Hỏa Vũ Bỏ Mình – Thức Tỉnh Rinnegan


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Đường Miên Phong cùng Thiên Không Long liên thủ, cuối cùng cũng ngăn lại hắc
lôi, thế nhưng bọn họ cũng bỏ ra một cái giá thảm trọng.

Susanoo phòng ngự hoàn toàn bị phá huỷ, ngay cả Thiên Không Long cũng xuất
hiện nhiều vết bỏng. Thân thể Đường Miên Phong lung lay như sắp đổ, toàn thân
hắn cảm thấy đau nhức rã rời, cơ bắp cốt nhục mỏi nhừ, những tưởng đây không
còn là thân thể của mình vậy.

Long Vô Bệnh nhìn hắn kiên cường như vậy liền cảm thấy khó hiểu :

“ Tại sao ngươi lại cố chấp như vậy ? Chẳng lẽ chỉ vì ta mang đi Diệp Tà sao ?
Giết hắn quan trọng như vậy à ? “

“ Diệp Tà sống chết kỳ thực đối với ta không hề quan trọng. Thế nhưng hắn sống
sót lại là một mối họa lớn đối với nữ nhân, người thân và đồng bạn của ta. Cho
nên Diệp Tà ngày hôm nay nhất định phải chết. “ Đường Miên Phong ánh mắt kiên
định nói.

“ Như vậy đổi lại một cách khác thì sao ? Ngươi giết Diệp Tà, sau đó trở thành
thánh tử của Thần Giáo. Thế nào, điều này cũng không tệ chứ ? “ Long Vô Bệnh
đưa ra lời mời. Đối với hắn, vạn cái Diệp Tà cũng không bì được một Đường Miên
Phong.

“ Ngươi nghĩ điều này có thể không ? “ Đường Miên Phong cười khinh thường.

Long Vô Bệnh thấy vậy cũng không để ý, để Diệp Tà qua một bên, hai tay giương
lên, làm ra bộ dáng ôm lấy thế gian vạn vật.

“ Trở thành Thần Giáo thánh tử quyền cao chức trọng, dưới một người trên vạn
người. Toàn bộ Thần Giáo tài nguyên có thể cung cấp cho ngươi tu luyện, sớm
ngày khôi phục Ma Đế thực lực, thậm chí là thành thần. Đợi đến lúc ta hoàn
thành kế hoạch đó, thế gian này hai ta mỗi người một nửa. “ Long Vô Bệnh thao
thao bất tuyệt nói.

Đường Miên Phong khiếp sợ. Giọng nói của Long Vô Bệnh cực kỳ tự tin, giống như
đây là việc hiển nhiên vậy. Hơn nữa còn có một kế hoạch gì đó mà bọn họ vẫn
còn đang ấp ủ, Đường Miên Phong có thể đánh hơi thấy mùi nguy hiểm từ đó.

“ Kế hoạch gì ? “ Đường Miên Phong hỏi.

“ Đợi đến khi ngươi gia nhập Thần Giáo tự nhiên sẽ được biết. Như thế nào đây
? Câu trả lời của ngươi... “ Long Vô Bệnh có vẻ cực kỳ chờ mong.

Đường Miên Phong cúi đầu, làm ra vẻ suy tư, không ai thấy rõ vẻ mặt của hắn.
Long Vô Bệnh cũng không vội, đứng đó hai mắt “ hàm tình mạch “ nhìn Đường Miên
Phong.

“ Câu trả lời của ta là... Chết đi !!! “ Đường Miên Phong đột nhiên ngẩng đầu
lên, mắt trái nhắm chặt, trợn to mắt phải, trong mắt hắn hiện lên từng tia tơ
máu. Một luồng cường đại nhãn lực trong nháy mắt phát động, mắt phải chảy ra
huyết lệ.

“ Aaaa “ Long Vô Bệnh bỗng nhiên rú thảm. Ở trên cánh tay phải của hắn không
biết từ lúc nào đã xuất hiện một ngọn lửa màu đen.

Amaterasu !!!

Sự thực đã chứng minh, binh pháp Phong Tử, sáu mươi chín kế, đánh lén là
thượng sách.

“ Ngươi muốn chết !!! “ Long Vô Bệnh gằn từng chữ, ánh mắt như muốn ăn tươi
nuốt sống nhìn về phía Đường Miên Phong. Thân thể của hắn bộc phát là một
luồng xung lực cường đại, ma long lần nữa hiện lên.

