Người đăng: ๖ۣۜNam ๖ۣۜThần
Từ chối lời đề nghị của Tôn Linh Lăng ở viện thực phẩm xong rời đi, Trần Lâm
lúc này đang đi đến phòng ở của mình theo chỉ dẫn, bây giờ nhận được ba mươi
viên Tụ khí đan trong tay, Trần Lâm muốn tận dụng tiến hành đột phá võ sư nhị
tinh.
Từ lúc chiến một trận với Trạch Bân xong thì Trần Lâm đã mơ hồ muốn phá vỡ
bình cảnh rồi, nhưng là vẫn chưa thể xung kích đập tan bình cảnh được, cũng
tại kinh mạch cùng đan điền của hắn được cải tạo bởi Thần Ma máu huyết đã trở
nên rất cường rất lớn, lượng chiến khí áp súc để đột phá cũng nhiều hơn người
thường rất nhiều, nhưng mà lúc này Trần Lâm nhận được ba mươi viên Tụ khí đan
thì đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà.
Trần Lâm trong lòng cao hứng pha lẫn hưng phấn vọt nhanh đến phòng của mình.
Đến nơi, Trần Lâm nhìn thấy nơi này là một dãy các phòng ở được xây san sát
nhau, ở đây có tầm năm dãy phòng, mỗi phòng đều có gắn một bảng số dấu hiệu,
phòng của Trần Lâm lại là phòng thứ nhất của dãy đầu tiên.
"Đây là phòng ta sao? Tốt lắm, thời gian tới phải trải qua tạm ở đây vậy"
Trần Lâm mừng rỡ cất bước nhanh đến phòng của mình, mở cửa phòng ra, bên trong
là một cái giường gỗ lót chiếu, một cái bàn nhỏ cùng một bình nước và hai cái
ly, ngoài ra không hề có trang bị nội thất nào khác cả, tạo cảm giác thông
thoáng mát mẻ cho căn phòng.
Đóng cửa cẩn thận, Trần Lâm đi tới cái giường nằm cái bịch lên đó thư giãn,
sau đó sực nhớ tới cái gì đó lập tức bật dậy lục lọi trong ngực của mình, sau
đó lấy ra một cái lệnh bài cùng một phong thư.
Đây chính là hai thứ mà lúc ở " Giám định" công hội Hách Thăng đã tận tay đưa
cho Trần Lâm, lệnh bài kia là khách khanh trưởng lão lệnh bài, còn phon thư là
kim tệ mà Hách Thăng chuẩn bị cho Trần Lâm.
"Không biết là có bao nhiêu trong này nhỉ?"
Trần Lâm cầm phong thư khá dày trong tay nâng lên hạ xuống tự hỏi, thầm nghĩ
dày nặng như này chắc cũng không ít đâu, dù sao Hách Thăng cũng là muốn lấy
lòng Trần Lâm nữa, bỏ ra một khoản kim tệ cũng không thấm thía vào đâu, giống
như con trâu bị mất một cọng lông mà thôi.
"Roẹt"
Xé rách phong thư, Trần Lâm lấy ra một xấp thật dày kim tệ, sau đó đếm thử là
được bao nhiêu.
"Hai mươi vạn kim tệ!! Tên này cũng mạnh tay chi tiền đó chứ."
Đếm trong tay xấp kim tệ, Trần Lâm sảng hồn thất kinh há hốc mồm, không ngờ
Hách Thăng nói cái liền đưa hai mươi vạn kim tệ, nếu là ở Trần Gia thì chắc
cũng bằng nửa năm thu hoạch của gia tộc rồi a, Trần Lâm tự dưng trở thành một
phú hộ trẻ rồi.
"Nếu hắn thành tâm như vậy cũng không thể không quan tâm được, có dịp phải trả
lại cái khoản này ân tình mới được."
Trần Lâm chống cằm đảo mắt suy nghĩ, hắn là người sống rất biết người biết ta,
ngươi giúp ta một giọt nước ta liền trả ngươi một dòng suối, đó là nguyên tắc
sống của Trần Lâm, Hách Thăng có tâm thì Trần Lâm cũng có lòng, thầm tính toán
tìm cơ hội trả cho Hách Thăng khoản này ân tình mới nhẹ lòng.
Nghĩ rồi cất Trần Lâm mang hai mươi vạn kim tệ cùng lệnh bài cất vào túi trữ
vật, sau đó là móc ra một cái bình sứ, chiếc bình nhỏ gọn cỡ ba ngón tay trên
có đây một cái nắp.
Mở nắp ra, một mùi hương ngây ngất phả ra làm Trần Lâm kích động không thôi,
kiếp trước tuy là cấp tám cấp chín đan dược không thèm nhìn nhưng mà bây giờ
chỉ là cấp bốn đan dược đã làm hắn thõa mãn rồi, đây chính là cơ hội nâng cao
thực lực bây giờ của Trần Lâm đây.
Đổ ra tay một viên đan dược, viên đan dược màu xanh da trời tròn nhỏ bằng ngón
tay út, màu sắc tinh khiết, mùi hương nồng đậm, Trần Lâm liền biết đây là hoàn
mỹ đan dược, vì vấn đề căn cơ cùng phát triển của học sinh mà học viện chỉ
phát hoàn mỹ đan dược mà thôi, bởi vì hoàn mỹ đan dược khi phục dụng không để
lại bất cứ di chứng nào cả, lúc tu vi còn thấp thì căn cơ chính là rất quan
trọng, Trần Lâm thấy khá hài lòng về cái này của Thiên Hồn học viện.
"Tới lúc rồi, đột phá thôi."
Trần Lâm khuôn mặt cương nghị, ánh mắt sáng như lưu tinh khẽ nói.
Hít một hơi thật sâu, Trần Lâm cầm một viên Tụ khí đan nuốt xuống, một vị ngọt
ngọt the the như bạc hà tràn khắp cổ họng Trần Lâm, sau đó tiếp tục xuống
bụng, một dòng lửa nóng bắt đầu bùng cháy, Trần Lâm máu huyết sôi trào hưng
phấn hừng hừng.
Đây là lúc đan dược phát huy tác dụng, Trần Lâm không dám chậm trễ liền triệu
hồi Thôn Thiên Thần Ma võ hồn cùng Diệt Thiên Thần Lôi võ hồn ra bên ngoài,
như thế tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn so với ở trong võ hồn ấn ký.
"Thôn Thiên Thần Ma!!"
"Diệt Thiên Thần Lôi!!"
Khẽ quát một tiếng, trước ngực sau lưng hai võ hồn ấn ký cũng theo đó sáng
lên, màu tím huyền bí ma mị cùng màu đỏ rực như than đua nhau đại phát quang
mang, căn phòng liền ngập chìm trong hai thứ màu sắc rực rỡ mà huyền ảo, tiếp
đó hai loại khí tức khủng bố cùng lúc xuất hiện, Thôn Thiên Thần Ma hư ảnh
phía sau lưng còn Diệt Thiên Thần Lôi thì lơ lửng trước ngực, một loại hoang
cổ ngự trị chúng sinh lẫn vào một loại hủy diệt tất cả vạn vật cuồn cuộn như
sóng thần tỏa ra bốn phương tám hướng, có mấy học sinh phòng bên cạnh bị khí
thế này trấn áp cho hít thở không thông, cũng không hiểu chuyện gì xảy ra.
"Chiến thần quyết, mở"
Tiếp đó chiến thần quyết được triển khai, chiến ý không đánh mà bạo phát, bên
trong cơ thể chiến khí đang yên ắng bắt đầu cuồng mãnh hung hãn lưu chuyển
tuần hoàn từ một tiểu chu thiên sau rồi lại một đại chu thiên, thiên địa linh
khí khắp nơi tám hướng tứ phương ồ ạt như thác lũ đổ về phía Trần Lâm.
Bên ngoài Thôn Thiên Thần Ma cùng Diệt Thiên Thần Lôi cũng tốc độ kinh khủng
hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành chiến khí, tốc độ nhanh đến mức
trên đầu Trần Lâm xuất hiện cả một vòng xoáy linh khí dùng tốc độ điên cuồng
cực lực hút thiên địa linh khí.
Trần Lâm lúc này chính là làm chơi ăn thật trường hợp, loại tốc độ hấp thu này
không phải người thường có thể hình dung được nữa rồi.
Nếu để người khác thấy được vòng xoáy linh khí trên đầu Trần Lâm chắc phải té
ngữa vì kinh hoảng đến bay vía.
Nửa canh giờ........
Một canh giờ.........
Từng luồng từng luồng không dứt thiên địa linh khí như dòng suối thượng đổ về
Trần Lâm, dấu hiệu không có chút gì là yếu bớt đi chút nào.
Nửa canh giờ sau........
"Oành..!"
Bên trong cơ thể Trần Lâm minh vang lên một tiếng, bụng dưới đan điền hình như
lại to lớn hơn một chút, đây chính là dấu hiệu Trần Lâm đã đột phá võ sư nhị
tinh cảnh giới rồi.
"Đột phá!!!"
"Ha ha, Võ sư nhị tinh cảnh giới rốt cuộc đột phá."
Trần Lâm cười to thõa mãn, hai mắt thần mang tỏa hiện, toàn thân Trần Lâm một
luồng hung mãn khí tức tản mát xung quanh, cơ thể sung mãn giàu sức sống chưa
từng có, đây chính là cảm giác lúc đột phá, Trần Lâm nhắm mắt chìm trong hưởng
thụ, trong lòng tràn ngập kích động cùng phấn khích không sao tả nổi.
"Hử, còn chưa chịu dừng lại?"
