Huyết Giao Đề Nghị.


Người đăng: ๖ۣۜNam ๖ۣۜThần

Sau khi có được thương sắt cũ kĩ, Trần Lâm không đi đâu mà lập tức rời binh
khí điện trở về phòng của mình.

Bên trong phòng, Trần Lâm khoanh chân ngồi ngay ngắn trên giường, sau đó lấy
ra cũ kĩ thương sắt từ túi trữ vật.

Đặt thương sắt ngay ngắn trên đùi, Trần Lâm tỉ mỉ một lần nữa quan sát.

"Chất liệu này..."

Cào đi một ít lớp rỉ sét, bên trong lộ ra thân thương sáng loáng, binh khí
thường được làm bằng các kim loại đặc biệt bởi các luyện khí sư, những kim
loại được dùng để chế tạo Huyền binh, Địa binh, Thiên binh cho đến Vương
binh...Trần Lâm đều đã thấy tận mắt rờ tận tay, tìm hiểu về luyện khí sư Trần
Lâm tuy không giỏi nhưng cũng được gọi là có trình độ.

Cầm trên tay cây thương dài đúng hai mét, thân thương vừa tay nắm, nhưng là
kiếp trước Trần Lâm cầm trên tay Thiên binh cũng không có nặng như vậy, chưa
nói lúc này nó chỉ là phế binh, chứng tỏ chất liệu làm nên nó là vô cùng đặc
biệt, mà loại chất liệu này Trần Lâm cũng chưa từng chứng kiến qua.

"Rột rột rột....!"

Trần Lâm cẩn thận cào đi toàn bộ lớp rỉ sét bám trên bề mặt, sau đó toàn bộ
diện mục chân thật cây thương hiển lộ ra ngoài.

Cây thương chỉ là một mảnh màu đen tuyền, trên thân thương phủ một lớp hoa văn
uốn lượn từ cán thương cho đến ngù thương, những lớp hoa văn đó như được trạm
trổ rất tinh tế hoa mĩ, cầm vào tay thì có cảm giác sờn nhám rất chặt chẽ.

Phía cuối đầu là mũi thương chìa ra vô cùng sắc bén, dựa vào lớp rỉ sét bám
trên bề mặt, Trần Lâm có thể đoán ra nó đã được phủ bụi từ rất lâu rồi, ít
nhất là đã trăm năm chứ không ít, không biết tại sao một binh khí tốt như vậy
lại bị hư hại và bị đặt trong kho phế binh của Thiên Hồn học viện.

"Đáng tiếc...một binh khí tốt như thế này..."

Trần Lâm một tay vừa vuốt ve vừa cảm thán trong lòng, nếu lúc chưa hư hại Trần
Lâm tin chắc cây thương này cấp bậc không hề dưới Thiên binh, đáng tiếc là lúc
này nó đã thành phế binh.

Nhìn qua cây thương giống như một cái xác chết vô hồn, bề mặt lạnh lẽo cô
quạnh phảng phất như đã trải qua vô tận tuế nguyệt.

Bởi vì binh khí chính là thứ để võ giả phát huy ra sức mạnh của bản thân và
tận dụng tối đa sự linh hoạt mạnh mẽ của võ kỹ, bởi vậy mà binh khí khi còn
bình thường sẽ được chiến khí phụ trợ mà đánh ra đa loại thuộc tính tùy vào võ
kỹ thậm chí võ hồn kỹ, đó là điểm mạnh của binh khí.

Nhưng là binh khí không làm được điều đó thì bị gọi là phế binh, sẽ bị vứt đi
hoặc tái tạo thành một binh khí mới, cây thương sắt này chính là via dụ của
một phế binh.

"Cây thương này chỉ là mất đi hồn linh mà thôi, thực tế lúc ban đầu nó chính
là chân chính một hồn binh, ngươi nói xem nó có chỗ nào không tốt?"

Nhưng lúc Trần Lâm đang trong lòng cảm thán tiếc rẻ vị đạo, thì từ đâu trong
đầu Trần Lâm xuất hiện một giọng nói lạ lẫm, nhưng rất là rõ ràng.

"Cái gì?"

Trần Lâm thấy vậy liền giật bắn mình, hai mắt trợn lớn nhìn ngó xung quanh một
hồi, nhìn kĩ càng không thấy một ai, Trần Lâm mới nhẹ nhàng thở ra một hơi
buông lỏng nói:

"May quá...chỉ là ảo giác thôi..."

"Ảo giác cái đầu ngươi...là ta đang nói chuyện với ngươi đây này..."

Những tưởng chỉ là một cái ảo giác mà thôi, nhưng là lúc Trần Lâm nhẹ nhõm
người thì đạo âm thanh đó tiếp tục vang lên trong đầu, lần này Trần Lâm là
chính thức kinh hãi.

"Ai? Là ai đang nói chuyện với ta, con mẹ nó ngươi là ma hay là quỷ thì xuất
hiện đi,Trần Lâm ta...sắp vãi ra quần đến nơi rồi đây này..."

Trần Lâm đứng dậy khuôn mặt lập tức trầm xuống băng lãnh, tinh thần cảnh giác
cao độ chuẩn bị sẵn sàng hợp thể với võ hồn bất cứ lúc nào.

"Đậu phộng ngươi chứ xuất hiện, ta nằm trong người ngươi đây..."

"Trong người ta?"

Trần Lâm nghe vậy lập tức giật mình kinh ngạc trong lòng, thầm hô trong người
ta có gì đâu chứ?

"Khoan đã...không lẽ...là nó?"

Đột nhiên Trần Lâm như nhớ ra điều gì đó, khẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt,
Trần Lâm nội tâm nửa tin nửa ngờ nghi hoặc.

"Mặc kệ thật hay giả, cứ lấy ra xem thế nào..."

Hạ xuống quyết tâm, Trần Lâm thò tay vào ngực sau đó nhanh chóng lấy ra một
quả cầu huyết sắc lun lung linh, đây chính là quả cầu Trần Lâm lấy được của
Huyết giao long, vẫn cất trong người kĩ lưỡng chưa có thời gian nghiên cứu.

Cẩn thận quan sát kĩ càng quả cầu, Trần Lâm cũng không thấy có chút dị thường
nào, hình thái vẫn y nguyên như lúc ban đầu, trong bụng càng ngày càng thấy
quỷ dị.

"Này...ngươi ở đâu...đừng có trêu Trần Lâm ta..."

Trần Lâm lạnh giọng quát trống không.

"Ta đang ở trong tay ngươi đây..."

"Hử? Trong tay ta?"

Trần Lâm giật mình hoảng nhiên nhìn vào huyết sắc quả cầu đang nằm trong tay
mình, sau đó nói:

"Ngươi nói ngươi chính là quả cầu này?"

"Quả cầu nào? Cả nhà ngươi là quả cầu...đây chính là huyết long châu...là chân
chính huyết long châu ngươi có biết không?"

Trong đầu Trần Lâm vang dội một tràng chửi rủa chói tai, nhưng là Trần Lâm
nghe chửi mà mắt chữ o mồm chữ a, hô hấp dồn dập không yên giống như đang
khiếp sợ một cái gì đó.

"Long...long châu?"

Nội tâm Trần Lâm vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng tự hỏi, sau đó ngắm nhìn huyết
long châu thật chăm chú khẽ nói:

"Ngươi...chính là con huyết giao long lúc đó?"

Trần Lâm nội tâm có nhiều điều khó giải thích, lúc huyết giao long độ kiếp thì
Trần Lâm cũng có mặt tại đó, tận mắt chứng kiến Huyết giao long thất bại và bị
lôi kiếp đem tiêu diệt, thế nào lại xuất hiện ở đây.

"Đúng vậy...là ta...có điều bây giờ ta chỉ là một đạo linh hồn ẩn núp bên
trong long châu mà thôi..."

Trong đầu Trần Lâm tiếng nói tiếp tục xuất hiện, nhưng lúc này giọng điệu có
vẻ u oán buồn bã đến não lòng, phảng phất như vô vàn tiếc nuối không can tâm
tràn ngập trong lời nói.

"Linh hồn?"

Nhắc tới linh hồn, Trần Lâm cũng liền hiểu ra, trên đời này vạn vật đều có
linh, nhưng là Huyết giao long linh hồn sao lại có thể ẩn tàng bên trong long
châu được? Đây là điều mà kiếp trước Trần Lâm rất nhiều kinh nghiệm cũng không
cách nào giảng giải đi ra.

