Người đăng: Bancungsinhdaotactt
Thấy một người biến mất trước mặt, đám người Tây Môn gia vẻ mặt hoảng sợ không
thôi.
"Phụ thân, chuyện này người đừng tham gia " Lương Hạo Nhiên nhìn Tây Môn Phong
nói.
Lương Hạo Nhiên vận dụng tinh thần lực lăng không giữa không trung, không
ngừng búng ra trận văn, không gian xung quanh vặn vẹo, từng người đứng về phe
Đại trưởng lão Tây Môn Lĩnh từng người từng người bị Lương Hạo Nhiên ném vào
hư không vô tận.
Lương Hạo Nhiên lăng không trên không trung như một Ma thần lâm thế.
" Không phải muốn đến trục xuất ta sao ? Ta hôm nay chính thức ly khai Tây Môn
gia ." Lương Hạo Nhiên lạnh lùng nói.
"Tây Môn Lĩnh sao ? Một Bách Kiếp cảnh mà thôi " Lương Hạo Nhiên nói xong lấy
ra một thạch ngọc vẽ lên Huyết Sát trận đồ.
Tây Môn Lĩnh hoảng sợ muốn chạy nhưng bị Lương Hạo Nhiên thả trận văn làm một
cái lồng giam không gian khóa lại.
Lương Hạo Nhiên ném trận bàn về phía Tây Môn Lĩnh, hai tay không ngừng thả ra
trận văn kích hoạt trận pháp Huyết Sát trận.
Tây Môn Lĩnh bị vây bởi hàn trăm huyết nhân Bách Kiếp cảnh.
" Ha ha, cứ từ từ chơi đi, lão tử không chơi đùa với ngươi nữa ".
" Phụ thân! Dù li khai Tây Môn gia nhưng hài nhi sẽ lại về thăm người "
Nói xong Lương Hạo Nhiên vận tinh thần lực trực tiếp thuấn di ra ngoài hướng
về Yêu Thú sâm lâm chạy đi, hắn bây giờ cần kinh nghiệm chiến đấu võ đạo, hắn
dù sao vẫn cực kỳ yêu thích võ đạo.
Một người địa cầu phương đông có ai không từng xem phim võ hiệp, có ai không
từng muốn làm một Đại Hiệp đỉnh đỉnh đại danh, hắn cũng đã từng, nhưng cuộc
sống hiện đại làm hắn không ngừng trưởng thành, không mơ mộng như lúc trẻ,
cuối cùng vì chém chết một tên phú đại nhị mà bị tử hình.
Bây giờ có tuổi trẻ lại ở thế giới võ đạo, lại có thể tu luyện làm giấc mộng
trong lòng hắn tỉnh lại sau bao năm ngủ say vì cuộc sống xã hội xô đẩy.
Sau một trận ném mấy chục tên vào hư không vô tận, lại kích hoạt huyết sát
trận, thêm mấy lần thuấn di ( hiểu nôm na là tốc biến trong LMHT) Lương Hạo
Nhiên tinh thần lực bây giờ đã tiêu hao thất, bác phần, hắn ngồi xuống một
gốc đại thụ đả tọa khôi phục tinh thần lực.
...
Người Tây Môn gia nhìn thấy hắn đi mới thở phào nhẹ nhõm.
"May mà ta không đứng bên phe Tây Môn Lĩnh!" Một số người thầm nhủ, nghĩ tới
thân ảnh giữa không trung bọn họ không tự chủ sợ hãi.
"Ẩn giấu lâu như vậy sao bây giờ lại hiện ra ? Là vì phụ thân sao ?" Tây Môn
Phong tự hỏi, hắn đâu biết Lương Hạo Nhiên có gì ẩn giấu đâu, đơn giản là vì
Lương Hạo Nhiên không phải Tây Môn Hàn.
Lương Hạo Nhiên điên cuồng cộng hưởng linh hồn, linh khí bốn phía như những
cơn sóng thần đổ xô vào thân thể Lương Hạo Nhiên.
Từng sống một cuộc sống côn đồ hắn hiểu rằng mình Không được phép yếu đuối, đó
không phải là lựa chọn mà đó chính là yêu cầu để sống trên đời này. Tuyệt đối
không trở thành kẻ yếu đuối trong bất kỳ trường hợp nào cả.
Xã hội chính là cá lớn nuốt cá bé, chính là cường giả vi tôn, chỉ bất quá xã
hội hiện đại không rõ ràng như thế giới này mà thôi.
Tỷ như tên phú đại nhị làm hại bao nhiêu cô gái trẻ, từng đánh chết bao nhiêu
người mà có xảy ra chuyện gì, còn hắn ' một tên lưu manh ' đánh chết tên phú
đại nhị vì bảo vệ một cô gái không bị cưỡng hiếp lại bị tử hình ?.
Xã hội chính là như vậy, mình không mạnh mẽ kẻ khác sẽ đạp lên mình mà đi.
" Ta không có nhiều cơ hội để lựa chọn sai trong cuộc đời, ta chết một lần đủ
rồi, Bây giờ không cố gắng thì có khi ngày mai gặp kẻ mạnh hơn ta, ta có thể
lại chết ".
"Ta phải mạnh mẽ ! "
Lương Hạo Nhiên điên cuồng tu luyện, khi đói hắn săn thú rừng nướng ăn, thời
gian toàn bộ tu luyện.
