Người đăng: ٩(^‿^)۶
Đái Mộc Bạch chấn động" Mạnh như vậy sao? Kim Cương Bất Hoại?"
" Mặc dù Kim Cương Bất Hoại cũng có hơi chút khoa trương, nhưng cái loại dược
thảo này lại cùng vũ hồn của Đái lão đại ngươi đều là trung tính, to lớn cường
đại, cương mãnh bá đạo, công lực cũng tập trung về nơi tay chân, nếu có thêm
nó thì việc tu luyện của ngươi sẽ có hiệu quả thêm hơn một nửa. Bây giờ ngươi
đã đạt tới 40 cấp bình cảnh, ta nghĩ nó có thể giúp ngươi phá tan cái bình
cảnh khó khăn này. Chờ sau khi ngươi thu được hồn hoàn, dược lực sẽ tiếp tục
phát huy tác dụng, hẳn là tác dụng sẽ tăng nhiều hơn nữa." Một bên Đường Tam
trầm ngâm một chút giải thích.
Đái Mộc Bạch cẩn thận nhẹ nhàng tiếp nhận Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc từ Đường
Miên Phong, liếc mắt nhìn người sau một cái thật sâu
" Chúng ta là huynh đệ, lời cảm ơn không nên nói nữa. Đồ vật này dùng như thế
nào?"
Đường Miên Phong nói " Trước tiên là Thông Thiên nhụy hoa, sau đó là cánh hoa,
còn rễ cây thì không nên ăn. Ăn xong lập tức tại chỗ tu luyện, hấp thu dược
lực đột phá bình cảnh."
Đái Mộc Bạch cũng không nói gì nữa, lập tức qua một bên dựa theo lời Đường
Miên Phong ăn dược thảo.
Trong khoảng thời gian này, bình cảnh cấp bốn mươi vẫn vây khốn hắn, lúc này
đã có cơ hội đột phá liền trong lòng hắn như có lửa đốt, vội vàng không kịp
đợi gì nữa liền bắt đầu. Áo Tư Tạp thấp giọng hỏi bên cạnh Đường Tam
" Tiểu Tam, cái gì gọi là Tiên phẩm dược thảo?"
Đường Tam mỉm cười đáp " Đó là dược thảo chỉ có trên trời, nhân gian rất khó
có khả năng có được."
Mọi người quay mặt nhìn nhau, kể cả Tiểu Vũ tam nữ, cơ hồ ánh mắt của mỗi
người đều nóng rực lên.
Ninh Dung Dung dịu dàng cười hì hì “ Miên Phong, ngươi không thể thiên vị a."
Đường Miên Phong gật đầu" Yên tâm đi, mỗi người đều có phần . Dung Dung, này
là của ngươi." Bích Hải Giới lần thứ hai lóe sáng, một gốc kỳ dị tiên thảo
liền xuất hiện.
Đây là một gốc tiên thảo rất kỳ lạ. Các nhánh rễ cây phía dưới, lá cây đều
cuốn chặt, đan xen lẫn nhau . Trên đỉnh một đóa màu vàng hoa tuy líp sáng rực
rỡ . Hương thơm nồng đậm lan toả khiến cho người ta có một loại cảm giác hưng
phấn mãnh liệt.
"Vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp của ngươi hết sức đặc thù, ta đã phải cân nhắc
rất nhiều rồi mới quyết định chọn cho ngươi cây tiên thảo này. Cái này tên là
Khỉ La Úc Kim Hương . Phục dụng nó thì sẽ có thể hấp thụ thiên địa tinh hoa ,
nhật nguyệt quang huy. Thất Bảo Lưu Ly tháp của ngươi vốn thuộc về loại vũ hồn
bảo vật, có thêm Úc kim hương này trợ giúp thì sẽ có tác dụng bổ trợ lẫn nhau.
Tuy nhiên không thể nuốt chửng, mà phải cần nhẹ nhàng hấp thụ nhụy hoa, từ từ
liền đem tinh hoa hấp thu vào bên trong cơ thể, sau đó chậm rãi tu luyện hồn
lực khiến cho dược hiệu trải rộng tứ chi xương cốt. "
“ Miên Phong, cảm tạ ngươi “ Ninh Dung Dung cười hì hì một tiếng, nhón chân
lên hôn lên má Đường Miên Phong một cái, sau đó nhảy chân sáo chạy đi.
Người sau sờ mặt cười khổ một tiếng, từ trong nhẫn lấy ra một đóa hoa màu đen
ôn nhu nhìn về phía Chu Trúc Thanh
“ Trúc Thanh, hoa danh Ám Ngân Nguyệt Dạ Hương, chính là cực ám chí bảo tiên
thảo . Sau khi sử dụng, có thể thông cơ hoạt huyết, có rất tốt tác dụng cho
việc lưu thông hồn lực, ước chừng tăng lên gấp 3 tốc độ tu luyện của ngươi “
Chu Trúc Thanh nhìn màu đen đóa hoa, khuôn mặt lạnh nhạt hơi phi hồng, đáy
mắt hiện lên thẹn thùng, như chuồn chuồn lướt nước hôn Đường Miên Phong một
cái, thấp giọng
“ Cảm tạ “
Đường Miên Phong kinh ngạc nhìn bóng lưng vội vã của nàng, hơi mỉm cười . Sau
đó cảm thấy ánh mắt chờ mong của Tiểu Vũ, liền bước nhanh tới trước mặt nàng
.
"Hoa này tên Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt, công năng nhuận cơ bổ cốt, lưu thông thất
kinh bát mạch, ngươi hãy ăn vào đi. "
Tiểu Vũ nhận lấy Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt, giống như phía trước hai nữ, đồng
dạng hôn Đường Miên Phong một cái
“ Cám ơn Tiểu Phong ca “ Sau đó tìm một chỗ phục dụng Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt.
