Qua một lúc đứng tại sảnh truyền tống Lâm Phong quan sát được có tổng cộng
1236 người đệ tử thuộc năm mươi hai quốc gia tính cả Ngũ Đại Đế Quốc chạy tới
tham gia khảo hạch, con số này vượt qua dự đoán của Lâm Phong hai trăm người.
Ngoài ra số lượng đệ tử Nguyên Anh kì có mặt cũng nằm ngoài dự đoán của Lâm
Phong lên tới một trăm bốn mươi sáu người, chia thành Nguyên Anh sơ kì một
trăm mười một người, trung kì mười chín người, hậu kì mười một người và viên
mãn năm người.
Trong đó ngoại trừ Lưu Linh ra toàn bộ Nguyên Anh hậu kì và Nguyên Anh viên
mãn còn lại đều nằm trong đội ngũ Ngũ Đại Đế Quốc, điều này khiến Lâm Phong
cảm thán không thôi, Ngũ Đại Đế Quốc thật sự quá giàu có, một lúc đi ra quá
nhiều thiên tài trẻ tuổi.
Số người Ngũ Đại Đế Quốc tham gia rất ít mỗi đội chỉ có vài ba người nhưng
toàn là tinh anh a.
Phải biết Lưu Linh đột phá lên được Nguyên Anh hậu kì là do có Lâm Phong trợ
giúp trấn áp ma khí không để ma khí làm tán đi lượng linh khí khổng lồ nàng
hấp thu ở Ám Lâm, nếu để nàng tu luyện một cách bình thường ít nhất phải mười
mấy hai chục năm nữa mới đột phá lên được Nguyên Anh hậu kì.
Đồng nghĩa Thiên Cổ Quốc cao lắm chỉ bồi dưỡng ra được đệ tử Nguyên Anh hậu kì
dưới trăm tuổi chứ không chạm được mốc Nguyên Anh viên mãn dưới trăm tuổi,
thiên phú cao tới đâu vẫn cần phải có tài nguyên mới đắp lên được tu vi.
Mặt khác Hồng Lưu Quốc cũng vậy, đừng nhìn Lương Đình Thiên có chiến lực mạnh
mẽ có thể chiến đấu vượt cấp liền cho rằng đấy là do tài nguyên tạo thành,
trên thực tế nó chẳng liên quan tới lượng tài nguyên Lương Đình Thiên nhận
được vì Lương Đình Thiên vẫn chỉ bồi hồi ở Nguyên Anh trung kì mà thôi.
Vậy mà Ngũ Đại Đế Quốc đã đi ra một nhóm đệ tử Nguyên Anh viên mãn, sự chênh
lệch về tài nguyên giữa hai bên thể hiện quá rõ ràng, chẳng trách Ngũ Đại Đế
Quốc luôn đứng vững ở vị trí năm quốc gia thao túng Ngũ Hành Tinh suốt mười
mấy vạn năm.
Thiên tài nhiều như mây, tài nguyên nhiều như núi, lại còn dùng thủ đoạn thu
gom thiên tài về một khối, không đứng đầu mới là lạ.
Cứ như vậy trải qua năm tháng tích lũy nếu Ngũ Hành Tinh một lần nữa mở ra
Tinh Tử chi chiến thì Ngũ Đại Đế Quốc cũng rất có lợi thế, trừ phi xuất hiện
biến cố cực lớn nếu không vị trí Tinh Tử không chạy đi đâu khỏi tay năm nhà
được, tính toán đủ hay.
Ngoài cảm thán ra tâm tình Lâm Phong còn khá vui vẻ, vừa rồi hắn có nhìn thấy
bóng dáng Vũ Ngưng, mới mười mấy năm không gặp mà Vũ Ngưng đã là Nguyên Anh
trung kì, tốc độ này… quá khủng khiếp, quá không tưởng tượng nổi, so với hắn
còn nhanh hơn một điểm.
Nói thật ngày trước nghe Phong Quân nói người ta đánh giá Vũ Ngưng là đệ nhất
thiên tài của Ngũ Hành Tinh thì Lâm Phong còn tưởng Phong Quân đang nói quá,
bây giờ gặp mới biết Phong Quân chỉ đang tường thuật sự thật, phải biết Vũ
Ngưng mới tu luyện được mười ba năm mà thôi.
Tuy nhiên Lâm Phong vui vẻ không phải vì thấy Vũ Ngưng tu vi cao cường mà là
thấy nàng vẫn bình an, Lâm Phong biết rõ thiên phú cao không đồng nghĩa với tu
luyện an nhàn, ngược lại hắn khẳng định Vũ Ngưng phải chịu rất nhiều áp lực để
đi tới một bước này.
Hiểu được điều này Lâm Phong thật rất muốn đến hỏi thăm Vũ Ngưng một hai, bất
quá Lâm Phong cũng hiểu bây giờ không phải lúc nhận nhau đành phải giả vờ như
không quen biết Vũ Ngưng, đợi lên tinh không có Tang Thụ che đậy mới gặp nhau
được.
Phía bên kia, Vũ Ngưng đang đứng tại hàng ngũ Thủy Quốc với một vẻ mặt lẫn tâm
tình không chút gợn sóng, còn thực chất nàng đang tràn đầy chờ mong, mấy ngày
qua nàng không đi ra ngoài nhưng có nghe về một cái “Lâm Phong không sợ chết”,
kết hợp với đến từ Hồng Lưu Quốc nàng đã biết đó chính là Lâm Phong mà nàng
hằng mong nhớ.
Có điều Vũ Ngưng rất thông minh, thông qua viên đan dược kỷ niệm được gửi đến
một cách âm thầm nàng đã hiểu hiện tại không phải lúc thích hợp để gặp mặt,
nàng đang đợi tiến vào Thần Nguyên Mộ Địa sẽ nhân cơ hội đi gặp Lâm Phong.
Đồng thời Vũ Ngưng không còn là cô bé ngây thơ ngày xưa nữa, đến lúc này nàng
làm sao không biết trên người Lâm Phong có bí mật rất lớn, người bình thường
có thể chữa được cho nàng sao, vì sự an nguy của Lâm Phong nàng phải cố gắng
kiềm chế lại, ngay cả liếc nhìn Lâm Phong một cái cũng không dám.
Nàng sợ nhìn thấy Lâm Phong bản thân sẽ không kiềm chế nổi xúc động, nàng rất
nhớ Lâm Phong.
Không thể không nói Vũ Ngưng kiềm chế rất giỏi, kể cả những người bên cạnh hay
lão tổ đang âm thầm quan sát cũng không phát hiện được gì khác lạ ở Vũ Ngưng,
dù sao Vũ Ngưng là người có Không Linh Chi Thể vô cùng hòa hợp với thiên địa,
chỉ cần nàng tận lực che giấu khó có ai phát hiện ra được điều gì.
Tạm thời bỏ qua tâm tư hai người, thời gian đã đến, trên đài cao sảnh truyền
tống đột nhiên xuất hiện mười bóng người, cả mười người không có gì bất ngờ
đều là tầng thứ Hợp Thể lão tổ.
Cứ cho rằng trên đài không ai tản ra khí thế thì mười Hợp Thể đứng chung một
chỗ vẫn có một cỗ áp lực vô hình làm cho toàn trường trở nên lặng ngắt như tờ,
thậm chí dưới áp lực vô hình kia mấy người dẫn đội Hóa Thần kì cũng không dám
thở mạnh chứ đừng nói tới đám đệ tử tham gia khảo hạch.
Nếu không có gì xảy ra qua mấy giây nữa liền có đệ tử ngất xỉu a.
Chứng kiến cảnh đám đệ tử run rẩy, một người Hợp Thể lão tổ thân khoác đạo bào
giống như hỏa diễm tung bay đại biểu cho thành viên Hỏa Quốc lên tiếng đầu
tiên:
-Chào mừng các ngươi đến với vòng tuyển chọn đệ tử chính thức lớn nhất Ngũ Hành Tinh, các ngươi không cần sợ hãi, chúng ta chỉ là những lão già vô hại mà thôi.
Phía bên dưới, mặc dù không ai thực sự tin tưởng hai từ “vô hại” nhưng nghe
lời lão tổ nói ra đột nhiên nhẹ nhõm hơn nhiều, áp lực vô hình khi đối mặt với
mười lão tổ cứ như vậy giảm bớt không ít, trong lòng tự động nổi lên mong chờ
với cảnh giới Hợp Thể.
Lúc này cả đám đệ tử đã có thể cung kính bái chào:
-Đệ tử bái kiến chư vị lão tổ.
Lần này tới lượt Cố Minh Thần – Cố sư huynh trong miệng Đại trưởng lão lên
tiếng:
-Không cần đa lễ, chắc hẳn các ngươi đều thắc mắc quy tắc khảo hạch là gì mà chúng ta lại để lộ ra tin tức thành lập liên minh giữa các đội ngũ hay không?
Nghe Cố Minh Thần nói cả đám đệ tử không có ai lên tiếng nhưng ánh mắt đã nói
rõ đáp án, mọi người đều đang chờ lão tổ nói ra quy tắc khảo hạch, dù sao chỉ
có nghe xong quy tắc khảo hạch bọn họ mới được tiến nhập Thần Nguyên Mộ Địa a.
Thấy vậy Cố Minh Thần phất tay ném ra 1236 mặt dây chuyền cùng với 1236 viên
đá màu tím tới đúng trước mặt 1236 đệ tử nói tiếp:
-Lần mở ra Thần Nguyên Mộ Địa này so với những lần trước sớm hơn ba trăm năm, cộng thêm thời hạn vạn năm tu sửa Thần Nguyên Mộ Địa một lần cũng gần tới, cho nên ngoài việc tranh thủ kì ngộ ra các ngươi còn phải làm một nhiệm vụ bắt buộc - tu sửa Thần Nguyên Mộ Địa.
-Trước mặt các ngươi là hai món đồ vật cần thiết cho việc sinh tồn trong tinh không, mặt dây chuyền gọi là Tinh Không Liên, còn viên đá màu tím gọi là Cổ Gian Thạch, trong đó Tinh Không Liên có tác dụng trợ giúp các ngươi dễ dàng hành động trong tinh không.
-Tuy nhiên mức năng lượng trong Tinh Không Liên chỉ chịu được thời gian tiêu hao ba năm trong khi thời gian các ngươi được phép ở trong Thần Nguyên Mộ Địa tối đa là ba mươi năm, đồng nghĩa nếu không muốn mất đi sự bảo hộ mỗi ba năm các ngươi phải bổ sung năng lượng một lần cho Tinh Không Liên.
-Cách duy nhất để bổ sung năng lượng cho Tinh Không Liên là tiến nhập một mắt trận trong một trăm lẻ tám mắt trận phong ấn Thần Nguyên Mộ Địa, sau đó kích hoạt Cổ Gian Thạch tu sửa lại mắt trận, đến lúc đó Tinh Không Liên sẽ tự động được bổ sung năng lượng.
-Càng nhiều người trong một mắt trận thời gian tu sửa mắt trận lại càng nhanh, đến khi toàn bộ một trăm lẻ tám mắt trận được tu sửa hoàn tất các ngươi liền không cần lo lắng Tinh Không Liên hết năng lượng thoải mái đi tìm kiếm kì ngộ.
-Ngoài ra trong quá trình tu sửa mắt trận sẽ có cơ hội đụng chạm tới không gian pháp tắc, nếu may mắn các ngươi còn có thể dựa vào đó cảm ngộ về không gian. Cuối cùng là trở về, đến thời điểm chỉ cần các ngươi còn Cổ Gian Thạch sẽ tự động được truyền tống trở lại.
-Được rồi, những điều cần nói ta đã nói xong, các ngươi còn câu hỏi nào khác không?
Được Cố Minh Thần giải thích trong đầu đám đệ tử liền nghĩ “hóa ra là vậy”,
rất nhiều thắc mắc được sáng tỏ, ví dụ như lập liên minh để tăng nhanh tốc độ
tu sửa mắt trận, vì sau khi sửa xong một trăm lẻ tám mắt trận khoảng thời gian
còn lại chính là thời gian thoải mái tìm kiếm kì ngộ.
Chẳng có ai muốn vừa tìm kì ngộ vừa phải canh thời gian ba năm, chẳng may đang
tranh đoạt kì ngộ Tinh Không Liên hết năng lượng liền thảm a, không nói mất đi
lợi thế thì việc không có Tinh Không Liên bảo hộ là rất nguy hiểm, tinh không
không phải nơi an toàn.
Đồng thời với quy tắc này còn có thể giảm thiểu tối đa sự giết chóc lẫn nhau
của các đệ tử, dù sao càng nhiều người tu sửa mắt trận lại càng nhanh, giết
người chính là tổn hại tới lợi ích của bản thân, thậm chí là tổn hại tới lợi
ích của toàn bộ người còn sống.
Muốn giết cũng nên để sau khi tu sửa xong rồi giết, ít nhất khoảng thời gian
ban đầu coi như khá bình tĩnh sẽ không có bao nhiêu sóng gió.
Tiếp đó là chuyện lập liên minh cùng tu sửa mắt trận đã nói lên bọn họ sẽ được
truyền tống ở gần nhau chứ không ngẫu nhiên như ở Ám Lâm, điều này khiến mọi
người yên tâm hơn nhiều.
Mà tin tức ba mươi năm càng khiến cho toàn bộ đệ tử sôi trào, họ không cần
biết cái nhiệm vụ bắt buộc tu sửa mắt trận có nguy hiểm hay không nhưng bình
thường Thần Nguyên Mộ Địa chỉ mở ra mười năm mà thôi, làm một cái nhiệm vụ mà
tăng thêm được hai mươi năm ở lại là rất có lời.
Thậm chí dựa vào chuyện Ngũ Đại Đế Quốc tuyển người cùng tu sửa mắt trận có
thể thấy loáng thoáng được việc sửa mắt trận cũng đạt được lợi ích chứ không
phải không, có khi chỉ sửa mắt trận đã là một loại cơ duyên cực lớn.
Ở đây Cố Minh Thần còn cố tình đề cập tới không gian pháp tắc càng làm đám đệ
tử sôi trào hơn, không gian pháp tắc a, một loại chí cao vô thượng pháp tắc a,
chỉ cần lĩnh ngộ được chút da lông không gian pháp tắc cũng đủ để hưởng lợi cả
đời rồi.
Đương nhiên mọi người đều hiểu cái “may mắn” trong lời Cố Minh Thần có tỉ lệ
rất nhỏ gần như bằng không, nếu không Thần Nguyên Mộ Địa còn chưa tới lượt đệ
tử đi vào mà trở thành nơi để các lão tổ đi vào, bất quá điều đó vẫn không
ngăn được cỗ nhiệt huyết của đám đệ tử.
Các lão tổ không may mắn nhưng lỡ đâu mình là người may mắn thì sao, mọi
chuyện đều có thể xảy ra a.
Tuy nhiên vẫn có một số vấn đề chưa rõ ràng lắm, một người Nguyên Anh trung kì
đứng ra hỏi:
-Bẩm các lão tổ, đệ tử muốn hỏi làm thế nào để phát hiện mắt trận, theo đệ tử biết tinh không rất rộng lớn, chỉ với hơn một nghìn người muốn tìm kiếm một trăm lẻ tám địa phương mà không có phương hướng cụ thể là rất khó.
Đây cũng là câu hỏi mà tất cả mọi người muốn hỏi, ngoại trừ thành viên Ngũ Đại
Đế Quốc đã biết trước đáp án, dù sao câu trả lời sẽ liên quan đến nên lựa chọn
sửa hết mắt trận rồi tìm kiếm hay vừa tu sửa vừa tìm kiếm kì ngộ.
Cố Minh Thần trả lời:
-Hỏi rất tốt, vấn đề này các ngươi không cần lo lắng, khi truyền tống tới Thần Nguyên Mộ Địa dựa vào Cổ Gian Thạch các ngươi sẽ cảm ứng được vị trí sơ bộ của mắt trận.
Qua một lúc nữa không thấy ai hỏi Cố Minh Thần tuyên bố:
-Nếu không có ai hỏi gì nữa tiếp theo sẽ là truyền tống tới Thần Nguyên Mộ Địa, những đội ngũ nào cùng một liên minh hãy đứng chung một chỗ trong truyền tống trận. Bất quá tinh không rất rộng lớn nên sau truyền tống các ngươi vẫn có thể sẽ xuất hiện cách nhau một đoạn khoảng cách.
Nghe theo lời Cố Minh Thần, những đội ngũ cùng một liên minh lập tức tụ tập
lại với nhau đứng trong truyền tống trận, đến cuối cùng nhìn vào tình hình
trong truyền tống trận sẽ thấy không biết vô tình hay cố ý mà năm đội ngũ của
Ngũ Đại Đế Quốc lại tách nhau ra mỗi người một phương.
Về phần liên minh của Lâm Phong lựa chọn đứng ở khoảng cách không gần cũng
không xa với nơi đội ngũ Thủy Quốc tọa trấn, dù sao Lâm Phong còn muốn gặp Vũ
Ngưng, đồng thời Cố Minh Thần là người của Thủy Quốc quen biết với Đại Trưởng
Lão của Hồng Lưu Quốc, đứng gần Thủy Quốc là một lựa chọn tương đối hợp lí.
Nhận thấy đâu đã vào đó, mười người Hợp Thể lão tổ ném vào truyền tống trận
một trăm lẻ tám viên đá giống linh thạch nhưng lại mang theo bảy màu chi sắc,
nếu là người có kiến thức sẽ biết đây là cực phẩm linh thạch, mỗi một viên đều
đáng giá bằng cả một gia tài.
Thật sự, quy tắc một đổi một trăm chỉ áp dụng cho trung phẩm linh thạch đổi ra
hạ phẩm linh thạch mà thôi, chứ cực phẩm linh thạch căn bản không phải thứ có
thể dùng thượng phẩm linh thạch mua được, vậy mà ở đây một hơi ném ra tới một
trăm lẻ tám viên, quá giàu có rồi.
Bất quá lần này có chút đặc biệt cần tu sửa Thần Nguyên Mộ Địa nên Ngũ Đại Đế
Quốc mới ném ra cực phẩm linh thạch tránh trường hợp phong ấn bị ảnh hưởng,
còn bình thường chỉ dùng thượng phẩm linh thạch hay linh mạch để kích hoạt
truyền tống trận.
Sau đó mười người Hợp Thể lão tổ không ngừng bắt quyết kích hoạt truyền tống
trận, ánh sáng truyền tống lóe lên bao trùm cả đại sảnh, phong ấn tinh không
theo đó được mở ra, 1236 người được truyền tống khỏi sảnh truyền tống Ngũ Hành
Tràng.
P/s: Ta để Cố Minh Thần lên tiếng vì người này mới đột phá Hợp Thể, coi như
yếu nhất, mà việc đứng ra giải thích cho các đệ tử là chuyện của người yếu hơn
chứ không phải các lão tổ lâu năm, mọi người đừng hiểu thành lời nói Cố Minh
Thần có trọng lượng lớn nhất.