“ Không, không thể nào. “ Đường Miên Phong khó tin trợn to đôi mắt của mình
nhìn về phía trước. Amaterasu đang dần dần bị ma long thôn phệ, thậm chí không
có chút nào phản kháng.

Ngẫm lại cũng phải, Amaterasu hắc hỏa là tượng trưng cho huỷ diệt cùng tà ác,
Cuồng Huyết Ma Long lại là ma trung chi long, sức huỷ diệt khó thể tưởng
tượng, hắc hỏa có thể dễ dàng bị nó phá giải cũng phải.

Tuy rằng Amaterasu bị Long Vô Bệnh hóa giải, thế nhưng nó cũng đã hoàn thành
trọn vẹn nhiệm vụ của mình rồi. Long Vô Bệnh gần như đã bị thiêu đốt toàn bộ
cánh tay phải. Cả cánh tay của hắn đâu đâu cũng có vết bỏng đen xì, thậm chí
đôi chỗ còn bị đốt cháy lộ ra cả bạch cốt.

“ Đã ngươi quyết ý muốn chết ta đây sẽ thành toàn cho ngươi. “ Long Vô Bệnh
dứt lời thân ảnh đã biến mất. Lần nữa hắn xuất hiện đã là tại trước người của
Đường Miên Phong.

Một quyền không hề báo trước đánh tới. Lúc này Long Vô Bệnh đã hoàn toàn nổi
giận, sức mạnh áp đảo của hắn làm Đường Miên Phong không thể phản ứng kịp,
trong nháy mắt bị đánh xa hơn hai mươi trượng.

“ Phốc “ Đường Miên Phong phun ra một búng máu đen, cảm giác như toàn thân
xương cốt đã gãy nát, lục phủ ngũ tạng cũng bị đảo lộn, từ trên xuống dưới
không còn chỗ nào nguyên vẹn.

Tiếp theo là Long Vô Bệnh một người chiến đấu, à không, phải gọi là hành hung.
Hắn coi Đường Miên Phong như trái bóng vậy, không ngừng đá qua đá lại, đánh
qua đánh lại.Mỗi một đòn đánh của Long Vô Bệnh đều bao trùm một tầng huyết sắc
hồn lực, mỗi chiêu đều mang ngàn cân sức nặng, không ngừng dằn vặt Đường Miên
Phong.

Không chỉ vậy, từng đợt huyết khí bắt đầu thẩm thấu vào cơ thể của Đường Miên
Phong, giống như từng cái dao giải phẫu mini, không ngừng cắt nát cơ bắp của
hắn, thậm chí còn ảnh hưởng đến xung thần kinh của Đường Miên Phong, làm hắn
đau đớn tới muốn chết cũng không được.

“ Được rồi, kết thúc tại đây. Đáng tiếc, đáng tiếc ngươi giờ chỉ là Hồn Đế mặc
người bắt nạt. Đáng tiếc ta lại mất đi một đối thủ xứng tầm. “ Long Vô Bệnh có
vẻ như đã đánh chán rồi, khẽ thở dài cảm thán đáng tiếc. Sau đó cánh tay của
hắn bao trùm bởi từng đợt huyết sắc long lân, long trảo cực kỳ dữ tợn, sắc
bén.

“ Cộp cộp. “

Năm mươi mét.

Bốn mươi mét.

Ba mươi mét.

Hai mươi mét.

Đường Miên Phong lúc này tựa hồ đã cảm thấy long trảo khí tức lạnh lẻo. Đây
tuyệt đối là giống như tử thần đòi mạng, để cho hắn trong nháy mắt mất đi hết
thảy sinh mệnh khí tức!

Muốn chạy không thoát.

Thật muốn không trốn thoát cái này tràn đầy tử vong địa phương.

Ta thật phải chết ở chỗ này sao?

Chẳng lẽ ta lại không thể cứu vớt được Trúc Thanh sao ?

Về sau sẽ không còn được gặp lại khả ái Dung Dung sao ?

Chẳng lẽ ta cũng đã không thể che gió chắn mưa cho Tiểu Vũ các nàng nữa sao ?

Về sau. ..

Lúc này Đường Miên Phong trong đầu xuất hiện thật nhiều bóng dáng khác nhau,
có nữ nhân của hắn, có đồng bạn của hắn, có sư phụ của hắn...

