Đường Hiểu Uyển nói.
- Em cũng không rõ, chắc tối nay bố em cũng đi học. Diệp đại ca, anh đừng thấy bố em có kiêm chức, thực ra nhà em rất nghèo, em cũng không rõ được tiền bố em làm ra đều tiêu đi đâu hết rồi!
- Đàn ông mà, nên có thù lao nhiều, nếu cùng đồng nghiệp tụ họp sao có thể không tiêu tiền được chứ!
Diệp Lăng Phi lo Đường Hiểu Uyển nghi Đường Hưng Cường có vấn đề nên vội vàng biện hộ thay cho Đường Hưng Cường.
- Được rồi, tiểu nha đầu, em đừng có nghĩ bậy nữa, chúng ta còn phải đi ăn cơm thôi!
Nói xong hắn khởi động xe chạy vút đi.
Sau khi Diệp Lăng Phi và Đường Hiểu Uyển ăn cơm xong, Diệp Lăng Phi vốn định đưa Đường Hiểu Uyển về nhà nhưng Đường Hiểu Uyển lại không chịu về, nghĩ chắc là cô vẫn còn đang tức giận.
Diệp Lăng Phi đề nghị đến quán cà phê của Lý Khả Hân, tiện thể xem thử quán cà phê làm ăn thế nào rồi. Đường Hiểu Uyển ấp úng vẫn không chịu đi. Diệp Lăng Phi thấy được là Đường Hiểu Uyển định ở riêng cùng với mình.
- Hay chúng ta đi đánh bóng?
Diệp Lăng Phi đề nghị.
- Em muốn đi xem phim với Diệp đại ca!
Đường Hiểu Uyển lầm bầm nói.
- Đã rất lâu rồi Diệp đại ca không cùng Hiểu Uyển xem phim rồi!
- Vậy cũng được.
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Chỉ là tối nay anh còn có việc, chỉ có thể ở cùng em buổi chiều thôi!
Vừa nghe thấy Diệp Lăng Phi nói có thể ở bên mình cả buổi chiều Đường Hiểu Uyển trở nên vui hẳn. Lái xe đến rạp chiếu phim, lúc đợi mua vé xem phim mới biết bộ phim chiếu sớm nhất lúc một giờ ba mươi là bộ “Sinh tử thời tốc”.
Diệp Lăng Phi xem đồng hồ, vẫn còn nửa tiếng nữa, sau khi mua xong vé hai người ngồi ở phòng trà đại sảnh đợi.
Bên ngoài cửa bước vào một cặp vợ chồng, người đàn ông mặc chiếc quần đen, áo sơ mi trắng, ăn mặc rất lễ nghi phép tắc, bộ dạng hiện rõ vẻ già trước tuổi, nhưng vừa nhìn thấy là biết người hiền hậu.
Còn vợ ông ta lại hoàn toàn là bộ mặt khác, người phụ nữ hơn ba mươi tuổi mặc chiếc váy ngắn màu trắng, hai chân còn mang đôi tất len. Trên mặt còn trang điểm rất đậm, hàng lông mày đã được chỉnh sửa qua, hiện rõ vẻ diêm dúa lòe loẹt.
Cách ăn mặc của người phụ nữ này với cách ăn mặc của chồng cô ta rất không đồng điệu nhau. Đường Hiểu Uyển sau khi nhìn thấy trong miệng lầm bầm nói:
- Diệp đại ca, người phụ nữ đó nhìn chẳng phải đồ tốt đẹp gì, ăn mặc giống như hồ ly tinh ấy!
Diệp Lăng Phi không đáp, mắt cứ nhìn chằm chằm người phụ nữ đó. Sau khi Đường Hiểu Uyển nhìn thấy ánh mắt của Diệp Lăng Phi không ngừng nhìn người phụ nữ đó cô không vui nói:
- Diệp đại ca, có phải là anh cũng bị người phụ nữ đó mê hoặc rồi không?
Diệp Lăng Phi thu hồi ánh mắt lại, nhấc tay lên nhéo mũi Đường Hiểu Uyển một cái nói:
- Tiểu nha đầu em nghĩ gì thế hả, cái gì mà nói là anh cũng bị người đàn bà đó mê hoặc rồi chứ.
Diệp Lăng Phi ngoài miệng chẳng nói gì, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi lại cảm giác việc này có chút sự trùng hợp, có thể ở trong rạp chiếu phim gặp được người phụ nữa tối hôm đó đã vào khách sạn với Đường Hưng Cường. Nhìn bộ dạng của người phụ nữ này chắc là cùng với chồng cô ta đi xem phim đây.
Diệp Lăng Phi không thay đổi sắc mặt nghe hai người bọn họ nói chuyện, hắn chỉ nghe được người phụ nữ đó nói:
- Ông xã, hay là chúng ta xem bộ “sinh tử thời tốc” là được rồi, nghe nói bộ phim đó cũng rất hay!
- Xem phim có gì hay ho đâu chứ, còn không bằng xem ở nhà!
- Ông xã, đây là một loại không khí xem phim mà!
Người đàn ông đó không nói nữa đành phải rút tiền ra mua hai tấm vé, nhìn đồng hồ nói:
- Hay chúng ta vào trong đó trước ngồi đợi!
Người phụ nữ đó giống như con chim nhỏ dựa vào người đàn ông đó, người đàn ông đó nhíu mày, hình như không quen với vợ mình như thế trước mặt bao nhiêu người, nhưng ông ta vẫn không nói gì, chỉ dựa với vợ mình cùng bước vào sảnh chiếu phim. Diệp Lăng Phi nhìn thấy hai người đó bước vào sảnh chiếu phim vội vàng kéo Đường Hiểu Uyển nói:
- Hiểu Uyển, chúng ta vào thôi!
- Còn sớm mà!
Đường Hiểu Uyển lầm bầm nói, nhưng cô vẫn đứng lên ôm cánh tay Diệp Lăng Phi cùng với Diệp Lăng Phi bước vào sảnh chiếu phim.
Diệp Lăng Phi cố ý ngồi ở ghế phía sau đôi vợ chồng đó. Đường Hiểu Uyển ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, sát miệng lại tai Diệp Lăng Phi thấp giọng nói:
- Diệp đại ca, không phải là anh thật sự thích người phụ nữ đó rồi chứ, sao anh lại ngồi sau lưng họ!
- Tiểu nha đầu, đừng nói bậy!
Diệp Lăng Phi đưa tay ra ôm eo Đường Hiểu Uyển thấp giọng nói:
- Người phụ nữ này anh đã gặp qua, rất thân mật với bạn anh, anh muốn xem thử rốt cuộc tình hình như thế nào!
- Ồ, thì ra là vậy!
Đường Hiểu Uyển giờ mới không nghĩ nhiều nữa, cô tựa vào lòng Diệp Lăng Phi, chiếc miệng nhỏ nhắn xinh xắn của cô kề sát lại má Diệp Lăng Phi. Len lén hôn một cái liền vùi đầu vào trong lòng Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại.
Diệp Lăng Phi không chú ý đến Đường Hiểu Uyển mà là đang nghe ngóng cặp vợ đồng ngồi trước mặt nói chuyện. Hai vợ chồng này tuyệt nhiên không ngờ rằng có người ở đằng sau lén nghe bọn họ nói chuyện. Vì thế mà chẳng né tránh chuyện gì cả nói chuyện về gia đình mình.
- Tiểu Thiến, em nói xem chúng ta ở nhà xem phim tốt biết mấy, còn phải tốn một số tiền chạy đến đây xem phim!
Người đàn ông đó thuộc loại trung hậu thật thà, nghe ngữ khí của người đàn ông này cũng biết hắn không quen với những việc lãng mạn. Còn người phụ nữ đó lại nói:
- Ông xã, khó khăn lắm nghỉ hè anh mới có thời gian ở bên em, đương nhiên chúng ta phải chơi cho thật vui vẻ rồi, ừm, anh đã nói rồi, hôm nay anh phải nghe em, sau khi chúng ta xem phim xong sẽ đi dạo phố.
- Tiểu Thiến, tối nay chẳng phải em đi học sao?
- Ừm, vẫn còn sớm mà!
Người phụ nữ đó nói.
- Ừm, tiểu Thiến em chăm chỉ học hành, nếu em có thể thi đậu chứng chỉ chuyên khoa, anh có thể tìm ông chủ anh xem có thể đưa em vào đảm nhiệm nhân viên văn phòng xưởng của anh không!
- Ông xã, em biết rồi, em nhất định sẽ học tốt!
Người phụ nữ đó đáp, đột nhiên người phụ nữ đó hôn người đàn ông một cái, người đàn ông lầm bầm nói:
- Ở đây có nhiều người, đừng có như vậy, bị người ta thấy mất mặt lắm!
- Sao lại mất mặt chứ, chúng ta là vợ chồng mà!
Người phụ nữ đó hiện rõ không vui lắm, miệng nói:
- Chẳng lẽ anh sợ sao!
Người đàn ông bị người phụ nữ đó nói như vậy thì cũng chẳng lên tiếng nữa, rõ ràng là người đàn ông này rất sợ người phụ nữ này.
Diệp Lăng Phi đã tính toán trong lòng, nếu Đường Hưng Cường thật sự quấn quýt với người phụ nữ này, đối với Đường Hưng Cường mà nói, đây là một phiền phức rất lớn rồi.
Đường Hiểu Uyển không biết Diệp Lăng Phi nghĩ những gì, cô trợn mắt nhìn vào khuôn mặt của Diệp Lăng Phi nói nhỏ:
- Diệp đại ca, anh đang nhìn gì thế?
- Không nhìn gì cả!
Diệp Lăng Phi ôm chặt Đường Hiểu Uyển, dời sự chú ý trên đôi vợ chồng đó sang người yêu bé bỏng bên cạnh, hắn nghiêng mặt hôn vào chiếc miệng nhỏ xinh của Đường Hiểu Uyển một cái, nhẹ nhàng nói:
- Hiểu Uyển, anh sẽ khiến cho em có cuộc sống không hề phiền não sau này!
Đường Hiểu Uyển không hiểu tại sao Diệp Lăng Phi lại nói vậy, cô vẫn cho rằng sau khi Diệp Lăng Phi tiếp nhận cô đã đưa ra lời hứa, trên khuôn mặt diễm lệ đó ửng đỏ khiến người ta phải xao động, xấu hổ nói:
- Diệp đại ca, Hiểu Uyển biết rồi!
Diệp Lăng Phi nhìn thấy Đường Hiểu Uyển đã hiểu nhầm ý của mình, hắn chỉ là muốn nới với Đường Hiểu Uyển mình sẽ giúp cô giải quyết êm thỏa chuyện gia đình cô, nhưng lại không ngờ Đường Hiểu Uyển hiểu lệch mất ý của mình. Diệp Lăng Phi cho hiểu lầm luôn, lại cúi đầu xuống hôn tiếp.
Trong rạp chiếu phim tối om, phim đang bắt đầu chiếu. Đường Hiểu Uyển tựa vào lòng Diệp Lăng Phi, mặt tràn đầy hạnh phúc xem phim. Nội dung vốn chẳng quan trọng, quan trọng là không khí ở trong rạp phim ấy.
Diệp Lăng Phi đối với phim ảnh vốn cũng chẳng thích mấy, hắn rất ít xem phim. Lúc đối diện với cảnh căng thẳng kích động Diệp Lăng Phi vốn chẳng có kích động mấy. Sức chú ý của hắn đặt vào đôi vợ chồng kia, đôi vợ chồng này khiến cho Diệp Lăng Phi rất có hứng thú.
Bỏ qua mối quan hệ với Đường Hưng Cường không nói đến, nhưng nói người phụ nữ này và chồng của cô ta có thể chung sống với nhau lâu dài được hay không thì đó là đề tài rất đáng để thảo luận nghiên cứu, một người đàn ông rất thật thà hiền hậu, thiếu đi sự lãng mạn; người còn lại là một thiếu phụ luôn thích một cuộc sống lãng mạn, đây là hai con người có tính cách không giống nhau, cho dù có sống chung với nhau tất cũng sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra.
Phim chiếu được một nửa, người phụ nữ đó đột nhiên nhận điện thoại, cầm điện thoại đi ra ngoài, Diệp Lăng Phi nghĩ ngợi rồi nói với Đường Hiểu Uyển:
- Hiểu Uyển, anh ra ngoài một lúc!
Diệp Lăng Phi cũng đi theo, ở một nơi cự ly cách cửa chiếu phim không xa, Diệp Lăng Phi nghe thấy người phụ nữ đó đang nói chuyện điện thoại.
Diệp Lăng Phi cố ý từ từ đi tới, hắn nghe người phụ nữ đó nói:
- Giúp tôi đi, tôi chỉ cần một tờ phiếu xét nghiệm của bác sĩ là được rồi, sợ gì chứ, tôi chính là cần phiếu xét nghiệm mang thai của bác sĩ, không có chuyện gì đâu..ừm, cô đợi một chút!
Người phụ nữ đó sau khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi, cầm điện thoại đi mấy bước xa hơn, vốn tính không để cho Diệp Lăng Phi nghe thấy, rồi mới nói điện thoại tiếp.
Diệp Lăng Phi khẽ nhíu mày, trong lòng nghĩ không thấu người phụ nữ này định làm gì. Luôn cảm giác người phụ nữ này có vấn đề, hắn bước vào nhà vệ sinh gọi điện thoại cho Dã Thú, sau khi dặn dò Dã Thú mấy câu rồi quay trở lại.
Lúc Diệp Lăng Phi quay trở lại thì người phụ nữ đó đã trở lại rồi. Người phụ nữ đó để ý thấy được Diệp Lăng Phi ngồi sau cô ta cũng không nói chuyện với chồng nữa. Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển tiếp tục xem phim.
Mãi đến sau khi tan rạp, Diệp Lăng Phi với Đường Hiểu Uyển mới bước ra khỏi rạp chiếu phim. Trước cổng rạp chiếu phim Dã Thú đã đứng bên kia rồi, Diệp Lăng Phi chào Dã Thú rồi chỉ người phụ nữ đó cho Dã Thú thấy. Dã Thú không nói nhiều và đã đi theo.
Lên xe rồi Đường Hiểu Uyển thắc mắc hỏi:
- Diệp đại ca, sao Dã Thú lại đến đây?
- Anh tìm cậu ấy có việc!
Diệp Lăng Phi không giải thích, sau khi khởi động xa Diệp Lăng Phi hỏi:
- Hiểu Uyển, em còn muốn đi đâu nữa?
Đường Hiểu Uyển chớp đôi mắt xinh đẹp, tinh nghịch nói:
- Em muốn được ở bên Diệp đại ca, bất luận đi đâu cũng được!
- Nha đầu ngốc! Không sợ anh đưa em đi bán à!
Diệp Lăng Phi cười ha ha nói:
- Anh thấy, hay là anh đưa em đi hóng gió, sau đó thì đưa em về nhà là được rồi!
- Ừm!
Đường Hiểu Uyển vui vẻ đồng ý. Diệp Lăng Phi lái xe đưa cô đi một vòng hóng gió, cuối cùng dừng xe trên đỉnh núi Tây Sơn. Cùng Đường Hiểu Uyển ngồi trên chiếc ghế đá trong công viên trên đỉnh núi, nói chuyện mãi đến khi trời tối.
Sau khi đưa Đường Hiểu Uyển về nhà, Diệp Lăng Phi không có về nhà mà là lái xe chạy đến cổng đại học truyền hình. Theo như lời Đường Hiểu Uyển nói, buổi tối Đường Hưng Cường sẽ đến đây học.
Diệp Lăng Phi đỗ xe xong liền xuống xe, hắn không sốt ruột đi vào tòa dạy học của đại học truyền hình, mà là tìm một tiệm ăn nhỏ trước cổng trường đại học truyền hình, ăn cơm xong thầm tính thời gian cũng xấp xỉ rồi hắn mới bước vào tòa dạy học của đại học truyền hình.
Đường Hưng Cường kiêm chức dạy học, buổi tối từ bảy giờ đến chín giờ, hai tiếng đồng hồ sẽ kiếm được hai trăm tệ, với cái giá này quả thực rất bèo, có điều, Đường Hưng Cường rất hài lòng, một tháng chí ít cũng kiếm được một ngàn bảy tám trăm tệ.
Ông ta bước vào trong phòng dạy học, nhìn thấy học sinh của mình đều đã đến đủ, Đường Hưng Cường chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi quay người lại bắt đầu giảng bài học. Hắn đúng giờ giảng bài, đúng giờ tan học, dù sao những học sinh đến đây học ông đều thu tiền như thường.
Đường Hưng Cường vừa mới viết tên bài học ngày hôm nay lên bảng thì nghe tiếng cửa phòng học mở ra, Đường Hưng Cường nhìn ra cửa thì thấy Diệp Lăng Phi đang đứng ngoài cửa mỉm cười nhìn ông.
Chương 431: Cuộc nói chuyện giữa những người đàn ông.
Đường Hưng Cường làm sao có thể ngờ được Diệp Lăng Phi sẽ đến đây, hắn thấy Diệp Lăng Phi đứng ngoài cửa mỉm cười nhìn hắn, trên mặt Đường Hưng Cường lộ ra bộ mặt chán ghét, vốn định quay lại mặc kệ Diệp Lăng Phi nhưng lại nghe Diệp Lăng Phi nói:
- Bác Đường, cháu có việc muốn nói với bác!
- Tôi đang dạy học, nếu có việc thì đợi tôi tan học hãy nói!
Đường Hưng Cường không cho Diệp Lăng Phi chút thể diện nào nói.
- Bác Đường, cháu chỉ phiền bác vài phút thôi, còn như có bất kì hậu quả gì cháu sẽ chịu trách nhiệm!
Diệp Lăng Phi nói xong liền quay xuống nói với các học viên trong giảng đường:
- Các vị, xin lỗi mọi người, tôi xin phiền mọi người một lát nhé!
Lúc ánh mắt hắn dừng ở người phụ nữ lúc chiều hắn gặp ở rạp chiếu phim, thì cố ý nói:
- Đặc biệt là vị nữ sĩ xinh đẹp kia, buổi chiều chúng ta đã gặp nhau, không ngờ giờ lại gặp được ở đây, thật trùng hợp!
Đường Hưng Cường nhìn theo ánh mắt của Diệp Lăng Phi, sau khi nhìn thấy Nhiếp Thiến, trong lòng lờ mờ cảm giác được Diệp Lăng Phi chắc đã biết một số chuyện giữa ông ta và Nhiếp Thiến, sợ Diệp Lăng Phi lại nói bậy bạ ông vội gật đầu nói:
- Được rồi, tôi cho cậu mười phút!
- Cảm ơn Bác Đường, cháu sẽ không làm nhỡ thời gian của bác quá nhiều đâu, mười phút là quá nhiều rồi!
Diệp Lăng Phi và Đường Hưng Cường đi đến cửa sổ phía nam của lầu dạy học, ở đây không có ai, từ trong túi Diệp Lăng Phi mò ra được bao thuốc hỏi:
- Bác Đường có hút thuốc không?
Đường Hưng Cường xua tay nói:
- Tôi không hút thuốc, cậu có việc gì thì mau nói đi!
Diệp Lăng Phi không nhanh không chậm rút ra một điếu thuốc, sau khi châm thuốc hắn dựa vào thành cửa sổ nghiêng người nói với Đường Hưng Cường:
- Bác Đường, hôm nay ở nhà bác có một số chuyện cháu không tiện nói, bây giờ ở đây không có ai, vậy thì cháu nói thẳng luôn. Cháu biết chuyện giữa bác và người phụ nữ đó, tuy tình tiết cụ thể cháu không rõ, nhưng cháu lại rõ được bác Đường đang đi vào một con đường nguy hiểm!
- Cậu nói bậy!
Đường Hưng Cường với lượng không khí thở không nổi, nói:
- Tôi làm người minh bạch, cậu có biết là cậu đang bôi nhọ tôi đấy không hả, tôi có thể tố cáo cậu!
Ngón tay kẹp điếu thuốc của Diệp Lăng Phi xua xua trước mặt Đường Hưng Cường nói:
- Bác Đường, không nên kích động thế, cháu đã dám nói ra điều đó chứng tỏ cháu đã có chứng cứ. Trước ngày 1 tháng 5, cháu từng đi qua khách sạn Hải Tinh, lúc đó vừa khớp gặp bác Đường ở đó, có thể lúc đó bác Đường không chú ý đến sự tồn tại của cháu. Chiều nay, cháu không những gặp người phụ nữ đó mà còn gặp cả chồng cô ta, nhìn có vẻ là một người đàn ông thành thật, bác Đường, vì thế mà cháu muốn nói chuyện riêng với bác, hoàn toàn là vì cháu hiểu bác Đường, theo như cách làm người của bác Đường, tất có những nỗi khổ khó nói thành lời, hoặc là, cũng có thể nhất thời phạm sai lầm và đã không còn cách nào khác.
Vì thế mà Diệp Lăng Phi đã nói thế, hắn chính là muốn cho Đường Hưng Cường có được bậc thang để đi xuống. Đường Hưng Cường sau khi nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến khách sạn Hải Tinh, mặt đã trắng bệch ra, vốn dĩ vẫn còn đang tức hồng hộc, trong chốc lát giống như quả bóng bị xì khí, mềm nhũn không có sức lực nói:
- dts, có thể cho tôi một điếu thuốc không?
Diệp Lăng Phi rút ra một điếu thuốc, lại tự mình châm thuốc cho Đường Hưng Cường. Đường Hưng Cường chỉ hút một hơi liền ho sặc sụa. Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng của Đường Hưng Cường nói:
- Lúc chiều cháu đã phái người đi điều tra gia cảnh của người phụ nữ đó. Cháu không biết là bác Đường đã hiểu hết tất cả về người phụ nữ đó chưa!
- Cô ta có nói qua một ít!
Giọng Đường Hưng Cường như không còn sức lực, kèm theo ngữ khí không còn cách nào khác nói.
- Tôi biết tôi làm như vậy là không đúng. Nhưng... nhưng tôi không kiềm chế được!
Diệp Lăng Phi đưa tay ra vỗ lên vai Đường Hưng Cường nói:
- Bác Đường, chúng ta đều là đàn ông vì thế cháu hiểu được nỗi khổ của bác. Gia cảnh của người phụ nữ tên Nhiếp Thiến rất đơn giản. Chẳng qua cũng chỉ là cô gái làm công từ dưới quê mới lên thành. Gả cho một người đàn ông thật thà lớn hơn cô ta bảy tuổi. Cháu rõ đã nhiều hơn như vậy, nhưng những điều thế này là đủ rồi. Bác Đường, đối với những người phụ nữ giống như cô ta cũng chỉ nghĩ đến làm thế nào để có được một cuộc sống tốt, cháu nghĩ cô ta gả cho người chồng hiện tại của cô ta cũng chỉ mà muốn có cuộc sống ở thành phố này!
Đường Hưng Cường lắc đầu nói:
- dts, thân thế của cô ấy rất đáng thương. Lúc đầu tôi chỉ là đồng tình, sau đó...
Đường Hưng Cường nói đến đây rồi thở dài nói tiếp:
- Bây giờ có nói gì cũng đã muộn rồi, tôi biết lần này tôi đã sai!
- Bác Đường. Cháu chỉ hy vọng bác có thể mau chóng hiểu rõ chuyện này, bác đã có một gia đình ấm áp rồi, vợ hiền dâu thảo, con gái rất ngoan. Chẳng lẽ bác muốn tự tay mình hủy hoại cái gia đình này. Vốn dĩ cháu không nên quản những chuyện này. Nhưng nói thế nào Hiểu Uyển cũng là cấp dưới của cháu. Cháu không muốn Hiểu Uyển bị tổn thương, thật ra, cháu nói với bác những điều này còn có một nguyên nhân quan trọng nữa. Cháu cho rằng người phụ nữ này sẽ không đơn giản chỉ là muốn duy trì trạng thái này với bác. Nếu thật như vậy, không bị phát hiện cũng tốt, nhưng ngộ nhỡ người phụ nữ này muốn tiến thêm một bước nữa vậy thì bác Đường sẽ gặp phiền phức lớn rồi. Những điều cháu nói đều đã nói nhiều rồi, sau này nếu như bác Đường cần cháu giúp, cháu nhất định sẽ toàn lực giúp bác.
Diệp Lăng Phi nói xong liếc nhìn Đường Hưng Cường một cái lại nói tiếp:
- Cháu cho rằng bác Đường nên suy nghĩ kĩ, gia đình của bác quan trọng hay người tình của bác quan trọng!
Diệp Lăng Phi nói xong liền đi, hắn vừa bước hai bước liền nghe giọng nói yếu ớt của Đường Hưng Cường:
- dts, tôi liên lạc với cậu bằng cách nào?
Sau khi Diệp Lăng Phi về khu biệt thự liền nhìn thấy Bạch Tình Đình đang ngồi trên ghế sô fa, Bạch Tình Đình mặc chiếc áo ngủ mỏng manh, chiếc áo ngực màu trắng thoắt hiện thoắt ẩn. Hai cái đùi trắng tuyết lộ ra ngoài, cặp giò trắng mịn như ngọc gác trên ghế sô fa.
Bạch Tình Đình tay cầm kẹp công văn, nhìn có vẻ như đang xem bảng báo cáo của công ty, trên bộ trà trước mặt cô có đặt tách cà phê đã không còn mùi thơm nữa, chắc là đã để quá lâu rồi.
Diệp Lăng Phi vứt chìa khóa lên bộ trà, ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình hỏi:
- Hân Mính không về à?
Bạch Tình Đình gỡ chiếc kính đang đeo một nửa trên mắt ra, cúi đầu nói:
- Hân Mính nói qua vài ngày sẽ về lại!
- Ồ!
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình một cái, cũng không nhiều lời đứng lên nói:
- Anh đi tắm cái đã!
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi bước lên lầu, môi cô khẽ động đậy vốn định gọi Diệp Lăng Phi lại nhưng vẫn cố gắng nhịn.
Sau khi Diệp Lăng Phi tắm xong liền thay đồ, mặc chiếc quần đùi bước xuống lầu nhìn Bạch Tình Đình vẫn đang ngồi ở đấy xem bảng báo cáo, hắn gọi Bạch Tình Đình:
- Bà xã, hay chúng ta ra bên ngoài ngồi đi, ở đây nóng quá, luôn ở trong phòng bật điều hòa rất dế mắc bệnh đó, chẳng phải có loại bệnh điều hòa gì gì đó sao?
Bạch Tình Đình gật đầu nói:
- Vậy cũng được!
Trong vườn hoa của khu biệt thự có đặt một cái bàn nhựa trong, xung quanh bàn tròn này đặt bốn cái ghế nhựa. Diệp Lăng Phi lấy trong tủ lạnh ra bốn *** cô ca đặt trên bàn, hắn cầm lên một *** sau đó là một tiếng tách, Diệp Lăng Phi đã mở *** cô ca đó đưa cho Bạch Tình Đình.
Bạch Tình Đình nhận lấy uống một ngụm nhỏ lại đặt *** cô ca đó lên bàn. Tay phải xoa vầng thái dương nói:
- Ông xã, ngày mai anh có thời gian không?
- Ừm, đương nhiên là có thời gian rồi, bà xã đại nhân, không biết em có chuyện gì thế, chẳng lẽ em muốn hưởng tuần trăng mật với anh?
Diệp Lăng Phi uống cô ca cười hỏi.
- Em muốn thư giản một chút, mấy ngày nay em quá bận rộn, cảm thấy rất mệt, muốn đi chơi cho thoải thích, thư giản một tí!
- Được thôi, anh gọi thêm Hân Mính, ba người chúng ta cùng nhau đi chơi!
Diệp Lăng Phi nói xong rút điện thoại ra định gọi cho Chu Hân Mính nhưng lại nghe Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, em chỉ muốn đi chơi riêng với anh thôi. Hình như sau khi chúng ta kết hôn hai người chưa từng đi chơi riêng với nhau!
Diệp Lăng Phi lại đặt điện thoại xuống, nhìn ánh mắt đang kỳ vọng của Bạch Tình Đình cười nói:
- Được thôi, vậy ngày mai chúng ta sẽ lãng mạn một ngày!
Bạch Tình Đình do dự đứng dậy đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, trong lúc chưa nói xong má cô đã ửng đỏ, cô nũng nịu nói:
- Ông xã, em có thể ngồi vào lòng anh chứ?
- Đương nhiên rồi, anh còn mong chẳng được nữa là!
Diệp Lăng Phi giang rộng đôi tay, mông của Bạch Tình Đình ngồi trên đùi Diệp Lăng Phi, cô đỏ mặt hai tay ôm cổ Diệp Lăng Phi, má dán chặt trước ngực Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng nói:
- Ông xã, anh biết không, em không biết tại sao luôn cảm giác thấy rất mệt, không có anh ở bên cạnh em, em luôn có cảm giác chẳng biết làm thế nào cả. Ông xã, em...em rốt cuộc là làm sao thế này?
Tay phải Diệp Lăng Phi xoa bóp đôi bàn tay bé nhỏ mượt mà của Bạch Tình Đình khẽ cúi đầu xuống nói:
- Bà xã, có thể là em quá mệt rồi, thư giản cho thoải mái đi, công việc không thể trong chốc lát có thể giải quyết xong, đừng có gấp gáp, từ từ mà làm!
- Nhưng em muốn làm cho thật tốt, thật sự rất muốn làm tốt, nhưng sự việc lại không hề đơn giản như vậy. Em luôn hy vọng ông xã có thể ở bên cạnh em, nếu như vậy em sẽ không cần lo lắng nữa!
Bạch Tình Đình ôm chặt Diệp Lăng Phi, cơ thể mềm mại ấm áp của cô dán chặt vào người Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình rất thích cảm giác này, cô thích ngửi mùi trên cơ thể Diệp Lăng Phi, thích cảm giác được Diệp Lăng Phi ôm vào lòng. Bạch Tình Đình khẽ ngẩng đầu lên hỏi:
- Ông xã, anh nói xem em làm một phu nhân chuyên nghiệp được không, em có thể học nấu ăn, mỗi ngày đều đợi ông xã đi làm về đã cơm nước tươm tất, sau đó chúng ta cùng nhau xem phim, cùng nhau tán gẫu, thậm chí...!
Bạch Tình Đình đỏ mặt, thấp giọng đến mức không thể thấp hơn được nữa nói:
- Chúng ta có thể có con của mình!
Diệp Lăng Phi ôm chặt Bạch Tình Đình thầm nghĩ trong bụng:
- Xem ra tiểu nha đầu này lại gặp phiền phức trong công việc rồi!
Diệp Lăng Phi cười hỏi:
- Có phải đã có chuyện gì rồi không, nói với ông xã nghe xem, nói không chừng anh có thế giúp em đưa ra vài chủ kiến hay!
Bạch Tình Đình lắc đầu nói:
- Ông xã, thật sự chẳng có chuyện gì cả, em chỉ cảm giác áp lực công việc quá lớn, nếu anh có thể ở bên cạnh em, em sẽ không cần nghĩ đến những việc đó nữa, ông xã, hay là anh đến tập đoàn Thế Kỷ đi!
- Vấn đền này để sau hẳn nói!
Diệp Lăng Phi đáp.
- Trước mắt anh vẫn không muốn đi đến tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, có điều, bà xã, em yên tâm đi, có ông xã em ở đằng sau hậu thuẫn cho, gặp bất cứ chuyện gì anh cũng có thể giúp em xử lý, nếu trong tập đoàn có tên tiểu tử nào không nghe lời, em hãy đến tìm anh, dù sao anh cũng chẳng quan tâm lắm!
Khì khì, Bạch Tình Đình bật cười, cô chu môi nói:
- Ông xã, chẳng lẽ anh đi đánh người ta!
Diệp Lăng Phi cũng cười, ôm chặt Bạch Tình Đình vào lòng nhẹ nhàng nói:
- Chính là anh muốn nói với em, em là bà xã của anh, anh sẽ bảo vệ em, mãi mãi bên cạnh che chở cho em!
Bạch Tình Đình thức dậy rất sớm, hôm nay phải đi Phát Hiện Vương Quốc ở bãi Kim Thạch chơi, Bạch Tình Đình đặc biệt chọn một bộ thể thao màu trắng, còn đội một cái mũ du lịch màu trắng nữa.
Với cách ăn mặt như thế này của Bạch Tình Đình, quả thật khiến người ta say đắm, ngay cả Diệp Lăng Phi nhìn thấy cũng không nhịn được khen:
- Bà xã, em đi chơi hay định đi mê hoặc đàn ông vậy, ăn mặc đẹp thế, há chẳng phải là áp lực của anh càng lớn đó sao!
Bạch Tình Đình tay cầm túi xách, mắt đeo kính đen cố ý bày ra tư thế chọc ghẹo người ta, nói:
- Ông xã, anh xem em thế này đã được chưa?
Chương 432: Lấy tiền đập chết ngươi.
Nhìn làn da trắng mịn mượt mà của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cố gắng nuốt nước miếng, ôm chặt tấm eo thon của Bạch Tình Đình, tay phải bóp chặt cái mông nhô cao của Bạch Tình Đình miệng nói:
- Bà xã, em thật như một đóa hoa mới nở, đều hút hết hồn của người ta rồi, phải nói trước, hôm nay em không được rời anh nửa bước, anh không muốn vợ xinh đẹp của anh bị mấy tên háo sắc nhòm ngó.
Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang ghen không tránh khỏi nở nụ cười đắc ý trên mặt, cô xõa mái tóc thơm tho khiến cho Diệp Lăng Phi say đắm dựa vào cơ thể hắn, cười ha ha nói:
- Ông xã, vậy phải xem biểu hiện của anh rồi, nếu gặp phải tên háo sắc, ông xã nhất định phải bảo vệ em đó!
- Đương nhiên phải bảo vệ rồi, nếu như có tên háo sắc nào đến anh sẽ thiến nó!
Diệp Lăng Phi liếc mắt nhìn ra phòng khách, phát hiện lúc này vú Ngô không có trong phòng khách, hắn ôm chặt Bạch Tình Đình hôn một cái thật mạnh.
Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi hôn đến ngặt thở, hai tay cô ôm chặt vai của Diệp Lăng Phi. Âm thanh phát ra từ mũi của Bạch Tình Đình phì phì, sau khi môi của Diệp Lăng Phi rời khỏi đôi môi thơm tho của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình mới kháng nghị nói:
- Anh hư quá đi, mặc kệ anh!
- Việc xấu còn ở phía sau kìa!
Diệp Lăng Phi ôm eo của Bạch Tình Đình bồng cô lên sải từng bước chân đến thẳng trước cửa đi ra ngoài. Bạch Tình Đình giật mình hai đôi chân xinh đẹp đang giãy giụa lung tung, miệng nói:
- Mau thả em xuống, mau thả em xuống!
Diệp Lăng Phi mặc kệ, vừa bước ra cửa đúng lúc gặp phải vú Ngô.
- Vú Ngô, trưa tụi con không về ăn cơm, đừng chuẩn bị cơm cho bọn con nha!
Diệp Lăng Phi nói.
- Ừm!
Vú Ngô đáp, lại nhìn Bạch Tình Đình cả mặt đỏ ửng, vú Ngô cười bảo:
- Đại tiểu thư, hôm nay chơi vui vẻ nha!
- Vú Ngô, đều là anh ấy!
Bạch Tình Đình đỏ mặt, một tay ôm chặt cổ Diệp Lăng Phi ngượng ngùng nói:
- Vú Ngô, tụi con đi đây!
- Ừm, đi đi, đi đi!
Vú Ngô cười nói.
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình đến trước xe rồi mới buông Bạch Tình Đình ra. Hai chân Bạch Tình Đình đạp trên mặt đất, lấy chân ra sức đạp Diệp Lăng Phi, nhưng làm sao mà có thể đạp được chứ.
Bước vào chiếc Benz của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cầm chìa khóa xe khởi động xa. Trong lúc Bạch Tình Đình còn đang thắt dây an toàn, Diệp Lăng Phi lại sát môi qua, Bạch Tình Đình tránh không kịp lại bị Diệp Lăng Phi hôn trọn. Hai tay Bạch Tình Đình thụi mấy cái sau lưng Diệp Lăng Phi rồi cũng chẳng thụi nữa, toàn thân hòa nhập vào nụ hôn cháy bỏng của Diệp Lăng Phi.
Bàn tay phải không yên phận của Diệp Lăng Phi còn nhân cơ hội này mò vào trong áo Bạch Tình Đình, cách chiếc áo ngực của Bạch Tình Đình, dùng lực xoa bóp ngực của Bạch Tình Đình, sau một hồi tàn phá bừa bãi mới thỏa mãn chịu lái xe đi. Bạch Tình Đình ngượng chín người, miệng nói không ngớt:
- Ông xã, anh thật hư, sau này không được phép đụng vào em nữa!
- Có bà xã mà không đụng vào chẳng phải là có bệnh đó sao!
Diệp Lăng Phi mặt dày nói.
- Tuy anh đồng ý bà xã dần dần thích ứng song phương, nhưng anh không nói từ từ thích ứng là một chút chút, anh đây là tăng tốc quá trình, bước tiếp theo sao đây, hắc hắc!
- Anh đồ xấu xa!
Bạch Tình Đình nũng nụi nói.
- Anh trước giờ đều vậy cả. Không hề hỏi ý kiến em chút nào cả vậy mà còn nói trưng cầu ý kiến người ta, lần trước đem người ta...!
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình đỏ mặt cũng không nói tiếp nữa, hắn viện cớ nói:
- Bà xã, em nói lần trước chúng ta ở phòng tân hôn phải không, ây da, anh lại nhớ ra rồi, bà xã, hay tối nay chúng ta trở về bắt đầu thích ứng từ quá trình đó đi!
Bạch Tình Đình nhớ lại hôm đó mình đã bị Diệp Lăng Phi lột sạch, đặc biệt là bộ phận đó của mình còn bị Diệp Lăng Phi hôn lấy hôn để, khuôn mặt cô đỏ như đồng huyết vậy, cúi đầu không nói gì nữa cả.
Hai chân Bạch Tình Đình kẹp chặt lại, mỗi lần nghĩ đến chuyện ngày hôm đó cô lại nhớ tới lúc đó mình cảm giác sảng khoái chưa từng có, trong lòng thấy ngứa ngáy, thật mong lại có thêm một lần nữa. Nhưng Bạch Tình Đình lại lo ngộ nhỡ Diệp Lăng Phi không kiềm chế được vậy hậu quả không thể tưởng tượng được.
Bạch Tình Đình cũng có xem qua một số phương diện có liên quan đến hai giới tính, khi cô xem trên tư liệu nói lúc con gái mất đi lần đầu tiên phải chịu đựng một nỗi đau cực liệt, cô liền thấy sợ, hơn nữa còn là rất sợ, gần giống như chứng bệnh hoan tưởng sợ hãi ấy. Tuy nói trong lòng cô rất thích cảm giác này nhưng lại sợ nỗi đau của lần đầu tiên, trong lòng rất là mâu thuẫn.
Phiện hiện Vương Quốc ở bãi Kim Thạch là địa điểm du lịch rất nổi tiếng của thành phồn Vọng Hải, đặc biệt là đến mùa du lịch nơi đây càng đông nghịt người qua lại.
Diệp Lăng Phi dừng xe trước cửa bán vé, Bạch Tình Đình xuống xe trước đi mua vé. Diệp Lăng Phi lái xe đến bãi đỗ xe, vừa khóa xong xe thì có điện thoại của Đường Hiểu Uyển gọi đến, Diệp Lăng Phi vỗ đầu thầm than mình chỉ biết chăm sóc và đi chơi có mình Bạch Tình Đình, lại quên mất chính hôm qua hắn đã đồng ý với Đường Hiểu Uyển đi đón Vu Đình Đình.
Diệp Lăng Phi nghĩ lại thầm bảo:
- Nếu như Đình Đình và Đường Hiểu Uyển thật sự rất hòa hợp như vậy thì cũng không tồi.
Hắn rất yên tâm về Vu Đình Đình, tin tưởng người con gái lương thiện rất hiểu chuyện này sẽ rất hòa hợp với Đường Hiểu Uyển.
- Diệp đại ca, anh đang ở đâu?
Đường Hiểu Uyển hỏi.
- Hiểu Uyển, em đừng có giận nha, anh và Tình Đình đang ở Phát hiện Vương Quốc nè!
Diệp Lăng Phi làm ra ngữ khí thành khẩn nói:
- Anh biết việc này đều là do anh sai, anh sẽ sửa lỗi, sau này tuyệt đối không phạm sai lầm vô tổ chức, vô kỷ luật này nữa!
Khì khì! Đường Hiểu Uyển ở đầu dây bên kia bật cười, nghe tiếng cười của Đường Hiểu Uyển, Diệp Lăng Phi mới thở phào nhẹ nhóm, Đường Hiểu Uyển không hề giận.
- Diệp đại ca, anh có việc thì cứ bận đi, không cần phải làm ra bộ dạng giống như em ép buộc Diệp đại ca vậy. Em vẫn có cảm giác Diệp đại ca vẫn còn có khoảng cách với em đó, anh nghĩ xem, anh là một người đàn ông đi cùng hai cô gái tụi em, tụi em có muốn nói thầm những chuyện gì cũng không tiện, như vậy tốt nhất rồi, ừm, diệp đại ca, chơi vui vẻ nhé!
Nghe Đường Hiểu Uyển nói vậy trong lòng Diệp Lăng Phi như mở hội, cảm giác Đường Hiểu Uyển vẫn tốt. Không biết tại sao, Diệp Lăng Phi lại nghĩ đến Lý Khả Hân, nếu như đổi thành Lý Khả Hân trước kia e lúc này đã nổi nóng lên từ sớm rồi kìa, sẽ nói mình là con người nói không giữ lời. Thậm chí có thể còn qua đây cố ý tìm mình gây phiền phức, nhưng Lý Khả Hân lúc này thì sao, có còn như vậy nữa không? Gần đây Diệp Lăng Phi phát hiện ra mình số lần mình nghĩ đến Lý Khả Hân nhiều hơn, có lẽ nào bóng đen trong lòng mình dần dần biến mất rồi? Diệp Lăng Phi cười cười, hắn cảm giác mình có rất nhiều chuyện vẫn chưa giải quyết xong, nhưng lại có thêm một số chuyện đến nữa. Sau khi hắn dặn dò Đường Hiểu Uyển chú ý hơn rồi mới cúp máy.
Đợi sau khi Diệp Lăng Phi đi vào cổng, Bạch Tình Đình đã đợi ở đấy khá lâu rồi. Từ xa nhìn lại thấy một người đàn ông mặt bộ đồ trắng đang nói chuyện với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi sải từng bước dài đến trước mặt Bạch Tình Đình, tay trái ôm eo Bạch Tình Đình hỏi:
- Bà xã, chuyện gì thế?
Bạch Tình Đình nhìn người đàn ông trước mặt, miệng cười bảo:
- Vị tiên sinh này nói anh ta là thăm dò các sao của công ty vui chơi gì gì đấy, cho rằng phong cách của em bắt mắt, có thể ký hợp đồng với công ty họ, cần bỏ ra một triệu để rèn luyện em thành một minh tinh diễn xuất! Ừm, đây là danh thiếp của anh ta!
Bạch Tình Đình đưa tấm danh thiếp cầm trong tay cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhận lấy chỉ thấy trên đó có viết dòng chữ giám đốc bộ phận ký kết nghệ nhân công ty vui chơi giải trí điện ảnh Hoàn Cầu – Dương Tiêu.
- Thiệt, còn là một giám đốc bộ phận đó!
Diệp Lăng Phi cầm tờ danh thiếp hỏi người đàn ông đối diện:
- Tôi nói này giám đốc Dương, anh nói công ty anh sẽ bỏ ra một triệu để rèn luyện bà xã tôi có thật không đấy?
Lúc Diệp Lăng Phi xuất hiện, trên mặt Dương Tiêu có chút thất vọng, hắn tưởng đại mỹ nhân này vẫn chưa kết hôn, nhưng không ngờ đã có chồng rồi. Nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, Dương Tiêu gật gật đầu nói:
- Đúng là như vậy, công ty chúng tôi sẽ bỏ ra số tiền lớn để tạo ra một con đường đến minh tinh màn bạc cho nghệ nhân mà chúng tôi chọn, dưới sự dốc sức rèn luyện, tôi tin tiểu thư đây, ồ, không, vị nữ sĩ này rất nhanh sẽ nổi tiếng liền. Anh có biết người đang nổi tiếng lúc này Chương Tử Di chứ, đó chính là do công ty tôi khai thác ban đầu, sau đó tiến cử cho Trương Nghệ Mưu, anh xem bây giờ Chương Tử Di nổi tiếng như thế nào rồi đấy. Công ty chúng tôi bước tiếp theo muốn đào tạo thành một minh tinh nổi tiếng nhất trên thế giới, tôi thấy vị nữ sĩ này chỉ cần dưới sự đào tạo của công ty chúng tôi nhất định sẽ trở thành minh tinh nổi tiếng trên thế giới!
- Dương Tiên Sinh thật cừ đó, trước đây tôi luôn cho rằng nếu như mình xưng thứ hai, tuyệt đối không có người xưng thứ nhất, nhưng hôm nay tôi đã mở rộng tầm mắt rồi, Dương tiên sinh đúng là thần tượng của tôi, sau này có cơ hội chúng ta nên nói chuyện nhiều nhiều!