Người đăng: hquanlx
Thủ đô giờ cao điểm, muốn nói người dân căm ghét thứ gì nhất, thì chính là tắc
đường.
Trương Tuấn bắt một chiếc taxi, lúc mò mẫm về được đến cửa nhà trọ đã là gần
tám giờ tối, hắn uể oải lết lên phòng.
Từ sáng đến giờ chưa kịp ăn gì, đánh nhau mấy lượt, còn trúng đạn mất bao
nhiêu máu, khiến toàn thân hắn lúc này ủ rũ mệt mỏi, chỉ muốn ngả lưng làm một
giấc cho đã.
"Ui da.."
Bờ vai mới vừa chạm đến giường, Tê liệt đan hết tác dụng, vết mổ ẩn ẩn có cảm
giác đau, Trương Tuấn buồn bực hừ rên một tiếng rồi vào hệ thống mua một viên
Trị thương đan sử dụng.
Tiêu phí 20 điểm ngưỡng mộ, trong tích tắc cơ thể hắn lại hoàn hảo, không còn
bất cứ đau nhức gì, chỉ có cái bụng là ồn ào biểu tình.
"Đi đớp cái đã."
Nghĩ đến liền làm, Trương Tuấn liền dậy, chạy vội ra đầu ngõ gọi bà chủ làm ba
tô bún ngan đầy ắp. Trong ánh mắt kinh ngạc như nhìn người chết đói của bà chủ
và đám khách hàng xung quanh, hắn mới hài lòng xoa xoa bụng trở lại phòng.
No cơ bụng thì chùng cơ mắt.
Tắm rửa, miễn cưỡng chơi vài trận Liên Minh Huyền Thoại xong, Trương Tuấn liền
cởi phăng quần áo lăn ra ngủ khò.
Lúc này trời sập hắn cũng chịu, không dậy được.
.
Đêm tối.
Trương Tuấn trần truồng nằm ngủ say giấc, xung quanh cơ thể là những tia tín
ngưỡng lực trắng bạc vô hình lơ lửng, mỗi lần hắn hít sâu một hơi đều có những
tia sáng chui vào bên trong cơ thể hắn.
Tiến vào trong giấc mộng, những tia sáng có lớn có nhỏ lúc này bắt đầu diễn
hóa thành từng cái Lý Tiểu Long, không ngừng luyện đi luyện lại Triệt quyền
đạo.
Qua không biết bao lâu, những Lý Tiểu Long đó dường như đạt đến giới hạn,
chúng bắt đầu chia nhau ra đối kháng thành từng cặp, tiến hành đấu loại, rồi
diễn tiến ra vòng bảng, vòng bán kết, vòng chung kết.
Rất nhanh, một tên Lý Tiểu Long mạnh nhất hiên ngang mà đứng, xung quanh là vô
số Lý Tiểu Long quỳ bái, như vạn dân thần phục đế vương.
Sau đó, Lý Tiểu Long vô địch kia cười lớn ngạo nghễ, lắc mình hóa thành từng
tia sáng vàng tinh thuần biến mất trong cơ thể Trương Tuấn.
.
Trương Tuấn tỉnh lại đã là giữa trưa, hắn ngáp một hơi dài, cảm thấy vô cùng
hứng thú, không ngờ giấc mơ của bản thân lại có ý tứ như thế.
Ân, như là đang xem phim chiếu rạp vậy, đánh nhau đấu đá vô cùng chân thực, vô
cùng gay cấn kích thích.
"Không đúng."
Hắn nghĩ đến Triệt quyền đạo, chợt cảm thấy, lúc này bản thân hiểu biết của
hắn đối với môn võ này dường như đã đạt đến mức đăng phong tạo cực, nắm rõ
trong lòng bàn tay.
Tựa hồ Triệt quyền đạo sinh ra chính là dành cho hắn, là vì hắn mà sáng tạo
nên, hoàn mỹ phù hợp.
"Hóa ra Đại mộng đế kinh còn có tác dụng như vậy, ngon."
Trương Tuấn hí hửng mừng thầm hiểu ra, trong lòng không ngừng gào thét.
Bật hack, đây mẹ nó là tuyệt đối bật hack.
Chỉ là một môn Triệt quyền đạo đã như vậy, ngày sau kiếm được các loại thần
cấp công pháp, vũ kỹ, chỉ cần ngủ dậy một giấc là đã đạt thành thông thạo viên
mãn, còn cái gì sảng khoái hơn.
Nội tâm khẽ động, bảng thuộc tính của hắn hiện ra trước mắt.
Nhân vật : Trương Tuấn
Cấp độ : Luyện thể kỳ tầng 9
Điểm ngưỡng mộ : 416
Chỉ số chính:
Máu : 500/500
Công : 96/90
Phép : 10/90
Nhanh nhẹn : 98/90
Phòng thủ : 82/90
Kỹ năng : Triệt quyền đạo đại viên mãn, Đại mộng đế kinh sơ cấp.
