Ám Sát (2)


Người đăng: 1451011692

Đinh Bộ LĨnh tuy tức giận, nhưng giờ lũ chuột còn lảng vảng, không phải thời
gian thích hợp, giọng khàn khàn:
“ – việc đó về kinh sẽ xử trí. Giờ chỉnh đốn quân ngũ. Kiểm kê thương vong.
Rồi nhanh chóng tiến vào thành.”
Rồi tiếp:
“ – hãy tăng cường cảnh giác. Ta nghĩ việc này chắc chưa hẳn đã dừng lại.”
“ Dạ.” Lê hoàn đáp.
Lúc sau cầm trên tay kết quả kiểm kê, nhìn xem chỉ với 2000 người áo đen mà
giết hại hơn 6000 quân lính triều đình. Đinh Bộ Lĩnh đôi tay nắm chặt. Phía
dưới, Lê Hoàn quỳ xuống nhưng cả người cũng run lên. 1 quân ( khoảng 1 vạn
người.) chỉ qua một trận chiến còn có hơn 1/3 quân số. Trong đó, chủ yếu là
thương binh, lành lặn chỉ còn hơn 1000 quân cấm vệ bảo vệ thiếp thân Đinh Bộ
Lĩnh.
Cả hai đều sợ hãi khi thấy mình vẫn đánh giá quá thấp Ngô Nhật Khánh.
Chỉnh đốn quân trang, đoàn người tiếp tục lên đường.
Khi chỉ còn cách thành Nam Ninh 1km. Bỗng bụi mù mịt bay lên. Một đội quân áo
đen chặn đầu, tên thủ lĩnh giọng khàn khàn:
“ - Không ngờ các ngươi còn sống đi ra. Các huynh đệ đâu, theo ta giết.”
Rồi tất cả lao lên. Ánh mắt đỏ ngầu đầy dã thú.
Lê Hoàn đem quân ngăn phía trước, đối đầu với tên thủ lĩnh. Nhưng một sự kiện
bất ngờ xẩy ra. Gần 1000 thương binh bỗng nhiên khỏe mạnh phi thường. Lao vào
phía cấm quân đánh giết. Một mũi kiếm đâm về phía Đinh Bộ Lĩnh. Phạm Cự Lượng
trông thấy hoảng hổt. Lao người chắn đỡ. Mũi kiếm đâm sượt bờ vai. Thấy vậy,
Phạm Cự Lượng cầm kiếm cắt ngang đầu tên lính, rồi hô: “ Chúng ta bị mai phục,
Phạm Hạp tướng quân hãy đưa bệ hạ đi trốn. Ta và Lê Hoàn đánh chặn.”
Thấy tình hình, không ổn. Phạm Hạp và Đinh Bộ Lĩnh dưới sự hộ vệ của cấm quân
mở một đường máu trốn ra. Cả hai đều rất chật vật.
…………………
Ps: Mọi người từng nghe nói, Hoàng đế Đinh Bộ Lĩnh có danh hiệu “ Vạn Thắng
Vương” không lên nhầm là đánh luôn thắng, dũng mãnh hơn người. Nhưng trong
giao châu Thất Hùng bàn vễ võ công thỉ chỉ đứng thứ 2, thứ 3.
Có tên gọi như trên bởi khi đánh trận, thường dụ hàng - giống như Lê Thái Tổ (
Lê Lợi)- người xây dựng triều đại kéo dài nhất lịch sử Việt Nam - Nhà Hậu Lê
(1428-1789).
‘không đánh mà thắng’ là nguyên tắc chính yếu và là kế sách cao siêu
……………
Thấy Phạm Hạp và Đinh Bộ Lĩnh sắp chốn thoát, một bóng người xuất hiện, cười
nói:
“ - Các ngươi muốn đi đâu.”
Che chở Đinh Bộ Lĩnh sau lương, Phạm Hạp nói:
“ Thần sẽ ngăn cản. bệ hạ mau chốn.”
Bóng người áo đen cười:
“ – Chả có ai thoát đâu.” Rồi lao lên.
Bỗng lúc này, một mũi kiếm cũng lao đến, bóng áo đen phải xoay người chốn
thoát, một giọng nói quát lên:
“ – Đối thủ của ngươi là ta.”
Lê Hoàn tiến lại. Rồi nói với Phạm Hạp:
“ Hãy đưa bệ hạ chốn đi. Bệ hạ còn thì sẽ còn tất cả.”
Bóng người áo đen cũng nói: “ Hừ! Muốn so kiếm với các hạ đã lâu. Nay có dịp.
Mời tiếp chiêu.”
Một ánh kiếm lao đến.
……………….
Phạm Hạp và Đinh Bộ Lĩnh chốn đến cửa thành nam NInh, nhưng mùi máu xộc, chim
lợn bay đầy trời. Không khí im lặng, thủ vệ thành cũng không có. Nhận thấy
không ổn. Cả hai người liền quay sang hướng Đông,chạy đi. Vài giây sau, một
mũi tên cắm xuống vị trí hai người vừa đứng. Một bóng áo trắng xuất hiện, thầm
nhủ: “ – Thật nhanh.” Rồi quay người hướng Đông đuổi theo.


Dòng Máu Lạc Hồngg - Chương #11