Gặp yêu thú cấp 1, cấp 2 Lương Hạo Nhiên đều chủ động đánh giết để tăng kinh
nghiệm chiến đấu, gặp mạnh hơn đều chủ động né tránh, hắn không muốn mình lệ
thuộc vào tinh thần lực, võ đạo mới là con đường để hắn mạnh mẽ.
Thời gian nháy mắt qua một tháng, Lương Hạo Nhiên chờ đợi bị hút vào thế giới
đó, nhưng không có gì xảy ra, hắn cũng không thất vọng, phải dựa vào chính
mình đi lên.
Tu vi của hắn bây giờ cũng đã linh tuyền cảnh đỉnh phong chỉ kém nữa bước đột
phá mà thôi.
"Lại là Tật Phong Lang !"
Tật Phong Lang yêu thú cấp 3, chuyên về tốc độ, Lương Hạo Nhiên đã đạt linh
tuyền cảnh đỉnh cao cũng muốn thử một chút sức mạnh của bản thân.
Tinh thần tiếng gió vang lên, Tật Phong Lang lăng không nhảy lên, đánh về phía
Lương Hạo Nhiên.
Lương Hạo Nhiên dựa theo trí nhớ đạp Du Long bộ né tránh, dùng tinh thần lực
thuấn di đến tung một đấm lên thân Tật Phong Phong Lang, hắn thấy kết hợp tinh
thần lực trong chiến đấu làm khả năng chiến đấu tăng lên mấy bậc.
Tật Phong Lang bị đánh bay vào cây đại thụ, Lương Hạo Nhiên đã kinh nghe được
thân cây nội bộ sản sinh gảy lìa thanh âm, mà Tật Phong Lang có vẻ thương thế
không nặng lắm, không hổ là yêu thú cấp 3
Lương Hạo Nhiên vận linh lực lao vào đấm không ngừng trên thân thể Tật Phong
Lang, Tật Phong Lang nhanh, Lương Hạo Nhiên nhanh hơn, từng đấm trên cổ, mấy
khớp xương, bụng ... những chỗ yếu điểm đều bị Lương Hạo Nhiên đánh vào.
Đánh chết Tật Phong Lang Lương Hạo Nhiên đứng tại chỗ không nhúc nhích, suy
nghĩ cùng với chính mình có cái nào chỗ thiếu hụt.
Hắn thấy mình thiếu một vũ khí vừa tay.
"Ta có thuấn di, nếu có một cây thương, sẽ là một kích tất sát " Lương Hạo
Nhiên nhanh chóng nhìn ra vấn đề, thân thể con người không thể đấu lại yêu thú
, nếu không có linh lực hắn không biết chết bao nhiêu lần.
Dùng linh lực rạch bụng Tật Phong Lang lấy yêu đan xong, hắn lên đường về
Thạch Hạo thành.
Tiến vào quán trọ thuê một gian phòng, Lương Hạo Nhiên trực tiếp lấy lò luyện
đan ra tiến hành luyện đan, thời gian trong yêu thú sâm lâm hắn kiếm được
không ít dược liệu, tu luyện một thời gian hắn tốn không ít linh thạch, cũng
chẳng còn bao nhiêu.
Luyện đan hai ngày, hắn nhìn mấy lọ đan dược hài lòng gật đầu, lấy ra dược
liệu quyết định luyện một lò Cửu Chuyển Thăng Linh Đan, 1 canh giờ sau nhìn
đan dược cảm giác thành tựu, hắn bây giờ có thể luyện một lò được 9 viên, đã
sắp đạt cực hạn.
Lương Hạo Nhiên hai tay khẽ động, thả ra trận văn làm một cấm chế phòng ngự ,
hắn trực tiếp nuốt viên Cửu Chuyển Thăng Linh Đan trùng kích Linh Hải cảnh,
linh khí xung quanh chui vào kinh Mạch đan điền của hắn cuồn cuộn không đứt.
...
Bên ngoài quán trọ mọi người nhốn nháo.
"Có người đột phá Nhân Vị Cảnh " Một võ giả đang ngồi trên bàn ăn nói.
" Kẻ này quá lỗ mãng, ở đây là nơi không yên tỉnh, quá trình đột phá rất
quan trọng, sơ sẩy là đứt kinh mạch toàn thân trở thành phế nhân! " võ giả
ngồi đối diện cũng đàm luận.
Những võ giả tu vi dưới Nhân Vị Cảnh thì không dám luận bàn nhiều.
...
Lương Hạo Nhiên không ngừng trùng kích vào bức tường linh hải cảnh.
"Phá cho ta ! "
"Ầm ~~~~"
" Linh hải cảnh! " Lương Hạo Nhiên phun một ngụm trọc khí, khẽ nhếch môi.
Linh hải cảnh như tên gọi, linh khí hóa lỏng thành biển trong đan điền.
Biển nước trong linh hải của Lương Hạo Nhiên có màu trắng nhạt ' Linh Hải Sơ
Kỳ '.
Lương Hạo Nhiên không biết bên trong linh hải của hắn có một viên châu màu đen
đang không ngừng tinh lọc linh khí trong đang điền hắn.
Lương Hạo Nhiên thu hết đan dược vào nhẫn trữ vật, bước ra quán trọ hắn thả
trận văn thay đổi thành khuôn mặt vị lão giả ' Hoàng Thiên 'đi đến Tôn Gia
tiệm thuốc.