Vừa Đến Kinh Thành Đã Gặp Rắc Rối


Người đăng: ๖ۣۜNhân ๖ۣۜQuả

Hai ngày sau, cỗ xe ngựa đã xuất hiện trước cổng thành Hỏa Long, từ từ tiến vào.



Trong thành rộng lớn vô cùng, ba người Hồng Trần trong xe ngựa nhìn qua nhìn lại, vô cùng phấn khích, choáng ngộp trước độ xa hoa, to lớn của nó.



Chiếc xe ngựa dừng trước một quán trọ lớn, một tiểu nhị khoảng 23,24 tuổi bước ra, nhìn thấy cổ xe có phần đạm bạc thì hơi khinh rẻ một chút, nhưng khi thấy ba người Hồng Trần, nhất là hai vị cô nương đi bên cạnh liền thay đổi thái độ vô cùng nhiệt tình.



Tiểu nhị dẫn ba người vào, vừa đi vừa giới thiệu:



- Khách quan, ngài chọn quán trọ của chúng ta là vô cùng sáng suốt, ở đây chúng ta có 2 loại phòng, một là loại bình thường giá khoảng 80 tinh bích một ngày, loại thứ hai là phòng cao cấp có phục vụ Thiên Hương, một loại linh khí giúp thư giản tốt, giá khoảng 150 tinh bích một ngày. Khách quan muốn loại phòng nào.



Hồng Trần hờ hững đáp:



- Lấy cho ta căn phòng cao cấp.



- Vâng mời khách quan đi hướng này.



Tiểu nhị đáp rồi dẫn ba người Hồng Trần vào một căn phòng rộng rãi, thoáng mát, có một cái giường lớn làm bằng lông Bạch Hạt quý hiếm, rất êm. Nguyệt Nha và Tố Tố lăn qua lăn lại, cảm giác không muốn rời khỏi cái giường này.



Tiểu nhị đứng một bên nhẹ giọng hỏi:



- Khách quan có muốn dùng gì không ạ ?



Hồng Trần nói nhẹ:



- Ở đây có món gì ngon người cứ mang hết lên đây và nhớ kèm thêm hai bình rượu ngon nhất đến đây.



- Vâng. Khách quan vui lòng đợi một tí, ta đi chuẩn bị ngay cho ngài.



Nói xong liền lui xuống.



Hồng Trần nhìn hai nàng nương tử đã ngủ quên trên giường, chắc do đường xa hai ngày làm cho các nàng đã thấm mệt. trong mắt hắn hiện lên vẻ ôn nhu vô cùng. Hồng Trần đứng trước cửa xổ, nhìn xuống đường phố đang tấp nập người qua lại.



Sau một lúc, nghe tiếng tiểu nhị gõ cửa, Hồng Trần đánh thức hai nàng dậy, chuẩn bị dùng bữa.



Các món ăn trông vô cùng đặc sắc, vừa trông vào cũng đủ để người khác động tâm. Các nàng theo phiên nhau gấp cho Hồng Trần một lúc sau thức ăn trong chén của hắn như một cái núi nhỏ mới thôi.



Sau khi dùng bữa thì trời đã muộn, Hồng Trần khuyên hai nàng nương tử đang vô cùng phấn khích đi nghỉ sớm để ngày mai có sức mà đi tham quan quanh thành.



Trong bộ dạng hai nàng vô cùng ủy khuất, nhưng vẫn nghe lời, vừa nằm lên giường chưa được bao lâu đã ngủ quên mất.



Sáng hôm sau.



Trên đường phố tấp nập, có 3 thân ảnh tung tâng chạy nhảy, hai cô nương xinh đẹp động lòng người kéo một nam thanh niên chạy từ đông qua tây, từ gian hàng này sang gian hàng khác.



Hồng Trần vô cùng mệt mỏi, nhưng thấy hai nàng rất vui thì trong lòng hắn cũng cảm thấy rất thoải mái.



Đi đến một cửa hàng y phục, Nguyệt Nha và Tố Tố lựa chọn một hồi lâu mới mua được vài kiện đồ mà các nàng vô cùng thích. Khi đưa cho chủ cửa hàng để đóng gói lại thì một âm thanh của nam tử vang lên :



- Ông chủ, tất cả hàng hóa này bao nhiêu tiền, tính cho ta, ta muốn tặng cho hai cô nương xinh đẹp này.



Ông chủ cửa hàng nhìn thấy nam thanh niên thì con ngươi co rút lại, vâng vâng dạ dạ liền lui xuống.



Các nàng Nguyệt Nha quay lại, trước mắt là một thanh niên hơi tuấn tú, khoảng 24, 25 tuổi, trông mắt hiện lên vẻ dâm tà vô cùng.



Nguyệt Nha hừ lạnh, nói :



- Ta không cần ngươi trả dùm, phu quân của ta có tiền, không cần phiền đến ngươi.



Nói xong hai nàng đi đứng bên cạnh Hồng Trần đang đứng lặng lẽ trong góc, trên gương mặt lúc này mang nụ cười khinh thường.



Nam thanh niên nhìn Hồng Trần từ trên xuống dưới, nhìn chẳng khác gì một phàm nhân a, hắn nở ra nụ cười chế giễu, mở miệng nói :



- Xem ra đây là phu quân của các nàng, tốt , tốt lắm. thứ mà Hoàng Thổ ta đây muốn thì chưa thoát khỏi lòng bàn tay bao giờ. Bây giờ ta muốn cướp các nàng về làm vợ, xem phu quân của các nàng có thể bảo vệ được cho các nàng hay không.



Vừa nói hắn đã ra lệnh cho hay tên tay sai phía sau tiến lên để bắt các nàng, nhưng hai tên chưa chạm vào thì đã bị Nguyệt Nha đánh bay ra ngoài, nàng mỉm cười, nói :



- Yếu như vậy cũng đòi bắt ta.



Nói xong nàng liền bay đến Hoàng Thổ, ‘bốp bốp’ Hoàng Thổ bị nàng đánh đến bay ra ngoài, mặt xưng phù lên, hắn quát :



- Ngươi, ngươi dám đánh ta, được, được , hãy đợi đấy, từ bé đến giờ chưa ai dám đánh ta, các ngươi chờ đi . Hoàng Thổ ta sẽ bắt các ngươi về, chà đạp các ngươi, sau đó vứt cho chó ăn. Hừ.



Nói xong hắn đứng lên chạy đi, xung quanh ai cũng run cầm cập, có một số người tốt lên tiếng khuyên nhủ :



- Hai vị cô nương cùng vị công tử này, các ngươi mau trốn đi, các ngươi không biết đã chọc đến ai đâu, hắn là con trai của Hoàng Phù đó , nếu các ngươi không trốn nhanh thì các ngươi sẽ chết rất thảm đó.



Từ đầu đến cuối Hồng Trần chỉ lạnh nhạt quan sát, trong lòng hắn bây giờ có chút suy nghĩ, xem ra cha con nhà này rất tàn ác a. làm cho người dân run sợ đến như vậy. thù thì cũng đã kết, hắn không ngại mà dẹp loạn ác bá dùm người dân a.



Ba người trả tiền y phục, từ từ đi về quán trọ, Hồng Trần thì trong có chút vui vẻ, hắn vừa đi vừa ngêu ngao hát, trong yêu đời vô cùng. Về đến quán trọ, ba người dùng bữa tối xong trò chuyện với nhau một lúc thì bắt đầu đi ngủ, cứ như hôm nay chưa từng xảy ra bắt cứ chuyện gì.


[Đồng Nhân Đế Bá] Điều Ước Cửu Giới - Chương #20