Trần Lâm nhìn trên đầu vòng xoáy vẫn tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí không
ngừng, Trần Lâm há mồm trợn mắt khiếp sợ chính mình, hắn chưa từng thấy trường
hợp này bao giờ a, vậy mà vẫn chưa thõa mãn được, Trần Lâm nghĩ rồi cắn răng
tiếp tục vận Chiến thần quyết chuyển hóa chiến khí.
"Thích hấp sao, ta cho ngươi hấp, hấp chừng nào chán thì thôi, tới đi!!"
Trần Lâm điên cuồng quát một tiếng, sau đó vẻ mặt hung hãn liều lĩnh nuốt thêm
một viên Tụ khí đan nữa liều mạng tập trung tu luyện.
"Vù!!"
"Vù!!"
Lần này xung quanh thiên địa linh khí còn cuồng mãnh hơn trước khi đột phá
nữa, từng luồng đổ về chóng mặt mơ hồ còn nghe tiếng vù vù như gió nữa, phải
nói khủng khiếp đến mức nào đây.
Cứ như thế từng đợt chiến khí được áp súc bên trong đan điền, tu vi Trần Lâm
dần dần được nâng cao.
Võ sư nhị tinh sơ kỳ đỉnh...
Nửa canh giờ.......
Một canh giờ.......
.............................
Sáng hôm sau.....
"A...!!!"
"Võ sư nhị tinh hậu kỳ, kém chút nữa là võ sư nhị tinh đỉnh phong rồi."
Thở ra một hơi ngập tràn sảng khoái thư sướng, Trần Lâm kích động thần sắc
miên man nói.
Trải qua một đêm liều mạng hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa chiến khí,
Trần Lâm lúc này tu vi đã đạt tới võ sư nhị tinh hậu kỳ, chỉ một chút xíu nữa
thôi là võ sư nhị tinh hậu kỳ rồi, một đêm từ võ sư nhất tinh đỉnh phong lên
võ sư nhị tinh hậu kỳ đỉnh, đây là loại tốc độ biến thái không thể mô tả được
nữa.
Người khác chỉ phục dụng một viên Tụ khí đan cũng phải mất một ngày để luyện
hóa tu luyện, Trần Lâm thì một đêm thịt luôn hai viên, đan dược mà hắn làm như
kẹo muốn thì nhai, may là thể chất bá đạo quá mức mới chịu đựng nổi, không thì
chắc phải bị phản tác dụng hộc máu mà trọng thương, rất có thể gây ảnh hưởng
đến căn cơ để lại di chứng sau này nữa.
Kiếp trước hắn muốn từ võ sư nhất tinh đỉnh lên võ sư nhị tinh hậu kỳ đỉnh
cũng phải mất trắng nửa tháng, còn bây giờ hắn chỉ mất một đêm, chỉ một đêm,
nếu người khác biết được không phải ghen tị tới chết sao.
"Xem nào, lực lượng chí ít cũng phải một vạn ba nghìn cân rồi."
Gồng người hai tay nắm chặt, Trần Lâm kiểm tra một chút biến đổi của cơ thể
sau khi đột phá.
Riêng lực lượng cũng đã tăng lên một vạn ba nghìn cân, hơn hẳn võ sư tam tinh
bình thường ba vạn cân, ngang bằng với võ sư tứ tinh trung kỳ bình thường rồi.
Nguyên nhân là do tố chất thân thể của hắn khác một trời một vực người khác,
hắn bây giờ có thể tính là một phần Thần Ma hai phần người rồi, mỗi khi đột
phá thì Trần Lâm thân thể sẽ có bước bay vọt về chất, đơn giản là không thể
đem ra so sánh với người khác được.
"Nếu bây giờ dung hợp võ hồn cùng với chiến khí tăng cường nữa thì tam tinh võ
sư trở xuống ta...bất bại!"
Trần Lâm siết chặt nắm đấm, hai mắt vô vàn tự tin cùng hưng phấn, trong lòng
cảm thán một hồi, hắn tin tưởng nếu bây giờ gặp lại Trạch Bân thì chỉ cần dung
hợp Diệt Thiên Thần Lôi thôi cũng dư sức đánh bại Trạch Bân rồi.
Còn nếu gặp kẻ địch mạnh mẽ chỉ cần còn võ sư cảnh giới thì hắn tự tin mình có
thể chạy trối chết giữ mạng được.
Thở ra một ngụm khí lạnh, Trần Lâm thay đồn phục của học viện sau đó chuẩn bị
đi ăn một chút gì đó, cả đêm dành thời gian tu luyện làm hắn đói rã ruột rồi.
Đang lúc định mở cửa thì bên ngoài vang lên một đạo tiếng hét kinh thiên như
sấm nổ, lập tức kinh động tất cả dãy phòng:
"Tất cả bọn học sinh năm nhất tập trung ra hết ngoài đây!!!"
Truyencv.com
Cầu vote & like fb.
Mn đọc truyện vui vẻ!
Năm mới bình an!!!