“ Chết đi “ Long Vô Bệnh chém xuống long trảo của mình. Mắt thấy long trảo
chuẩn bị xuyên qua thân thể của Đường Miên Phong thì một thân ảnh đỏ rực bỗng
xuất hiện, che chắn trước mặt hắn.

“ Không “ Đường Miên Phong quát lớn, máu tươi bắn tung tóe nhuộm đỏ cả khuôn
mặt hắn. Ánh mắt như muốn căng nứt, rưng rưng nhìn về phía trước, trong mắt
hắn chỉ còn lại hình bóng của một người con gái.

Là Hỏa Vũ. Ngay tại thời khắc quyết định, Hỏa Vũ đã liều mình ra chắn trước
mặt Đường Miên Phong, cứu hắn khỏi nhất kích tất sát của Long Vô Bệnh.

Long Vô Bệnh rút tay ra khỏi ngực phải của nàng, để lại một lỗ máu thật sâu.

“ Con đàn bà ngu ngốc. “ Long trảo mặc dù không có đánh trúng tim, thế nhưng
cũng đã xuyên qua phổi của Hỏa Vũ, nàng nhất định phải chết.

Hỏa Vũ sau đó ngay lập tức đổ về phía sau, Đường Miên Phong cắn răng, lấy hết
sức bình sinh để nàng ngã vào trong ngực của mình.

“ Đồ ngốc, ngươi đây là lo lắng cho ta sao ? “ Hỏa Vũ nở nụ cười thê mỹ nhìn
hắn.

“ Đừng nói nữa, lúc này rồi mà ngươi còn đùa giỡn được sao. “ Đường Miên Phong
quát.

Hỏa Vũ cũng không để ý, khuôn mặt tái nhợt dựa vào lồng ngực kiên cường của
hắn, thì thào :

“ Ngươi có biết hay không, từ lâu rồi có một người thiếu nữ đã thầm mến một
nam nhân. Cũng có biết hay không phải nhất kiến chung tình, người thiếu nữ này
đối với nam nhân kia đã có hảo cảm ngay từ khi lần đầu gặp mặt. Tuy ngay từ
lần đầu tiên nàng đã bị người nam kia phi lễ, sờ mó thân thể của nàng. Hắn lại
là thiên tài được vạn chúng chú mục, điều này càng làm nàng thêm tò mò về hắn.

Sau đó nàng điều tra về hắn. Khi biết hắn có thật nhiều nữ nhân, cảm giác đầu
tiên của nàng không phải là chán ghét mà là có chút nhàn nhạt ghen tuông.

Nàng rất hay kiếm cớ tới gây sự với hắn, thế nhưng thật ra đó chỉ là nàng viện
cớ để được gặp mắt hắn mà thôi.

Khi nàng nghe hắn vì một người con gái mà có thể một mình chịu vượt qua bao
hung hiểm, lặn lội tới Lạc Nhật Sâm Lâm tìm kiếm tiên thảo, cảm giác đầu tiên
cũng không phải là ghen tuông mà là cảm động cùng đau xót. Phải yêu nữ nhân
kia tới nhường nào thì hắn mới có thể dám đánh cược tính mạng của mình, bất
chấp mọi khó khăn vì nàng tìm dược. Loại tình yêu này đã đạt tới cực hạn, nó
đã đánh động nàng, khiến nàng cảm động, cho nên không có ghen tuông mà chỉ là
nhàn nhạt đau xót.

Vì hắn, nàng chấp nhận bỏ qua lời can ngăn của hắn, cũng không hề thông báo
với ai, lập tức quyết định đi cùng với hắn... “ Hỏa Vũ sinh mệnh ngày càng
trôi qua, hơi thở cũng dần dần yếu đi. ( Tác giả : Tự luyến tí, ta quả là có
năng khiếu viết ngôn tình a )

Đường Miên Phong lúc này khóc. Từ đôi mắt hắn chảy ra không chỉ là bình thường
lệ châu, mà là từng giọt huyết lệ. Hắn không nghĩ rằng Hỏa Vũ lại đối với mình
dùng tình sâu đến thế, khiến cho Đường Miên Phong không biết thế nào.

Lẽ ra, lẽ ra phải nhận ra sớm hơn...

“ Đường Miên Phong ta có tài cán gì mà lại được các nàng ưu ái đến như vậy. “
Giọng nói hắn khàn khàn, thương tiếc nhìn Hỏa Vũ.

