Thần Ma Hàng Lâm.


Người đăng: ๖ۣۜNam ๖ۣۜThần

Đại Lạc đế quốc, An Nam quận, Trần gia.....

Lúc này khí tức trên thân Trần Lâm đã vô cùng kinh khủng rồi, khí thế của một
cấp bậc hoàn toàn khác đè nén toàn bộ không gian nơi đây, vô hình làm người
khác bất giác tránh đi xa nơi này, nếu là có người ở gần chứng kiến cảnh này
chắc chắn sẽ chịu không nổi mà quỳ xuống thần phục.

Ánh sáng sau lưng Trần Lâm ngày càng rực rỡ, một màu tím thần thần bí bí bao
phủ căn phòng, in trên lưng Trần Lâm lúc này là một mảng hoa văn cổ xưa khôn
thể giải thích, dần dần theo thời gian những hoa văn đó lan ra toàn bộ tấm
lưng của Trần Lâm.

Trần Lâm vẫn đang chìm trong khoảnh khắc câu thông võ hồn, hai mắt nhắm hờ, mồ
hôi đã thấm đẫm cả người nhưng trên mặt vẫn tồn tại một nụ cười.

" Vũ trụ thành hình, thiên địa loạn lạc, Thần Ma xuất thế, điên đảo càn
khôn,.... Thôn Thiên Thần Ma."

" Ta...tiếp nhận!"

Khoảnh khắc hai từ tiếp nhận vừa dứt, ngoài bầu trời thiên khung gầm thét, gió
mây hóa cuồng phong tàn phá, lôi điện hóa long nộ hống như muốn phá nát thiên
địa, dân chúng Đại Lạc đế quốc không ai dám rời khỏi nhà, chỉ mong cái cổ quái
dị tượng này mau chóng chấm dứt là được.

Trong phòng, đường hoa văn cuối cùng trên lưng Trần Lâm rốt cục đã nối xong,
một hoa văn cổ xưa thành một hình xăm, bên trên là những đường nét huyền ảo
được sắp thành một đôi cánh, đúng vậy, là một đôi cánh đầy ma hoặc chiếm lấy
tấm lưng của Trần Lâm.

Cùng lúc đó, phía sau hình xăm dần dần một hư ảnh xuất hiện, căn phòng đồ đạc
bỗng rơi loạn, nền nhà Trần Lâm ngồi bỗng toàn bộ vỡ nát lún xuống đất, hư ảnh
bắt đầu ngưng hình rõ hơn, khí tức Trần Lâm nương theo hư ảnh ngưng hình mà
một càng bá đạo hơn, căn phòng cũng đã có dấu hiệu muốn không chịu nổi sắp sụp
đổ rồi.

" Hống"

Một tiếng hống như muốn xé rách thiên địa phát ra từ hư ảnh sau lưng Trần Lâm,
lúc nó ngưng hình cũng là lúc khí thế đi đến cùng cực, giống như một con quái
vật khủng bố thức tỉnh sau một giấc ngủ dài, một vị thần giáng lâm thiên hạ
chỉ sợ khí thế cũng không hơn gì cái này.

Lúc này Trần Lâm mở mắt, yên lặng quan sát võ hồn chính mình rốt cuộc là cái
gì hình dạng mới gây ra động tĩnh lớn như vậy.

" Ngươi..chính là võ hồn của ta?"

Trần Lâm cũng là một mặt sửng sốt trước hình dạng của võ hồn chính mình, kiếp
trước nhìn thấy bao nhiêu loại võ hồn hình dạng, từ thú võ hồn đến cây cỏ đao
kiếm... cũng không thể ngờ võ hồn của mình là như thế này.

Võ hồn của Trần Lâm đầu thì bảy phần giống người, ngoài hai mắt tím ra thì
trên trán còn có một con mắt màu đen như muốn hút linh hồn của người nếu nhìn
vào nó, tai thì nhọn hoắc, đầu tóc thì màu tím xõa ra rất giống với Trần Lâm
hiện tại, làn da thì được bọc bởi từng lớp vảy trông khá giống với long tộc,
nhưng độ cứng chắc thì long tộc cũng không thể theo kịp, thần ma thể chất thì
không một chủng tộc nào có thể so sánh được.

Tiếp xuống hai tay thì phủ đầy vảy gai, trên vai cùng cùi chỏ ló ra nanh nhọn
giống như làm từ tử ngọc vậy, mười ngón tay cũng đều có vuốt bén nhọn như vuốt
phượng hoàng.

Hai chân cũng được phủ một lớp vảy sáng bóng, đầu gối cùng gót chân cũng được
trang bị một đầu nanh như ngà voi, liên tưởng cái gót đó mà đá vào người thì
thấy tê cả da đầu.

Trên thân thì có một lớp áo màu tím kiên cố kéo đến tận cổ, vòng đến tận sau
lưng.

Sau lưng thì có hai cánh lớn giống hệt hình xăm trên lưng Trần Lâm, hai cánh
được phủ một lớp lông vũ màu tím có ba phần giống phượng hoàng, từng cọng lông
vũ cứng chắc và sắc bén như lưỡi lê, sẵn sàng cắt nát vật nó đi qua thành từng
mảnh nhỏ, thỉnh thoảng bề mặt lông vũ còn lấp lánh ánh sáng màu tím rất mỹ lệ,
viền cánh đều được phủ đầy nanh nhọn hoắc, nếu xòe ra thì phủ toàn bộ thân
hình cũng có thể.

Trên lưng từ cổ trải dài xuống cuối lưng, nương theo cột sống là những cái
nanh nhọn hoắc chỉa ngược lên, chỉ nhìn thôi cũng đủ lạnh cả sống lưng rồi.

Đó là toàn bộ hình dáng của võ hồn Trần Lâm, cũng chính là hình dạng thật của
một tôn thần ma, khí chất của nó, vẻ mặt của nó như là khinh nhờn thiên địa
vậy, bá khí vô cùng.

" Thì ra đây là thần ma, thật không ngờ võ hồn của ta lại là một thần ma, Thôn
Thiên Thần Ma, cái tên đủ kiêu ngạo, bất quá..ta thích."

Trần Lâm nhìn võ hồn chính mình sau đó liếm môi đầy sảng khoái nói.

Trần Lâm nhìn võ hồn chính mình sau đó liếm môi đầy sảng khoái nói.

Vậy là kể từ đây hắn đã chính thức có võ hồn của riêng mình, mà không chỉ là
võ hồn bình thường, là thần ma võ hồn.

"Cái này là vương cấp? Hoàng cấp? Hay Đế cấp? "

Trần Lâm trong lòng kích động tự hỏi, thật không có ghi chép nào nói đến cấp
bậc của thần ma võ hồn cả, nhưng mà Trần Lâm biết nó không hề dưới Hoàng cấp
võ hồn.

Dựa vào khí thế khi nó xuất hiện thôi cũng đủ trấn áp vương cấp võ hồn rồi.

Kiếp trước dù sao Trần Lâm cũng chỉ là thập cấp võ hồn, sao không nhận ra sự
đáng sợ của Vương cấp bậc võ hồn trở lên chứ, chỉ cần từ vương cấp võ hồn trở
lên khi đối diện với người mang thấp hơn cấp bậc võ hồn thì sẽ xuất hiện áp
chế cấp bậc, kiếp trước chinh chiến nếu chỉ dựa vào võ hồn thì Trần Lâm đã
chết lâu rồi.

" Nhất tinh Võ sĩ, cuối cùng một lần nữa Trần Lâm ta đã trở thành võ giả đích
thực."

Trần Lâm nhận thấy cơ thể mình bắt đầu xuất hiện chiến khí, sau lưng Thôn
thiên thần ma võ hồn cũng đang khoanh chân thu nạp thiên địa linh khí chuyển
hóa thành chiến khí cho Trần Lâm với tốc độ chóng mặt, Trần Lâm kinh hãi cảm
thán độ biến thái võ hồn chính mình.

Hắn làm sao không biết tốc độ này là kinh khủng tới mức nào, kiếp trước mười
cấp võ hồn tốc độ lúc vừa thức tỉnh đâu chừng cũng chỉ bằng một phần ba cái
này thần ma võ hồn mà thôi, sự khác biệt này chính là nguyên nhân võ hồn phân
biệt cao thấp cấp bậc đây.

Nếu là kết hợp cùng công pháp thì tốc độ tu luyện của Trần Lâm phải thuộc hàng
ngũ siêu đẳng, cứ đà này thì đột phá Võ sư sẽ không mất bao nhiêu thời gian,
ngay lập tức Trần Lâm đã cảm thấy có chút thành tựu rồi.

Đang vui vẻ thời khắc thì...

" Ầm"

Bỗng bên ngoài một tiếng sét đánh tới tai Trần Lâm, ngay lập tức Trần Lâm cảm
thấy một dự cảm không tốt.

Ý niệm vừa động, Trần Lâm tức thì thu hồi võ hồn, Thôn Thiên Thần Ma ngoan
ngoãn nằm bên trong hình xăm trên lưng hỗ trợ Trần Lâm tu luyện, như một con
quái vật ẩn tàng bên trong chỉ chờ cơ hội thức tỉnh mà thôi.

Ngay sau đó Trần Lâm vội bước ra ngoài, vừa mở cửa, một luồng gió mạnh liền ập
vào mặt Trần Lâm, mái tóc tím phiêu bạt giữa gió, trên trời thì sấm chớp gầm
thét kinh thiên, Trần Lâm liền đoán ra nguyên nhân trận dị tượng này là do
mình thức tỉnh võ hồn mà ra, thiên địa này không thể tồn tại một thần ma được,
vì vậy mà việc Trần Lâm mang huyết mạch thần ma thức tỉnh thần ma võ hồn đã
dẫn tới thiên diệt.

" Gàooooo...!!"

Trên trời kim sắc thần lôi đã hóa thành kim lôi long bay múa giữa bầu trời
chuẩn bị tấn công Trần Lâm.

" Không tốt, phải rời khỏi gia tộc ngay lập tức."

Chợt nhận ra điều gì đó, Trần Lâm kinh hô trong lòng, sau đó gấp gáp dùng tốc
độ nhanh nhất rời khỏi gia tộc hướng về phía Mạt Nhật sâm lâm mà đi.

Nhờ huyết mạch thần ma cải tạo thân thể cùng với vừa thức tỉnh võ hồn trở
thành nhất tinh võ sĩ, tốc độ Trần Lâm nhanh chóng lạ thường, nếu để tứ tinh
võ sư chạy đua với Trần Lâm lúc này thì chắc chắn chỉ có hít bụi đầy phổi.

Sau một ít thời gian, Trần Lâm đã chạy tới phụ cận Mạt Nhật sâm lâm rồi, nơi
này vắng vẻ không một bóng người, rất thích hợp để độ kiếp.

Nhìn thần lôi trên bầu trời, Trần Lâm liền hít một ngụm khí lạnh, sống lưng có
chút lạnh lạnh, nếu ở gia tộc độ kiếp thì thứ nhất thần lôi sẽ tàn phá tan
tành gia tộc, thứ hai sẽ nguy hiểm đến người của gia tộc, thứ ba là sẽ kinh
động đến mọi người ở Thiên Vẫn thành, như vậy sẽ đem lại điều xấu cho Trần Lâm
lẫn gia tộc, nên Trần Lâm mới tức tốc chạy ra đây chuẩn bị độ kiếp.

" Thiên đạo bất công, võ giả vốn là nghịch thiên cải mệnh, tất cả đều dựa vào
ngươi, Thôn Thiên Thần Ma...xuất hiện đi."

Nhìn kim sắc lôi long trên trời sắp có dấu hiệu giáng xuống, Trần Lâm hít sâu
một hơi lấy bĩnh tĩnh rồi quát lớn.

Âm thanh vừa dứt, khí thế khủng bố bộ phát, sau lưng Trần Lâm hình xăm cổ xưa
chợt phát sáng, tuy là mặc một lớp áo nhưng hình xăm đều xuyên thấu lớp vải mà
hiện lên sau lưng Trần Lâm như một vị thần sắp thức tỉnh.

Rất nhanh sau đó, từ hình xăm, hư ảnh Thôn Thiên Thần Ma liền xuất hiện đứng
sừng sững giữa trời, hai mắt mở rộng nhìn thương khung đang giận dữ mà cuồng
ngạo.

"Ầm." " Ầm".

" Gào...!"

Thôn Thiên Thần Ma vừa xuất hiện, kim sắc lôi long càng trở nên điên cuồng
hơn, giống như Thôn Thiên Thần Ma là kẻ địch không đội trời chung vậy, gầm một
tiếng phá nát trời xanh, kim sắc lôi long dùng tốc độ ánh sáng giáng xuống
Thôn Thiên Thần Ma.


Độc Bá Thiên Địa - Chương #5