Trở Về Đấu La


Người đăng: ٩(^‿^)۶

Sáng hôm sau, Đường Miên Phong mở mắt ra, liền thấy bên cạnh mình an tưởng
gối đầu lên tay mình ngủ Aiko, không khỏi thâm tình nhìn nàng.

Người sau như tâm hữu linh tê, cũng mở mắt ra . Ánh sáng từ bên ngoài cửa sổ
chiếu rọi làm nàng không khỏi híp mắt lại, hạnh phúc nói

“ Phong, Ohayo “

“ Ohayo, Aiko – san “ Đường Miên Phong ôn nhu nhìn Aiko.

Hai người lại ôm nhau một lúc, sau đó Đường Miên Phong liền rời giường giúp
Aiko mặc quần áo, liền đi làm bữa sáng.

Một lúc sau, Yui cùng Asuna chúng nữ cũng đều thức dậy . Đường Miên Phong
nhìn mơ mơ màng màng Youhime liền gọi lại cái này thiện lương gái ngốc.

“ Youhime, phiền ngươi ... “ Đường Miên Phong sau đó còn làm ra cái cầu xin
động tác . Người sau hiểu ý, đảo cặp mắt trắng dã liếc hắn một cái, sau đó
đi về phía Đường Miên Phong trong phòng.

Đến khi Đường Miên Phong làm xong bữa sáng, chúng nữ đã chỉnh tề ngồi tại bàn
ăn, Youhime cùng Aiko hai người cũng dắt tay nhau mà ra, chỉ là người sau
còn có chút hồng vân còn chưa tán.

Sau khi ăn xong, Đường Miên Phong liền nói

“ Mọi người, ta lập tức phải đi rồi . “

Ấm áp không khí nhanh chóng lạnh xuống, mọi người ai nấy cũng vẻ mặt buồn bã
.

“ Bất quá các ngươi không cần lo, ta đã điều chỉnh thời gian của thế giới bên
kia cùng Tinh Lăng Giới là 1:10 . Hơn nữa, ta cũng có thể bất cứ lúc nào vào
thăm mọi người mà . “ Nghe hắn nói vậy, lông mày của mọi người nhất thời giãn
ra một chút.

“ Đương nhiên, các ngươi cũng có thể thông qua Yui trở về thế giới cũ chơi
đùa, Thế Giới Chi Thụ chính là cánh cửa đi thông giữa hai thế giới . Khi
không có ta ở đây, Yui liền là cái thế giới này tinh linh, chưởng quản thế
giới này .“

Yui nghe hắn nói vậy, không khỏi vẻ mặt đắc ý, làm cho bên cạnh nàng Yuuki
cùng Asuna hai nữ không khỏi hôn một cái.

“ Như vậy, ta đi đây “ Đường Miên Phong ngữ khí mang theo bảy phần không nỡ ,
hai phần ôn nhu đối với các nàng nói.

“ Về sớm, chúng ta đợi ngươi “ Kotone cùng Aiko bọn họ giống như hiền thê đưa
tiễn phu quân ra trận nói với Đường Miên Phong.

“ Gặp lại “ Đường Miên Phong thì thào, sau đó một vầng màu vàng hào quang bao
trùm hắn, liền biến mất.

........................................................................

Đấu La Đại Lục, Tác Thác Thành con nào đó ngõ tối.

Đột nhiên, tại đó xuất hiện một đạo quang mang chói mắt . Đợi đến khi quang
mang biến mất, một cái tuấn tú lịch sự, anh tuấn bức nhân thiếu niên liền
xuất hiện.

“ Ba năm, cuối cùng cũng trở về nơi này a “ Đường Miên Phong hoài niệm nói.

“ Trước đi tìm Dung Dung bọn họ đi “ Đường Miên Phong nhanh chóng đi về phía
tửu lâu . Vào trong liền phát hiện Sử Lai Khắc đoàn người đã không còn ở đây ,
hỏi thăm chủ quán liền biết bọn họ bảy ngày trước liền đi rồi.