Đường Miên Phong lần lượt đem các loại tiên thảo tặng cho mấy người còn lại.
Đường Tam là Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ ... Đại sư Ngọc Tiểu Cương là Thập Phẩm Tử
Chi ... Áo Tư Tạp là Bát Biện Tiên Lan ... Mã Hồng Tuấn là Phượng Hoàng Kê
Quan ...
Cuối cùng chỉ còn sót lại Liễu Nhị Long.
Nhìn ánh mắt mong đợi của người trước, Đường Miên Phong hơi do dự, nói
" Liễu lão ... Nhị Long, ta chọn cho ngươi tiên thảo là một loại có thể dễ
dàng chuyển hóa nhất trong tất cả các loại tiên thảo. Hơn nữa công hiệu thậm
chí muốn so với của bọn họ thì còn tốt hơn, phụ trợ tăng lên toàn diện. Chỉ là
nếu ăn loại tiên thảo này thì ngươi phải nỗ lực rất lớn. Ngươi có thể không ?"
Đường Miên Phong gặp ánh mắt đáng thương của Liễu Nhị Long, bất đắc dĩ không
thể không đổi giọng . Đợi nói lời cuối cùng thì ánh mắt đã trở nên nghiêm túc
, nhìn chằm chằm vào nàng.
Nếu như những lời này là người khác lời thì Liễu Nhị Long nhất định sẽ cho
rằng đối phương có mục đích riêng, nhưng những lời này xuất phát từ miệng của
Đường Miên Phong thì nàng lại có một cảm giác áp lực.
“ Ta có thể “ Ánh mắt kiên định không chút giao động nhìn Đường Miên Phong.
Nhìn nàng, Đường Miên Phong tâm thần không khỏi một hồi run rẩy . Thở dài một
cái từ trong Bích Hải Giới lần nữa lấy ra một vật.
Đó là một đóa hoa màu trắng nhìn qua trông giống như một đóa không có lá hoa
mẫu đơn . Dưới rể cây có một tảng đá lớn toàn thân đen xì, nhìn bộ dáng là có
thể cảm nhận được sức nặng kinh người.
Đóa hoa phía trên còn được hoà phối với vài vết huyết sắc kinh người, đỏ tươi
như máu, nhìn qua khiến cho người ta cảm giác vài phần kinh tâm động phách.
“ Danh viết Tương Tư Đoạn Trường Hồng, chính là tiên thảo trung thần thảo “
Dừng một chút, hắn nhìn nàng nói
“ Thảo vật phi phàm, rất kén chọn chủ nhân . Lúc hái cần thật tâm nghĩ tới
tình nhân yêu mến, tình ý chân thành, phun một búng máu tươi vào cánh hoa, nếu
như hơi có chần chừ thì lập tức hộc máu liền chết, cũng đừng mơ tưởng gì đến
việc hái xuống . Sau khi gỡ xuống, chỉ cần ở bên cạnh chủ nhân thì sẽ vĩnh
viễn không phai tàn. Hoa cắm trên Ô Tuyệt Thạch nếu như mạnh mẽ liền dứt ra
thì dược lực của Tương Tư Đoạn Trường Hồng này cũng đồng dạng hoàn toàn biến
mất. Thảo dược này chính là được bảo vật thiên địa ban tặng. Ta phỏng chừng,
ít nhất có thể tăng hồn lực tới hơn mười cấp, còn có thể cải tạo thân thể một
cách toàn diện ... Hy vọng ngươi có thể trở thành người hữu duyên “
Liễu Nhị Long ngơ ngác nhìn huyết mẫu đơn Tương Tư Đoạn Trường Hồng động lòng
người đang ở trước mặt, lại nhìn Đường Miên Phong, trong đầu hiện lên một
bức tranh . Nơi đây có hoa có cỏ, ở chính giữa là hình ảnh một thiếu niên
đang mỉm cười, cõng một cô thiếu nữ đi dưới ánh hoàng hôn.
Liễu Nhị Long khẽ thì thào “ Đây là ngươi cho ta thử thách sao ? “
Sau đó đáp "Ta thử xem sao. "
Trong cơ thể hồn lực vận chuyển, khí huyết vận hành, môi anh đào khẽ mở, một
tia máu tươi bắn lên cánh hoa.
“ Phốc “ Một tiếng vang nhẹ truyền tới.
Lúc nàng miệng phun máu tươi, ánh mắt thủy chung lại không rời khỏi Đường
Miên Phong trên người.
Nhìn Liễu Nhị Long, người sau không khỏi sững sờ.
Đó là dạng gì ánh mắt ?
Dù chỉ là trong chốc lát, nhưng hắn khẳng định ánh mắt như vậy, cả đời cũng
vĩnh viễn không bao giờ có thể quên được.
Ánh mắt nàng nhìn hắn vô cùng tinh khiết, nàng đối với hắn yêu tuyệt đối là
thuần khiết chí thành, không có bất cứ tì vết nào.
Tương Tư Đoạn Trường Hồng liền là một chứng nhân hoàn hảo.
Không đợi mọi người phản ứng, đóa huyết mẫu đơn thậm chí không có nửa phần
lay động, lặng yên rơi ra khỏi Ô Tuyệt Thạch, rơi vào một cái thon dài hoàn
mỹ ngọc thủ.
Liễu Nhị Long lau vết máu trên miệng, khuôn mắt toát ra vẻ tươi cười, ánh
mắt mê ly nhìn Tương Tư Đoạn Trường Hồng
“ Ta quả đúng là người hữu duyên “
Một bên Đường Miên Phong đã sững sờ, lặng cả người.