Tụ Quang Tỏa Linh Trận Cùng Mạt Nhiên Hư Hồn Trận.


Người đăng: ๖ۣۜNam ๖ۣۜThần

Ba ngày lại trôi qua, ba ngày này Trần Lâm dẫn Phan Lực tham quan một vòng
Trần gia, sau đó giới thiệu Phan Lực với cha mẹ của mình.

Mọi người trong gia tộc biết được Phan Lực gia thế ở Trấn Yêu thành thì bị
chấn kinh không thôi, không nghĩ Trần Lâm lại có thể làm huynh đệ kết nghĩa
với hạng người như Phan Lực, Trần Hải tâm tình vui sướng ngay lập tức mở tiệc
chiêu đãi, mở rộng quan hệ với Phan Lực, như thế thì Trần gia sau này có việc
gì thì có thể nhờ Phan Lực giúp đỡ một hai, hơn hết là Trần Lâm ở Thiên Hồn
học viện thì Phan Lực cũng có thể bảo bọc Trần Lâm một chút, như vậy cũng coi
như đại hỉ sự rồi.

Phan Lực mấy ngày này cũng vui vẻ hết lớn, không ngờ mình lại được đón tiếp
nồng hậu như vậy, cảm giác như nơi này giống như là nhà của mình vậy, thoải
mái thư thả vô cùng.

. . . . .. . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . ..

"Đây là những thứ ngươi nhờ ta thu thập...tuy là hơi vất vả nhưng là ta cũng
đã thu thập gần hết...có điều có một thứ tên là Tụ Tâm thạch ta tìm không có
thấy..."

Trần Hải lúc này đem ra một cái túi trữ vật, sau đó ném cho Trần Lâm bình đạm
nói.

Những thứ Trần Lâm muốn đều đã được Trần Hải cất công thu thập, Trần Lâm muốn
bố trí một hai trận pháp đơn giản ở gia tộc để phòng ngự, bất quá đúng như
Trần Lâm nghĩ, thứ quan trọng nhất là Tụ Tâm thạch lại không có ở đây, trận
pháp muốn phát huy được công năng nhất thiết phải cần đến Tụ Tâm thạch, nếu
không thì trận pháp coi như là một cái xác không hồn, không có cách nào phát
huy ra uy lực của trận pháp.

Chắc có lẽ Trần Lâm phải tới giám định công hội một chuyến mới được, dù sao
việc làm trận pháp là rất cần thiết vào lúc này.

"Lâm đệ...cái ngươi cần hình như giống một thứ ta có...không biết có phải là
nó hay không..."

Lúc này đứng một bên Phan Lực bất ngờ lên tiếng, thấy Tụ Tâm thạch được Trần
Lâm miêu tả khá giống với thứ đang có trong tay mình, Phan Lực lập tức nói ra.

Sau đó Phan Lực lấy ra từ túi trữ vật một viên đá to bằng nắm tay, viên đá có
một màu xanh nhạt như pha lê, bên trong mơ hồ có dao động của một lượng lớn
thiên địa linh khí, quả nhiên đây chính là Tụ Tâm thạch, thứ duy trì cho trận
pháp hoạt động.

"Đúng rồi...Chính là thứ này...đại ca ngươi sao lại có thứ này ah..."

Trần Lâm hai mắt sáng lên gật đầu, sau đó kinh ngạc hỏi, Tụ Tâm thạch là thứ
chỉ có Trận pháp sư mới sử dụng đến, không biết Phan Lực tại sao lại có được.

"Ha ha...đệ biết rõ ta mà...những thứ này đều là ta sưu tầm được...thấy cục đá
này đẹp nên ta lấy thôi...không nghĩ nó lại có ích với đệ..."

Phan Lực tùy ý cười nói, sau đó chưa hết còn lấy thêm một cục nữa ra rồi đưa
cho Trần Lâm:

"Đây, ở đây còn một viên nữa...đệ muốn thì cứ lấy...ta dù sao cũng chẳng làm
gì với thứ này..."

Trần Lâm không khách khí nhận lấy Tụ Tâm thạch, sau đó nhờ Trần Hải cùng Phan
Lực giúp đỡ một tay, có được Tụ Tâm thạch, hơn nữa là hai viên, Trần Lâm lúc
này lập tức bắt tay vào thiết lập trận pháp, một cái là phòng ngự trận pháp,
một cái là tấn công trận pháp.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. ..
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. ..

Phòng ngự trận pháp, Trần Lâm định thiết lập một cái Tụ Quang Tỏa Linh trận,
đây là một cái thượng phẩm Địa cấp trận pháp, tác dụng của trận pháp là tạo ra
một lớp bảo hộ bằng thần quang che chắn toàn bộ gia tộc, chỉ cần bên dưới Võ
tông cấp bậc chắc chắn sẽ không công phá được trận pháp này, hoặc nếu lọt vào
trong trận pháp thì chỉ còn cách bị nhốt ở bên trong mà thôi, có điều vật liệu
để triển khai trận pháp Trần Lâm đã đơn giản hóa đi khá nhiều, vì vậy mà uy
lực Tụ Quang tỏa linh trận cũng sẽ bị giảm đi khá nhiều, bất quá nếu là Võ
tông nhất tinh cũng phai mất chín trâu hai hổ sức lực mới phá được trận pháp,
như vậy đã là quá đủ rồi.

Về mặt tấn công trận pháp, Trần Lâm trong trí nhớ cũng không nhiều, nhưng là
lúc này tùy tiện đem ra một cái cũng đủ xưng hùng xưng bá ở đây rồi, về tấn
công Trần Lâm thiết kế một cái tiểu trận tên Mạt Nhiên Hư Hồn trận, đây là một
cái ảo trận pháp pháp, một khi triển khai thì người bị bao vây bên trong trận
pháp sẽ bị áp chế thực lực đến đáng sợ, chỉ cần là bên dưới Võ tông nhất tinh
cấp bậc không may rơi vào đây thì thần hồn điên đảo, ảo thực bất phân, thực
lực chẳng mấy chốc bị giảm đi một nửa, nhiêu đó đủ để thấy uy lực của trận
pháp này rồi, một nửa sức mạnh đối với Võ linh đỉnh phong thì như thế nào ai
cũng rõ, có điều vì dụng cụ không đầy đủ nên trận pháp cũng chỉ giảm đi ba
phần sức mạnh của kẻ địch mà thôi, bất quá như vậy cũng quá đủ rồi, nếu Võ
Linh võ giả bị giảm ba phần sức mạnh thì cũng đồng dạng như chim điêu gãy
cánh, đơn giản là mạng sống khó giữ.

Trần Lâm tỉ mỉ nửa ngày, nhờ Phan Lực cùng Trần Hải giúp sức cho nên hai trận
pháp nhanh chóng hoàn thành.

"Hê...cuối cùng cũng xong...để xem ai dám động đến Trần gia ta..."

Trần Lâm thở nhẹ một hơi nhìn trận pháp đã hoàn thành nói, trong lòng không
khỏi cảm thấy đắc ý vui vẻ, coi như qua bao lâu không có động tới trận pháp,
tay nghề vẫn như cũ không có suy giảm đi thành thục.

Lúc này Phan Lực cùng Trần Hải một mặt khó hiểu, dụng ý của Trần Lâm đa phần
mờ ám, đây cũng là lần đầu bọn họ thấy trận pháp kiểu này ah, tất cả những thứ
này đều đã vượt qua nhận thức của bọn họ rồi.

"Trần Hải thúc...nhà ta có việc gì hay sao mà Trần Lâm lại chế tạo những cái
này trận pháp?"

Phan Lực hai mắt hơi nhíu trầm giọng hỏi, quả thực nếu như Trần gia xảy ra
chuyện thì có Phan Lực hắn ở đây sẽ không để chuyện không hay đó xảy ra.