“ Khụ khụ “ Người sau lại ho ra một búng máu. Nếu là bình thường, nàng nhất
định sẽ không thể chịu nổi. Thế nhưng vào lúc này như đang có một sức mạnh phi
thường giúp nàng chống đỡ lại cơn đau. Gượng cười, cánh tay run run chạm lên
má Đường Miên Phong, lau đi huyết lệ trên mặt hắn.

“ Sao lại không đáng chứ. Ngươi anh tuấn, ngươi cường đại, ngươi lạnh lùng,
ngươi cao ngạo, ngươi tà ý... Tất cả đều thật sâu đánh động chúng ta. “ Ánh
mắt của Hỏa Vũ dần dần mờ đi, hai mắt dần dần nhắm lại, khóe miệng vẫn không
quên thì thào :

“ Ta... yêu... ngươi. Nếu như... có kiếp sau... kiếp sau... “

“ Aaaaaaaa, Long Vô Bệnh, ngươi nhất định phải chết. “ Đường Miên Phong ôm lấy
thân thể đã mất đi sinh khí của Hỏa Vũ hét lớn. Một luồng xung lực lấy hắn làm
trung tâm trong nháy mắt bạo phát.

“ Ngươi... “ Long Vô Bệnh ánh mắt khó tin nhìn về phía Đường Miên Phong. Màu
tóc của hắn không còn là bạch kim nữa, mà là trắng noãn như tuyết. Trong cặp
mắt lạnh như băng xuất hiện sáu cái vòng màu tím, thâm trầm nhược uyên, tĩnh
mịch cô lãnh.

Rinnegan !!!

“ Loại thực lực này là chuyện gì xảy ra “ Long Vô Bệnh khiếp sợ.

Từ quanh thân Đường Miên Phong, một cỗ không cách nào hình dung sâu tận xương
tủy khí thế khủng bố đột nhiên bộc phát ra! Tiên nhân thân thể kinh khủng năng
lực phục hồi ngay lúc này phát động, Đường Miên Phong ôm Hỏa Vũ đứng lên, lạnh
lùng nhìn Long Vô Bệnh.

Người sau đột nhiên cảm giác được một luồng hấp lực không thể ngăn cản, rất
nhanh hắn liền bị hút về phía Đường Miên Phong.

Long Vô Bệnh là ai ? Bản thân là Minh Thần Giáo thánh chủ, thực lực thông thần
thậm chí đạt tới Cực Hạn Đấu La, khó ai sánh bằng, sao có thể để Đường Miên
Phong đạt được ý muốn chứ. Chỉ mới một giây, hắn đã thoát khỏi sự kiềm chế của
Banshou Tenin.

Thế nhưng lúc này Long Vô Bệnh chỉ cách Đường Miên Phong có năm mét, khoảng
cách này là quá đủ.

Shinra Tensei ! ! !

Khủng bố lực bài xích từ trên người Đường Miên Phong bộc phát ra, Long Vô Bệnh
ầm ầm bị đánh bay. Quanh thân Đường Miên Phong, lấy hắn làm trung tâm, trong
lòng bán kính ngàn mét ngoại trừ Hỏa Vũ tất cả đều bị thổi bay.

“ Rống “ Một tiếng rồng ngâm rít gào. Một con mini ma long lấy tốc độ cực
nhanh bay về phía hắn.

Nói là mini thế nhưng con ma long này so với Đường Miên Phong cũng là khổng
lồ, cao ba mét dài bảy thước, há miệng máu tanh hôi dữ tợn như muốn ăn tươi
nuốt sống hắn.

Tay phải nơi ống tay áo u nhiên dò ra một cái dài hơn thước sắc bén thần bí
hắc bổng, Đường Miên Phong dùng so với quỷ thần còn muốn u linh quỷ dị thủ
pháp thẳng tắp đâm vào miệng ma long.

Ở tại đằng xa, khuôn mặt của Long Vô Bệnh bỗng nhiên trở nên hết sức quỷ dị,
trên khí tức đột nhiên hỗn loạn lên.

Ma long bị âm dương lực bên trong hắc bổng xoắn thành một bãi thịt nát.

Team Đang Bí Ý Tưởng

P/S : Xin ý kiến chút. Ta có nên chuyển sang viết ngôn tình không nhỉ ≧◡≦


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #173