Hai Thằng Đệ


Người đăng: V4NGH03

Vào lớp học Trần Lâm về vị trí của mình ngồi. Hiện tại trong lớp không có
nhiều người vì đây là giờ nghỉ trưa. Trần Lâm quét mắt thấy cả lớp chỉ có vài
ba người ngồi riêng lẻ hiển nhiên đây là những học sinh lười giao lưu kết bạn.
Những học sinh như này thường là đối tượng cho các nhóm học sinh khác trêu
chọc quấy rối.

Thấy không có việc gì làm Trần Lâm nhắm mắt vào nhận định. Hắn muốn sớm nhất
có thể cảm ngộ được khí. Theo Ngũ Hành Trường Sinh Quyết thì phải cảm ngộ được
Kim linh khí, MỘC linh khí, THỦY linh khí, HỎA linh khí, THỔ linh khí, mới có
thể tu luyện.

Chiếu theo đó thì Cửu Linh Quyết của hắn phải có đầy đủ KIM linh khí, MỘC linh
khí, THỦY linh khí, HỎA linh khí, THỔ linh khí, PHONG linh khí, LÔI linh khí,
NHẬT linh khí, NGUYỆT linh khí mới có thể tiến hành tu luyện. Hiện tại Trần
Lâm còn chưa phân biệt được linh khí loại nào ra loại nào. Nếu cưỡng ép tu
luyện thì sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Nói gọn là sẽ phát điên.

Trần Lâm cảm nhận được bốn phía xung quanh mình từng sợi tơ mỏng manh mắt
thường không nhìn thấy được. Hiện tại hắn chỉ có thể cảm nhận được khí lưu
quanh thân khoảng cách chưa tới năm mét mà thôi. Đây còn là hắn đã luyện hóa
cái linh hồn đầu lâu của Hán Cầu mới được như vậy. Thần niệm của hắn tăng
trưởng gấp năm lần ngày trước khả năng cảm nhận xung quanh hay giác quan thứ
sáu của hắn cũng mạnh hơn trước gấp năm lần.

Khí lưu vớn xung quanh Trần Lâm. Hắn cảm nhận được các sợi tơ linh khí quanh
quẩn bên mình. Theo như kiến thức Trần Lâm đạt được từ linh hồn đầu lâu của
Hán Cầu. Hắn nhanh chóng phân biệt được hỏa linh khí, địa linh khí, phong linh
khí và nhật linh khí. Có một chút sợi tơ thủy linh khí và mộc linh khí quanh
quẩn nhưng không rõ ràng. Kim linh khí và nguyệt linh khí thì không thấy.

Rõ ràng là hiện tại ở đây linh khí không những mỏng manh mà lại còn cực kỳ
thiếu thốn. Nếu Trần Lâm không tìm ra được chỗ nào đầy đủ linh khí khì cả đời
này hắn cũng không thể tu luyện được Cửu Linh Quyết. Trần Lâm thu lại thần
niệm của mình lắc đầu cười khổ. Cứ nghĩ là mình có thể ngay lập tức lật mình
nhưng đời không như mong muốn.

Bài giảng của giáo viên quá đơn giản với Trần Lâm. Ngày trước hắn lười để ý,
hiện tại hắn cũng lười để ý. Chỉ duy nhất hiện tại Trần Lâm quan tâm là đợt
kiểm tra sắp tới của nhà trường. Nếu lọt vào mười người đứng đầu thì hắn có
thể miễn phí tiền học bao thêm cả phần ăn. Nếu đứng đầu thậm chí còn được thêm
tiền phí sinh hoạt hàng tháng.

Trước đây hắn lười để ý mấy chuyện này. Tiền học đã có Trần gia lo, tiền tiêu
của hắn cũng do Trần gia cấp. Hiện tại không còn Trần gia cung cấp các khoản
chi tiêu hàng ngày. Trần Lâm phải cố gắng tìm cách để sinh tồn. Đây là lý do
tại sao hắn đồng ý với Đinh Vĩnh Phúc chuyện sống với Đinh Linh Đan. Đây là lý
do tại sao hắn lại phải móc túi tân nhiệm Trần đại thiếu Trần Lý Ngọc.

Ba tiết buổi chiều rất nhanh trôi đi. Trần Lâm muốn nhanh chóng rời đi nhưng
không may cho hắn là Phạm Cường và Phan Anh Tuấn hai tên tiểu đệ cũ của hắn đã
đứng đợi hắn ở phía dưới. Người tới không tốt mà người tốt thì còn chưa có
tới. Tất nhiên Trần Lâm đang muốn chờ là chờ Đinh Vĩnh Phúc và Đinh Linh Đan.

"Hai thằng đệ tìm đại gia à"
Trần Lâm nhìn Phạm Cường và Phan Anh Tuấn khiêu khích nói

"Mày thấy chưa"
Phan Anh Tuấn chỉ tay vào Trần Lâm rồi nói với Phạm Cường
"Tao đã nói thằng này nhập viện tâm thần ra đầu óc có vấn đề mà mày không tin"

"Thật là đầu óc có vấn đề"
Phạm Cường nhìn Trần Lâm cười nói
"Càng nhìn thằng này mà tao càng muốn tẩn cho nó một trận"

"Mày lên đi"
Phan Anh Tuấn vỗ vai Phạm Cường nói
"Nội công của tao mới luyện thành. Chưa có thu phát tự nhiên lỡ đâu đập chết
hắn thì không ổn. Con chị tao nó bảo chỉ cần đánh không chết là được rồi. Đánh
tàn phế thì chắc không có vấn đề gì đâu"

"Vậy để tao lên nắn gân cốt của nó xem cốt khí của nó cứng như thế nào"
Phạm Cường xoa xoa hai tay nói
"Nhìn thằng này thật là ngứa ngáy chân tay"

"Tao cũng ngứa chân tay lắm chứ"
Phan Anh Tuấn nhún vai nói
"Nhưng thôi nhường mày"

Phan Anh Tuấn cùng Phạm Cường nói chuyện với nhau chẳng thèm cố kỵ Trần Lâm
chút nào. Trần Lâm mặc dù không có nội công hộ thể nhưng một thân ngoại công
đánh đơn đấu cũng không có dưới tay của nhập môn nội công cao thủ.

Trần Lâm nhìn hai thằng đệ cũ của mình rất muốn giơ tay tát cho mỗi đứa một
cái. Nhưng khi hắn nhìn thấy hai thằng sống chung bao lâu thật là ăn ý Trần
Lâm cười cười rồi thả thần niệm của hắn ra. Thần niệm có thể công kích, thần
niệm cũng có thể thao túng được kẻ có tâm trí không kiên định.

Trần Lâm bỗng có ý muốn thử một chút xem thần niệm của bản thân mình có thể
khống chế người khác không.


Đỉnh Cấp Thiếu Gia - Chương #11