Gặp Lại Diệp Tà


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Đường Miên Phong đem viên đan dược tới bên cạnh cỗ quan tài băng. Nhìn sói con
yên tĩnh nằm bên trong, bên tay phải tụ tập hồn lực, tỏa ra chút hơi ấm. Tay
phải chạm vào phần bụng giữa của sói con, truyền cho nó chút hơi ấm.

Tay trái đem Long Phượng Trúc Cơ Đan tới bên mép sói con, khẽ cạy ra cái mõm
nhỏ của nó, từ từ đem viên đan dược thả vào. Long Phượng Trúc Cơ Đan sau khi
vào miệng của sói con, trực tiếp tan ra, đi theo hồn lực của Đường Miên Phong,
chậm rãi ôn dưỡng toàn thân con sói nhỏ, chỉ một lúc sau, trên khuôn mặt tái
nhợt của con sói đã hơi mang một chút sinh khí.

“ Chỉ một chốc nữa thôi. “ Đường Miên Phong khóe miệng hơi mỉm cười, trong
lòng không khỏi mừng rỡ vì chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, hắn sẽ có được Âm
Dương Linh Thảo để cứu trị Chu Trúc Thanh.

Thế nhưng, hắn lại không biết rằng, trong khi mình đang ở trong này chữa trị
cho sói con thì bên ngoài lại xảy ra một trận đại chiến.

….......................................................................

“ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang, mau giao ra Âm Dương Linh Thảo cùng vị trí của
Tam Nhãn Kim Nghê, nếu không ta cũng không ngại có thêm một viên hồn hoàn mười
vạn năm. “ Thanh âm trầm thấp âm lãnh vang lên.

Lúc này bên ngoài động phủ của Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang đã bị một đám
người mặc áo đen chặn lại. Bọn chúng đều mặc trên mình một bộ đồ đen, che chắn
bộ dạng của mình, không ai có thể biết chúng là ai.

Nếu như Đường Miên Phong nghe thanh âm vừa rồi của kẻ cầm đầu, nhất định sẽ
nhận ra chủ nhân của nó, không ngoài ai khác, chính là Minh Thần Giáo thánh
tử, Diệp Tà.

“ Các ngươi rốt cục là kẻ nào ? “ Hỏa Vũ quát. Nàng đã tỉnh dậy từ lâu, lúc
này đang cùng Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang đứng chắn trước cửa động, đề phòng
nhìn bọn người Diệp Tà.

Diệp Tà cũng không để ý tới nàng, quay sang nhìn về phía vẫn giữ im lặng cho
tới bây giờ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang cười khẽ :

“ Ý định của ngươi như thế nào ? Là thuận theo hay là phản kháng ? “ Sau đó
nhìn về động phủ sau lưng nó.

“ Đây là động phủ của ngươi chứ ? Nghe đồn từ xưa, mỗi khi Ngân Nguyệt Khiếu
Thiên Lang xuất hiện đều mang theo con của mình, ắt hẳn con của ngươi phải ở
bên trong rồi ? Ừm, một con Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang làm sủng vật cũng
không tệ. “

“ Ngươi muốn chết. “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang phát ra tiếng gào thét, phẫn
nộ nhìn về phía Diệp Tà, không nói hai lời liền sử dụng ra nguyên tố chi lực.
Ánh sáng bảy màu hiển hiện, quang mang tỏa ra bốn phía, bắn về bọn người áo
đen. Đám người kia không chút phòng bị, trong chốc lát liền bị nén giận một
đòn của Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang đánh trúng, nhiều kẻ thụ thương, thậm chí
là bỏ mình.

Diệp Tà thấy vậy, ánh mắt liền lộ ra sát khí, ngữ khí âm trầm mà lạnh lùng :

“ Nếu như ngươi đã rượu mời không uống muốn uống rượu phát thì đừng trách ta.
“ Hắn vừa dứt lời, liền mở ra võ hồn khô lâu.

Không thể không nói tà hồn sư tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh. Chỉ mấy ngày trước
Diệp Tà vẫn chỉ là cấp bảy mươi chín bậc Hồn Thánh, bây giờ thậm chí đã đột
phá tới bốn cấp bậc, xông vào Hồn Đấu La tầng thứ, đạt tới cấp tám mươi ba.

