Người đăng: Fḁčëßøøķ
Bước ra quán nét, Giang Hồ cấm điện thoại lướt Fb vừa đi vừa xem, không ngờ
mới đăng sttatus mà đã có 525like rồi, 211cmt.
Cmt toàn hỏi vớ vẩn. Giang Hồ cất điện thoại bước đi từ từ về màng đêm tâm
tối.
Đi về gần đến nhà trọ, Giang Hồ phát hiện mười mấy người hắc y nhân đang bắt
một cô gái lên chiếc xe 16 chổ.
Nhìn kĩ, Giang Hồ phát hiện đó chẳng phải là Đông Phương Yến Nhi, sao cô ta
lại bị bắt nhỉ, hắn thầm nghỉ, ' Không lẻ bắt cóc tống tiền '.
Nhìn chiếc xe khởi động máy bắt đầu chạy, Giang Hồ từ từ đi theo, tốc độ không
nhanh không chậm.
Xe chạy đến vùng ngoại ô thành phố, bọn hắc y nhân khiêng Yên Nhi vào nhà, cô
gái trên miệng có một tia tà mị cười không ai phát giác.
Nhưng không tránh được đôi mắt sắc bén của Giang Hồ.
Hắn thầm nghĩ thú vị, không ngờ cô gái này không sợ mà còn cười được, quan sát
xem sao.
Bọn hắc y nhân vác cô gái vào chính giửa nhà hoang. Lúc này chính giữa đã có
gần 200 người đứng đối lập về 2 phía.
Nhìn thấy cô gái bị khiêng vô, một bên có một trung niên 4 50 tuổi có vẻ cầm
đầu nói :
-Đông Phương Nam, con gái ngươi giờ ở trong tay ta, hảy mao buôn tay chịu trói."
Bên đối diện, Đông Phương Nam nhìn con gái mình bị bắt mĩm cười lắc đầu.
Bị vác trên vai cô gái bỗng nhiên mở mắt, 2 tay hóa thành kiếm chém chết 10
người đang khiêng mình, rồi phi thân qua đứng bên cạnh Đông Phương Nam, nủng
nịu : "Cha".
Đông Phương Nam sờ đầu con gái cười hiên lành nói :"Hảo".
Đông Phương Nam nhìn tên trung niên nói :" Tây Môn Võ, ngươi muốn chết như thế
nào ". Dám bắt con gái của Đông Phương Nam, bọn này sẽ không có kết cục tốt.
Tây Môn Võ nhìn tình hình này, con tin thì không trong tay mình nữa, hắn hô
to :" xin mời tiền bối dúp đở :"
Mọi người nhìn Tây Môn Võ không hiểu hắn nói với ai, Đông Phương Nam nhìn vậy
định mỡ miệng chăm chọc thì cuồng phong gào thét, vô số hắc khí dần dần ngưng
tụ thành một thân ảnh.
Thân ảnh nhìn Tây Môn Võ hỏi :" Ngươi gọi bản tọa có chuyện gì ?."
Nhìn thân ảnh bõng nhiên xuất hiện, Đông Phương Nam thấy trong long có dự cảm
không tốt, phất tay với mọi người hét lớn :" Chạy."!
Tây Môn Võ thấy vậy vội vàng nói với thân ảnh :"Tiền bối đã hứa dúp Tây Môn
gia một yêu câu, vãn bối mong yêu cẩu là Tiền bối có thể giết hết đám người
này".
-Được, bản tọa dúp người, từ nay về sao bản tọa cùng Tây Môn gia không ai nợ ai." nói xong, thân ảnh vung tay, vô số hắc khí khóa chắc đám người Đông Phương Nam.
Đông Phương Nam thấy người của mình bị khóa chặc không động đậy được, hắn dò
hỏi thân ảnh :" không biết các hạ là ai, tại sao phả diệt Đông Phương gia
người ?."
Thân ảnh lạnh rên :" hừ, bản tọa làm việc đến phiên các ngươi hõi sao, chết
đi ." nói xong thân ảnh vung quyền đánh úp về phía Đông Phương Nam, mọi người
biết mình chúng quyền của thân ảnh thì chết chắc rôi, nhằm mắt lại.
Tây Môn Võ thì đứng đó cười đắc ý, thân ảnh này là gia truyền gia chủ Tây môn
gia mới biết, hắn từng thiếu Tây Môn gia một ân huệ nên mới đồng ý dúp tây Môn
Võ.
Thân ảnh vung quyền vào đám thuộc hạ Đông Phương Nam, vô số hắc khí ngưng tụ
thành trảo xuyên vào tim đám thuộc hạ, tiếng hét thảm vang lên, nhưng không
phải đám người Đông Phương Nam mà là tiếng hét thảm của đám thuộc hạ Tây Môn
Võ, Thân ảnh thấy mình vung quyền vậy mà đánh người cũa mình, định vung quyền
ra nữa thì phát hiện mình cũng không động đậy được hoảng sợ nói :"
-Không biết vị tiền bối nào đại giá quang lâm ?."
Một thiếu niên đi từ từ vào nhà, mọi người phát hiện thiếu niên này vô cùng
trẻ tuổi, Đông Phương Yên Nhi bật thốt :" Giang Hồ."
Đông Phương Nam nghi hoặc hõi con gái :" Giang Hồ là ai ?."
- Giang Hồ là bạn học lớp con ạ :" Đông Phương Yến Nhi nói.
Thân ảnh nghe được lời nói, thở nhẹ ra thầm nghĩ, một học sinh thì làm được
gì, hằn quát lớn :" Tiểu tử, người dùng tà môn ngoại đạo gì làm bản tọa không
động đậy được, mao giải nếu không bản tọa giết ngươi."
Giang Hồ cười hắc hắc trả lời :" không có gì, không gian tạm dừng mà thôi :"
Nói xong, Giang Hồ đánh một kì lạ pháp quyết bay về phía Tây Môn Võ, nhất
thời không gian từ từ vặng vẹo, lổ đen xuất hiện hút hêt đám người Tây Môn Võ
vào, vô cùng quỷ dị.
Thân ảnh thây vậy kinh hãi nói :" Không....".chưa nói xong, lỗ đen hút hắn
vào rồi khép lại như không có chuyện gì xãy ra.
Giang Hồ búng tay, một đạo màu vàng linh khí bay vào đầu đám người Đông
Phương Nam, Linh khì vừa vào mọi người hôn mê bất tỉnh, chỉ còn lại Đông
Phương Yến Nhi một người.
Phục hồi tinh thần lại, Yến Nhi vội vàng hỏi Giang Hồ:
-Ngươi làm gì cha ta ?.
-Hắc, không gì chỉ xóa ký ức về việc gặp ta thôi."
- Giang Hồ, Không ngờ ngươi cũng là Tu chân giả .! Yên Nhi nói.
-Hả ha, không có tu chân gì chĩ là dị năng thôi".
-Dù sao cũng cảm ơn ngươi đã giúp cha ta giết bọn H quốc này ". Yên Nhi mĩm cười nói.
-Chuyện nhỏ mà thôi, không khó gì, giờ không có chuyện gì ta đi đây ". Nói xong Giang Hồ dùng bộ pháp bước nhanh ra khỏi ngôi nhà.
Chỉ để Yến Nhi ở lại dậm chân tại chỗ nói :" xú nam nhân ."
...