Với số lượng bị áp đảo triệt để, ba người Lâm Phong lập tức rơi vào vòng luân
xa chiến cực kì tàn khốc, mỗi lần ra tay là một đám Hỏa Thú ngã xuống nhưng
chưa giết xong đợt này đợt khác đã lao tới, đổi lại Hợp Thể bình thường chắc
chắn không chịu nổi trước áp lực quá lớn thế này.
Không may cho đám Hỏa Thú rằng cả ba người Lâm Phong đều không phải Hợp Thể tu
sĩ bình thường, lực chiến càng ở trên tu vi, những Hỏa Thú dưới Hợp Thể ngoài
tác dụng “cảm tử quân” ra căn bản không uy hiếp được ba người.
Từ đó tuy có Hỏa Thú Vương tham chiến nhưng thế trận vẫn không khác gì đơn
phương tàn sát, chỉ khác lúc trước ở chỗ người đánh giết chủ yếu từ Lâm Phong
đã biến thành nhị nữ, còn Lâm Phong chỉ tập trung đấu với Hỏa Thú Vương cùng
ba đầu Hỏa Thú Hợp Thể khác.
Lấy một đấu bốn, Lâm Phong không hề rơi vào thế hạ phong.
Nhưng cái Lâm Phong muốn không phải kéo dài thời gian đợi giết hết Hỏa Thú nhỏ
mới đánh Hỏa Thú Vương, bởi vì đặc điểm của Hỏa Thú là sau khi chết một phần
lực lượng sẽ quay về Hỏa Thú Vương, đồng nghĩa càng về sau Hỏa Thú Vương càng
trở nên mạnh mẽ.
Không nói xa xôi, mới chiến đấu gần mười phút Hỏa Thú Vương đã có dấu hiệu
muốn đột phá lên Vấn Đạo, đợi qua một đoạn thời gian ngắn nữa chắc chắn Hỏa
Thú Vương sẽ cực kì nguy hiểm.
Bất quá biết là một chuyện, ngăn cản được hay không lại là một chuyện khác,
trải qua mười phút chiến đấu Lâm Phong phát hiện có thi triển Cửu Dương Chỉ ở
mức tối đa cũng không làm khó được Hỏa Thú Vương, coi như Lâm Phong đã mất đi
lợi thế từ Nhật Phá Chi Đồng.
Trong khi đó Hỏa Thú Vương hiểu rõ lợi thế của bản thân rất ít đối đầu sống
mái với Lâm Phong, mỗi khi hơi yếu thế một chút nó liền lấy đám Hỏa Thú bên
cạnh ra làm bia đỡ đạn khiến Lâm Phong không có cách nhanh chóng giải quyết
Hỏa Thú Vương.
Đánh được Hỏa Thú Vương bao nhiêu, Hỏa Thú Vương lại lấy đám Hỏa Thú nhỏ hơn
ra chữa trị, chiến thuật câu giờ này rất khó chịu.
Qua thêm năm phút chiến đấu, ở lần thứ mười sáu đánh lui được Hỏa Thú Vương,
Lâm Phong bàn giao ba đầu Hỏa Thú Hợp Thể khác cho nhị nữ rồi thuấn di tới
trước mặt Hỏa Thú Vương, Đạo Kiếm hiện ra trong tay phải trảm xuống.
-Chết.
Đối mặt Đạo Kiếm gọn gàng rơi xuống, Hỏa Thú Vương cuồng hống đẩy khí thế lên
tới tận cùng, hỏa diễm trên người bốc cháy hừng hực, trên tay phải của nó đột
nhiên mọc ra một thanh Hỏa Diễm Chi Kiếm chống đỡ với Đạo Kiếm của Lâm Phong.
Nếu để ý kĩ sẽ phát hiện… Hỏa Diễm Chi Kiếm có điểm rất tương đồng với Đạo
Kiếm của Lâm Phong.
-Keng….
Song kiếm va chạm, thế lực tương đương, cả hai không ai lùi bước.
Chứng kiến Hỏa Diễm Chi Kiếm đấu ngang cơ với Đạo Kiếm, ánh mắt Lâm Phong co
rụt chấn kinh nói:
-Đạo Kiếm?
Thật, mặc dù Hỏa Thú Vương chưa đạt tới cấp độ Vấn Đạo, nhưng nó vốn được sinh
ra trong môi trường Hỏa Bản Nguyên Châu, trong người không thiếu hỏa quy tắc
đạo vận, ngưng tụ được Đạo Kiếm phiên bản Hỏa Diễm không phải chuyện gì quá vô
lí.
Cái làm Lâm Phong chấn kinh là khả năng học hỏi của Hỏa Thú Vương, Lâm Phong
dám chắc Hỏa Thú Vương không biết Đạo Kiếm là gì, sở dĩ nó có thể ngưng tụ ra
Hỏa Diễm Chi Kiếm là do học lỏm từ Đạo Kiếm của hắn trong nháy mắt.
Khả năng như thế… không khiếp sợ sao được?
Nhưng càng như thế Lâm Phong càng hứng thú với Hỏa Bản Nguyên Châu, xem ra giá
trị của Hỏa Bản Nguyên Châu còn vượt qua cả Định Không Châu.
Đối diện, Hỏa Thú Vương đúng thật không biết Lâm Phong đang nói về cái gì lạnh
lùng vung kiếm đẩy Lâm Phong lui ra, nó vẫn giữ chiến thuật đợi con dân tiếp
thêm sức mạnh mới đánh với Lâm Phong, linh tính của nó mách bảo Lâm Phong
không dễ chơi.
Vừa bị đẩy lui, Lâm Phong đã bị một đám Hỏa Thú không sợ chết quấn lấy, nhưng
nhục thân của Lâm Phong mạnh hơn nhị nữ rất nhiều không thèm đánh giết đám Hỏa
Thú nhỏ mà lần nữa phát động công kích về phía Hỏa Thú Vương.
-Siêu Cấp Cửu Dương Chỉ.
Uy lực một chỉ này không mạnh lắm, chỉ ngang với Hợp Thể sơ kì công kích, điều
đó khiến Cửu Dương Chỉ trong mắt Hỏa Thú Vương không khác gì một món ăn bổ
dưỡng, Nhật Phá bản nguyên chính là thứ nó hằng khao khát từ Lâm Phong a.
Thế là Hỏa Thú Vương không tận lực đi chống đỡ Cửu Dương Chỉ, ngược lại nó còn
chủ động mở cái miệng rộng hút vào.
-Xoạt, phốc….
“Ăn” trọn một chỉ, Hỏa Thú Vương hai mắt sáng ngời làm ra động tác liếm liếm
môi như thể chưa đã ghiền, khí thế trên người càng tiếp cận với Vấn Đạo hơn
một chút.
Thấy vậy Lâm Phong cười lạnh, xem ra Hỏa Thú Vương có linh trí không tồi nhưng
vẫn còn non lắm, Nhật Phá bản nguyên nói ăn liền ăn sao?
Ngươi đã muốn ăn ta cho ngươi ăn no bể bụng luôn.
-Siêu cấp Cửu Dương Chỉ.
Liên tiếp hơn mười phát Cửu Dương Chỉ không có lực sát thương được bắn ra,
toàn bộ đều được Hỏa Thú Vương “ăn” hết, rốt cuộc Hỏa Thú Vương đã tích lũy đủ
năng lượng đột phá lên Vấn Đạo.
Hỏa Thú Vương ngẩng đầu lên trời hét lớn, hỏa diễm trên thân hơi chuyển biến
màu sắc từ đỏ sậm sang đỏ pha chút trắng toát, nhiệt độ kinh khủng bỗng tản ra
thiêu đốt luôn mấy đầu Hỏa Thú xấu số ở bên cạnh.
-Graooooooo……
Với hỏa quy tắc đạo vận có sẵn, Hỏa Thú Vương không gặp bất kì trở ngại nào
đột phá lên được Vấn Đạo.
Hỏa quy tắc đạo vận cực kì rõ ràng vờn quanh, phối hợp Hỏa Diễm Chi Kiếm trong
tay biến Hỏa Thú Vương thành một tôn Hỏa Thần, lực chiến so với Viêm Cực Vấn
Đạo sợ rằng mạnh hơn rất nhiều.
Đúng lúc này, Lâm Phong khẽ quát:
-Bạo.
-Ầm, ầm, ầm….
Đang lúc tận hưởng sức manh lại bị dẫn động Nhật Phá bản nguyên, mặc dù đã
dùng toàn lực chống đỡ nhưng toàn thân Hỏa Thú Vương vẫn nổi vô số mụn nhọt nổ
“bùng bùng”, khí thế vừa được kéo lên đã tụt dốc không phanh, tu vi cũng theo
đó từ Vấn Đạo đột ngột thụt lùi xuống Hợp Thể hậu kì.
Lâm Phong nắm bắt cơ hội vô cùng tốt đánh ra một chỉ vào đúng vị trí trái tim
của Hỏa Thú Vương.
-Siêu Cấp Hàn Băng Chỉ.
-Xuy xuy… răng rắc…..
-Ôhh…….
Băng hỏa đối chiến, Hỏa Thú Vương trước đó bị Nhật Phá bản nguyên tự bạo chưa
kịp hoàn hồn rất dễ dàng trúng chiêu kêu lên một tiếng đau đớn, khu vực xung
quanh trái tim của nó – nơi Hỏa Nguyên Châu tọa trấn đã bị đóng băng hoàn
toàn.
Bất quá Hỏa Nguyên Châu trong người Hỏa Thú Vương rất cao cấp, ăn trọn một chỉ
vẫn không bị vỡ nát, Hỏa Thú Vương lấy hết chút sức lực cuối cùng điên cuồng
thối lui về phía sau, trên đường đi nó không ngừng bắt lấy Hỏa Thú nhỏ hơn cắn
nuốt.
Mà đám Hỏa Thú nhỏ hơn cũng không phản kháng để mặc Hỏa Thú Vương cắn nuốt,
với tốc độ này chỉ cần cho Hỏa Thú Vương ba mươi giây nó sẽ khôi phục nguyên
trạng.
Đáng tiếc, Lâm Phong làm sao để Hỏa Thú Vương thỏa sức khôi phục, gần như cùng
một lúc với Hỏa Thú Vương thối lui Lâm Phong đã tế xuất Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm
đuổi theo sát nút, tốc độ hiển nhiên nhanh hơn Hỏa Thú Vương đang trọng
thương.
Chỉ ba giây sau, Lâm Phong đã đến ngay phía sau Hỏa Thú Vương, tay cầm Sinh Tử
Đoạn Hồn Kiếm dứt khoát trảm xuống.
Cảm nhận được nguy hiểm tột cùng, Hỏa Thú Vương quay đầu lại nhìn Lâm Phong
đầy oán độc, có lẽ biết không thoát nổi kết cục phải chết Hỏa Thú Vương rống
lên một tiếng rất to, hỏa diễm trên thân lại đổi màu, lần này là màu đen tràn
đầy tử vong ý chí.
Lâm Phong thầm hô “không tốt” bỏ qua truy sát Hỏa Thú Vương thuấn di trở về
bên cạnh Vũ Ngưng, Hiên Phượng lấy ra bốn tấm khiên màu đen tạo thành một cái
hộp kín bao phủ ba người, hắn biết rất rõ Hỏa Thú Vương đang muốn tự bạo.
-Ầm, ầm, ầm….
Quả nhiên, Hỏa Thú Vương đúng như dự đoán nổ tung, một cỗ lực lượng hủy thiên
diệt địa lấy Hỏa Thú Vương làm trung tâm lan tràn ra bốn phía, không chỉ vậy
những đầu Hỏa Thú khác cũng ầm ầm nổ tung góp phần tăng thêm tính hủy diệt.
Toàn bộ một vạn đầu Hỏa Thú bất kể tu vi, cùng lúc tự bạo.
Đất rung núi lở, một cột khói hình nấm khổng lồ bốc lên, sóng nhiệt kinh khủng
đến mức có thể thấy bằng mắt thường hình thành một cái vòng tròn không ngừng
mở rộng ra bên ngoài, vòng tròn đi tới đâu mọi thứ ngay lập tức bị xóa sổ tới
đó.
May mắn phạm vi sóng nhiệt ảnh hưởng chỉ có nghìn dặm, sau vụ nổ ngoại trừ
Bách Hỏa Sơn và một phần địa phương phụ cận Bách Hỏa Sơn biến mất khỏi bản đồ
thì nhìn chung Cự Điểu Sơn Lâm không gặp quá nhiều thiệt hại về mặt tài
nguyên.
Còn về mặt tinh thần có rất nhiều linh thú bị dọa sợ nằm rạp dưới đất run lẩy
bẩy, ngoài ra những tu sĩ đang lịch lãm tại Cự Điểu Sơn Lâm cũng bị một phen
này dọa sợ hướng tới bên ngoài chạy trối chết, trên đường thấy linh thú không
sức phản kháng cũng không có tâm tình thu thập.
Nổ lớn trôi qua, Bách Hỏa Sơn chính thức trở thành vùng đất chết.
Nhưng trên vùng đất chết này lại có một điểm nhấn rất nổi bật, đó là bốn tấm
khiên màu đen đã bị hòa tan để lộ ra ba người Lâm Phong vẫn sống sót sau vụ nổ
kinh hoàng.
Thoạt nhìn cả ba người đều rất chật vật với toàn thân cháy xém, tóc tai bù xù,
y phục gần như không còn để lộ ra vài điểm “xuân sắc”, có điều không ai để tâm
nhiều lắm vấn đề hình tượng mà tập trung nhìn về phía phong ấn không biết Ngũ
Tuyệt Phong Thần Trận có xuất hiện ngoài ý muốn hay không.
Qua một lúc không thấy gì khả nghi Lâm Phong ho khan nhắc nhở:
-Hai nàng… thay y phục đi.
Tới lúc này Vũ Ngưng, Hiên Phượng mới bắt đầu để ý hình tượng, hai nàng vội
vàng lấy ra y phục mới mặc vào, Lâm Phong cũng tranh thủ thời gian thay y
phục.
Chỉnh lí xong xuôi, Hiên Phượng xấu hổ hỏi:
-Ngươi thấy cái gì rồi?
Lâm Phong thành thành thật thật trả lời:
-Toàn thân cháy xém, có cái gì đáng xem đâu a.
Lời của Lâm Phong khiến Hiên Phượng xụ mặt, tuy Lâm Phong nói không sai nhưng
nữ nhân rất không thích bị nam nhân “xem thường” trên phương diện sắc đẹp, cho
dù đó là vô tình hay cố ý đều không thể chấp nhận, trong khi nàng còn thích
hắn đâu?
Lâm Phong cười cười trêu chọc:
-Chẳng lẽ ngươi muốn ta nói thấy hết mới vừa lòng?
Nghe vậy Hiên Phượng càng xấu hổ hơn, đúng là nàng có ý nghĩ này, nàng rất
muốn hỏi cảm giác của Lâm Phong ra làm sao, nhưng như thế chẳng khác nào tự
nhận bản thân là loại con gái lẳng lơ a.
Biết Hiên Phượng da mặt không quá dày, Lâm Phong cười nói:
-Thôi, không đùa nữa, chúng ta giải quyết việc chính đi, nhân cơ hội này nói không chừng ngươi sẽ thuận lợi tu luyện tới Hợp Thể trung kì đỉnh phong, khoảng cách tới Vấn Đạo chỉ còn một bước nhỏ thôi.
Có cái thang leo xuống, Hiên Phượng gật đầu đáp ứng ngay:
-Ừm, ta cũng rất mong chờ.