Theo hồn lực của Diệp Tà tăng lên, võ hồn của hắn ngày càng ngưng thực, giống
như là khô lâu thực sự vậy. Hồn hoàn của hắn cũng dần dần ảm đạm, càng ngày
càng trở nên thâm trầm, nhiễm phải vài tia màu đen. Đây chính là do phương
thức tu luyện của tà hồn sư gây nên, hồn hoàn bị hắc ám điếm ô, hồn kỹ cũng
ngày càng trở nên kinh khủng.

Bản thân tà hồn sư, kỳ thực cũng chính là những người cực kỳ bất hạnh. Kẻ cửa
nát nhà tan, cơm áo lo không xong, kẻ là đầu đường xó chợ, chịu hết mọi người
xua đuổi cùng khinh bỉ.

Thường nói bần cùng sinh đạo tặc.

Có lẽ, tà hồn sư bản tính cũng không tà ác, nhưng hồn sư cá thực lực cùng
quyền lực là giống nhau, đều rất dễ dàng làm cho người hướng đi hắc ám. Nếu có
thể thu được thực lực cường đại một cách dễ như trở bàn tay, như vậy có mấy ai
có thể chống cự được hấp dẫn chứ. Đi tới cuối cùng, chung quy cũng chỉ có thể
bán mạng cho quỷ dữ, cam chịu đọa lạc. Tuy tà hôn sư tuổi thọ cực ngắn, thế
nhưng bọn họ đã chịu đựng thế giới ruồng bỏ cùng ghẻ lạnh, việc gì còn không
thể chịu đựng nổi đây.

Đột phá Hồn Đấu La, Diệp Tà toàn thân tỏa ra một luồng khí thế cực kỳ tà ác và
mạnh mẽ. Diệp Tà hướng về Hỏa Vũ một người một sói phát động công kích, hồn
hoàn thứ nhất của hắn lại không phải tỏa ra ánh sáng màu vàng, mà là màu đen
kịt cực kỳ tà ác.

Một màn quỷ dị xuất hiện. Một đống cốt trảo trắng hếu bằng thép đột nhiên cứng
rắn từ mặt đất chui ra, ngay khi Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang chuẩn bị vọt tới
trước liền hướng hai chân của nó chộp tới.

Mặc dù là ban ngày, nhưng sắc trời vốn là âm u, hơn nữa đột nhiên xuất hiện
mảng lớn cốt trảo, nhất thời cảnh tượng trở nên cực kỳ kinh khủng, người nào
không cẩn thận đi qua còn tưởng ở đây là bãi tha ma đây.

Theo thanh âm trầm thấp vang lên, Diệp Tà vươn cốt trảo ra ngoài, năm cái
xương ngón tay di chuyển theo quy luật, trên người bốn cái hồn hoàn vàng, tím,
tím, đen vậy mà luân phiên sinh ra ánh sáng màu đen. Mỗi một hồn hoàn đều là
chỉ hơi lóe sáng một chút, liền đến phiên cái kế tiếp. Độ sáng giống như là
cuộn sóng, không ngừng bồi hồi, căn bản nhìn không ra Diệp Tà là muốn sử dụng
hồn kỹ gì.

Hai chân sau chợt bị nắm chặt, xu thế vọt tới trước của Ngân Nguyệt Khiếu
Thiên Lang nhất thời bị kiềm chế, hơn nữa còn bởi vì dùng sức quá mãnh liệt,
cả thân thể nó cũng lập tức dưới tác dụng của lực quán tính đổ ụp về phía
trước.

Chân trước của Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang dậm mạnh xuống đất, trên đất liền
xuất hiện hừng hực liệt hỏa.

“ Rắc rắc “ Hỏa diễm sức nóng cực kỳ lớn, lập tức đem bạch cốt đốt nóng đến
tan vỡ. Thế nhưng bạch cốt số lượng nhiều lắm, nhất thời không thể nào đem bọn
chúng tất cả phá huỷ được. Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang tuy trong lòng tức
giận thế nhưng vẫn chưa đến nỗi đánh mất lý trí, vẫn án binh bất động, chờ đợi
thời cơ.

