291 : Thu Hoạch


Trên thực tế phương pháp để lấy ra linh khí kết tinh được tích lũy trong mắt
trận được biết đến không phải chỉ có duy nhất một cách, mà là hai cách.

Trong đó phương pháp thứ nhất là như đoàn người Lâm Phong hay nói đúng hơn là
phần lớn các đội ngũ đều đang làm, đó là dồn sức truyền linh lực vào Cổ Gian
Thạch cưỡng ép đánh ra linh khí kết tinh, nói nôm na thì phương pháp này được
xếp vào dạng cường công.

Mà thông thường cường công chỉ là phương thức giải quyết vấn đề đơn giản nhất
chứ không phải hiệu quả nhất, muốn giải quyết vấn đề một cách hiệu quả ngươi
phải hiểu rõ vấn đề ngươi đang đối mặt là gì, trừ phi ngươi mạnh đến mức không
cần hiểu vẫn phá giải được.

Trong trường hợp này không có đệ tử nào mạnh đến mức đó, dùng cường công đánh
ra linh khí kết tinh đích thực không phải nhiều nhất.

Ngược lại với phương pháp cường công là phương pháp dùng sự hiểu biết để giải
quyết vấn đề, ở đây mắt trận chỉ là một dạng phong ấn do con người tạo ra
đương nhiên sẽ có quy tắc nhất định, chỉ cần hiểu quy tắc là ngươi có thể dễ
dành thu được linh khí kết tinh rồi.

Đây cũng là con đường khác Phượng đề cập tới, sau khi vô tình lấy được viên
linh khí kết tinh đầu tiên Phượng cảm giác được đây không phải nàng đấm phát
cuối làm vỡ bong bóng mà lúc đó mắt trận tự động xuất hiện kẽ hở để nàng lấy
ra linh khí kết tinh.

Bất quá khoảng thời gian mắt trận tự động xuất hiện kẽ hở rất ngắn chưa tới
một phần mười giây liền biến mất, các đệ tử muốn cảm nhận còn khó chứ đừng nói
tới lợi dụng được điều đó để lấy ra linh khí kết tinh, có lẽ trong đám đệ tử
đi tới Thần Nguyên Mộ Địa chỉ có một mình Phượng cảm nhận được.

Thế nhưng điều đó không có nghĩa toàn bộ đệ tử đều dùng phương pháp cường công
thu lấy linh khí kết tinh, điển hình là đệ tử Ngũ Đại Đế Quốc không đi theo
con đường cường công.

Bọn họ không có thiên phú không gian nhưng họ có thủ đoạn do các lão tổ truyền
lại, có lẽ không bằng Phượng nhưng hiệu quả so với người khác dùng cường công
phải cao hơn gấp đôi, dù sao việc tu sửa mắt trận từ trước đến giờ đều do
người Ngũ Đại Đế Quốc đảm nhiệm.

Phong ấn này do chính Ngũ Đại Đế Quốc dựng lên người ta không hiểu thì ai
hiểu, mặc kệ hiệu suất các đệ tử làm việc so với cao tầng Ngũ Đại Đế Quốc đích
thân đi sửa chữa không cao nhưng không thành vấn đề, lần này thu không hết thì
lần sau thu tiếp thôi.

Tuy nhiên nói vậy không có nghĩa là những tu chân quốc khác không biết về
chuyện linh khí kết tinh, bọn họ có biết chỉ là không lên tiếng phân chia
thôi, bởi vì Thời Không Thần Thạch tạo thành phong ấn là do Ngũ Đại Đế Quốc
cung cấp, phí duy trì Thần Nguyên Mộ Địa cũng là do Ngũ Đại Đế Quốc bỏ ra.

Đồng thời cứ nghìn năm Ngũ Đại Đế Quốc lại mở ra Thần Nguyên Mộ Địa một lần
cho đệ tử khắp nơi đi vào thí luyện đã là chuyện tốt rồi, làm người nên biết
điểm dừng ở chỗ nào.

Đương nhiên muốn có được một danh ngạch cho đệ tử không có ý định đầu quân cho
Ngũ Đại Đế Quốc đi vào Thần Nguyên Mộ Địa không phải miễn phí, có điều chi phí
vẫn nằm trong khoảng chấp nhận được, tính về mặt lâu dài còn rất có lời là
đằng khác.

Ví dụ như danh ngạch của Lưu Linh là do lão tổ Thiên Cổ Quốc bỏ tiền ra mua.

Bất quá đây không phải Lưu Linh không muốn theo lời Lâm Phong chạy đến Thủy
Quốc làm gián điệp mà là muốn cũng không được, lão tổ Thiên Cổ Quốc đưa ra sức
dụ hoặc rất lớn để nàng ở lại, nếu nàng một mực từ chối sẽ không hợp lí, trừ
phi Thủy Quốc nhìn trúng nàng bỏ ra cái giá lớn hơn mua lại nàng mới được.

Ngoài ra Ngũ Đại Đế Quốc cũng không khư khư ôm hết linh khí kết tinh mà có mở
cửa bán ra bên ngoài cho các tu chân quốc khác một phần, giá cả có mắc một
chút so với phí duy trì nhưng được cái không nguy hiểm, không phải không có
trường hợp Hóa Thần đi lên tinh không rồi không trở về.

Tóm lại một người bỏ công, một người bỏ tiền, đôi bên cùng có lợi, chẳng qua
lần này Ngũ Đại Đế Quốc muốn tranh thủ rèn luyện đệ tử một cách nhanh nhất mới
để cho các đệ tử sớm đi vào Thần Nguyên Mộ Địa làm nhiệm vụ tu sửa mắt trận,
coi như bỏ chút vốn đầu tư.

Nguy hiểm càng lớn, các đệ tử càng trưởng thành nhanh hơn, cách rèn luyện đệ
tử của Ngũ Đại Đế Quốc rất hợp lí.

Tạm thời bỏ qua chuyện đó, cho tới hôm nay thời gian năm tháng tu sửa mắt trận
đã trôi qua, trong thời gian này Lâm Phong phối hợp với Phượng đã âm thầm thu
về được hơn ba trăm viên linh khí kết tinh.

Trên thực tế ba trăm chưa phải cực hạn của Phượng vì lấy nhiều hơn nữa sẽ ảnh
hưởng tới thu hoạch của cả liên minh dẫn đến nghi ngờ nhưng Lâm Phong đã rất
hài lòng, theo Lâm Phong tính toán số lượng linh khí kết tinh để ba người tu
luyện một mạch tới Nguyên Anh viên mãn xấp xỉ ở con số năm nghìn.

Trong đó Phượng và Tuyết mỗi người chỉ cần một nghìn còn Lâm Phong cần nhiều
hơn, trên dưới ba nghìn linh khí kết tinh.

Đây còn là do ba người tu luyện cần nhiều tài nguyên hơn bình thường chứ đổi
lại Kiều Nguyệt Nguyệt chỉ cần bốn trăm, đồng thời ba người còn có thể liên
tục đột phá tiểu cảnh giới ở Nguyên Anh kì, dù sao cả ý cảnh lẫn khả năng
khống chế lực lượng của ba người đã đạt tới Nguyên Anh viên mãn rồi.

Nói cách khác chỉ cần có đủ tài nguyên là tu vi ba người có thể tăng một mạch
tới Nguyên Anh viên mãn.

Mà với đà này khi các mắt trận được sửa xong Lâm Phong ít nhất sẽ thu được một
nghìn năm trăm viên linh thạch kết tinh, con số này còn kém năm nghìn nhiều
nhưng dùng để đột phá lên Nguyên Anh trung kì vẫn là chuyện dễ dàng.

Sau đó trong tinh không có rất nhiều kì ngộ khác, thậm chí nếu xui xẻo không
thu được nhiều kì ngộ đi nữa thì đợi số lượng nhẫn trữ vật còn lại được Thái
Tiêu Diêu truyền tới ba người Lâm Phong cũng đủ tài nguyên tu luyện tới Nguyên
Anh viên mãn.

Cứ như vậy vấn đề tài nguyên tu luyện tạm thời được giải quyết xong, lúc này
nên tính tới chuyện cảm ngộ không gian, bởi vì… khoảnh khắc mắt trận đóng lại
đã tới rồi.

Cũng như lần trước, khi mắt trận ăn no sẽ tự động khép lại, trong khoảng thời
gian mắt trận khép lại chính là lúc quy tắc không gian bắt đầu hiển lộ, càng
về sau quy tắc lại càng rõ ràng hơn, nhưng đồng thời mức độ nguy hiểm cũng
càng lớn.

Sau ba mươi giây khép lại bên trong mắt trận đã xuất hiện một vài vết không
gian vặn vẹo có thể gây tổn thương nên có hai mươi người bỏ cuộc ra ngoài
trước, sau đó cứ mỗi giây trôi qua lại có người bỏ cuộc.

Đến giây thứ bốn mươi sáu là Lâm Phong đi ra ngoài, cho đến giây thứ năm mươi
lăm ba người Nguyên Anh kì là Phượng, Tuyết, Kiều Nguyệt Nguyệt là những người
đi ra ngoài cuối cùng.

Ở đây Lâm Phong bỏ cuộc sớm không phải vì biết bản thân không cảm ngộ được nên
bỏ cuộc, ngược lại tính cách của Lâm Phong là đã làm phải làm cho tới cùng,
chẳng qua hắn muốn hợp lí hóa tu vi Kết Đan viên mãn mới đi ra sớm ở giây bốn
mươi sáu.

Còn Phượng tuy là người đi ra cuối cùng nhưng đối với nàng vẫn là bỏ cuộc sớm,
người khác không biết chứ với thiên phú không gian nàng có thể ở lại tới giây
cuối cùng luôn.

Dù sao quy tắc không gian xuất hiện trong mắt trận rất mờ nhạt, chỉ cần đừng
để mắt trận hoàn toàn đóng lại Phượng vẫn có thể giải quyết được, có điều nàng
chưa muốn chơi nổi, đợi đến khi tham gia vào lượt sửa mắt trận cuối cùng là
lúc quy tắc không gian rõ ràng nhất cảm ngộ cũng không muộn.

Khi mọi người có mặt đông đủ, Lâm Phong nhìn lại năm người Trần Minh Trọng thì
thấy cả năm người đều đột phá thành công, với chuyện này Lâm Phong không có gì
bất ngờ lắm, được đi tới Thần Nguyên Mộ Địa đã nói lên họ là người nổi bật
trong cùng lứa rồi.

Với tích lũy vốn có cộng thêm một viên linh khí kết tinh và chín tháng quen
thuộc tinh không còn không đột phá lên được Nguyên Anh kì mới là chuyện đáng
nói a.

Lâm Phong lên tiếng chúc mừng:

-Chúc mừng mọi người đột phá thành công. Thế nhưng mà ta cảm giác được hình như Trần huynh bị thương, có phải không?

Ở đây không phải chỉ có Lâm Phong mà mọi người đều thấy Trần Minh Trọng có
thương thế, chỉ là họ không hỏi thôi.

Trần Minh Trọng đáp lại:

-Cũng nhờ Lâm huynh cả, nếu không phải có trận pháp của huynh chúng ta còn không thể chuyên tâm đột phá đâu. Còn về chuyện ta bị thương là do trong lúc đi ra ngoài trận pháp có gặp phải một đầu tinh không linh thú Nguyên Anh sơ kì, bất quá đã gần khỏi hẳn rồi.

Những lời Trần Minh Trọng nói đều là thật, tuy nói khi đột phá năm người Trần
Minh Trọng đều lựa chọn đi ra ngoài trận pháp tránh bị “đồng đội” quấy nhiễu
nhưng sức chấn nhiếp của một đống tam phẩm trận pháp vẫn khiến cho tinh không
linh thú dưới Nguyên Anh trung kì không dám đến gần tránh được chút phiền
phức.

Còn nếu gặp phải tinh không linh thú quá mạnh mẽ chỉ trách họ xui thôi, may
mắn trong năm tháng không có đầu tinh không linh thú khủng bố nào ghé thăm,
chỉ có ba lượt tinh không linh thú Nguyên Anh sơ kì tới.

Trong đó có một lượt tinh không linh thú Nguyên Anh sơ kì chạy tới đúng lúc
Hồng Liên tiến hành bước cuối cùng trong đột phá nên Trần Minh Trọng liều mình
bị thương kéo dài thời gian cho Hồng Liên đột phá, hắn đánh không lại chứ kéo
dài thời gian vẫn là làm được.

Sau đó Hồng Liên đột phá thành công hai người hợp sức lấy hai địch một đánh
đuổi đầu tinh không linh thú kia thành công, đáng tiếc không có cách lưu lại
tinh không linh thú, ở trong tinh không hai người không phát huy được mười
thành thực lực.

Nghe vậy Lâm Phong đưa cho Trần Minh Trọng một lọ đan dược do lúc trước được
Hồng Lưu lão tổ phát còn dư nói:

-Ở đây ta có đan dược trị thương rất tốt, Trần huynh cầm lấy đi.

Phía bên kia, Trần Minh Trọng tiếp nhận lọ đan dược không mở ra xem chỉ nói:

-Vậy đa tạ Lâm huynh.

Trên thực tế Trần Minh Trọng không xem trọng đan dược của Lâm Phong cho lắm,
hắn giống Lâm Phong đều là đội trưởng, xuất thân của hắn so với Lâm Phong còn
cao hơn, đan dược trị thương hắn cũng có vậy.

Lâm Phong không để ý nói tiếp:

-Được rồi, chúng ta nên bàn tới chuyện phân chia thôi. Lần này chúng ta thu được tổng cộng ba trăm lẻ sáu viên linh khí kết tinh chia đều ra mỗi người được năm viên, sau khi ta lấy thêm năm viên còn dư lại một viên coi như tặng cho Trần huynh trị thương, mọi người thấy thế nào?

Cách chia này khá hợp lí không có ai có ý kiến gì, cứ như vậy mọi người tự
giác gom linh khí kết tinh lại rồi vui vẻ chia đều mỗi người năm viên, sau đó
đoàn người tiếp tục lên đường hướng tới mắt trận tiếp theo, trong lòng hy vọng
không đụng phải đội ngũ nào.


Đỉnh Phong Chí Tôn - Chương #291