Xôn Xao


Người đăng: hquanlx

Trương Tuấn nghi hoặc cầm lấy điện thoại trong tay Thùy Linh, phát hiện nó
đang phát một đoạn video ngắn về một con rắn khổng lồ thoắt ẩn thoắt hiện bên
trong một cái hồ nước.

Clip này được chia sẻ rất náo nhiệt, phía dưới còn có các loại ảnh chụp con
rắn ở các góc độ khác nhau, xác minh tính chân thực của nó.

Trương Tuấn có kỹ năng ngoại ngữ, hắn trực tiếp bấm vào video gốc đọc bình
luận, đa số toàn tiếng Hàn xẻng, xem ra con rắn này là xuất hiện ở đó.

"Con rắn này tôi cũng đã thấy trực tiếp, to vãi linh hồn luôn."

"Chính xác, tôi cũng ở đó, vừa nhìn thấy nó tôi liền run rẩy, sợ chết khiếp
không di chuyển được.."

"Bắt về làm nồi lẩu rắn ăn đến khi nào mới hết nhỉ?"

"Không phải là phô tô xốp đấy chứ?"

"Thằng trên bị ngu à, có ảnh chụp ở hướng khác nữa kìa."

"Mấy cái ảnh đó cũng bị phô tô xốp chứ sao, ngu cái d m m, solo yasuo không?"

...

Mấy hôm trước thì xuất hiện ruồi muỗi to tổ bố, giờ lại thêm rắn khổng lồ, với
tư cách là một con nghiện truyện tiên hiệp bấy lâu, Trương Tuấn rất nhanh ngửi
thấy một mùi gì đó quen thuộc.

Là mạt thế tiến đến, hay địa cầu linh khí khôi phục đây, chậc chậc.

Quả nhiên, nghĩ đến vô duyên vô cớ rơi xuống một cái hệ thống vào đầu, trái
đất này còn tiếp tục yên ổn được mới là lạ.

"Xem ra, mình cũng là một tên nhân vật chính đẹp trai anh tuấn, phong lưu đa
tình trong một cái bộ truyện nào đó đây."

Trương Tuấn tự kỷ thầm nghĩ, đoạn cất bước đi ra cửa, chắp tay nhìn lên trời,
ánh mắt thành khẩn.

"Tác giả đại ca, xin hãy buff cho tiểu đệ thật mạnh."

...

Đột nhiên, mấy thanh niên trong lớp lại bắt đầu náo nhiệt nói chuyện, giọng
nói tràn đầy bực bội.

"Ủa, video đâu rồi?"

"Tao mới thấy phía dưới còn có ảnh một con bò tây tạng ba sừng đây, mẹ nó chứ
đang xem."

"Ơ đù má, sao lại xóa vậy."

"Trang BEATVN vừa đăng ảnh một thằng nào đó bay bay trên trời, thế mà cũng bị
sập mẹ nó rồi nè tụi bây."

"Chắc toàn phô tô xốp lừa đảo nên bị report."

"Phô tô xốp con mẹ mày, là photoshop, photoshop biết không."

"Tao thích ghi thế để câu thêm vài chữ, bắt bẻ con cac, solo yasuo không?"

Thùy Linh nghe thấy cũng kiểm tra lại, quả thật phát hiện mấy cái video hay
ảnh liên quan đều đã bị xóa, không còn tồn tại.

Tựa hồ, có người không muốn những thứ này hiện ra trước mắt công chúng.

Tuy nhiên, chiếu theo tốc độ lan tỏa của cư dân mạng, thì xem ra giấu giấu
diếm diếm cũng sẽ không được bao lâu a.

Lúc này, một tên béo đeo kính cận trong mắt lóe lên tia sáng, thần thần bí bí
nói lớn.

"Anh đây đã hiểu chuyện này là thế nào rồi, mọi người, chúng ta sắp được
nghênh đón một cái thời đại mới."

Lời nói của hắn khiến mấy tên xung quanh bu lại, tò mò hỏi thăm.

"Mày biết chuyện gì à?"

Tên cận cười khẩy, khẽ gẩy cọng kính lên tỏ ra nguy hiểm, sau đó nói tiếp.

"Theo như kinh nghiệm của anh, thì thiên địa này sắp biến đổi rồi, các chú
chuẩn bị sẵn sàng đi, một thế giới đặc sắc sắp sửa xuất hiện..."

Bốp.

Một thanh niên nóng tính thấy tên cận lấp lửng, thái độ chảnh chó liền ngứa
mắt cho hắn một bạt tai, lạnh lùng quát.

"Câm mồm, thằng béo đần này, nói điểm chính."

Tên cận có chút bực bội, tuy nhiên so sánh hình thể một chút hắn liền nhịn
nhục, nhìn qua thanh niên kia, trong lòng hô vang một câu "ba mươi năm hà đông
ba mươi năm hà tây".

"Theo anh thấy, trái đất xem ra sắp biến đổi rồi, linh khí sẽ xuất hiện, biết
linh khí là cái gì không, không biết sao, để anh giải thích cho các chú..."

Bốp.

Lại một bạt tai, lần này là đến từ một thanh niên khác, cùng với một giọng nói
gắt gỏng.

"Anh con mẹ mày, nói tiếp."

Tên cận phiền muộn, hô tiếp nửa câu sau "đừng khinh thiếu niên nghèo", đoạn
thành thật nói ra.

"Chiếu theo tốc độ này, các loài động vật thực vật sẽ trở nên to lớn, biến hóa
ly kỳ cổ quái, con người sẽ có thể có những khả năng đặc biệt như trong
phim..."

Hắn ngồi giải thích một hồi lâu, dựa theo những kiến thức lượm lặt được từ
trong truyện ra, nói chung chung mơ hồ.

Trương Tuấn cũng xán lại gần ngồi nghe tên cận kể lể, trong lòng cảm thấy có
chút đồng tình với những lời đoán bậy kia của hắn.

Xem ra, vị huynh đệ này cũng là người trong đồng đạo a.

Hi vọng hắn có thể thức tỉnh được cái khả năng, hay huyết mạch phi thường nào
đó, để có thể thỏa sức tung hoành trong phiến thiên địa sắp sửa xuất hiện,
tràn đầy phong vân phấn khởi này.

.

Một buổi học nhanh chóng trôi qua với chất lượng chuyên môn giảm sút đáng kể.

Không chỉ đám sinh viên nói chuyện náo nhiệt, mà các thầy cô cũng gia nhập vào
trong đó, tất cả đều hết sức quan tâm về những thứ vừa mới được đăng tải lên
trên in tơ nét kia.

Trương Tuấn thì mặc kệ, có chuyện thì chém gió, không có thì rảnh rỗi trêu
chọc Thùy Linh, thuận tiện lợi dụng gầm bàn sờ mó một chút, trêu chọc cô nàng
lấy đó làm thú vui.

"Lát nữa anh đưa cho em mấy viên dưỡng nhan đan, em tìm một số chị em thân
thiết thử sử dụng nhé."

Trương Tuấn ghé bên tai Thùy Linh nói nhỏ, cô nàng liền nhanh chóng gật đầu.

Nghĩ đến vẻ đẹp của mình khiến cho tối qua cha mẹ thán phục kinh ngạc, còn
sáng nay lên lớp thì đám bạn học xung quanh trầm trồ khen ngợi không dứt, cô
nàng liền cảm thấy tự hào.

Mình dùng, chính là một viên đan dược cao cấp duy nhất, mà không phải là những
thứ sơ cấp này.

Buổi chiều Thùy Linh phải về nhà, Trương Tuấn cũng không cưỡng cầu cô nàng bên
cạnh.

Đi ra bãi đỗ xe, lôi con SH đợi tới lượt soát vé, hắn liền bắt đầu nghĩ ngợi
lung tung.

Về những biến đổi kỳ lạ mới đây, về hệ thống, về những dự định bản thân...

Nghĩ đến Lâm Mỹ Ngọc, hắn liền có chút áy náy.

Chính mình tỏ tình nàng ta trước, lần đầu cũng là mất đi một chỗ cùng với nàng
ấy, thế mà rảnh rỗi hắn chỉ muốn đi chơi với Thùy Linh.

Mặc dù một phần là do tâm lý trẻ tuổi, thích vui chơi với người đồng lứa, một
phần là Lâm Mỹ Ngọc cũng e ngại tiếp xúc.

Tuy nhiên, Trương Tuấn vẫn thấy ái ngại, hắn xem ra đã quá thờ ơ với nàng.

Bản thân hẳn là nên làm chút gì đó đền bù, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm mới
được.

"Làm gì bây giờ?"

Dưỡng nhan đan, Trương Tuấn tất sẽ cho, nhưng theo hắn thấy, như thế là chưa
đủ.

Hắn muốn làm, là một thứ hoạt động hay món quà gì đó có ý nghĩa, không phải là
trên phương diện vật chất đồ đạc như vậy.

Nghĩ đến, đã biết địa chỉ nhà Lâm Mỹ Ngọc, trong đầu Trương Tuấn liền lóe lên
một tia ý định.

Hắn khẽ nở nụ cười.

Hi vọng, nàng sẽ thích.


Đô Thị Truy Mỹ Ký - Chương #71