Doraemon-nobita And The Robot Army


Người đăng: Bánh Xe Dạ Ảnh

Một thành phố yên tĩnh, không một tiếng người, với những kiến trúc phong
cách Nhật Bản. Tháp Tokyo cao sừng sững giữa thành thị, làm biểu tượng cho tên
của tòa đô thị.

Nhưng nơi đây không phải Tokyo. Mọi cảnh vật xung quanh, từ nhà cửa, thiên
nhiên cho đến phương hướng mọc của mặt trời đều trái ngược với thế giới thật.
Thi thoảng chỉ thấy từng con robot tuần tra dọc đường. Và vượt lên trên tất cả
kiến trúc là một khu căn cứ quân sự, khoa huyễn tràn đầy như phim viễn tưởng.

Đây là một thế giới ảo, đúng vậy, chính là “Thế Giới Trong Gương” theo cốt
truyện của Doraemon. Hiện giờ robot cỡ lớn Judo và robot nữ Lilulu đã bị
Doraemon và Nobita hai cái hùng hài tử hố cho tàn phế, đám hùng hài tử một lần
nữa tập hợp để ngăn cản cuộc xâm lược cỡ lớn từ binh đoàn Metrotopia.

Cũng phải nói thật Lilulu cũng thật quá ngưu bức, giao điểm kết nối giữa hai
chiều không gian mà cũng dám sử dụng man lực cưỡng ép mở rộng. Kết quả tạo ra
không gian hỗn loạn trực tiếp bạo tạc, cả khu vực bị lực lượng không gian phản
phệ giảo sát thành phế tích.

Giờ đây chỉ thấy một đám gồm 3 đứa nhóc và một con người máy màu lam đang
không ngừng bị một băng robot rượt đuổi chí tử. Ba tiểu tử: một đeo cặp kính
tròn, một thì béo ú, một lại lùn tịt, mỏ nhọn, nhìn có chút khôi hài. Ba tên
nhóc này phân biệt là Nobita, Jaian và Suneo không thể nghi ngờ.

Còn con người máy kỳ quái màu lam kia thì toàn thân tròn vo, mũi và đuôi là
viên cầu đỏ, mặt có 6 căn ria. Thân hình lùn, lại thêm mặt và bụng màu trắng,
một cái túi treo ngay giữa bụng, chính là đại danh đỉnh đỉnh mèo máy Doraemon.

Doraemon bây giờ thật cảm thấy sinh không thể luyến. Nó chỉ nhận nhiệm vụ phải
giúp đỡ Nobita trong cuộc sống mà thôi a! Mèo ú biểu thị ta chỉ muốn lẳng lặng
mà làm một cái mỹ mèo. Nhưng tại sao cứ hết lần này đến lần khác lại đụng phải
toàn tai họa thế này?

Lần này trực tiếp đụng độ luôn cả một cuộc xâm lược từ hành tinh, mà lại còn
phải ngăn cản chứ không thể chạy trốn. Cứ nghĩ đến cảnh tượng nó mang một nhóm
tổng cộng 5 tên hùng hài tử, chống lại vô tận binh đoàn robot xâm lược,
Doraemon cảm thấy có chút hoài nghi miêu sinh!

“Doraemon, làm gì đi chứ.” Nobita kêu lên lời kịch muôn lần như một.

Đấy, biết ngay mà, cuối cùng thì lại phải gánh. Doraemon thở dài, không ngừng
lấy từ trong túi ra hết món này đến món khác-Vâng, lại một cảnh tượng kinh
điển.

“Có rồi!” Cuối cùng cùng tìm được đồ sài được. Chỉ thấy bao bọc lại bàn tay
như hình cầu là một nòng súng pháo, trông như món đồ chơi.

Đại Bác Không Khí

Đây là một món vũ khí cơ bản của mèo máy, thông qua áp súc không khí mà hình
thành đạn pháo, bắn ra có uy lực ngang ngửa đại bác. Tốt a, nó thật sự chẳng
phải mạnh mẽ lắm cho cam, nhưng đối với tiểu bằng hữu thì đủ rồi.

Bang! Bang! Bang!

Liên tiếp mấy phát đạn pháo bắn bay mấy tên robot ở cự ly gần. Cả đám chưa kịp
thở phào thì nhìn thấy một cảnh tượng làm người khác dục tiên dục tử: một bầy
robot khác đang đồng loạt giơ thương khóa chặt cả nhóm. Từ tia sáng không
ngừng áp súc trong nòng thương nói cho bọn hắn biết đây không phải là đồ chơi,
mà là hàng thật giá thật tia sáng hủy diệt!

Vẫn chỉ còn là trẻ con nên cả bọn theo bản năng nhắm mắt, co người lại. Nhưng
tiếp theo sau chỉ cảm thấy không tin vào mắt mình. Một luồng sáng xanh lam vô
thanh vô tức xuyên thủng đầu của 1 con robot, nương theo đó phát sinh bạo tạc
nuốt chửng cả bầy robot trước khi chúng kịp nhận ra.

Doraemon phản ứng rất nhanh. Theo hướng tia sáng bắn tới quay đầu nhìn lại,
Nobita, Jaien và Suneo cũng phản ứng, bỗng trừng to mắt, ngạc nhiên ngây
người.

--------------------------(Nhân vật chính lóe sáng đăng
tràng)-----------------------------------

Trên mái nhà gần đó có một người đang đứng, mang mặt nạ che nửa mặt trên, toàn
thân bao phủ trong bộ hắc sắc chiến y. Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy bộ chiến phục
gồm một bộ hắc y, lại thêm hắc sắc chiến giáp bó sát người, tạo một cảm giác
hài hòa mỹ cảm.

Đầu người này được che phủ bởi hắc đấu bồng, vai đeo song kiếm, cặp hắc thương
trên tay vẫn còn lóe lam quang, chứng minh cho chủ nhân của phát đạn lúc nãy.
Thần bí nhân chỉ đứng đó, nhưng đám hài tử cảm giác người này tượng phiêu miểu
tựa hắc ám thăm thẳm, xa không thể chạm, bỗng chốc trong lòng có chút kính sợ.

Thần bí nhân này đúng là Triệu Thiên, hắn có chút không ngờ cũng có ngày mình
lại đi đóng vai anh hùng, nhưng thực tế cho thấy cách này rất dễ dàng chiếm
được tin tưởng. Trên thân hắn đang mặc đúng là Dạ Ảnh Sáo Trang, mặc vào đúng
thật huyễn khốc treo tạc thiên, bức cách tràn đầy phong phạm cao thủ.

Lại thêm trên tay hắn thương là cặp Desert Eagle. Đúng, các ngươi không nghe
lầm, Dual Desert Eagle và Nhị Đao Lưu là nam nhân lãng mạn a! Tất nhiên súng
đạn thường mà chọi với robot thì chẳng khác nào phế thải, nhưng hắn có thể cải
tiến lại trang bị.

Không đâu xa, lần đầu tiên vũ khí được cải tạo để có thể chống lại lực lượng
siêu nhiên có lẽ là Hydra trong điện ảnh”Captain America” đời đầu. Thông qua
Cosmic Cube năng lượng lắp đặt trong thương khiến nó không bị giới hạn đạn
dược và có uy lực mang tính hủy diệt, đơn giản thô bạo.

Hiện nay trong tay hắn Dark Dual Desert Eagle đã là Cosmic Cube vũ khí, có thể
xử lý đám robot rất nhẹ nhàng. Vả lại cũng không cần lo lắng số lượng địch quá
nhiều mà “hết đạn” giữa chừng. Mượn nhờ Viễn Cổ Linh Mâu, tinh thần lực của
hắn hiện nay đã có thể nhất tâm nhị dụng như Tả Hữu Hỗ Bác Thuật, song thương
trong tay vung vẩy, vãi đạn như hỏa vũ lưu tinh, nhanh chóng diệt sạch đám
robot còn sót lại.

Xong xuôi hắn đùa nghịch quay thương, rồi tra vào vỏ. Chậm rãi đi đến trước
mặt đám hài tử, mở miệng lên tiếng

“#@$#!%$#@%$!$%”

Được rồi, bởi vì hắn không biết Nhật Ngữ nên tất nhiên đám tiểu bằng hữu nghe
không hiểu.

Doraemon có chút cổ quái, chợt hiểu ra, từ trong túi móc ra một cục bột. Đó là
“Bánh Mì Phiên Dịch”, vì lý do truyện nhi đồng nên hình tượng của nó thật
chibi không chịu được. Tuy nội tâm không ngừng nhổ nước bọt nhưng hắn vẫn nhận
lấy, dù sao đây là mục đích chính của hắn.

Đem bánh mì bỏ vào miệng nhai( Nhưng thực tế là cắn 1 mẩu rồi lén lút cho hết
phần còn lại vào hệ thống không gian), ừ, giòn, có mùi thịt gà... Đùa thôi!
Đem nhai nuốt xong, Triệu Thiên lần nữa trang một bộ nghiêm túc mặt, cho dù
mặt nạ che mất nên chẳng ai thấy.

“Lần đầu gặp gỡ. Ta là Takeda Ryo( Tự lấy tên tiếng Nhật) . Đến đây để thi
hành nhiệm vụ, xin được chỉ giáo.”

(Đọc truyện vui vẻ, bần đạo đang tính đem công phu trộn vào Nhị Thứ Nguyên.
Anime biết võ công, thần cũng không cản nổi a! Chúc đọc truyện vui vẻ! Và mọi
người cũng chúc bần đạo thi may mắn đi, sắp bế quan luyện thi rùi!)


Độc Giả Truyền Kỳ - Chương #19