Lúc này Hồng Lưu lão tổ chỉ có tu vi Hóa Thần viên mãn còn bên phía Lâm Phong
một lần lao tới là cả ba người, trong đó càng có hai Hợp Thể trợ công nên tốc
độ đánh tới rất nhanh, Hồng Lưu lão tổ căn bản không đủ thời gian bày ra phòng
ngự chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Lâm Phong chém xuống một kiếm.
Bất quá mấy người Viêm Cực ở phía xa thì khác, không nói bọn họ cũng là Hợp
Thể thì mục đích họ ném ra Hồng Lưu lão tổ chính là để kích động Lâm Phong
điên cuồng, hiện tại mục đích đã đạt được họ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội
ra tay.
Cho nên gần như cùng lúc với Lâm Phong lao lên mấy người Viêm Cực đã kích hoạt
một lượt năm cái sát trận lục phẩm, họ không tin chỉ với ba người Lâm Phong có
thể dễ dàng giải quyết được cục diện bị năm cái sát trận lục phẩm bao vây.
Đến lúc đó Lâm Phong không chết cũng bị trọng thương, tốc độ tự bạo tự nhiên
cũng giảm xuống, bọn họ còn sợ không cướp được kì ngộ sao.
Không thể không nói các lão tổ tính toán rất hay, không cần trực diện ra tay
tránh lật xuồng trong mương vẫn thu được thứ tốt, ngu sao không làm.
Đáng tiếc…. phán đoán của mấy người Viêm Cực lại sai thêm một lần nữa, đúng là
chỉ với sự trợ giúp từ Vân Bằng và Siêu Khuyển thì chưa đủ hóa giải năm cái
trận pháp lục phẩm nhưng Lâm Phong còn có Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm.
Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm là một thanh kiếm chém được cả vận mệnh chi tuyến, mấy
cái trận pháp lục phẩm tính là thứ gì.
Trên thực tế Lâm Phong đã đoán trước được điều này mới tế xuất Sinh Tử Đoạn
Hồn Kiếm còn cái biểu hiện điên cuồng chỉ là giả, thông qua linh hồn ấn kí hắn
biết Hiên Phượng vẫn còn sống, chẳng qua tình trạng của nàng không được tốt
lắm, hắn phải nhanh chóng cứu nàng.
Nếu không đến khi chiến đấu thực sự nổ ra người ta sẽ cầm nàng ra làm khó hắn,
rất vướng tay vướng chân.
Tất cả, nhìn như điên cuồng, nhưng thực chất đều nằm trong tính toán của Lâm
Phong, về phần mấy người Viêm Triệu có toan tính gì phía sau hay không Lâm
Phong không cần biết, hắn chỉ biết cứu được Hiên Phượng thì có bại lộ Sinh Tử
Đoạn Hồn Kiếm vẫn rất đáng giá.
-Phốc, phốc, phốc.
Một kiếm đi tới đâu, toàn bộ bộ đường vân trận pháp chưa kịp lóe sáng đã bị
chém thành ảm đạm tới đó nhất thời không liên kết được với nhau, mà trận pháp
chỉ cần mất đi một vài mối liên kết liền rất khó để thành hình, từ đó muốn phá
trận rất dễ dàng.
Cộng thêm Siêu Khuyển và Vân Bằng ở bên cạnh trợ lực năm cái sát trận căn bản
không làm khó được Lâm Phong, toàn bộ toái diệt.
Bất quá tu vi của Lâm Phong không cao nên Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm vẫn bị trận
pháp ngăn trở khoảng ba giây mới tiếp tục trảm xuống Hồng Lưu lão tổ.
Tuy nhiên ba giây đã đủ để Hồng Lưu lão tổ bày ra động thái phòng thủ, mặc dù
khá kinh hãi thanh hắc bạch chi kiếm trên tay Lâm Phong nhưng dù sao lão cũng
từng là Hợp Thể không dễ bị hù dọa, lão phất tay ném ra Sơn Hà Đồ, lại lấy từ
Sơn Hà Đồ ra một hồn thể yếu ớt chắn lại một kiếm của Lâm Phong.
Hồn thể yếu ớt kia….không phải ai khác ngoài Hiên Phượng, nàng thực sự đã bị
Hồng Lưu lão tổ giết, có điều lão vẫn lưu lại hồn thể của nàng để đối phó với
Lâm Phong đề phòng trường hợp Lâm Phong tới tìm lão tính sổ.
Lão cũng giống Lâm Phong, cái biểu hiện điên cuồng chỉ là giả, còn sự thật là
trước đó lão đã nhận lời kích động Lâm Phong để dụ Lâm Phong vào tròng nhằm
đổi lấy một chút khả năng khôi phục từ Viêm Cực, Hỗn Độn Chi Khí có thể giúp
lão khôi phục.
Hồng Lưu lão tổ cười lớn:
-Ngươi trảm nàng cho ta xem.
Một chiêu này, quá độc, nếu Lâm Phong chém xuống chắc chắn Lâm Phong sẽ mất
hết lí trí vì chính tay giết chết Hiên Phượng, đối phó với một kẻ đánh mất lí
trí là quá dễ dàng.
Còn nếu không chém Hồng Lưu lão tổ sẽ nhân cơ hội này lui về, mấy người Viêm
Cực ở phía xa làm sao có thể để mất đi một cái hồn thể quý giá có thể chèn ép
Lâm Phong được, nhân tiện người ta sẽ ra tay cứu lão luôn, dù sao trên hồn thể
Hiên Phượng đã có thủ đoạn lão lưu lại rồi.
Chỉ là… tiếng cười của Hồng Lưu lão tổ chưa kéo dài quá một giây đã ngừng bặt,
thay vào đó là một âm thanh không thể tin nổi vang lên:
-Ngươi….
Sau đó… không có sau đó, Hồng Lưu lão tổ đã bị một kiếm chém chết, từ tu vi
đến thân thể và cả linh hồn đều đã chết không thể chết hơn được nữa.
Về phần hồn thể Hiên Phượng lại không tổn hao chút nào, mặc dù hồn thể Hiên
Phượng cũng bị Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm chém xuyên qua nhưng Sinh Tử Đoạn Hồn
Kiếm đâu phải vũ khí hay pháp bảo thông thường, Lâm Phong có thể khống chế nó
không làm tổn thương Hiên Phượng.
-Xoạt….
Một làn gió thổi qua, Hồng Lưu lão tổ mất hết sinh cơ hóa thành tro bụi tiêu
tán vào hư không, một đời lão tổ, cứ như vậy chết không toàn thây.
Tiếp đó Lâm Phong mở ra đệ thập trùng thiên thu về hồn thể Hiên Phượng, trước
khi để nàng nghỉ ngơi hắn nhìn hồn thể yếu ớt như đang ngủ say nhu hòa nói :
-Chờ ta, ta nhất định sẽ cứu nàng trở về.
Nhu hòa qua đi, ánh mắt Lâm Phong lại biến sắc lạnh nhìn về phía mấy người
Viêm Triệu nói :
-Hai lần đều là đánh lén, các ngươi không dám đấu trực diện với ta sao ? Một đám Hợp Thể viên mãn, không hơn gì cái này.
Một câu nói, không thể nào kiêu ngạo bá đạo hơn, một đám Hợp Thể viên mãn,
không hơn gì cái này.
Nhưng ở đây không có một ai cảm thấy Lâm Phong kiêu ngạo bá đạo, bởi vì hắn có
tư cách này, từ đầu đến cuối chỉ mất chưa tới năm giây thời gian người ta đã
vượt qua ngăn trở của năm người Hợp Thể viên mãn chém giết Hồng Lưu lão tổ
đồng thời cứu về người cần cứu, chiến tích này, có ai làm được?
Đổi lại bất kì người nào ở đây cũng không dám nói có thể làm được, năm cái sát
trận lục phẩm, càng là tổ hợp Ngũ Hành Sát Trận a.
Sắc mặt Viêm Cực cực kì khó coi cười lớn :
-Tốt cho một kẻ ngông cuồng, nếu ngươi đã muốn chiến trực diện, vậy thì chiến đi.
Lời này, không phải là lời nói trong lúc tức giận, mà là Viêm Cực thực sự muốn
chiến rồi.
Mặc kệ Lâm Phong có bao nhiêu lá bài tẩy chưa ra, mặc kệ Lâm Phong có thể tự
bạo trước khi bị bắt hay không, với tư cách là một lão tổ đứng đầu Ngũ Hành
Tinh hắn không thể cứ trốn tránh chiến đấu mãi được, nếu không đạo tâm sẽ để
lại vết.
Hợp Thể chi uy, không thể bị xúc phạm bởi một đệ tử Nguyên Anh viên mãn.
Ngay cả bốn người Hợp Thể viên mãn còn lại đều đồng ý với Viêm Cực, nếu đã
muốn cướp đoạt kì ngộ, vậy chiến trực diện đi, kết quả như thế nào để sau lại
tính tiếp.
Viêm Cực ra lệnh :
-Mười lăm người các ngươi gia ra tay gia cố Ngũ Hành Tràng, năm người chúng ta tới chiến.
Mười lăm Hợp Thể không phải viên mãn lập tức theo lệnh kích hoạt mấy chục tầng
trận pháp gia cố Ngũ Hành Tràng, lúc này nếu có người đứng từ phía trên nhìn
xuống sẽ thấy toàn bộ Ngũ Hành Tràng được bao bọc bởi mấy chục màn sáng chằng
chịt.
Cứ như thế Ngũ Hành Tràng đã trở thành một đấu trường kiên cố khó có thể phá
vỡ, thậm chí nếu Lâm Phong có kéo tới thiên kiếp uy lực Hợp Thể viên mãn cũng
không đánh nát nổi Ngũ Hành Tràng, các lão tổ không cần sợ không có chỗ đặt
chân.
Tiếp đó năm người Viêm Cực bay ra bao vây Lâm Phong.
Ngay khi vừa vào vị trí năm người không nói nhiều lập tức thi triển thuật
pháp, tuy không tế xuất pháp bảo nhưng thanh thế vẫn vô cùng kinh người :
-Thanh Long, Mộc Sát.
-Chu Tước, Hỏa Sát.
-Bạch Hổ, Kim Sát.
-Huyền Vũ, Thủy Sát.
-Hoàng Lân, Thổ Sát.
Ngũ hành thuộc tính, tương ứng ngũ đại thánh thú, Thanh Long đại biểu cho Mộc,
Chu Tước đại biểu cho Hỏa, Bạch Hổ đại biểu cho Kim, Huyền Vũ đại biểu cho
Thủy, và Hoàng Lân đại biểu cho Thổ, năm đầu thánh thú huyễn hóa mà ra.
-Ngũ Hành Tuyệt Sát, Tụ.
-Graooooooo…. Ô………….
Ngũ thú vờn quanh, khí thế ngợp trời, chỉ bằng một tiếng gầm đã đủ chấn động
hai cái Hợp Thể đang bảo vệ Lâm Phong là Siêu Khuyển cùng Vân Bằng, có thể
thấy một chiêu này… đã có uy lực vượt qua phạm trù Hợp Thể, thậm chí còn ẩn ẩn
có một chút uy năng của Vấn Đạo.
Chẳng trách Thiên Lôi Tử từng nói Ngũ Hành Tinh chưa ra Vấn Đạo nhưng vẫn có
tư cách sánh vai với Tinh Cầu có Vấn Đạo tọa trấn, chỉ bằng một chiêu hợp kích
ngũ hành này Vấn Đạo ở nơi khác có chạy tới Ngũ Hành Tinh cũng bị đánh lui.
Đúng vậy, là hợp kích chân chính chứ không giống mấy người Viêm Triệu từng
phối hợp, đây mới là nội tình của Ngũ Hành Tinh, thậm chí… còn chưa phải toàn
bộ nội tình, ắt hẳn đám người này vẫn còn ẩn dấu lá bài khác, ít nhất Lâm
Phong chưa thấy mấy người này tế xuất pháp bảo.
Đối mặt với ngũ thú vờn quanh, Lâm Phong không hề sợ hãi, hắn cười lớn:
-Tuyết, cùng ta đối địch.
Ở bên cạnh, Siêu Khuyển nghe lệnh đưa Tuyết ra ngoài.
Tuyết vừa xuất hiện, khí thế trên người nàng liền bạo tăng, đây là dấu hiệu
muốn đột phá Hóa Thần kì.
Viêm Cực thấy vậy không hiểu lắm tại sao Lâm Phong lại gọi một người đột phá
Hóa Thần ra làm gì nhưng để chắc ăn hắn sẽ không để Tuyết yên ổn đột phá, Viêm
Cực hét lớn:
-Giết.
Lấy Viêm Cực đi đầu, bốn người còn lại cũng không chậm trễ phát động công
kích, ngũ đại thánh thú đang vờn quanh mở miệng gào thét lao về phía Lâm
Phong, thanh thế vô cùng kinh người.
Ngũ đại thánh thú đi tới đâu, linh khí thiên địa bị ngũ hành đồng hóa tới đó,
uy lực một lần nữa bạo tăng, đến mức mấy chục tầng trận pháp gia cố cho Ngũ
Hành Tràng cũng xuất hiện dấu hiệu run rẩy giống như không chịu nổi, nhưng đến
cuối cùng vẫn chưa thấy vết nứt nào.
Một kích này, Lâm Phong có thể chống đỡ sao?
Đáp án là…
Lâm Phong lật tay ném ra một hạt châu đen tuyền, từ hạt châu không truyền ra
bất kì uy năng nào như thể đây chỉ là một hạt châu bình thường, nhưng thực tế
đây chính là Định Không Châu, một món bảo vật thuộc hàng đỉnh cấp trong giới
tu chân không thua kém Sơn Hà Thông Thiên Đồ bao nhiêu.
Đây chính là một trong những lá bài tẩy của Lâm Phong, hắn mở miệng nói ra một
từ vô cùng đơn giản:
-Định.
Một từ, lại giống như ngôn xuất pháp tùy, tại khu vực ba trăm trượng xung
quanh Lâm Phong đột nhiên nhiều hơn một loại quy tắc ngăn cản ngũ đại thánh
thú đang lao tới - định không quy tắc.
Quy tắc vừa hiện, ngũ đại thánh thú đang hung mãnh lao tới cứ như thế bị đinh
cứng trong không gian không có cách nào di chuyển, không, là có di chuyển
nhưng tốc độ rất chậm, với đà này có qua mấy ngày cũng không đi hết được
khoảng cách ba trăm trượng chạm tới Lâm Phong.
Trong phạm vi ba trăm trượng chỉ có Lâm Phong là có thể hành động bình thường,
mấy người Vân Bằng, Siêu Khuyển, Tuyết không đến mức bị đinh cứng nhưng vẫn bị
hạn chế một chút, dù sao tu vi của Lâm Phong quá yếu không thể khống chế hoàn
toàn được Định Không Châu.
Nhưng như vậy đã đủ rồi, Tuyết vẫn có thể tiếp tục quá trình đột phá mà chắc
chắn không ai có thể ngăn cản được, chờ Tuyết đột phá xong mọi chuyện sẽ được
định đoạt.
Trông thấy cảnh này Yến Tẫn nhíu mày nói:
-Đó là cái gì mà lại có thể cản được hợp kích của năm người chúng ta, đây chẳng phải nói nếu người ta không ra chúng ta liền không đánh được sao.
Mộc Thôn ngẫm nghĩ một chút nói:
-Chẳng lẽ… lại là Định Không Châu trong truyền thuyết?
Nghe vậy bốn người còn lại đều là hai mắt lóe sáng, Định Không Châu a, người
khác không biết chứ bọn họ sống lâu, đọc qua nhiều điển tịch nên có biết một
hai, không ngờ có một ngày bọn họ lại được chứng kiến thứ bảo vật hi hữu này.
Bất quá ánh mắt lóe sáng nhưng năm người không dám vào cướp, thậm chí năm
người còn đang thầm kêu may mắn không có áp sát Lâm Phong.
Bởi vì Định Không Châu không phải thứ mà tầng lớp như Hợp Thể bọn họ có thể
nhúng tay, nhất là trong phạm vi hiệu lực của Định Không Châu còn có hai Hợp
Thể không chịu ảnh hưởng quá nhiều, bọn họ đi vào đó không khác tự tìm đường
chết là bao nhiêu.
Viêm Cực lập tức vạch ra kế hoạch:
-Định Không Châu tuy mạnh nhưng theo ta được biết một khi bị luyện hóa thì Định Không Châu sẽ mất đi khả năng vô tận định không, nghĩa là thời gian hiệu quả sẽ phụ thuộc vào chủ nhân, với tu vi Nguyên Anh viên mãn hắn căn bản không thể sử dụng Định Không Châu quá lâu, chúng ta chỉ cần đợi là được.
Trên thực tế không cần Viêm Cực nói bốn người còn lại cũng biết điều này, thế
là năm người quyết định đợi Lâm Phong kiệt sức, đồng thời trong lúc chờ đợi
năm người tiếp tục bố trí thêm một loạt các loại thủ đoạn bao vây Lâm Phong.