Vũ Hồn Điện ? Minh Thần Giáo ?


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Đường Miên Phong ngày hôm nay cảm giác rất bất an, giống như có điều gì đó
không hay chuẩn bị xảy đến với hắn. Cho nên sau khi hắn bỏ ra 20 vạn tích phân
giao cho Đái Mộc Bạch một cái không gian quyển trục để phòng bị Hỏa Vũ thứ tư
hồn kỹ, liền tại Thiên Đấu Thành đi dạo.

“ Mong rằng dự cảm của ta là sai “ Vừa ngắm nhìn bốn phía, trong lòng Đường
Miên Phong vừa âm thầm cầu nguyện.

Đột nhiên, hắn chú ý tới một bóng đen. Người này toàn thân trùm một cái màu
đen đấu bồng, không thể nào nhận biết được bộ dáng của hắn. Nếu chỉ có như vậy
thì cũng không là gì, nhưng từ người này, Đường Miên Phong cảm giác được một
loại khí tức cực kì tà ác, tuy so với Cùng Kỳ Ma Thú trên người khủng bố hắc
ám khí tức không so vào đâu, nhưng tuyệt đối là vượt xa tuyệt đại đa số hồn
sư.

Thần bí người áo đen giống như cảm nhận được mình bị ai đó nhìn chằm chằm, hai
bên liếc một cái, hóa thành bóng đen biến mất.

Đường Miên Phong sửng sốt, mở ra Sharingan, cấp tốc đuổi theo.

Trong Thiên Đấu Thành, có rất nhiều kiến trúc cao lớn hẳn hơn mọi quốc gia
khác, về mặt kiến trúc xây dựng, Thiên Đấu cũng là đứng hàng đầu đại lục.

Đường Miên Phong đuổi đến một cái ngã tư liền thấy người thần bí kia dừng lại.
Trước mặt hắn là một tòa nhà cũng không bắt mắt, thậm chí được tính là đơn sơ.

Người kia bỏ ra đấu bồng, đó là một khuôn mặt gầy gò, thậm chí là tái nhợt
không có chút huyết sắc. Hắn đội lên một cái khăn chùm màu trắng, sau đó mang
một cái mũ lưới. Mọi việc đâu vào đấy thì bắt đầu hướng tòa nhà kia gõ cửa, 3
âm dài, 2 âm ngắn.

Cánh cửa mở ra, hắn khẽ lắc mình vào sau cánh cửa. Người đến mở cửa cũng là
một thanh niên, độ tuổi so với Hỏa Vô Song bọn họ cũng không sai biệt là
mấy,toàn thân hắc y, đầu cũng là đội mũ lưới.

“ Hệ thống, có vật gì có thể để cho ta vô thanh vô tức tiến vào không ? “
Đường Miên Phong âm thầm liên lạc với hệ thống.

“ Ẩn thân tạp : Cho phép người sử dụng ẩn đi toàn bộ sự hiện diện của mình
trong vòng một canh giờ : 5000 tích phân “ Hệ thống không trả lời mà trực tiếp
đưa ra hối đoái vật phẩm.

“ Hối đoái hai cái Ẩn thân tạp “

“ Hối đoái thành công, khấu trừ 1 vạn tích phân “

Đường Miên Phong nhanh chóng sử dụng ẩn thân tạp, sau đó nhanh chóng tiềm hành
vào bên trong.

So với mặt ngoài đơn sơ thì bên trong quả là cả một không gian rộng lớn. Sân
trong tối tăm, trồng đủ loại cây cao lớn, che lấp cả một vùng trời.

Gã thanh niên cùng thần bí nhân hơi hơi gật đầu, sau đó tránh qua một bên,
người sau men theo một đường nhỏ đi đến tòa nhà mái vòm ở giữa sân.

Trong phòng có hai tên áo trắng, không đội mũ lưới, nhưng trên đầu cũng có mũ
trùm màu trắng. Thấy người áo đen, một tên giơ tay cản lại, ra dấu gì đó.

Người kia khoát tay, lấy ra một khối lệnh bài hình tròn ném qua. Lệnh bài màu
đen, khắc hai cái đầu lâu.

Giọng nói khàn khàn vang lên:

“ Thánh đế vạn thọ vô cương, thánh nữ tiên tư vĩnh trú. “

Hai gã áo trắng vội vàng đồng thời khom người, cũng trầm giọng lặp lại lời của
hắn

“ Thánh đế vạn thọ vô cương, thánh nữ tiên tư vĩnh trú. “

Một trong hai gã áo trắng cung kính nhìn người áo đen nói

“ Thánh tử đại nhân, đại thánh linh cùng nhị thánh linh đang đợi ở bên trong “

“ Ừ “ Gã thanh niên được gọi là thánh tử gật đầu.

Tên kia thấy vậy bèn trả lại lệnh bài, đưa tay ra dấu xin mời.

Đường Miên Phong thấy hắn đi xuống, nhanh chóng tiềm hành đi theo, bất cẩn
đụng phải một bên cành cây, gây nên một tiếng vang nhẹ.