"Không dấu gì tiểu Lực, thời gian này Trần gia chúng ta có xảy ra vài việc
không mấy tốt lành, có lẽ vì vậy mà Lâm nhi mới làm ra mấy cái này...bất quá
ta cũng không hề biết Lâm nhi sẽ làm ra những cái này trận pháp ah...không
biết là có tác dụng gì không nữa..."

Trần Hải thở dài một hơi nói, Nhạc gia ý tứ hắn cũng đã rõ ràng, hơn nữa động
tĩnh mấy ngày nay của Trần gia ngày càng hung hăng càn quấy không xem Trần gia
ra gì, dường như Nhạc gia có người chống lưng nên hoành hành ngang ngược, bất
quá Trần Minh đã đi bế quan nên giao lại cho Trần Hải lo liệu mọi việc, cho
nên Trần Hải cũng nhẫn nhịn chịu đựng, chờ một khi Trần Minh thành công xuất
quan cũng là lúc Trần gia lấy lại mặt mũi, khẳng định vị trí của Trần gia ở
Thiên Vẫn thành này.

"Lâm đệ...những cái này trận pháp rốt cuộc có tác dụng gì? Sư phụ đệ còn dạy
cho đệ những cái này nữa sao?"

Phan Lực ngờ nghệch hỏi, nội tâm cảm thán một trận, vị sư phụ của Trần Lâm quả
nhiên là bậc cao nhân kỳ tài, tùy tiện đem ra một cái trận pháp cũng đủ làm
lòng người xao động, vậy mà trận pháp cũng dạy cho Trần Lâm, chứng tỏ vị sư
phụ này rất là coi trọng Trần Lâm đây.

"Ha ha...hai cái trận pháp này đều có công năng riêng của nó, uy lực thì chắc
phải thử mới biết được..."

Trần Lâm cười cười đáp lời, trong mắt hồ hởi lóe sáng, sau đó một bộ đắc ý
nhân tâm nói tiếp:

"Ca là không biết sư phụ đệ rồi, sư phụ đệ cái gì cũng biết...những cái đệ học
qua đều là một chút da lông mà thôi..."

Phan Lực nghe xong nội tâm liền khiếp sợ không thôi, bản mặt cũng là mộng bức
lên, Trần Lâm bản lĩnh nhiêu đây ở An Nam quận, không, thậm chí cả Đại Lạc đế
quốc cũng coi như là bậc thiên chi kiêu tử, không biết vị cao nhân nào lại có
bản lĩnh đến nhứ thế, hơn nữa Trần Lâm thiên tư cũng là không tầm thường mới
đi theo học được một thân bổn sự như vậy, thầm nghĩ có một huynh đệ như Trần
Lâm cũng coi như là phúc khí của Phan Lực rồi.

"Được rồi, cha cùng Lực ca cùng thử xem một chút uy lực của trận pháp thế
nào...Trần Lâm ta làm ra đồ vật chắc sẽ không củ chuối lắm chứ..."

Lúc này Trần Lâm hưng phấn nói, hắn muốn thử xem trận pháp có hoạt động bình
thường hay không, hoặc là chỗ nào cần sửa thì ngay lập tức cải thiện.

"Được thôi..."

Cả hai người Phan Lực cùng Trần Hải đồng thời tiến vào địa phận hoạt động trận
pháp.

"Tụ Quang Tỏa Linh trận, mở!!!"

Nương theo Trần Lâm tiếng quát, tứ phương tám hướng lãnh địa Trần gia xuất
hiện dị biến, một hồi cuồng phong gió lốc bàng bạc phiêu nhiên, thiên địa linh
khí du đãng tiến nhập trận pháp, tiếp đó vô số luồng sáng kim sắc rực rỡ một
tầng mây đồng loạt xuất hiện, bầu trời phía trên Trần gia phút chốc ngập tràn
kim sắc ánh sáng, như mặt trời ban trưa chói gắt nhật quang tựa như, sau đó
kim sắc ánh sáng tức tốc bành trướng, biến thành một tấm lưới như càn khôn địa
võng phủ lấy toàn bộ khuôn viên Trần gia, một con ruồi cũng không thể lọt qua
được.