“ Theo dự tính, bọn họ bây giờ chắc bọn họ đã sắp tới “ Thiên Đấu Hoàng Gia
Học Viện”, ta cũng phải mau chóng xuất phát thôi nếu không ... “

......................................................................

Thiên Đấu Hoàng Gia học viện

“ Đây chính là chiến thắng Hoàng Đấu chiến đội đám tiểu tử sao ? Quả nhiên là
thiên sinh kỳ tài đó ! “Một cái khuôn mặt phúc hậu trung niên nam nhân cười ha
ha nói.

“ Tiền bối quá khen, đây chỉ là dựa vào vận khí “ Phất Lan Đức không dám chậm
chễ đáp.

Nói đùa, trước mắt hắn là Bạch Đảo Sơn, một vị thứ thiệt 85 cấp Phòng ngự hệ
Hồn Đấu La, làm sao hắn có can đảm lạnh nhạt nhân gia.

“ Ta nghe nói hình như còn có một tên thiên phú rất cao tiểu tử nữa mà, sao
không thấy hắn . “ Bạch Đảo Sơn nghi hoặc hỏi

“ A, hắn đang có việc cần giải quyết, vài ngày sau sẽ tới “ Phất Lan Đức đáp
.

Chính lúc này một thanh âm không hài hòa truyền đến

“ Phất Lan Đức viện trưởng nói rất tốt . Thiên phú bọn họ tuy cao, nhưng dù
sao cũng là bọn nhóc . Có thể thắng, e rằng cũng nhờ vào vạn khí nữa . “ Nói
chuyện chính là Thiên Đấu học viện khống chế hệ giáo ủy, cũng là 85 cấp Khống
chế hệ Hồn Đấu La, Trí Lâm.

“ Ngươi nói phải không, Thần Cơ lão đầu ? “ Hắn sau đó quay sang một cái vẻ
mặt hiền lành, trên mặt luôn mang theo mỉm cười lão đầu, chính là học viện
Tổng giáo ủy – Mộng Thần Cơ.

“ Mộc Bạch, ra chào hỏi các vị tiền bối đi “ Phất Lan Đức nhìn về phía đứng
một bên Đái Mộc Bạch nói

“ Ồ, ngươi chính là Tần Minh nói vị kia thiên tài có thể đánh ngang tay với
Ngọc Thiên Hằng, Đái Mộc Bạch “ Trí Lâm có vẻ hứng thủ, hỏi

“ Thiên tài thì không dám, Đái Mộc Bạch gặp qua các vị tiền bối “ Đái Mộc
Bạch không siểm nịnh không kiêu ngạo đáp . Câu trả lời của hắn không khỏi làm
cho ở đây ngoại trừ Trí Lâm hai vị khác giáo ủy sinh lòng hảo cảm.

“ Ừm ... Đái Mộc Bạch ... “ Trí Lâm trầm ngâm vuốt râu.

“ Onggg “ Cùng lúc đó, trên người hắn tỏa ra một trận uy thế tập trung vào
Đái Mộc Bạch trên người.

“ Hắn đang thử kiểm tra hồn lực của mình “ Đái Mộc Bạch nghĩ thầm

“ Không sai, thằng nhóc này đích thực là 39 cấp Chiến Hồn Sư, nhưng trong
người hắn, tại có chút ... “

“ Hoàng Gia lại ỷ thế đè người, cho dù không gia nhập vào này học viện, cũng
không thể để cho Sử Lai Khắc mất mặt “ Đái Mộc Bạch thầm nhủ

Bạch Hổ phụ thể !!!

Lập tức, trên người hắn tản mát ra cường đại hơn khí tức, chống chọi với Trí
Lâm.

“ Thú vị !!! “ Người sau nhếch môi, dần dần tăng lên cường độ uy áp.

Hồi lâu sau, ngay lúc Đái Mộc Bạch không chịu nổi uy áp nữa Trí Lâm liền thu
hồi của mình hồn lực.

“ 46 cấp “ Hắn thì thào nói, bên cạnh Mộng Thần Cơ cùng Bạch Đảo Sơn cũng
liếc mắt nhìn Đái Mộc Bạch.

Sau đó Mộng Thần Cơ liền đứng lên, cùng Phất Lan Đức nắm tay

“ Rất tốt ! Phất Lan Đức viện trưởng, hoan nghênh các ngài ! Thiên Đấu Hoàng
Gia này cũng là nhà của các nhà rồi ! “

“ Ha ha, sau này mời chỉ giáo nhiều hơn “ Phất Lan Đức cười nói.

Đúng lúc này, một cái mang theo vài phần thanh âm vang lên

“ Thiên Đấu Hoàng Gia học viện tuyệt đối không cho phép !!! “

Rất nhanh, từ bên ngoài bước vào ba người.

Dẫn đầu là một gã trung niên nam nhân . Trên người mặc đại bào thêu hoa kim
tuyến, nhưng nhìn qua lại không có chút nào lộn xộn. Tóc hoa râm chỉnh tề,
chải vuốt ngược ra phía sau đầu, vóc người trung bình, thân thể hơi chút béo
phúc hậu, tướng mạo uy nghiêm. Chỉ có điều đôi mắt có vẻ hơi nhỏ, phá hoại cảm
giác ngũ quan. Đứng chắp tay, cho dù là đối mặt với ba vị giáo uỷ Hồn Đấu La
cũng không có chút ý tứ cung kính, ngược lại, có cảm giác cao cao tự tại.

Đứng bên phải hắn cũng là một lão giả thân hình gầy gò, nhìn giống như một mũi
lao bình thường, thế nhưng râu tóc lại có màu xanh biếc, đôi mắt như hai viên
lục bảo thạch sáng lóng lánh. Toàn thân gây cho người khác một cảm giác hư ảo,
tựa hồ như là ảo ảnh, nhìn không thấy bước chân di động, nhưng thuỷ chung vẫn
theo sát tên kia trung niên nam nhân.

Bên cạnh hắn có một tên rất “ nữ tính “ thiếu niên, vết thương trên mặt không
thể che lấp vẻ hận ý cùng cao ngạo nhìn chằm chằm Đường Tam bọn họ.

“ Ngươi là ai, có tư cách gì trước mặt giáo ủy nói như vậy ? “ Áo Tư Tạp quát
lên

“ Đế quốc thay mặt hoàng đế chấp hành Hoàng Gia học viện viện trưởng chức vụ ,
Thiên Đấu đế quốc hoàng tộc, Tuyết Tinh thân vương . “

Thân vương ???

Sử Lai Khắc đoàn người nghe vậy không khỏi sững sờ, còn Mộng Thần Cơ ba người
thì vẻ mặt khó khăn.

“ Các ngươi dám ẩu đả Thiên Đấu đế quốc tứ hoàng tử ! Tội gì đây hả ? “ Hắn vẻ
mặt băng hàn nhìn Đường Tam mấy người nói.

Đột nhiên, một thanh âm từ ngoài truyền tới, phá vỡ bầu không khí căng thẳng

“ Chuyện gì ở đây náo nhiệt như vậy ? “ Sau đó một đạo thân ảnh như một ngọn
gió, nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người.

“ Ngươi là ... “ Phất Lan Đức sững sờ chỉ vào người đến.

“ Ngươi đã trở về rồi “ Đường Tam nhìn người đến, nhu hòa nở nụ cười.

“ Hoan nghênh ngươi trở về, Miên Phong ca ca “ Tiểu Vũ híp mắt cười nói.


Đông Phương Tầm Mỹ Kí - Chương #115