304 : Bắt Đầu Con Đường Làm Cường Đạo


Tuy bị lôi kiếp khủng bố đánh trúng nhưng nhờ đặc tính giảm sát thương lôi hệ
của Tiệt Lôi Thể và ý chí diệt sát bên trong lôi kiếp chủ yếu chỉ nhắm vào Lâm
Phong nên ngoài bị sốc điện ngất xỉu ra Thiên Minh Hạo không bị thương quá
nặng, chỉ sau một ngày trị thương Thiên Minh Hạo đã khôi phục lại hoàn toàn.

Từ tu vi đến dung mạo đều như vậy, lúc này Thiên Minh Hạo đã trở về với hình
tượng tuấn lãng Lâm Phong thấy ở Ngũ Hành Tràng.

Bất quá chuyện này không đại biểu cho Thiên Minh Hạo là loại tu sĩ chăm chăm
để ý tới ngoại hình, nói thật trước đây có nhiều lần bị sét đánh còn thê thảm
hơn lần này hắn cũng không làm đến mức trở về hình dạng tuấn lãng vốn có.

Thậm chí trước khi tới được Lôi Minh Quốc không ít lần hắn cố tình làm bản
thân xấu đi để tránh gây chú ý, dù sao xuất thân của hắn quá thấp lại có thể
chất đặc thù, hắn không thể không cẩn thận được.

Chẳng qua bây giờ đi chung với Lâm Phong không khác gì ở bên cạnh một quả boom
nổ chậm nên Thiên Minh Hạo mới phóng khoáng một lần, nếu xấu hay đẹp gì đều
chết thì cứ làm đẹp đi, ít nhất khi chết hắn vẫn được làm một con ma đẹp trai
a.

Trở về vấn đề chính, sau khi chỉnh lí xong xuôi Thiên Minh Hạo nhìn qua bên
kia phát hiện ba người Lâm Phong chưa hấp thu xong linh khí kết tinh cũng
tranh thủ lấy ra một số trung phẩm linh thạch để tu luyện, hắn muốn củng cố tu
vi Nguyên Anh hậu kì vừa đột phá.

Đương nhiên hành động này không phải Thiên Minh Hạo làm bừa khi chưa có sự cho
phép của Lâm Phong mà là nghĩ kĩ rồi mới làm.

Đừng nghe hắn gọi Lâm Phong hai tiếng “tiền bối” liền cho rằng hắn thật sự xem
Lâm Phong là tiền bối, ngược lại hắn biết rõ Lâm Phong chỉ là một tên đệ tử
Kết Đan hàng thật giá thật vừa đột phá lên Nguyên Anh sơ kì chứ không phải bị
người đoạt xá rồi khôi phục tới Nguyên Anh sơ kì.

Bởi vì nếu Lâm Phong là tiền bối đoạt xá sẽ không thể có lôi kiếp, trong tu
chân giới chỉ khi nào chân chính đột phá cảnh giới mới có thể kéo tới lôi
kiếp.

Mà một người vừa đột phá đại cảnh giới sẽ lựa chọn củng cố tu vi trước tiên, ở
đây hắn nghĩ Lâm Phong đang thông qua linh khí kết tinh đẩy nhanh tốc độ củng
cố nên không dám làm phiền Lâm Phong, chẳng may Lâm Phong nổi điên do bị làm
phiền hắn liền khổ.

Đã vậy hắn cũng nhân cơ hội này củng cố tu vi luôn, một khi Lâm Phong hỏi tại
sao hắn sẽ trả lời tu vi cao mới giúp Lâm Phong được nhiều, đến lúc đó Lâm
Phong không có lý nào lại trừng phạt hắn, hoặc giả có bị Lâm Phong đánh hắn
cũng có sức trốn chạy.

Bất quá Thiên Minh Hạo không biết phương pháp tu luyện của ba người Lâm Phong
không giống bình thường, sau này không dám nói chứ ở cảnh giới Nguyên Anh ba
người căn bản không cần củng cố hay làm quen gì cả, chỉ cần có tài nguyên ba
người liền có thể tu luyện một mạch tới Nguyên Anh viên mãn.

Cho nên Thiên Minh Hạo chưa kịp sử dụng viên linh thạch nào đã bị Lâm Phong
lên tiếng chặn lại:

-Đầu tiên ta muốn biết tại sao ngươi lại có mặt ở đây, ngươi không cần nạp năng lượng cho Tinh Không Liên sao?

Câu hỏi bất ngờ của Lâm Phong khiến Thiên Minh Hạo hơi khựng lại, trong lòng
thầm nghĩ Lâm Phong làm việc quá hấp tấp, tuy tên này đang bị các lão tổ để ý
nhất thiết phải tăng lên tu vi nhưng nhanh một hai tháng thì được cái gì? Tiết
kiệm được một hai tháng có thể giúp hắn đấu lại mấy chục lão tổ Hợp Thể sao?

Nói thật Thiên Minh Hạo không nghĩ Lâm Phong có thể sống sót khi trở về.

Hơn nữa lượng linh khí bên trong linh khí kết tinh rất dồi dào, nếu không tập
trung hấp thu rất dễ bị thất thoát linh khí, thậm chí có tập trung hết mức
cũng không cách nào hấp thu được hết một trăm phần trăm linh khí bên trong
linh khí kết tinh đâu.

Vậy mà tên này trong lúc hấp thu linh khí kết tinh còn đi phân tâm làm chuyện
khác, không lẽ hắn không sợ lãng phí linh khí kết tinh sao? Hoặc là hắn tự tin
đến mức một người chiến một liên minh mấy chục Nguyên Anh kì cướp đoạt linh
khí kết tinh nên không sợ lãng phí?

Thiên kiếp mạnh mẽ là một chuyện, thực lực mạnh hay yếu lại là một chuyện khác
a. (Thiên Minh Hạo bị ngất ngay phát đầu tiên cộng thêm ở xa nên không biết rõ
Lâm Phong vượt qua lôi kiếp như thế nào).

Tuy nhiên thắc mắc thế thôi chứ Thiên Minh Hạo không dám chậm trễ đáp lại:

-Không giấu gì tiền bối, tu vi của vãn bối không thấp nhưng xuất thân quá thấp dẫn tới mối quan hệ của vãn bối với những người khác trong đội không tốt lắm, vì vậy mà năm năm trước vãn bối đã quyết định tách đội tự mình tìm kiếm kì ngộ.

-Còn chuyện nạp năng lượng cho Tinh Không Liên thì vãn bối có cách tự nạp năng lượng riêng chứ không phải vãn bối ra tay cướp đoạt Tinh Không Liên từ người khác, bất quá hiệu quả không cao bằng tu sửa mắt trận, một năm vãn bối phải nạp một lần.

Không thể không nói Thiên Minh Hạo rất thông minh luôn nghe ra được ý chính
trong lời nói của Lâm Phong, đúng là Lâm Phong đang muốn xác minh xem con
người Thiên Minh Hạo như thế nào để đưa ra an bài cho Thiên Minh Hạo.

Nếu Thiên Minh Hạo là loại người độc ác không từ thủ đoạn ra tay cướp đoạt
Tinh Không Liên từ đồng bạn Lâm Phong sẽ không để ý tới sống chết của Thiên
Minh Hạo, câu trả lời của Thiên Minh Hạo đã giúp hắn giữ lại được một mạng
trong tương lai.

Lâm Phong hỏi tiếp:

-Vậy bây giờ ngươi có biết vị trí của những người kia không?

Thiên Minh Hạo biết trước sau gì Lâm Phong cũng hỏi câu này, hắn trả lời:

-Tuy vãn bối tách đội đã được năm năm nhưng vẫn biết phương hướng đại khái của đội ngũ Lôi Minh Quốc, sau đó dựa vào Cổ Gian Thạch cảm ứng vãn bối có thể chỉ ra được mắt trận nơi bọn họ tập trung, hoặc ít nhất là mắt trận kế tiếp bọn họ hướng tới.

Lâm Phong gật đầu ra lệnh:

-Tốt, vậy ngươi dẫn đường đi.

Nhận được chỉ thị Thiên Minh Hạo lập tức lên đường, về phần củng cố tu vi vừa
đi vừa làm là được, dù sao hắn chỉ đột phá tiểu cảnh giới chứ không giống Lâm
Phong đột phá lên cảnh giới mới, chẳng qua làm như vậy sẽ tốn thời gian hơn
một chút.

Một lát sau…..

Thiên Minh Hạo không nhịn được hỏi Lâm Phong :

-Tiền bối không sợ lãng phí linh khí kết tinh sao ?

Thật sự, nhìn ba người Lâm Phong vừa bay vừa hấp thu linh khí kết tinh khiến
hắn rất đau lòng, cái này căn bản là phá gia chỉ tử a.

Lâm Phong thì không nói vì dường như công pháp của Lâm Phong rất bá đạo hấp
thu được trăm phần trăm linh khí bên trong linh khí kết tinh nhưng hai nữ nhân
bên cạnh có tỉ lệ hấp thu linh khí kết tinh trong lúc di chuyển rất thấp, chỉ
có sáu thành.

Bốn thành lãng phí a, đồng nghĩa mỗi lần hai nàng xài hết một viên đã lãng phí
gần nửa viên, trong khi bản thân hắn ngay cả một viên linh khí kết tinh cũng
không có, số linh khí kết tinh ít ỏi thu được từ việc sửa mắt trận đã được hắn
sử dụng để đắp lên tu vi Nguyên Anh trung kì đỉnh phong rồi.

Ở bên cạnh, Lâm Phong tiện tay ném cho Thiên Minh Hạo một viên linh khí kết
tinh nói :

-Linh khí kết tinh ta có rất nhiều, sau này càng có nhiều hơn, cần tiết kiệm sao ?

Tiếp nhận một viên linh khí kết tinh Thiên Minh Hạo không biết có nên làm
giống mấy người Lâm Phong vừa đi vừa hấp thu hay để dành đợi sau này sử dụng,
dù sao tâm lí của ‘‘người nghèo’’ Thiên Minh Hạo không giống đại phú hào như
Lâm Phong.

Thiên Minh Hạo cắn răng hỏi tiếp :

-Tiền bối có thể cho vãn bối mượn một số linh khí kết tinh hay không ?

Lần này Lâm Phong ném cho Thiên Minh Hạo hẳn mười viên linh khí kết tinh nói :

-Cho ngươi, coi như phí dẫn đường.

Trên thực tế ngay từ đầu Lâm Phong đã có ý định này, hắn chỉ đang muốn xem
Thiên Minh Hạo có gan đòi hỏi hay không, kết quả Thiên Minh Hạo rất hợp ý hắn,
đối với loại người như vậy Lâm Phong tự nhiên có cách khai thác triệt để tác
dụng của Thiên Minh Hạo trong lần trở về đầy hung hiểm.

Thiên Minh Hạo vội vàng cảm tạ :

-Đa tạ tiền bối.

Có được số lượng linh khí kết tinh kha khá Thiên Minh Hạo quyết định học theo
ba người Lâm Phong vừa đi vừa hấp thu linh khí kết tinh, hắn biết tiếp đó sẽ
nhập bọn cùng Lâm Phong đi cướp, nếu cướp thành công đúng là không sợ thiếu
linh khí kết tinh, đã vậy sớm củng cố tu vi mới là chính đạo.

…………………

Hai năm sau, bốn người Lâm Phong một đường di chuyển không ngừng nghỉ đã đến
được nơi cần đến, đó là một mắt trận đang có năm người Nguyên Anh trung kì
đứng bên ngoài canh gác, bên trong có ba mươi lăm người đang tu sửa.

Trong đó có tới bốn người Nguyên Anh hậu kì, tuy số còn lại phần lớn đều là
Nguyên Anh sơ kì nhưng đội hình như vậy đã được coi là rất mạnh rồi, xét theo
lẽ thường chỉ với bốn người không có Hóa Thần căn bản không cách nào đánh lại,
trừ phi dùng mưu kế đánh lén.

Đứng từ phía xa Thiên Minh Hạo nói :

-Tiền bối có cần vãn bối dò đường hay không ?

Lâm Phong lắc đầu :

-Không cần, cứ xông thẳng vào là được.

Thiên Minh Hạo hơi chột dạ nói :

-Nhưng là bên phía đối phương có tới bốn mươi người, tiền bối thật muốn chính diện đánh vào ?

Cái này không trách Thiên Minh Hạo nhát gan được, tuy trong hai năm tu vi của
bốn người có chút tăng tiến, cụ thể là Thiên Minh Hạo đã vững chắc tu vi tại
Nguyên Anh hậu kì, hai người Tuyết, Phượng đều đạt tới Nguyên Anh trung kì
đỉnh phong còn Lâm Phong cũng đã chạm mốc Nguyên Anh sơ kì đỉnh phong.

Thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ a, không nói bên phía đối phương có tới bốn
Nguyên Anh hậu kì thì người ta còn có một loạt Nguyên Anh sơ kì trung kì, theo
Thiên Minh Hạo nghĩ bốn người chính diện đi vào không khác tự sát là bao
nhiêu.

Đáp lại Thiên Minh Hạo chột dạ là một cái gật đầu rất nghiêm túc của Lâm Phong
:

-Chắc ngươi đã biết đối thủ trong tương lai của ta là ai rồi, nếu bây giờ chỉ đối đầu với mấy chục đệ tử Nguyên Anh đã phải dùng đến thủ đoạn lén lút thì lúc trở về làm sao có thể sống sót ?

Nghe vậy Thiên Minh Hạo không biết nói gì, đương nhiên hắn biết lúc trở về Lâm
Phong sẽ bị một đống Hợp Thể chào hỏi nhưng càng biết hắn càng không nghĩ ra
được cách nào có thể giúp Lâm Phong sống sót.

Cứ cho rằng tới lúc đó Lâm Phong có thể kéo tới thiên kiếp bằng cách đột phá
lên Hóa Thần kì làm lá bài tẩy nhưng một cái thiên kiếp căn bản chưa đủ chống
lại mấy chục Hợp Thể, dù sao thiên kiếp được Lâm Phong kéo đến chủ yếu chỉ
nhắm vào Lâm Phong chứ không phải ai khác.

Tóm lại lời Lâm Phong vừa nói không có sức thuyết phục.

Không để ý tới ý nghĩ của Thiên Minh Hạo, Lâm Phong nói tiếp :

-Được rồi, nếu ngươi không muốn cứ việc đứng ở ngoài.

Thiên Minh Hạo vội vàng nói :

-Tiền bối nói đùa, vừa rồi vãn bối chỉ đưa ra ý kiến cá nhân chứ nào dám nghi ngờ tiền bối.

Lâm Phong không cần biết thật giả nói :

-Tốt, vậy chúng ta cùng lên.


Đỉnh Phong Chí Tôn - Chương #304