"Cái này...đây là trận pháp gì vậy Lâm nhi?"

Trần Hải hai mắt hoảng nhiên nhìn lấy thiên la địa võng kim sắc hào quang hỏi.

"Cái này là Tụ Quang Tỏa Linh trận, là một phòng ngự trận pháp...chỉ cần là Võ
linh cấp bậc trở xuống thì không có cách nào công phá được lớp chắn kia...bên
trong tộc nhân chúng ta coi như an toàn tuyệt đối..."

Trần Lâm một hơi nói ra, sau đó cầm phía dưới một hòn đá nhỏ vận hết khí lực
tu vi ném mạnh lên không trung.

"Phành!!!"

Viên đá như tên lửa bắn thẳng lên tấm lưới chắn, bên trong viên đá nhỏ nhưng
là chứa đựng toàn bộ tu vi của Trần Lâm, coi như Võ linh tứ tinh bất quá cũng
chỉ như vậy là cùng.

Nhưng là thời điểm viên đá tiếp xúc cái màng sáng mỏng manh kia thì lập tức bị
dội lại không thương tiếc, viên đá nổ tung làm nhiều mảnh nhỏ, nhưng màng lưới
chắn kia không hề có dấu hiệu gì rung động, chỉ sợ Địa binh cũng khó mà xuyên
thủng cái này màng lưới.

Phan Lực cùng Trần Hải nhìn một màn như vậy cũng biểu hiện ngạc nhiên, trong
lòng nhịn không được liền cầm thử một hòn đá lần lượt công kích lên.

Oành! Oành!

Ngũ tinh đỉnh phong Võ linh cùng Thất tinh đỉnh phong võ linh lực lượng cũng
không cách nào mảy may đả động đến màng lưới của trận pháp tạo ra, Phan Lực
cùng Trần Hải lúc này mới chính thức triệt để kinh sợ, bên trong tâm thức kích
động không nén lại được, như thế này là nội bất xuất ngoại bất nhập rồi, nếu
như bên trong còn một cái trận pháp tấn công nữa thì không phải...khoan, không
phải Trần Lâm cũng đã thiết kế một cái tấn công trận pháp sao? Nghĩ tới đây
hai người Phan Lực cùng Trần Hải thầm nuốt xuống một ngụm nước bọt rên lạnh,
hai mắt quỷ dị nhìn lấy Trần Lâm.

Nhưng hết đi khiếp sợ thì Trần Hải lại biểu lộ một bộ mặt cuồng hỉ, tâm tình
kích động khó cưỡng, Trần gia lúc này có một hộ tộc trận pháp mạnh mẽ này thì
đã không còn lo lắng gì nữa rồi, coi như Nhạc gia bên kia có người chống lưng
thì Trần gia cũng dư sức chờ đợi Trần Minh xuất quan rồi.

Một bên Trần Lâm khóe miệng hở ra cười một nụ cười thần bí, thầm nghĩ lúc này
Trần gia coi như đã an tâm mấy phần, nếu Nhạc gia bên kia có phát động trở mặt
trước khi Trần Minh xuất quan thì Trần Lâm cũng không còn lo lắng gì nữa, hơn
nữa Phan Lực còn có ở đây, chỉ cần Nhạc gia không quá tự tin đem đầu tới đây
nạp mạng thì thôi không nói, bằng không thì...

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . ..

Cầu vote, like fb hoặc ủng hộ Kim Phiếu.
Các bạn cũng có thể ủng hộ kim nguyên đậu nếu có thể, đó sẽ là động lực giúp
mình viết truyện tốt hơn.
Cảm ơn mọi người.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.^^

Truyencv.com


Độc Bá Thiên Địa - Chương #89