Người đăng: 1451011692
Tiếng khóc vang vọng trong thư phòng, tiếng thái tử vang vong. Bệ hạ băng hà,
tin tức chấn động, tất cả cấm quân xung quanh quỳ xuống hướng về thư phòng.
Đông!
Tiếng chuông ngột ngạt từ Điện Kính Thiên vang lên.
Một tiếng, hai tiếng.
Thanh âm từ trong cung truyền đến, một tiếng lại một tiếng, vang vọng Kinh Đô.
Màn đêm tối đen như mực bỗng rực sáng, không gian trở lên ồn ào trong giây nát
rồi bắt đầu yên tĩnh.
Trong ngôi chùa Nhất Trụ, Khuông Việt mở miệng hỏi Vạn Hạnh:
"Tiếng chuông vang bao nhiêu lần?"
"Bốn mươi lăm lần."
Khuông Việt lầm bẩm: “Bốn mươi lăm, cửu ngũ số lượng, chuông vang bốn mươi
lăm, âm thanh báo hiệu đại tang.” Rồi mặt nhìn về phía hướng Đông, chậm rãi
quỳ xuống.
Bên cạnh, Vạn Hạnh cũng làm theo. Gần như tất cả dân chúng vô luận thân phận,
địa vi, đều đi ra ngoài phòng, đi đến trong viện, nhìn về phía Đông mà quỳ.
Cửa cung, Cấm vệ buông xuống binh khí, từ từ quỳ xuống.
Toàn bộ Kinh Đô, tại thời khắc này, chỉ còn lại một tiếng chuông quanh quẩn
vang vọng.
……………….
Hoàng đế băng hà, là cả nước đại tang.
Kinh Đô quan viên quyền quý, vô luận quan chức lớn nhỏ, tước vị cao thấp, cần
trai giới ba ngày; trong một tháng không cho phép gả cưới, bốn mươi chín ngày
không cho phép giết chóc, ban ngày bên trong không cho phép hát hò mua vui.
Sáng sớm hôm sau trong Kinh Đô, các chùa bắt đầu đánh chuông ba ngàn lần.
……..
Mọi thủ tục được chuẩn bị chu toàn, do Lê Hoàn đột ngột băng hà, chưa có chiếu
truyền ngôi, Thái tử Lê Trung Tông thuận theo lẽ tự nhiên lên ngôi.
Tháng mười năm 1005( Ất Tỵ), Lê Trung Tông lên ngôi.
Vừa lên ngôi được ít ngày, lo liệu tang lễ hoàn tất, Lê Trung Tông ban ra
chiếu chỉ:
“ Phụng thiên thừa vật hoàng đế chiếu viết,
Tiên hoàng đang trong cơn nguy kịch, Lê Long Tích cấu kết với Lê Long Đinh, Lê
Long Kích và Lê Long Cân âm mưu làm phản cướp ngôi.
Phụ hoàng nghe tin mà đổ bệnh mà qua đời. Nay Phụ Hoàng băng hà không vào
phúng viếng, đấy là những kẻ làm trái đạo làm con. Nay mọi việc đã xong. Thuận
ý trời, ta sẽ thân chinh đi dẹp. Mang đầu những kẻ bất nhân bất nghĩa đó về
kính viếng phụ hoàng.
Khâm thử. ”
Chiếu chỉ vừa ban, Lê Trung Tông tự mình xuất lĩnh hơn 2 vạn quân tiến về Hải
Dương, Hà Nam và Thái Bình.
Thế quân như vũ bão, với lợi thế vượt trội và lòng quyết tâm, quân đội nhanh
chóng đánh tan “ phản tặc” chém bay đầu kẻ “ phản nghịch”.
Lê Trung Tông vào thành, chia quân đóng giữ cả ba, tuyển mộ thêm trai tráng.
Ba mặt giáp vây, bao kín khu vực xung quanh làng Đại hay chính vị trí của vị
Quốc Công trẻ tuổi. Nhìn cục diện, Lê Trung Tông nhìn về A Lão nói:
“ Ta đã hoàn thành giao dịch. Thành hay bại là do ngươi. Mau mau xéo xéo khỏ
đất nước ta.”
“ Haha.” A Lão cười sảng khoái: “ Tất nhiên. Xong việc không cần đuổi, ta cũng
tự đi.”
“ Nhớ đó.” Nói xong Lê Trung Tông quay đi, lên đường về kinh.
A Lão nhìn bóng người khuất đi, miệng cười lạnh:
“ Đúng là kẻ ngu đần.”
……..
Trong ngôi làng, Tèo và Thành đang so đấu, những mũi kiếm huyền ảo, nhìn như
cánh chim đang bay lượn, nhìn tưởng vô hại mà hiểm trá vô cùng.
Lúc sau, Tèo lau trán đang chảy ròng ròng mồ hôi, nói:
“ Võ công công tử ngày càng cao. Tiểu nhân xin bái phục.”
“ Haha.” Dù khá thích chí với lời khen, Thành vẫn nói: “ Ngươi học cũng rất
nhanh. Nếu ta không biết trước thì cũng khó mà thắng.”
Ngừng lúc Thành nói:
“ Mà việc tuyển lựa như thế nào rồi.”
“ Bẩm, Nguyễn Nhị đang hướng dẫn những kĩ năng cơ bản. Tuần sau là bắt đầu sát
hạch.”
Nghe vậy, Thành khẽ gật đầu:
“ Ừm. Mong lứa này tốt hơn. Mà Đào Cam Mộc có báo cáo gì không?”
“ Bẩm, theo tin mới nhận thì Lê Trung Tông đã về kinh. Mọi việc quyền hành
giao cho Lê Hạ.”
Thành khẽ cười nhẹ:
“ Để chúng phấn khích thêm chút nữa đi. Ngươi sai Đào Cam Mộc rắc thêm chút
thính. Ta muốn đánh một mẻ cá lớn.”
“ Vâng.”
…………
Trong phủ thành chủ Hà Nam thành, Lê Hạ cung kính bẩm báo:
“ Thưa tiên sinh, bệ hạ vừa cho người truyền tin. Tên Quốc Công kia đã sai
người đem đồ phúng viếng đến thắp hương cho Tiên Hoàng.”
“ Ừm. Ngươi đã biết được vị trí ẩn nấp của Quốc Công chưa.”
“ Chưa. Nhưng có thông tin quan trọng là. Kẻ cầm đầu vốn là tên mồ côi, trước
được tướng quân Đào Cam Mộc giúp đỡ. Nên có ý muốn giới thiệu với Quốc Công.
Theo tin mật báo, có thể đêm mai, Đào Cam Mộc sẽ dẫn theo thủ hạ lên đường.
Trong đó có gian tế của ta. Hắn sẽ để lại kí hiệu. Chúng ta sau đó lần theo.”
“ Tốt.” A Lão vỗ đùi khen, rồi hừ lạnh :
“ Để xem lần này ngươi chốn đi đâu.” Rồi nhìn Lê Hạ nói: “ Còn gì nữa?”
“ Bẩm, tên đó bảo có thể hai ngày sau chúng ta mới lên lần theo. Bọn chúng rất
cẩn trọng. Không cẩn thận dễ bị phát hiện.”
“ Được, ta biết. Ngươi lui ra đi.”
“ Vâng.”
…………..
Trong đêm tối, hai ngày sau, Đào Cam Mộc một thân đen kịt, dẫn theo 5 người
lẩn vào màn đêm đến điểm hẹn.