Tóm Tắt


Người đăng: AnnaTS2005

Tại một ngôi nhà, vào lúc tiếng chuông thánh đường vang lên một cặp song sinh
được sinh ra.

Người anh có tên là Kagamine Len, người em có tên là Kagamine Rin. Hai người
cùng sống chung với nhau vui vẻ, tuổi thơ đầy ắp tiếng cười. Cái ngày định
mệnh đó, Rin đã tặng cho Len một chiếc vòng hoa do chính cô làm nhưng vào lúc
đó cha mẹ* của hai người bước đến, người mẹ đưa Rin đi để Len lại với người
cha.

Mình không biết rõ họ là cha mẹ hay ai nên mình cho đại bạn nào biết nói cho mình chỉnh sửa.


  • Hức... đừng đưa em ấy đi mà! - Len thốt lên nghẹn ngào đưa tay kéo Rin lại
    nhưng cô đã đi khuất xa sau ánh tà chiều.

Anh em họ bị chia cắt nhiều năm, Len vẫn nuôi hi vọng được gặp lại Rin - cô em
gái mà mình từng yêu thương. Rin hằng ngày cầu mong với thượng đế.


  • Xin hãy để chúng con được gặp lại và ở cạnh nhau.

Nhiều năm sau...

Rin - cô em gái lên làm nữ hoàng đã cho người tìm Len - cậu anh trai và họ đã
gặp lại nhau đúng như ước nguyện khi xưa. Len trở thành người thân cận nhất
bên cạnh Rin, anh thực hiện mọi điều ước mà cô mong muốn, anh muốn những điều
tốt đẹp nhất đến với cô.

Rin - nữ hoàng lúc đó, cô đã làm những điều khiến dân chúng căm hận nhưng cô
không quan tâm hay sợ hãi vì cô đã có Len - cậu anh trai bảo vệ cô.

Vào một ngày đẹp trời, trong lúc đi dạo quanh lâu đài Len đã nhìn thấy một cô
gái có mái tóc xanh lá cây, với một nụ cười và giọng nói ấm áp cô gái đó đã
tặng cho Len một bông hoa, vào khoảnh khắc ấy Len đã yêu cô gái đó. Đi cạnh cô
là vị hoàng tử với mái tóc xanh dương đến từ nơi xa xăm ngoài biển cả - Kaito

Rin trông thấy đã nổi lên lòng ghen tị và đau khổ, chính vị hoàng tử ấy là
người Rin yêu và cũng là hôn phu tương lai nhưng Kaito đã từ chối đề nghị đó
vì đã yêu cô gái có mái tóc xanh lá cây đó. Đồng thời kỳ, cô đã thấy anh trai
mình nhìn cô gái đó say đắm cô lo sợ cô gái đó sẽ cướp luôn anh trai của mình.

Cô nhanh chân chạy vào trong lâu đài, âm thầm khóc lóc.

Len vừa bước vào đã nghe tiếng khóc lóc của cô.


  • Tại sao em lại khóc? Ai là người làm em khóc? - Len dịu dàng hỏi.


  • Em... em... muốn anh giết chết cô gái có mái tóc xanh lá cây đó...


  • Tại sao em lại muốn giết cô ấy?


  • Vì cô ấy là người cướp đi người em yêu... - cô thốt lên.


Trong phút chốc, Len nhận ra được em gái mình đang rất đau khổ. Len quỳ xuống
nói.


  • Mọi điều em muốn sẽ thành hiện thực.

Tối đêm hôm đó, Len đã tìm cách để gặp cô gái có mái tóc xanh lá đó. Cô gái đó
đứng đợi và thắc mắc mắc tại sao Len lại muốn nói chuyện với mình. Len đừng từ
phía sau cầm con dao đâm thẳng vào người cô gái đó.

Giọt nước mắt Len rơi lã chã ôm cô gái trong lòng, tay đã nhuộm một màu đỏ. Cô
gái đó mỉm cười, khẽ nói.


  • Tôi biết anh không muốn giết tôi... nhưng... vì lí do nào đó anh buộc phải
    làm vậy... - đôi mắt cô gái khép lại trên mặt nở một nụ cười.

Kaito - vị hoàng tử biết được điều này đã rất đau khổ, Meiko - cô em gái với
mái tóc ngắn màu đỏ đã hiểu thấu nỗi đau của anh trai. Cô đã dấy lên một cuộc
khởi sự nghĩa chống lại Rin - vị nữ hoàng độc ác. Dân chúng hưởng ứng cùng
nhau tiêu diệt thế lực của nữ hoàng, họ từng bước tiến gần hơn nữa đến lâu
đài.

Len biết trước ngày tàn của vương quốc này sẽ đến nhưng anh không ngờ lại đến
nhanh như thế mọi thứ đã đến hồi kết. Và những người nổi loạn đã đến lâu đài
họ tìm cách phá cửa vào thành.

"Rầm" những cọc gỗ cứ đụng vào cửa vương quốc thật mạnh.

Trong vương quốc, Len đứng nhìn những người nổi loạn la hét vẫn tiếp tục phá
cửa. Len hiểu những người này đã chịu nhiều đau khổ và họ đều căm hận Rin - nữ
hoàng cũng là em gái của Len.

Len chạy đi vào phòng của Rin cầm theo trên tay một bộ đồ.

"Và nơi đây, trang phục này anh sẽ trao về em... Và nhanh chân mau rời xa
khuất xa nơi này... Đừng bận tâm, đôi mình là song sinh mà phải không? Và
không si ngờ, sự thật này sẽ khó khăn nhận ra!" - Len đã khoát trên người một
bộ đầm như của Rin, anh xõa tóc xuống, mỉm cười hôn nhẹ vào trán của cô, anh
bước ra khỏi căn phòng còn Rin thì được anh giấu vào trong tủ. Ngay lập tức,
Len đã bị bắt. Anh chỉ nở một nụ cười nhẹ nhõm và bước ra khỏi lâu đài đối mặt
với những người trước mặt.

Ngay lập tức anh bị bắt, anh được dẫn đến ngục giam chờ tới giờ tử hình. Anh
chỉ im lặng nhìn về phía đồng hồ, cuối cùng thì giờ khác đó đã tới.

'Đing đong' tiếng chuông nhà thờ cứ vang lên từng hồi, anh im lặng bước lên
bục tử hình. Nhìn tất cả, anh thấy cô đang đứng đó nước mắt muốn tuôn rơi. Anh
mỉm cười, nhắm mắt lại.

'Cạch' đó là lần cuối cùng cô được nhìn thấy anh, cô đã khóc, người dân xung
quanh ngày càng ít, họ tản dần ra về nhà. Chỉ còn cô đứng ở đó khóc.

Điều ước cuối cùng của anh, nếu như được sinh ra một lần nữa, lúc đó chúng ta
lại cùng chơi đùa nhé! +

The end


Đóa Hoa Của Ác Ma - Chương #4