Khổ Chiến – Tiểu Linh ?


Người đăng: ٩(^‿^)۶

“ Tà Kiếm Vực “

Người lên tiếng chính là đại thánh linh Cửu U, cũng là một nhân vật cực kỳ
nguy hiểm. Đường Miên Phong trong nháy mắt liền cảm thấy lông tóc dựng đứng,
trong đồng liền hiện ra hai chữ

Lĩnh Vực !!!

“ Xoẹt “ Hàng loạt kiếm vũ đánh úp tới Đường Miên Phong, dù là hắn cũng nhất
thời không thể làm ra ứng đối, không cẩn thận liền bị đâm trúng một kiếm.

“ A” Đường Miên Phong đau đớn rên một tiếng, không ngờ thân kiếm lại mang độc,
vết thương trên tay nhanh chóng hủ bại, thậm chí mơ hồ lộ ra bạch cốt.

Đường Miên Phong thấy tình thế không ổn, hồn hoàn thứ nhất lần nữa sáng lên,
âm khí nhanh chóng tụ tập, địa ngục chi môn mở ra, kéo theo đó là một đoàn âm
binh.

Hắn nhanh chóng đều khiển âm binh hướng phía Hạ Vũ Ngưng bốn người đánh tới,
bản thân thì lấy ra Giải Độc Đan, bóp nát thành bột phấn sau đó cực tốc thoa
lên vết thương.

Dù cho âm binh mỗi con đều mang Hồn Tôn thực lực, nhưng cùng Hồn Thánh chênh
lệch quá lớn, không thể gây nên bất ngờ gì, chỉ một lúc sau liền bị tiêu diệt.

Diệp Tà, Hạ Vũ Ngưng đám người cũng không giống như Thì Niên phế vật cùi bắp
như vậy, nếu không phải là thiên tài trong thiên tài, làm sao có thể đảm nhận
Minh Thần Giáo thánh tử, thánh nữ, chỉ trong chốc lát liền giải quyết xong âm
binh, nguy hiểm nhìn về phía Đường Miên Phong.

Nói đến, cả bốn người bọn họ vũ hồn đều mang theo hắc ám khí tức, kể cả Hạ Vũ
Ngưng cũng không ngoại lệ. Vũ hồn của nàng là Đoạn Hi Cầm, một cái cực kỳ hiếm
thấy vũ hồn. Vũ hồn này cực kỳ nguy hiểm, đó là nó có thể sinh ra linh trí,
hơn nữa bản thân cũng rất tà ác. Nếu không cẩn thận bị Đoạn Hi Cầm khống chế,
đánh mất tâm thần. Đường Miên Phong nhìn Hạ Vũ Ngưng một cái, quả như vậy, ánh
mắt của nàng đã nhiễm một ít màu tím, đợi đến khi màu tím chiếm cứ toàn bộ đôi
mắt, chính là ngày Hạ Vũ Ngưng biến thành Tà Hồn Sư.

“ Khoan đã, Tà Hồn Sư ? “ Đường Miên Phong trong lòng như xuất hiện một đạo
kinh lôi.

“ Hắc ám, Đoạn Hi Cầm, Minh Thần Giáo, Tà Hồn Sư ... rốt cục bốn thứ này có
liên quan gì tới nhau ... “ Đường Miên Phong suy tư chốc lát liền đột nhiên
cảm thấy trước mắt hoàn cảnh hoàn toàn biến đổi, thay vì Diệp Tà bọn hắn, hoàn
cảnh hoàn toàn thay đổi về địa cầu, bây giờ hắn là ngay tại trên lớp học.

“ Đây là ... trường học ? “

“ Uy, Phong, đang giờ học mà ngươi lại ngẩn ngơ cái gì vậy ? “ Một vị nữ hài
huých huých Đường Miên Phong hỏi.

Đó là một cô bé cực kỳ xinh xắn và đáng yêu, cả người tỏa ra mỹ lệ thanh xuân
khí tức.

“ Linh ? “ Đường Miên Phong không dám tin vào mắt mình.

Cô bé này tên là Đặng Phương Linh, là Đường Miên Phong cấp ba lớp trưởng, cùng
với Đường Miên Phong chơi cực kỳ thân, thân tới mức mà các bạn học còn tưởng
rằng hai người bọn họ là người yêu, thậm chí còn đặt cho hai người danh hiệu
Kim Đồng Ngọc Nữ bởi vì hai người trông cực kỳ xứng đôi.

“ Làm gì, lại giả vờ mất trí nhớ à, trò này xưa rồi. Không nói với ngươi nữa,
cô giáo đến kìa “ Đặng Phương Linh le lưỡi một cái, lập tức vùi đầu làm bài.

Đường Miên Phong thấy cô giáo đến cũng ôm đầu nhìn sách, nhưng lực chú ý lại
thật ra không có ở tại trong này.

“ Chả lẽ đây chỉ là một giấc mơ sao ? “

Mọi việc lại diễn ra như thường ngày, Đường Miên Phong lại hành xử như không
có chuyện gì. Hằng ngày vẫn đến trường đi học, về nhà xem anime, ăn rồi ngủ.

Chỉ là hắn vẫn không thể nào quên được giấc mơ hằng đêm đem hắn bừng tỉnh,
giấc mơ về thời gian khi còn ở đại lục Đấu La cùng tại Sword Art Online thế
giới. Không thể nào quên được những cái kia ngây thơ nữ hài

Asuna, Aiko, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Độc Cô Nhạn ...

Còn một việc nữa là Đặng Phương Linh đột nhiên lại tỏ tình với hắn, khiến hắn
không sao hiểu nổi, mặc dù trước kia đây vẫn là việc hắn hằng mong ước.

..........................................

Ngày hôm nay khí trời cực kỳ ảm đạm, mây đen ùn ùn kéo đến, che phủ cả bầu
trời.

Đường Miên Phong đang cùng Đặng Phương Linh đi dạo phố đột nhiên cảm thấy từ
trái tim truyền tới một trận đau nhói, hắn không khỏi quỵ gối xuống, bụm lấy
ngực trái, thở hổn hển

“ Phong, ngươi có sao không ? “ Đặng Phương Linh lo lắng hỏi.

“ Tim ta, tim ta đột nhiên đau quá “ Đường Miên Phong gian nan nói.

“ Ngươi quên rồi sao, ngươi có bệnh tim từ nhỏ cách vài ngày là phải uống
thuốc “ Đặng Phương Linh nói.

“ Bệnh tim ... Ta có sao ? “ Đường Miên Phong bất ngờ.

“ Đi thôi, mau trở về nhà “

Đường Miên Phong cứ mặc kệ nàng kéo mình đi, đầu đầy mồ hôi, trong lòng đầy
nghi vấn.

Về đến nhà, Đường Miên Phong bỗng nhiên phun ra một búng máu. Đặng Phương Linh
khuôn mặt hoảng loạn

“ Phong, đừng làm ta sợ, đợi ta, rất nhanh ta liền quay lại “ Nói sau lập tức
chạy vào phòng lấy thuốc.

..................................................

Đường Miên Phong nằm tại trên giường, còn Đặng Phương Linh thì ngồi bên cạnh
hắn.

“ Mau ngủ đi “

“ Ngươi hát ru ta ngủ đi “

“ Ngươi ... được rồi “ Đặng Phương Linh nhìn Đường Miên Phong sắc mặt mệt mỏi
không khỏi mềm lòng :

“ Bé ơi ngủ đi, đêm đã khuyu rồi, để những giấc mơ đẹp sẽ luôn bên ... “

“ Khoan đã, giấc mơ ... “ Đường Miên Phong giống như nhận thấy điều gì đó, sau
đó ngực trái lại truyền đến cơn đau dữ dội.

“ A “

“ Phong, ngươi làm sao “ Đặng Phương Linh lo lắng.

“ Tiểu Linh, cám ơn ngươi đã cho ta khoảng thời gian vui vẻ “ Đường Miên Phong
khóe miệng rớm máu cong lên một vệt mỉm cười vui vẻ. Bỗng nhiên hai mắt biến
thành màu đỏ, bên trong có ba cái câu ngọc xoay tròn

“ Nhưng ngươi chung quy cũng không phải là nàng ... Cảm tạ và ... tạm biệt “

“ Phong, ngươi nói cái gì ... “

Ba viên màu bạc câu ngọc lấy tốc độ cực nhanh xoay tròn, sau đó hình thành một
cái kính vạn hoa. Cường đại nhãn lực tỏa ra, trước mắt cảnh tượng giống như
hoa trong gương, trăng trong nước, lập tức sụp đổ, Hạ Vũ Ngưng bốn người lần
nữa xuất hiện trong mắt Đường Miên Phong.

Đường Miên Phong bên ngực trái có một thành kiếm đang dần dần cắm vào sâu bên
trong ngực của hắn, thiếu chút nữa là chạm đến trái tim rồi.

Không để ý chút nào rút thanh kiếm ra, Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn bỏ vào miệng,
nhanh chóng ngăn lại vết thương rỉ máu.

Khóe miệng nhếch lên một đạo cười khổ

“ Lần này thua thiệt lớn rồi “

Ánh mắt kiêng kị nhìn Hạ Vũ Ngưng. Người đàn bà này cực kỳ nguy hiểm, có thể
vô thanh vô tức sử dụng Đoạn Hi Cầm đem hắn vây bên trong ảo cảnh, thật sự là
một người đáng sợ.

“ Hồn lực không còn nhiều lắm, mau chóng đem hắn bắt lại “ Diệp Tà hô một
tiếng, sau đó bốn người đồng loạt sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất.

“ Tu La Chi Ám “ “ Ám Sư Miên Trảo “ “ Lệ Quỷ Chi Kiếm “ “ Thiên Ma Phạn Xướng

Từng đợt sóng năng lượng nhằm phía Đường Miên Phong đánh tới.

“ Vừa hay, dùng các ngươi để thử nghiệm chiêu này “ Đường Miên Phong hưng phấn
nói.

“ Rống ... Susanoo hoàn toàn thể !!! “

“ Oanh ! “

Diệp Tà bốn người công kích vừa tới, lại bị một đạo hồng sắc năng lượng thể
cản trở.

“ Rắc rắc “ Trần nhà lập tức sụp đổ.

Đây là một người khổng lồ cao chừng trăm mét, thân khoác khôi giáp, bốn cánh
tay, hai tay rút kiếm, hai tay để không.

Trong cái rủi lại có cái may. Không ngờ Đường Miên Phong đột phá ảo cảnh, tinh
thần lực cũng đồng thời thăng hoa, thân thể cũng chắt lọc ra một giọt tiên
nhân huyết mạch, Mangekyou Sharingan nhất thời đạt đến vĩnh hằng, chỉ thêm
chút nữa liền mở ra Rinnegan...

Nguồn : truyen.cv


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #151