Cục Diện Xoay Chuyển.


Người đăng: ๖ۣۜNam ๖ۣۜThần

Sau khi chém giết Bá Ngạc, Trần Lâm một đường đồ sát người của Nhạc gia và
thuộc hạ Bá Ngạc còn sót lại, Trần Lâm đi tới đâu là nơi đó lập tức trở thành
bãi tha ma, đơn giản là không gì cản nổi, người của Nhạc gia cùng nhau vây
giết Trần Lâm nhưng là cùng chung một số phận là chết thảm, số còn lại thì
chạy trối chết nhưng cũng không thoát, bởi vì xung quanh Trần gia là Tụ Quang
Tỏa Linh Trận, Trần Lâm dễ dàng tru diệt từng tên, Trần gia tộc nhân khí thế
tăng cao cùng nhau ra sức chém giết quân số còn lại của Nhạc gia, thế trận
một bước thay đổi cục diện hoàn toàn.

" Phệ Huyết !!! "

Lại một người bị Trần Lâm giết chết
, Đoạt mệnh thương oanh minh lên một tiếng hưng phấn, sau đó nhanh chóng thôn
phệ lấy tinh huyết, một tầng hào quang huyết sắc nhàn nhạt phiêu miểu, phảng
phất giống như Đoạt mệnh thương cơn khát vẫn chưa đủ vậy, một đường chém giết
bao nhiêu người phe Nhạc gia, Đoạt mệnh thương càng lúc càng huyết lệ, cỗ
sát khí ngưng tụ lúc này đã khá kinh khủng, những lượng tinh huyết Đoạt mệnh
thương hấp thụ được Trần Lâm cũng cảm nhận được, có điều muốn chạm tới nhị
chuyển thì còn chưa đủ, nhưng là Đoạt mệnh thương uy lực cùng sức mạnh cũng
tăng lên đáng kể rồi.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . ..

" Đồ Long !!! "

Lúc này, Phan Lực mạnh mẽ giao thủ cùng với Nhạc Phong, Phan Lực vừa rồi là
sử dụng võ hồn kỹ của mình, cả người hào quang kim sắc lấp lánh rực rỡ, sau
đó bàn tay Phan Lực hóa thành một cái trảo màu kim sắc, cái trảo này trông
giống như của chân long nhưng mà không phải của long, nó là trảo của Viễn cổ
cửu đầu kim xà, là chân chính một cái xà trảo, bất quá tuy gọi là xà trảo
nhưng uy lực có thể áo sánh với long trảo chứ không đùa, một trảo này là dùng
để đồ diệt chân long.

Hưu hưu hưu !!!

Trảo kình xé rách không khí mà đi, khí thế bàng bạc tuôn trào vào không gian ,
mơ hồ có Phan Lực giống như một đầu kim xà đang hùng dũng lao tới, phảng phất
như dưới một trảo kia thiên băng địa liệt, chân long cũng phải quy hàng.

" Cuồng Phong hộ thể !!! "

Nhạc Phong mặt mày kinh hãi, hai mắt cực độ co rút trước trảo kình bén nhọn
mạnh mẽ của Phan Lực, thực lực của Phan Lực chính Nhạc Phong đã tự chứng nhận
lấy, cộng thêm dưới trường hợp bị áp chế nhiều phương diện, Nhạc Phong bất
quá chỉ là kéo dài hơi tàn, thế công Phan Lực một ngày càng mãnh liệt, dữ
dội hơn trước, Nhạc Phong chỉ còn cách tìm kế trụ lại chờ Nhạc Kiên cùng Bá
Ngạc giải quyết xong đâm người Trần gia rồi quay lại giúp hắn mà thôi.

" Vù vù vù !!! "

Xung quanh toàn thân Nhạc Phong khí lưu cuồng mãnh bạo động, sau đó nhanh
chóng hóa thành một cái cự thuẫn bằng cuồng phong bảo bọc lấy Nhạc Phong thân
thể, hơn nữa là cuồng phong thuẫn không ngừng bắn ra từng đoàn phong nhận vô
cùng sắc bén, phong nhận tàn phá bốn phía xung quanh dữ dội, phảng phất như
công phòng có đủ, ngăn cản Phan Lực đòn đánh.

" Hừ ... chỉ là một cái nho nhỏ tiểu gia tộc cũng đòi lớn mặt trước bản thiếu
gia, hôm nay quyết không để ngươi rời khỏi đây . "

" Phanh Phanh Phanh !!! "

Phan Lực trong bụng cười lạnh, trảo kình mạnh mẽ càn quét qua những đoàn
phong nhận sắc lẹm của Nhạc Phong, những tiếng phanh phanh vang lên như bong
bóng nổ tung, phong nhận như một tờ giấy dễ dàng bị kim trảo đánh nát, đơn
thuần là một chút áp lực cũng không có.

" Phá !!! "

Quát một tiếng, Phan Lực một trảo hướng tới ngực Nhạc Phong quất xuống ,
không thèm để ý bên ngoài lớp phong thuẫn, phảng phất như có tiếng gầm thét
của đại xà vang lên, cường hãn kim trảo hung hăng nện vào phong thuẫn.

" Oành !!! "

Kim sắc trảo mạnh mẽ cắt xuống dưới, một tiếng nổ kinh động vang lên, ba
động lực lượng kịch liệt trào ra, sau đó dưới một trảo kia của Phan Lực ,
cuồng phong thuẫn cầm cự được một khoảng thời gian ngắn ngủi, được ba cái hô
hấp thì phong thuẫn như một cái yếu ớt tường thành bị đập nát, kim trảo cứ
thế lạnh lùng đánh xuống ngực Nhạc Phong.

" Phập !!! "

Năm ngón tay kim sắc quét một đường thẳng tắp lên ngực, huyết hồng trong nháy
mắt bắn ra, Nhạc Phong như diều đứt dây vô lực bắn ra xa.

" Ầm !!! "

Nhạc Phong rơi mạnh xuống đất, trong miệng lại phun ra một ngụm máu bầm ,
trên mặt đã thể hiện rõ sự yếu ớt, trước ngực lớp áo đã bị xé toang, lồng
ngực cũng không may mắn hơn bao nhiêu, hầu như tám phần ngực đã bị một trảo
kia đánh cho toác ra, xương sườn xương ức đều lộ ra bên ngoài, mơ hồ còn
thấy được quả tim đang đập bên trong, rõ ràng là bị thương rất nặng.

" Ngươi...cha ta sẽ trả thù cho ta...các ngươi đều sẽ chết ... "

Nhạc Phong hai mắt mập mờ, giọng nói run rẩy nhược nhục nhìn Phan Lực, hô
hấp đã có phần gấp gáp, e là không còn sống được bao lâu nữa rồi.

" Hừ...vẫn còn nói được...để ngươi qua bên đó mà chờ cả gia tộc ngươi cùng
đoàn tụ ... "

" Phập !!! "

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . ..

Trung tâm Trần gia....

" Kích Địa !!! "

Nhạc Kiên lúc này lăng không, trong tay hư ảnh thạch trụ to lớn cực tốc xoay
chuyển, thạch trụ quang mang ẩn hiện, tản mạn một luồng khí tức chấn nhiếp
linh hồn, như muốn làm cho đại địa run rẩy, sau đó đảo người cuồng xoay như
một mũi khoan lao xuống bên dưới Trần Hải, khí thế như một tòa núi lớn trấn
áp lấy địa ngục vạn sơn.

" Mạnh quá ... "

Trần Hải bên dưới hai mắt nghiêm trọng, trong lòng không khỏi cảm thán sức
mạnh của Nhạc Kiên ghê gớm, nếu không phải Trần Lâm làm ra trận pháp tiêu
giảm sức mạnh của Nhạc Kiên thì Trần Hải cũng không cầm cự đến giờ khắc này
được.

Uy áp vô hình từ Nhạc Kiên cường lực phủ xuống, Trần Hải hít một hơi sâu sau
đó hàm răng cắn mạnh, hai mắt nộ khí xung thiên, bốn bề đại thế phiêu bạt
luân chuyển tràn về Trần Hải, bên trong chiến khí lưu động đến cực hạn, toàn
thân Trần Hải hỏa diễm bạo cháy đến mãnh liệt, khí thế phá thiên mà đi.

" Một kích này dù thế nào cũng phải đỡ lấy... "

" Viêm Long Vô Song !!! "

Trần Hải thét lớn một tiếng, hai tay múa một loạt động tác kì lạ, sau đó hỏa
diễm phừng phừng bốc lên dữ dội, một con hỏa viêm long ngay lập tức xuất hiện
, nhiệt độ xung quanh Trần Hải bạo tăng nhanh chóng, cây cỏ xung quanh đã bị
đốt cháy thành tro từ bao giờ, hỏa viêm long hung hãn gào thét trong vòng tay
Trần Hải, khí thế cuộn trào không chút nào thua kém.

" Giết !!! "

Nương theo tiếng quát của Trần Hải, hỏa viêm long há miệng đầy viêm hỏa lao
nhanh tới Nhạc Kiên, hỏa diễm mơ hồ cháy tan cả không khí, nấu chín tất cả.

" Hừ...phản kháng vô ích mà thôi...để ngươi chứng kiến mạnh nhất một chiêu của
ta... "

Nhạc Kiên nhìn hỏa viêm long bắn tới mà trong bụng hừ lạnh khinh thường, tuy
là nói hắn bị áp chế thực lực, nhưng Nhạc Kiên tự tin mười phần khi đối đầu
với Trần Hải.

" Phành !!! "

Hỏa viêm long cùng thạch trụ hung hăng đập vào nhau, một tiếng nổ đinh tai
vang lên, trên trời hỏa diễm như mưa bắn ra xung quanh, thạch trụ cũng vì
vậy mà bị kìm lại giữa không trung, không ngừng bị hỏa viêm long hỏa diễm đốt
cháy.

" Phừng phừng phừng !!! "

Thạch trụ trong tay Nhạc Kiên quang mang chấn động kịch liệt, bề mặt tiếp xúc
với hỏa viêm long đã bắt đầu bị cháy hư, bất quá hỏa viêm long cũng bị thạch
trụ chấn cho hào quang ảm đạm vài phần, cả hai cùng nhau giao phong trên
không trung không ai nhường ai.

" Phá !!! "

Sau một lát thời gian, lúc này hỏa viêm long đã suy yếu cực kỳ, hỏa diễm đã
không còn bạo phát mãnh liệt như lúc đầu nữa, nhưng là thạch trụ của Nhạc
Kiên vẫn sừng sững một bộ, mặc dù bị hỏa viêm long tàn phá chút đỉnh nhưng là
vẫn còn ăn đứt hỏa viêm long của Trần Hải.

" Chết đi... !!! "

Thét lớn một tiếng, Nhạc Kiên khí thế một lần nữa bạo phát ngất trời, thạch
trụ to lớn phá tan hỏa viêm long của Trần Hải, sau đó mang theo tư thái vô
địch mà xuống.

" Haizz...còn lại trông cậy vào các ngươi vậy... "

Trần Hải lúc này bên dưới đã giải khai võ hồn, bên trong cơ thể chiến khí
không còn một mống, hầu như toàn bộ đều dồn vào một đòn vừa rồi, lúc này
cũng như dầu hết đèn tắt, Trần Hải muốn chiến cũng không cách nào chiến nữa
rồi, nội tâm thở dài một cái thõa mãn, coi như Trần Hải hắn cầm cự chày cối
với Nhạc Kiên đến giờ phút này cũng đủ rồi, phần còn lại đành nhờ cậy vào
Trần Lâm cùng mọi người, bởi vì Nhạc Kiên một đòn đang đánh tới kia hẳn phải
giết chết hắn.

Nhưng là lúc Trần Hải buông xuôi mạng sống thì một giọng nói quen thuộc vang
lên làm bừng tỉnh Trần Hải.

" Ha ha...lão già ngươi có phải quá vội vàng hay không ? Trần Minh ta còn sống
sờ sờ ở đây làm sao có thể để ngươi tùy tiện muốn giết là giết, mà hơn nữa
Trần Hải là con trai ta ah ... "

Giọng nói này không phải là của Trần Minh thì là của ai nữa đây ?

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . ..

Truyencv.com


Độc Bá Thiên Địa - Chương #92