“ Xoạt “

“ Ai ? Mau ra đây ! “ Tên thánh tử lập tức quay đầu lại quát, thấy đằng sau
chỉ là hai tên thủ vệ không khỏi nghi ngờ.

“ Thánh tử đại nhân, có việc gì sao ? “ Hai tên thủ vệ thấy hắn đột nhiên quay
lại quát, còn tưởng làm sai chuyện gì đây, khúm núm từng li từng tí hỏi.

“ Không, không có gì “ Thánh tử thả ra hồn lực, cảm nhận một hồi xung quanh
ngoại trừ ba người bọn họ cũng không có ai thì mới quay đầu lại đi xuống mặt
dưới.

Trong phòng bài trí đơn giản, như một ngôi nhà bình thường, không hề có trang
sức đắt tiền. Thánh tử đến một cái bàn đá, ở dưới mặt bàn loay hoay một lúc.
Nhất thời, bốn chân bàn chầm chậm rút xuống, tiếng cơ quan "cạch cạch" vang
lên, mở ra một cái cửa động chừng một mét vuông, từ bên trong có ánh đèn hắt
ra. Tên thánh tử tiến vào trong, cửa động mau chóng khép lại, mọi thứ trở lại
nguyên dạng.

Đường Miên Phong đi đến bên bàn đá, sờ xuống dưới mặt bàn liền thấy một phiến
đá lồi ra. Tay trái biến thành màu ngọc thạch, vận chuyển hồn lực đẩy phiến đá
lên trên. Một lúc sau, tiếng cơ quan “ cạch cạch “ lần nữa vang lên, cửa động
liền mở ra.

Đường Miên Phong nhanh chóng bước vào, theo lối đi thẳng tắp leo xuống, đến
một cái phòng trống trải. So với bên trên, cái phòng này lớn hơn nhiều.

Bên cạnh một cái bàn có hai người áo trắng trùm đầu đang ngồi ở đó. Trên áo họ
có một vài đường hoa văn màu bạc, ngay chính giữa in hình một cái khô lâu,
giống như tại trên lệnh bài của thánh tử vậy. Họ đang ăn uống, tiệc rượu thịnh
soạn, mặt nạ cũng được kéo lên đến trên mũi.

Thánh tử tiến lên vài bước, mở miệng nói

“ Đại thánh linh, nhị thánh linh “

Hai người thấy thánh tử đến, vội vàng đứng dậy, cung kính khom lưng chào

“ Thánh tử đại nhân, ngài đã tới “

“ Ừ, mọi việc tiến hành thế nào rồi “ Thánh tử tùy ý ngồi vào ghế, tự mình rót
một chén rượu, uống cạn rồi hỏi.

“ Giáo hoàng đại nhân ... Bỉ Bỉ Đông hạ lệnh không được đối với Sử Lai Khắc
động thủ, hơn nữa còn mệnh lệnh tìm kiếm một người tên là Đường Miên Phong,
dáng vẻ còn rất gấp gáp “ Đại thánh linh thấy thánh tử ánh mắt hiện lên một
vệt sáng lạnh, vội vàng đổi giọng, cung kính bẩm báo.

“ Hừ, Bỉ Bỉ Đông tiện nhân này, năm lần bảy lượt che chở Sử Lai Khắc, phải
biết nơi đó có con trai của Hạo Thiên cùng một con mười vạn năm hồn thú đã hóa
hình. “ Thánh tử hừ lạnh, trong con ngươi tràn ngập sát ý đối với Bỉ Bỉ Đông.

“ Sử Lai Khắc ? Bỉ Bỉ Đông ? Hơn nữa còn tìm ta ? Đây là có chuyện gì ... “
Đường Miên Phong thấy vậy, không khỏi chăm chú lắng nghe.

Qua đoạn đối thoại của bọn hắn, Đường Miên Phong liền biết đây là Võ Hồn Điện
người nhưng cũng không hoàn toàn trung tâm với Võ Hồn Điện. Bọn họ trung thành
chỉ là đối với một cái giáo phái, gọi là Minh Thần Giáo, nghe nói là chuyên
thu thập linh hồn của con người.

“ Đáng giận, lại có chuyện như vậy “ Đường Miên Phong căm tức nhìn về phía ba
người thánh tử, trong chốc lát để lộ sát khí.

Ba người ở đây không ai không phải một phương cường giả, nhất là gã thánh tử,
Đường Miên Phong thông qua hệ thống điều tra thân phận của hắn liền phát hiện
người này gọi Diệp Tà, một thân thực lực thậm chí đạt tới 79 cấp Hồn Thánh.
Hai gã còn lại phân biệt là Cửu U cùng U Cửu, đều là 72 cấp Hồn Thánh, cả ba
người đều cảm nhận được Đường Miên Phong sát khí, trong nháy mắt mở ra vũ hồn.

Cửu U hướng cửa động lớn tiếng quát “ Kẻ nào ? “

Đúng lúc này liền có một thanh âm lanh lảnh mà lạnh lùng vang lên

“ Là ta “

Nguồn : truyen.cv


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #149