hắn ngồi dậy, tay trái mở ra, một luồng gió nhẹ nhàng xuất hiện trong tay hắn.
Đường Miên Phong giống như đang chơi đùa cùng gió vậy.

Tay phải mở ra, tại bên trong lòng bàn tay của hắn, đột nhiên xuất hiện một
khí toàn.

Ào ào ào! ! !

Khí toàn khoảng chừng to bằng nắm tay, xoay chuyển càng lúc càng nhanh, đến
cuối cùng hoàn toàn trở thành một khối kình khí hình xoắn ốc.

Nếu Namikaze Minato có mặt ở đây, nhất định hắn sẽ cảm thấy cực độ kinh ngạc.
Bởi vì trên tay của Đường Miên Phong, chính là nhẫn thuật mà do chính hắn,
Hokage Đệ Tứ sáng tạo ra, Rasengan.

Tiếng gió xoáy bắt đầu trở nên vang vọng hơn.

Ù ù ù !!!

Đường Miên Phong giơ cao tay lên, phong thuộc tính lấy tốc độ kinh khủng hướng
về trong tay hắn hội tụ lại, nhanh chóng ngưng tụ ra quả cầu năng lượng màu
xanh lục xoay tròn với tốc độ chóng mặt. Rasengan sau đó lại chuyển thành hình
dạng một thanh phi tiêu.

Rasen Shuriken !!!

Kể từ lúc được hệ thống cường hóa trí lực, phảng phất ngộ tính của Đường Miên
Phong cũng được tăng cao, trong đầu một mảnh thông suốt. Ngay cả nhẫn thuật
khó hoàn thành như Rasen Shuriken, Đường Miên Phong cũng có thể dễ dàng mô
phỏng ra. Hơn nữa uy lực của nó cũng không phải dạng vừa đâu.

Rasen Shuriken (cấp S): Sau khi đánh bay đối thủ, bành trướng thành hình cầu
có đường kính lớn tới trăm mét, bao vây lại đối thủ. Bên trong tràn ngập vô
số đao phong so với châm còn nhỏ hơn rất nhiều, công kích tế bào kinh lạc,
chặt đứt liên hệ giữa tế bào với xung thần kinh. Dùng tốc độ cực cao, coi như
Sharingan cũng không thể nhìn thấy, từ tất cả các góc độ không ngừng công kích
đối thủ.

Nghe tiếng gió xoáy ù ù bên tai, Đường Miên Phong mỉm cười, cầm Rasen Shuriken
trong tay, ném mạnh về ngọn núi trước mắt.

Rasen Shuriken mang theo phong thanh cực lớn, hướng về ngọn núi trước mặt hắn
gào thét mà đi.

Rasen Shuriken vừa đụng vào đỉnh núi, trong nháy mắt bành trướng, chẳng khác
nào một quả cầu màu xanh lục phát ra ánh sáng chói mắt, giống như muốn nuốt
chửng cả ngọn núi.

Đỉnh núi trong nháy mắt bị phân giải thành từng phân tử mà mắt thường không
thể phát hiện. Vết cắt bằng phẳng giống như vừa bị lưỡi dao khổng lồ mà sắc
bén quét qua vậy.

“ Phong Chi Pháp Tắc ! “ Đường Miên Phong khẽ cười.

Đằng sau ý cảnh, chính là pháp tắc.

Đường Miên Phong sau khi có được phong chi ý cảnh đại viên mãn, liền một mạch
đột phá tìm hiểu pháp tắc.

Nói là pháp tắc, thế nhưng cũng không phải pháp tắc. Hay nói cách khác, Phong
Chi Pháp Tắc của Đường Miên Phong cũng chỉ là bán thành phẩm mà thôi. Mặc dù
ngộ tính của hắn cực kỳ khiếp người, thế nhưng pháp tắc cũng không phải ngày
một ngày hai là có thể lĩnh ngộ.

“ Quyết một trận phân thắng bại đi, Hướng Thiên Tiếu ! “

…...............................................................

Hôm nay chính là ngày thi đấu trận bán kết cuối cùng của giải thi đấu giành
cho toàn bộ học viện hồn sư cao cấp trên toàn Đấu La Đại Lục.

Vốn đây là lúc Sử Lai Khắc học viện cùng Thần Phong học viện cùng nhau tranh
tài, thế những bởi vì Minh Thần Giáo chen một chân vào, cho nên từ cuộc chiến
đấu giữa hai học viện, liền trở thành cuộc chiến đấu giữa hai người.

Đường Miên Phong vs Hướng Thiên Tiếu.

Thần Phong học viện, không, bây giờ phải gọi là Minh Thần Giáo.

Bảy tên giáo chúng đứng xếp thành một hàng, Hướng Thiên Tiếu vẫn giữ nguyên bộ
dạng của Phong Tiếu Thiên, đứng trước mặt bọn họ.

“ Mọi việc chuẩn bị thế nào rồi. Thánh chủ cùng Hữu sứ đại nhân cũng đang trên
đường tiến về đây. “

“ Rất tốt. Ngày hôm nay bất luận ra làm sao, cũng phải để cho Tuyết Dạ, Đường
Miên Phong, Sử Lai Khắc học viện chôn thây dưới Thiên Đấu Thành này. “ Hướng
Thiên Tiếu nở nụ cười hết sức âm hiểm. Ngay từ đầu hắn đã không định giữ lời
hứa, chuẩn bị liên hợp với Long Vô Bệnh cùng Khóc Vô Lệ, cho bọn Đường Miên
Phong một kích chí mạng.

Bên phía Sử Lai Khắc lúc này lại thiếu mất ba người : Đái Mộc Bạch, Đường Tam,
Mã Hồng Tuấn.

Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam ba ngày trước bị Hướng Thiên Tiếu đánh trọng
thương, đến bây giờ còn chưa khỏi, phải ở lại học viện dưỡng thương, Ngân Dạ
đáng thương bị ép phải làm bảo mẫu. Càng tội nghiệp cho nó là Hàn Hàn cũng để
mặc Ngân Dạ, đi tới Đấu Hồn Tràng cổ vũ cho Đường Miên Phong.

Khi Đường Miên Phong chuẩn bị bước ra lôi đài, một cánh tay trắng nõn giữ lại
hắn. Đường Miên Phong nhất thời không để ý, quay người ngã ra sau, đôi môi của
hắn đụng phải một vật cực kỳ mềm mại, trong nháy mắt mọi người ai ai cùng trợn
to đôi mắt của mình.

Trước mắt hắn là một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, thùy mị, vẻ đẹp này cùng khuôn
mặt của Chu Trúc Thanh giống nhau đến tám phần. Bộ ngực mềm mại đồ sộ của nàng
dán chặt lên lồng ngực của hắn, tạo cho hai người cảm giác như bị điện giật.

Hai người vội vàng tách ra. Bầu không khí xấu hổ lan tràn, giọng nói của Đường
Miên Phong có chút cà lăm :

“ Trúc, Trúc Vân. “

Người sau xấu hổ quá đỗi, sắc mặt trở nên đỏ bừng. Chu Trúc Vân bưng kín mặt
mình, trốn về sau lưng Chu Trúc Thanh, chỉ để lại một giọng nói thẹn thùng
truyền vào tai Đường Miên Phong :

“ Cẩn thận. “

Đường Miên Phong nhìn cử chỉ hành động của Chu Trúc Vân, cộng thêm sắc mặt của
nàng, hắn có thể khẳng định Chu Trúc Vân đối với mình đã có hảo cảm.

Thế nhưng... từ lúc nào ???

Hắn không hề biết, trong lúc nàng buồn khổ bởi việc Chu Trúc Thanh hôn mê bất
tỉnh, thì hắn giống như một ngọn gió bay tới, cứu vớt Chu Trúc Thanh. Mặc dù
không phải vì nàng, thế nhưng cũng đủ để Chu Trúc Vân sinh lòng cảm kích đối
với Đường Miên Phong.

Ba ngày trước, khi nàng tuyệt vọng nhất, cái chết tiến đến rất gần nàng, lưỡi
hái tử thần có thể hạ xuống bất cứ lúc nào, thì Đường Miên Phong lần nữa xuất
hiện. Hắn giống như thiên thần hạ phàm, một tay ôm nàng vào trong ngực, một
tay đánh bay tất cả lũ quái vật. Ngay lúc đó, hắn không biết vào chính lúc đó
cảm kích đã được chuyển hóa thành nhàn nhạt yêu thích.

Dáng vẻ chiến đấu oai hùng của hắn đã khắc sâu vào tim của Chu Trúc Vân. Tuy
nói Chu Trúc Vân chưa hẳn là yêu Đường Miên Phong, thế nhưng thích nhất định
là có, nếu không khi nãy nàng cũng không phản ứng thẹn thùng như vậy.

Thời điểm Đường Miên Phong cùng Hướng Thiên Tiếu bước ra thông đạo đứng lên
trên lôi đài, trên khán đài lập tức trở nên xôn xao. Không ai có thể nghĩ tới
Sử Lai Khắc học viện cùng Thần Phong học viện ngay từ đầu liền phái ra thành
viên mạnh nhất.

Thế nhưng sự kinh ngạc chỉ trong chốc lát liền được chuyển hóa thành phấn
khích.

Kẻ mạnh luôn được tôn trọng. Chiến đấu của hai thành viên mạnh nhất đến từ hai
học viện khác nhau, nhất định sẽ là một trận long tranh hổ đấu. Không phải bọn
họ vẫn mong đợi điều này hay sao ?

Bước chân của Đường Miên Phong cùng Hướng Thiên Tiếu rất chậm, đều mang theo
tiết tấu nhất định. Ánh mắt hai người thủy chung nhìn chằm chằm đối phương,
không ngừng tìm kiếm sơ hở trên người đối thủ.

Team Đang Bí Ý Tưởng

Chương đã được viết xong... Thế nhưng bởi một lí do nào đó mà bạn không thể
thấy được chữ.


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #188