242 : Ngươi Rất Đáng Thương


Cảm nhận được Tham Tướng đang chạy về hướng truyền tống trận hơn nữa tốc độ
còn giảm xuống khoảng hai thành khiến Lâm Phong khá bất ngờ, tên này không lẽ
biết ở đó có truyền tống trận, biết thêm trên người có dấu vết Tang Thụ để lại
nên muốn mai phục chờ hắn tới để phản sát sao?

Có điều Lâm Phong ngay lập tức phản bác ý nghĩ này, Tang Thụ cam đoan dù Tham
Tướng có phát hiện được dấu vết trên người cũng không thể phát hiện vị trí
truyền tống trận được, dù sao dấu vết trên người Tham Tướng là vội vàng bày ra
còn truyền tống trận được che giấu vô cùng kĩ càng.

Hơn nữa Tham Tướng đang trong trạng thái suy yếu, thần hồn không nhiều, cơ thể
đoạt xá càng bị đánh tả tơi, lại biết hắn có thần đồng rất khó đánh lén nên
chắc chắn Tham Tướng không dám ở lại bố trí mai phục, vậy tại sao tên này lại
giảm tốc độ?

Nhìn vào tình trạng của Tham Tướng hẳn không suy yếu đến mức buộc phải giảm
tốc độ mới đúng, tuy thân thể đoạt xá tả tơi nhưng Tham Tướng chỉ cần bỏ ra
chút thần hồn duy trì tốc độ là được rồi, chẳng lẽ tên này sau nhiều lần ăn
thiệt thòi còn tự tin đến mức tiết kiệm thần hồn giảm tốc độ lại.

Bị đánh phải bỏ chạy để lại một đống thần hồn còn có tự tin kiểu này không
biết nên nói Tham Tướng ngu ngốc hay thực sự có niềm tin vào bản thân một cách
thái quá, nói thật lối suy nghĩ sai lầm quá cơ bản này không thích hợp với một
người sống lâu như Tham Tướng cho lắm.

Đổi lại là Lâm Phong – người rất có tự tin về khả năng ẩn thân cũng không làm
như Tham Tướng vì tiết kiệm thần hồn mà giảm tốc độ, ngược lại Lâm Phong sẽ
không tiếc hết thảy đẩy tốc độ lên cực hạn chạy xa bao nhiêu hay bấy nhiêu rồi
mới nghĩ tới chuyện ẩn nấp, thứ quan trọng nhất trong chạy trốn là khoảng
cách, ẩn nấp chỉ xếp thứ hai.

Trong đầu Lâm Phong đột nhiên nghĩ tới hai từ “may mắn”, có điều… không nghĩ
tới còn tốt, nghĩ tới lại phát hiện có điểm không đúng.

Ngẫm lại… từ khi bắt đầu giao chiến Lâm Phong hoàn toàn dựa vào “may mắn” mới
có thể thương tổn được Ma Tướng, cho tới lúc này Lâm Phong có ít nhất ba lần
tính toán không hoàn toàn chính xác nhưng hiệu quả mang tới lại vượt xa so với
tính toán.

Đầu tiên Lâm Phong không nghĩ tới hỗn độn chi khí không đủ ngăn cản Tham Tướng
huyết tế thì đệ thập trùng thiên lại làm được, tiếp theo thi triển Siêu Cấp
Cửu Dương Hàn Băng Chỉ thì Tham Tướng lại dùng ngay thần hồn cứng đối cứng,
cuối cùng Tham Tướng không những chạy về hướng truyền tống trận mà còn giảm
tốc độ.

Ngoài ra… bên trong truyền tống trận còn có hậu thủ của hắn, mỗi một lần mức
độ “may mắn” còn được tăng lên không ít, có thể nói đây là siêu cấp may mắn.

Bất quá… chuyện nhà mình chỉ có mình biết, nếu là người khác còn có thể đổ cho
may mắn được chứ Lâm Phong đã trảm hết vận mệnh chi tuyến, cắt đứt số mệnh gia
thân, đồng nghĩa đối với hắn “may mắn” là một thứ gì đó rất xa xỉ, may mắn một
chút còn được chứ “liên tiếp may mắn” kiểu này không bình thường.

Mọi chuyện diễn ra quá thuận lợi, giống như… trong bóng tối đang có bàn tay ai
đó sắp đặt hết tất cả.

Loại ý nghĩ này nổi lên khiến Lâm Phong rất không thoải mái, trải qua mấy
tháng tới đây Lâm Phong đã khẳng định Ám Lâm mở ra không phải âm mưu Tham
Tướng cố tình nhằm vào hắn mà là do hỗn độn chi tâm thức tỉnh Ám Lâm mới bị mở
ra.

Thế nhưng trong lòng Lâm Phong vẫn luôn có cảm giác Ám Lâm ẩn chứa một hồi âm
mưu nhắm vào hắn, trước đó Lâm Phong đoán đó là “giết” sạch tất cả người tham
gia kích phát ma tính trong người, dù sao trong cơ thể hắn còn có một viên ma
chủng bị đệ thập trùng thiên trấn áp.

Ma tính kích phát, ma chủng thoát khốn, lần hóa ma cuối cùng bị lãng phí, tuy
không biết mục đích để hắn hóa ma làm gì nhưng chắc hẳn không phải thứ gì tốt
lành nên Lâm Phong mới không giết hết, đã mấy lần Lâm Phong có trực giác hóa
ma lần ba sẽ không thể quay đầu.

Đến hiện tại dường như ý nghĩ này không còn đúng nữa, có lẽ bẫy rập đó là…
giết Tham Tướng, có nghĩa người bày mưu đã tính cả Tham Tướng vào bẫy rập và
đang tác động đến Tham Tướng, người như vậy… chỉ có thể là Ma Vương, hoặc tồn
tại nào đó ngang hàng với Ma Vương.

Cũng có thể cả hai đều là bẫy rập, vậy đến cùng giết… hay không giết.

Rất nhanh Lâm Phong đã trấn định lại bản thân đưa ra quyết định giết trước
tính sau, có cơ hội giết chết kẻ thù truyền kiếp (đúng theo cả nghĩa đen lẫn
nghĩa bóng) như Tham Tướng lại không giết không phải tính cách của Lâm Phong,
đây không đơn giản chỉ vì báo thù, mà còn vì mục tiêu đạt tới đỉnh phong.

Muốn đạt tới đỉnh phong chỉ dựa vào một mình quyết tâm là không đủ, ít nhất
phải có thêm cơ duyên cực lớn, hỗn độn chi tâm là một trong những thứ có thể
giúp Lâm Phong đạt được mục tiêu hắn há có thể bỏ qua, dù cho… tập trung đầy
đủ hỗn độn chi tâm là kế hoạch của người khác hắn cũng sẽ làm.

Ai dám khẳng định vướng vào bẫy rập sẽ không có cách giải quyết, chỉ cần bản
thân đủ mạnh mẽ liền có thể phá giải tất cả các loại âm mưu, trốn tránh không
dính vào âm mưu nhưng bản thân yếu đuối có khác gì nhau, Thiên Đạo hắn còn dám
nghịch, bẫy rập lại tính là thứ gì.

Một cỗ tự tin dâng lên xóa tan hoàn toàn lo lắng trong lòng, Lâm Phong quay
lại nói với đám Nguyên Anh kì:

-Ta sẽ đuổi theo ma tộc, thời gian cấp bách nên ta không có cách hoàn toàn giải trừ thủ đoạn ma tộc làm trên người các ngươi, bất quá phong ấn tạm thời vẫn là làm được.

-Hiện tại các ngươi không nên chống cự, thả lỏng tâm thần để ta thi pháp, kẻ nào không tin ta có thể rời đi.

Nghe vậy nội tâm đám Nguyên Anh kì lộp bộp mấy tiếng không ổn, một giây chậm
lại ma tộc liền đi xa hơn một đoạn, đồng nghĩa cơ hội thu về bảo vật từ ma tộc
thấp hơn một chút, vậy mà Lâm Phong còn phí thời gian cứu bọn họ, trên đời này
có tu sĩ tốt như vậy sao?

Có, nhưng đánh chết họ cũng không tin Lâm Phong là “người tốt”, người khác
không biết chứ chưa đầy ba phút trước Lâm Phong vì không muốn cho ma tộc khôi
phục mà muốn giết sạch bọn họ, Lâm Phong căn bản chỉ để ý tới lợi ích, mạng
sống của họ trong mắt Lâm Phong không đáng giá một xu.

Đoán chừng Lâm Phong không có nắm chắc đuổi kịp ma tộc nên bày ra chuyện phong
ấn nhằm khống chế bọn họ mà thôi, lại nói… phong ấn của Lâm Phong chưa chắc
đáng tin a, một khi Lâm Phong rời đi mà phong ấn không linh họ liền chết chắc.

Bất quá không ai dám rời đi hay dị nghị cái gì chỉ có thể theo lời Lâm Phong
làm việc, ít nhất Lâm Phong còn nói lí lẽ hơn ma tộc, bị Lâm Phong khống chế
còn hơn bị ma tộc khống chế, hy vọng phong ấn trong miệng Lâm Phong không phải
giả.

Lâm Phong không thèm để ý đến suy nghĩ của đám này ngay lập tức thi pháp, trên
thực tế Lâm Phong đúng là có ý định khống chế bọn họ, có điều hơi ngược lại
một chút, nếu hắn giết được Tham Tướng sẽ yêu cầu đám này không lộ ra chuyện ở
đây chứ không phải muốn tài nguyên trên người họ, vừa rồi… Hiên Phượng rảnh
tay nhất thu được tới mấy trăm cái nhẫn trữ vật đấy.

Cứ như vậy ba mươi giây sau Lâm Phong dùng một phần ba của phần Vũ Trụ Chân
Tủy thứ ba đổi thành song đồng chi lực tạo thành phong ấn quấn lấy hắc khí
trong cơ thể đám Nguyên Anh, song đồng chi lực trấn áp không mạnh bằng đệ thập
trùng thiên nhưng ngăn không cho Tham Tướng huyết tế không thành vấn đề.

Lúc này Tham Tướng chỉ còn cách truyền tống trận một đoạn mười giây đi đường,
không chần chờ nữa Lâm Phong mang theo tam nữ lao ra ngoài Ám Điện, chỉ có bên
ngoài Ám Điện mới có thể dùng lệnh bài truyền tống, không gian bên trong Ám
Điện đã chết không thuấn di được cũng không truyền tống được.

Chỉ mất sáu giây bốn người đã chạy tới khu vực có thể dùng lệnh bài truyền
tống, mấy chục Nguyên Anh kì đang nơm nớp lo sợ luôn chú ý tới Lâm Phong rốt
cuộc đã có thể thở phào nhẹ nhõm, xem ra phong ấn hẳn không sai, Lâm Phong đã
ra khỏi phạm vi nghìn trượng rồi họ vẫn chưa chết.

Chờ thêm ba giây nữa khi bốn người chuẩn bị sẵn sàng thi triển các loại thủ
đoạn có thể khóa lại không gian ngăn cản thuấn di mới bóp nát lệnh bài truyền
tống trận, theo lệnh bài vỡ nát một cỗ truyền tống lực lượng bao trùm lấy bốn
người, thân thể mờ dần biến mất tại chỗ.

Cùng lúc đó… trước mặt Tham Tướng khoảng trăm trượng xuất hiện không gian vặn
vẹo, với kiến thức của Tham Tướng làm sao không biết đây là ba động truyền
tống trận, mà người được truyền tống… không phải Lâm Phong cùng tam nữ thì là
ai.

Tham Tướng hét lên:

-Không thể nào, Tang Thương chi lực.

Tuy trong lòng vô cùng nghi hoặc tại sao ở đây lại xuất hiện truyền tống trận
được Tang Thương chi lực phủ lên khiến hắn không nhận ra cũng như tại sao Lâm
Phong biết hắn ở đây mà truyền tống tới nhưng Tham Tướng không dám chậm trễ
chút nào thiêu đốt thần hồn lần thứ ba thuấn di, khoảng cách này không đủ để
hắn ngăn cản truyền tống trước khi Lâm Phong hiện ra, không đi chỉ có con
đường chết.

Thậm chí Tham Tướng còn có ý nghĩ… có trốn cũng không thoát nổi, Lâm Phong
biết hắn ở đây nghĩa là trên người hắn có ấn kí truy tung mà cả hắn cũng không
phát hiện ra, không phát hiện ra làm sao phá, đồng nghĩa hắn không có cách
thoát khỏi truy tung của Lâm Phong, Tham Tướng đã bắt đầu tuyệt vọng.

Đúng vậy, Lâm Phong đã tính toán khoảng cách để thực hiện truyền tống hiệu quả
nhất, không xa cũng không gần, Tham Tướng muốn ngăn hắn truyền tống tới là
không thể nào, bởi vì khoảng thời gian để Lâm Phong hoàn thành truyền tống chỉ
có nửa giây.

Nửa giây rất ngắn không đủ thời gian cho Tham Tướng ra tay phá hoại truyền
tống mà chỉ đủ cho Tham Tướng thuấn di, cộng thêm truyền tống trận còn tỏa ra
Tang Thương chi lực - một loại lực lượng vô cùng mạnh mẽ liên quan tới thời
gian, theo bản năng chắc chắn Tham Tướng sẽ sử dụng thuấn di tránh đi.

Tuy nhiên mục đích của Lâm Phong không phải làm suy yếu Tham Tướng bằng thuấn
di rồi mới truy đuổi dựa trên Tang Thụ ấn kí, đêm dài lắm mộng, hắn muốn nhân
cơ hội bất ngờ diệt sát Tham Tướng ngay tại chỗ này.

Trước khi Lâm Phong hoàn thành truyền tống không có cách nào ra tay nhưng đúng
lúc này lại có một đạo lôi mang tiếp cận Hóa Thần kì công kích từ trong truyền
tống trận được đánh ra, không phải Thiên Lôi Tử điều động toàn bộ lượng lôi
nguyên còn sót lại trong Thiên Lôi Châu đánh ra một kích này thì là ai.

Đây không phải Thiên Lôi Châu truyền tống nhanh hơn Lâm Phong… thực chất ngay
từ đầu Lâm Phong đã để lại Thiên Lôi Châu trong truyền tống trận với mục đích
bảo hộ truyền tống trận, đây… cũng chính là một trong những thứ “may mắn” Lâm
Phong không ngờ tới.

Nhìn đạo lôi mang công kích đang gào thét hướng tới Tham Tướng một lần nữa
kinh hãi không thôi:

-Lôi nguyên của tu sĩ bước thứ hai.

Trước đó là Tang Tương chi lực, sau lại là lôi nguyên làm sao Tham Tướng không
kinh hãi cho được, hai loại lực lượng này… theo lí không thể xuất hiện trên
trên một Kết Đan viên mãn, so với việc sở hữu hỗn độn chi tâm và Nhật Nguyệt
Phá Hư Thần Đồng còn vô lí hơn.

Hỗn độn chi tâm và thần đồng là bảo vật có linh tự động chọn chủ nhân không
liên quan chút nào đến tu vi, còn Tang Thương chi lực cùng lôi nguyên thuộc về
phạm trù “bản nguyên chi lực” chỉ có thể xuất hiện trên người tu sĩ bước thứ
hai, cả hai đều có thể đả thương được ma tộc, rốt cuộc Lâm Phong còn bao nhiêu
lá bài tẩy chưa ra nữa.

Tuyệt vọng… lại càng tuyệt vọng hơn.

Nếu Tham Tướng có đủ mười phần thần hồn sẽ không để một chút lôi nguyên của
Thiên Lôi Tử vào mắt nhưng bây giờ hắn cực kì suy yếu, lôi nguyên lại rất có
tính sát thương với những thứ “không sạch sẽ”, một kích này… có thể ngăn cản
được hắn một giây, một giây sau… Lâm Phong hoàn thành truyền tống hắn làm sao
có thể thoát.

-Ầm ầm ầm.

Liên tiếp là những tiếng sấm trầm thấp vang lên, không gian xung quanh Tham
Tướng bị quấy nhiễu, tốc độ lôi mang lại cực nhanh bắt buộc Tham Tướng phải
cứng đối cứng, dưới tình trạng thiêu đốt thần hồn Tham Tướng liều mạng vung ra
một quyền.

-Ma Ảnh Quyền.

-Oanh oanh oanh.

Một đầu ma ảnh tạo thành từ quyền mang va chạm với lôi mang, thế lực ngang
nhau, hai chiêu giằng co lẫn nhau một giây rồi tiêu tán, cả Tham Tướng lẫn
Thiên Lôi Tử đều không ai thụ thương… bất quá, đã đủ rồi.

Bởi vì nửa giây trước Lâm Phong đã bước ra khỏi truyền tống trận, đệ thập
trùng thiên được áp súc từ một nghìn trượng xuống còn một trăm trượng bao vây
Tham Tướng, áp lực đè lên Tham Tướng đâu chỉ gấp mười lần khi ở trong Ám Điện.

Đồng thời hai người Tuyết Phượng còn thi triển thêm Đan Hỏa Liệu Nguyên tạo
thành hai vòng không gian tù lung phối hợp với đệ thập trùng thiên khóa chặt
không gian không cho Tham Tướng thuấn di, ba vòng tù lung, Tham Tướng đã mất
đi cơ hội cuối cùng để thuấn di.

-Siêu Cấp Cửu Dương Chỉ.

Không dài dòng chút nào, khi Tham Tướng còn chưa kịp hóa giải hoàn toàn một
kích từ Thiên Lôi Tử thì Siêu Cấp Cửu Dương Chỉ đã được điểm ra, song chỉ như
một lá bùa đòi mạng lao tới thân thể đoạt xá của Tham Tướng, không thể tránh
né, không, phải nói là không thể phản kháng, Tham Tướng chỉ biết đứng nhìn
song chỉ xuyên thủng bản thân.

Thân thể đoạt xá bị hai loại lực lượng chí dương chí hàn tàn phá vỡ ra thành
từng mảnh nhỏ, thần hồn cũng bị song đồng chi lực đánh cho hoàn toàn tiêu tán
không còn một tia, thứ duy nhất còn nguyên vẹn chỉ có mảnh vỡ hỗn độn chi tâm.

Trước khi tiêu tán… trong mắt Tham Tướng không có chút nào tuyệt vọng, ngược
lại giống như hiểu ra cái gì cười lớn:

-Ha hả, không ngờ bản Tướng lại có ngày chết trong tay một Kết Đan kì, bất quá, ngươi rất đáng thương, ha ha.


Đỉnh Phong Chí Tôn - Chương #242