"Ngươi hẳn là cảm thấy nhiều điều khó hiểu?"

"Phải...rất nhiều..."

"Ha ha...ngươi không hiểu cũng đúng thôi, ngay cả ta cũng còn mơ hồ không hiểu
chuyện gì đây mà..."

Huyết giao long cười khổ nói.

"Trước hết ta muốn biết...tại sao ngươi lại xuất hiện và nói cho ta biết sự
hiện hữu của ngươi?"

Trần Lâm khuôn mặt trầm ổn lãnh đạm nói.

"Không có gì...chỉ là ta thấy ngươi không phải là một tên nhóc bình thường mà
thôi...từ lúc ta độ kiếp thất bại đến bây giờ...những gì ngươi làm ta đều thấy
hết...ta nghĩ ta có thể hợp tác với ngươi."

Huyết giao long bình thản nói, mơ hồ còn có nhiều ý tứ thâm sâu khác, Trần Lâm
vừa nghe liền bất ngờ.

Hợp tác?

"Ta tất nhiên không giống như người khác...có điều ngươi nói muốn hợp tác rốt
cuộc là gì? Ta cũng nghe nói long châu rất quý giá, bên trong còn tồn tại
khủng bố năng lượng...ngươi không sợ ta sẽ luyện hóa nó hay sao?"

Trần Lâm sắc mặt âm trầm đầy thâm ý đáp trả.

Tuy là chưa từng thấy qua long châu thật, nhưng dựa vào điển tịch cổ xưa cùng
với truyền thuyết thì đúng như lời Trần Lâm nói, long châu chính là chí bảo
của long tộc, là nơi cất giữ toàn bộ lực lượng của một cá thể long tộc, nếu
luyện hóa được long châu thì thực lực của võ giả sẽ tăng môt cách thần tốc.

"Ha ha...đó chỉ là ngươi biết qua truyền thuyết mà thôi, sự thật ngươi nghĩ
chí bảo của long tộc dễ dàng luyện hóa như vậy sao? Nếu không hai chữ chí bảo
cũng thật là quá khoa trương đi."

Huyết giao long cười lớn giễu cợt, sau đó trở lại nghiêm túc nói với Trần Lâm:

"Cuộc đời ta tu luyện chỉ có một mong ước hóa long, đáng tiếc lão tặc thiên
khốn kiếp kia đã hủy hoại toàn bộ...nhưng là lúc khốn cảnh ta đã dùng bí pháp
đem linh hồn chuyển giao vào yêu đan, nào ngờ yêu đan lại độ kiếp thành công
thành long châu mới chết...ngươi nói xem có phải lão tặc thiên kia rất khốn
nạn không?"

Trần Lâm trong lòng dở khóc dở cười, không nghĩ trên đời cũng có một sự việc
quỷ dị như vậy, không biết là Huyết giao long xui xẻo hay là may mắn nữa.

"Vậy điều ngươi muốn hợp tác với ta là gì? Ở ta có gì để trao đổi với ngươi?"

Trần Lâm lúc này như hiểu rõ mọi chuyện, khuôn mặt có chút hòa hoãn lại, giọng
điệu nhẹ nhàng mà ý tứ hỏi lại.

"Long châu bên trong năng lượng ta đã hấp thu nuôi dưỡng thần hồn hết rồi,
ngươi đừng có mơ tưởng đến long châu lực lượng..."

Huyết giao long hờ hững nói, ngưng lại một chút sau đó nói tiếp:

"Bất quá ta có thể làm hồn linh cho binh khí của ngươi, cái này...ngươi hẳn là
hiểu rõ đi?"

Hồn linh?

Trần Lâm nghe vậy lập tức trợn mắt há mồm, trong lòng kích động vạn phần, hồn
linh là gì? Chính là linh hồn của binh khí, nhưng binh khí đó là hiếm hoi hồn
binh.

Hồn binh độ mạnh mẽ như thế nào Trần Lâm cũng từng nghe qua, binh khí hàng ngũ
nó là loại trấn áp ở trên.

Mọi người đọc truyện vui vẻ. ^^

Truyencv.com


Độc Bá Thiên Địa - Chương #58