"Bây giờ đi thi đấu Olympic, chắc mình vô địch dễ ẹc."
Nhìn xem các hạng chỉ số vượt xa người bình thường, Trương Tuấn không khỏi
lâng lâng tự kỷ.
"Cắt, cặn bã."
Hệ thống bất thình lình không lưu tình chen ngang.
"???"
"Chú không ngây thơ đến mức cho rằng, từng đó đã đủ để thiên hạ vô địch đấy
chứ?"
"Khụ, không đến, nhưng có lẽ cũng chỉ kém chút đi."
"Ngu ngốc, thế giới nào cũng vậy, luôn tồn tại những thứ cao cấp chỉ có những
kẻ đủ tư cách mới biết đến. Chú bây giờ xem như miễn cưỡng đủ tư cách rồi, anh
khuyên chú nên sớm chuẩn bị tư tưởng."
"Hả, ý mày là gì?"
"Tự tìm hiểu đi."
"Wee, hệ thống, mày nói rõ hơn đi."
"Éo."
Trương Tuấn không khỏi khó hiểu, bình thường con hàng hệ thống này không phải
luôn nói chuyện lạnh lùng, vô cảm sao, tại sao đột nhiên nó lại có những lúc
nhân tính hóa, bố láo bố toét như vậy.
"Ngu ngốc, uổng công chú cày truyện bao lâu, cái kia là trợ lý ảo của anh."
Giống như nghe được suy nghĩ của hắn, hệ thống liền bực bội lên tiếng.
"Hả, vậy mày với nó không phải là một à?"
"Đương nhiên, anh là thực thể, nó chỉ là một cái trí năng nhân tạo."
"Chậm đã, thực thể? Mày ra đây tao xem nào."
"Éo rảnh, đây đi ngủ."
...
Trương Tuấn không tiếp tục gặng hỏi, hắn suy nghĩ một chút, trong lòng mơ hồ
có một cái suy đoán.
Thế giới này, có lẽ giống như trong những bộ truyện hay phim ảnh kia, mặt
ngoài là thế giới khoa học kỹ thuật bình phàm, nhưng bên trong tồn tại tu
luyện giả, dị nhân, người ngoài hành tinh các loại...
Nghĩ đến, bản thân có được hệ thống, mà còn suýt chút nữa thì bị một cái người
bình thường bắn bỏ mạng, hắn liền nảy sinh cẩn trọng.
Xem ra sau này nên điệu thấp vẫn là điệu thấp, im lìm phát tài, không nên
phong quang lộ liễm, gây nên quá nhiều người chú ý. Nếu không, ai biết được,
sáng sớm vừa mộng tinh tỉnh dậy, thì có một con hàng nào vác thần khí đến trấn
lột mình hay không a.
"Được rồi, đến đâu hay đến đó. Vào cửa hàng mua sắm đã."
Nhớ ra còn có hơn bốn trăm điểm ngưỡng mộ, Trương Tuấn liền nhanh chóng lấy
lại tinh thần.
" Thiên tàm ti nhuyễn giáp, linh bảo Địa giai, có thể triệt tiêu năm lần công
kích dưới Trúc cơ kỳ, sau năm lần sẽ vỡ vụn."
Tu luyện giới có Luyện thể, luyện khí, trúc cơ, kết đan... những thứ này hết
thảy dường như đều rất quen thuộc với Trương Tuấn, nên hắn nhanh chóng hiểu
ra.
Đồ vật này có thể cứu mạng mình năm lần, lại còn mỏng manh, mặc vào bên trong
dễ dàng che giấu, dù giá cả đắt đỏ 300 điểm ngưỡng mộ, Trương Tuấn vẫn là cắn
răng mua xuống.
Dù sao, mạng nhỏ chính mình là quan trọng nhất, có cái này rồi, khỏi phải lo
sợ dăm ba mấy viên đạn cỏn con kia nữa.
Hắn tự an ủi bản thân, đoạn tiếp tục nhìn nhìn cửa hàng.
"Ẩn thân phù sơ cấp"
Đồ tốt, 10 điểm một tấm, mua.
"Hỏa cầu phù sơ cấp"
Cũng chỉ có 10 điểm, mua.
"Địa gai phù sơ cấp."
Mua mua, đều mua.
...
Rất nhanh, còn có hơn một trăm điểm ngưỡng mộ đã bị Trương Tuấn dùng hết, mua
về một đống phù triện.
Hắn lượn quanh cửa hàng một hồi, thèm thuồng nhìn xem các loại công pháp, thần
thú, thần binh đa dạng phong phú, chỉ là giá cả cái nào cũng cao đến dọa
người.
Bản thân chỉ có mấy điểm lặt vặt nghèo bức, Trương Tuấn âm thầm cảm thán một
chút, đoạn liền ủ rũ rời khỏi.
Mặc vào Thiên tàm ti nhuyễn giáp, hắn nằm ngửa người nhìn trần nhà, trong đầu
mông lung trầm tư suy nghĩ về một cái vấn đề hết sức thiết thực.
Kiếm tiền.