Nó tuy bỏ lỡ cơ hội phản kích, nhưng mà Diệp Tà lại không, hồn kỹ của hắn đã
hoàn thành.

Hỏa Vũ cùng Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang lập tức cảm nhận một cơn lạnh lẽo ập
đến, khiến bọn họ sởn cả tóc gáy.

Đây là hồn kỹ thứ hai của Diệp Tà, Tử Vong Băng Sương.

Nhiệt độ hạ thấp khiến ngọn lửa của Hỏa Vũ cũng giảm thiểu vài phần uy lực,
chống cự bọn người áo đen bắt đầu có chút cố sức, trên thân thể tuyệt mỹ đã
xuất hiện vài chỗ bị thương.

“ Đây là... oán lực ? “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang kinh hãi, ánh mắt nhìn
Diệp Tà càng thêm nồng nặc sát cơ.

“ Cạc cạc, oán lực mùi vị cũng không tệ chứ. “ Diệp Tà cười một cách cực kỳ
bệnh hoạn.

Hồn kỹ này của hắn căn bản không phải là do băng thuộc tính hình thành, mà là
từ bổn nguyên oán linh đề luyện ra oán khí sau đó ngưng tụ mà tạo nên cảm giác
lạnh vô cùng. Cái hồn kỹ này của hắn nhất định phải không ngừng bổ sung oán
khí mới có thể thủy chung bảo trì năng lực thi triển. Mà cách nhanh nhất để bổ
sung oán khí, không chút nghi ngờ là liên tục thu gặt sinh mệnh. Có thể tưởng
tượng được để có lượng oán lực kinh khủng như vậy, trên tay Diệp Tà sinh mệnh
quả là nhiều không kể xiết.

Tử Vong Băng Sương thi triển ra, chớp mắt một cái Diệp Tà bước ra một bước về
phía trước, tay phải giơ lên thật cao. Kèm theo tay phải hắn giơ lên, có tiếng
kinh hô từ phía khán giả, ống tay áo của hắn tự nhiên cũng theo đó tuột xuống
tới vị trí vai, cánh tay phải lộ ra ngoài, dĩ nhiên cũng hoàn toàn là âm u
bạch cốt.

Diệp Tà giơ tay phải lên cao, ánh sáng màu tím dần dần ngưng tụ. Tử Vong Băng
Sương của hắn không chỉ có thể ô nhiễm đối thủ, khiến khí tức oán linh tà ác
điên cuồng ăn mòn đối thủ, thậm chí đem đối thủ cũng thay đổi thành oán linh,
đồng thời cũng có tác dụng hạn chế cực mạnh. Về phần có thể hạn chế đối thủ
bao lâu sẽ phải xem thực lực của tự thân đối thủ như thế nào.

Lúc này Hỏa Vũ đã sắc mặt trắng bệch như tờ, nàng chỉ có thực lực cấp Hồn
Tông, sao có thể chịu nổi oán lực mạnh mẽ. Chỉ trong chốc lát, đã có vài đạo
ám khí chui vào cơ thể, không ngừng tán phá bừa bãi.

Ngay tại lúc này, trăng rằm đồ án trên trán Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang dĩ
nhiên sáng lên, mệnh vận chi lực lập tức xuất hiện, trong nháy mắt xua tan oán
khí.

“ Ngươi không sao chứ ? “ Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang cũng không quay lại
hỏi. Người sau cảm thụ trong người oán lực đã biến mất, trong lòng không khỏi
trút được một tia gánh nặng, một bên chống đỡ tà hồn sư công kích, một bên hồi
đáp, nghĩ mà còn thấy sợ

“ May mắn không sao, nếu như để thêm chút nữa thì chắc là oán khí đã xâm chiếm
cơ thể ta rồi. “

Diệp Tà cảm nhận oán lực biến mất, lập tức kinh nghi “ Đó là sức mạnh gì, lại
có thể xua tan oán khí của ta. “

Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang cũng không để ý tới nghi vấn của hắn, lúc này nó
đã chuẩn bị triển khai toàn lực, đánh một trận tốc chiến tốc thắng. Chiến đấu
từ lúc bắt đầu đã qua gần một tiếng đồng hồ, vết thương do Đường Miên Phong
cùng Liệt Diễm Ma Ngưu gây ra đã ẩn ẩn đau, nếu không mau chóng kết thúc trận
chiến có lẽ nó sẽ không trụ vững nổi nữa.

Trên người Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang đột ngột phát ra ánh sáng màu vàng
kim, hú lên một tiếng, bỗng nhiên vốn là ban ngày bỗng tối sầm lại.

“ Oành “ Từng đạo lôi điện màu vang không ngừng đan xen trên màn trời đen kịt.

“ Đây là... “ Diệp Tà nhìn trên trời lôi điện, cảm nhận được từ trên đó phát
ra phá tà chi lực không khỏi cảm giác bất an.

Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang sở dĩ gọi là Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang bởi vì
bản thân nó khác với các hồn thú khác, có được thậm chí các vị đại năng giả
cái gọi là thần thông. Bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, chính là do Ngân
Nguyệt Khiếu Thiên Lang đã sử dụng “ Thiên Địa Giao Thoa “.

Danh như ý nghĩa, thần thông này có thể khiến cho trời đất thay đổi, không chỉ
là ban ngày hay ban đêm, mà còn kể cả thời tiết khí hậu, uy lực quả là xoay
trời chuyển đất, ngược với lẽ bình thường, không lời nào có thể diễn tả được.

“ Uỳnh uỳnh “ Từng đạo thiên lôi chớp giật như lão thiên đang nổi cơn thịnh
nộ. Lôi điện vốn là thiên địa chính khí tụ tập, đối với tất cả sinh vật tà ác
đều có tác dụng khắc chế, không khỏi khiến cho Diệp Tà cảm thấy e ngại. Đây
quả là khắc tinh đối với tà hồn sư.

Chiêu này gần giống với Long Hoàng Phá Tà Liệt của Lam Điện Bá Vương Long, thế
nhưng nó còn lợi hại hơn. Đây không chỉ là lôi điện tầm thường, mà là kinh
khủng thiên lôi, cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí lôi đình chính khí còn hơn cả quang
minh chi lực, khả năng diệt sát tà ác to lớn, đối với tất cả các tà hồn sư đều
có sinh mệnh uy hiếp.

“ À ú, tiếp chiêu đi, Hoàng Kim Thánh Lôi. “ Kèm theo tiếng hú của Ngân Nguyệt
Khiếu Thiên Lang, lôi điện trên bầu trời bỗng nhiên tụ tập, hướng về từng bóng
người áo đen giáng xuống.

“ Aaaaaaaaaaaaa “ Tiếng kêu gào thảm thiết khắp nơi.

Bụi mù qua đi, cả đại địa lại bị lôi điện đánh nổ ra từng cái hố sâu hoắm. Tất
cả Tà Hồn Sư gần như đều đã bị chết hết, một số kẻ chỉ còn thoi thóp. Ngân
Nguyệt Khiếu Thiên Lang một đòn toàn lực, quả thực không thể khinh thường,
khiến cho đám người mặc áo bào đen gần như toàn bộ diệt sát, tổn thương thảm
trọng.

Thế nhưng, Ngân Nguyệt Khiếu Thiên Lang bộ dáng lại sững sờ, khiếp sợ không
dám tin vào mắt mình nữa. Hỏa Vũ theo ánh mắt của nó nhìn lại, hai mắt không
khỏi trợn tròn, chỉ về phía trước.

" Ngươi, ngươi, ngươi sao lại không có chút nào thương tổn. "

Ở dưới một cái hố sâu hoắm lại có một bóng người đang đứng, chịu đựng thiên
lôi giáng xuống lại không có chút nào hư hại.

Không sai, đó chính là Diệp Tà. Lúc này hắn đang mỉm cười, mỉm cười sung sướng
mang theo vẻ tà ác.

Team Đang Bí Ý Tưởng

Tác giả : Ngày hôm qua mình có một số việc bận đột ngột nên đã thất hứa với
anh em, ở đây gửi lời xin lỗi. Hôm nay vẫn đang bận nhưng sẽ cố gắng bù chương
cho anh em, mong mọi người thông cảm.


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #168