Chương 875: Cha Vợ Cùng Con Rể!


Tang Nhân Đống không ngờ thằng nhóc này mặt dày đến vậy, trước đó đã ám chỉ khả năng thông qua quan hệ là rất thấp vậy mà kẻ này còn dám nói ra, mà còn quang minh chính đại như thế nhất thời khiến hắn kinh ngạc.

Liêu Khải Phúc ở bên cạnh cũng bị con trai làm kinh hãi, nhưng cũng chỉ là vẻ ngoài thoáng qua mà thôi, rất nhanh khuôn mặt đã bình thường trở lại. Tuy rằng trước đó hắn hận không thể nện cho thằng con ngu đần kia một trận nhưng giờ lại không thể không tán thưởng hắn biết chọn thời điểm.

Trong lòng hắn cũng hiểu được Tang Nhân Đống là người trọng tình cảm, trước mặt nhiều người như vậy con mình nói ra điều mấu chốt này, đúng lúc có Tang Âm ở đây. Hắn khẳng định sẽ không bị từ chối thẳng thừng, nói không chừng có thể thuận thế mà đồng ý, dù không được ngay nhưng con trai mình cũng có một cơ hội.- Cha, con đã có bạn trai rồi.

Tang Nhân Đống không nói gì nhưng Tang Âm ở bên cạnh đã vội mở lời, nàng cũng biết là cha là người trọng tình nên không cho hắn cơ hội nói gì.- Tang Âm muội muội, anh đối với em là thật lòng.Liêu Đông Lai lo lắng, hắn không muốn miếng ăn đã tới miệng rồi còn rơi mất. Cưới được Tang Âm chẳng những 300 triệu là của hắn mà gia sản 500 triệu của nhạc phụ cũng không phải là việc xa vời.

- Liêu Đông Lai, hi vọng anh đừng nói nữa, nếu không bạn trai tôi sẽ tức giận.

Tang Âm vừa nói xong liền ôm lấy cánh tay Hướng Nhật, tựa đầu lên vai hắn, ý nghĩa chỉ cần không ngu sẽ hiểu ra. Việc xảy ra bất ngờ khiến vợ chồng Tang Thị cũng cả kinh, chẳng ai ngờ kịch vui lại diễn ra vào lúc này. Hướng Nhật cũng không kịp trở tay, hắn không ngờ Tang Âm lại đưa hắn ra làm bình phong, đối mặt với ánh mắt cầu khẩn của nàng hắn cũng không đành lòng cự tuyệt. Đành coi như chưa có gì xảy ra, tiếp tục uống rượu.

- Tang Âm muội muội, hắn chỉ là một đứa con nít, sao có thể làm bạn trai em được?Liêu Đông Lai muốn kéo tay Hướng Nhật, Tang Âm đã là người phụ nữ hắn muốn, hắn không thể để nàng kéo tay kéo chân kẻ khác, dù kẻ này có là một đứa con nít.

- Nói thôi, ngàn vạn lần đừng động tay chân.

Hướng Nhật nhẹ nhàng túm cổ tay hắn, tuy không cừu oán với Liêu Đông Lai nhưng đã ra tay thì đừng trách.- Mày thả tao ra!

Cảm giác đau đớn truyền tới tay suýt nữa đã khiến Liêu Đông Lai thét lên, nhưng bên cạnh có nhiều người hắn đành giả vờ làm hảo hán vậy.- Thả cũng không sao, nhưng hi vọng mày phải hiểu lễ nghĩa.Hướng Nhật thản nhiên nói đồng thời buông tay kẻ kia ra. Liêu Đông Lai thấy được tự do, vốn dĩ còn muốn lao vào nhưng lo sợ sức mạnh của Hướng Nhật nên không dám làm việc ngu xuẩn nữa, lại quay sang phía Tang Nhân Đống:

- Tang thúc thúc, chẳng lẽ người đồng ý để Tang Âm ở cùng với một đứa trẻ ranh sao?Sắc mặt Tang Nhân Đống sầm xuống, hắn không biết con gái ở cùng Hướng Nhật là phúc hay họa nhưng hắn hiểu con gái mình không hề bị ép buộc, nhìn bộ dáng của nàng rõ ràng là hạnh phúc khi ở cùng Hướng Nhật. Trầm mặc một lúc lâu, Tang Nhân Đống nói:- Ta đã nói rồi, chỉ cần Tang Âm thích thì nó ở cùng ai ta cũng không phản đối.Liêu Đông Lai không ngờ đáp án lại là như vậy, sắc mặt càng thêm điên cuồng:- Một thằng ranh con có tư cách gì ở cùng Tang Âm, nói không chừng còn chưa đủ lông đủ cảnh…( là chưa trưởng thành)- Đông Lai, nói nhảm cái gì thế, còn không biết đường ngồi xuống cho ta!Liêu Khải Phúc thấy con mình càng nói càng quá trớn vội vàng quát lên. Hắn không muốn vì việc này mà làm quan hệ với Tang gia trở nên mâu thuẫn, sợ rằng cái được không bù nổi cái mất.- Con nói gì sai? Cha cùng Tang thúc là bạn tốt, lúc học đại học quan hệ thân thiết, giờ người xem đi, người ta phát đạt xem thường mình rồi, ngay cả con gái cũng không muốn gả cho con, cha biết chưa…- Đủ rồi!

Liêu Khải Phúc đứng lên tát cho thằng nghịch tử bất tỉnh.( khỏe vật)- Lão Tang, thực xin lỗi, đẻ ra đứa con như vậy nhưng tôi chưa dạy dỗ cho tốt. Tôi đi trước, ngày sau sẽ đến bồi tội với anh!

Thấy sắc mặt Tang Nhân Đống xám xịt, Liêu Khải Phúc hiểu rằng lúc này phải lôi con mình đi nếu không quan hệ với Tang gia sẽ bị đoạn tuyệt. Kéo theo thằng con đang mơ màng vội vã rời khỏi biệt thự Tang gia.- Tiểu Hướng, làm cháu chê cười rồi.Tang Nhân Đống là kẻ trải đời, rất nhanh đã điều chỉnh tâm lí, cách xưng hô với Hướng Nhật cũng đã thay đổi.- Khụ khụ…Hướng Nhật hơi mất tự nhiên, Tang Âm cứ dán chặt vào người hắn, muốn đẩy ra cũng không được. Sợ rằng đẩy ra sẽ làm nàng bị tổn thương, không đẩy ra liền bị Tang Nhân Đống gọi là “tiểu Hướng”, cứ tiếp tục như vậy sợ rằng hai chứ “ con rể” cũng không xa nữa rồi.

- Chà chà, trong bếp còn phải chuẩn bị rất nhiều, Âm Âm, con vào giúp mẹ một tay, một mình mẹ không làm xuể nữa rồi.

Tang phu nhân nháy mắt với con gái, tại sao vừa rồi mới là bạn học mà nháy mắt đã trở thành bạn trai đây? Chuyện này cần phải dò hỏi cho kĩ càng. Tang Âm hơi xấu hổ, nàng biết khẳng định mẹ sẽ hỏi han nhưng trong thời khắc nép mình vào người hắn nàng đã quyết định, dù hắn có nhiều bạn gái nàng cũng không hối hận.

- Tiểu Hướng, họ đã đi rồi, chúng ta uống rượu tiếp nào, nếm thử đi, ta giữ mãi đấy.Tang Nhân Đống rót rượu cho Hướng Nhật, vẻ mặt cũng không cứng nhắc như trước nữa, giọng điệu cũng nhiệt tình hơn hẳn. Hướng Nhật dở khóc dở cười, muốn giải thích rõ ràng nhưng chưa kịp mở mồm đã bị hắn ngăn lại. Cuối cùng chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời, mình không thừa nhận, rốt cuộc xảy ra việc gì cứ đổ hết lên đầu hắn.

- Tiểu Hướng cùng Âm Âm quen nhau bao lâu rồi?Tang Nhân Đống ôn tồn hỏi.- Cũng không rõ là bao lâu nữa.

Tang Nhân Đống lại cho rằng hai người quen thân đã lâu, đồng thời liên kết với sự việc trước đó, cả nhà mình bị bắt cóc Tiểu Hướng nhanh chóng tới cứu có lẽ là phát hiện ra sự khác thường của con gái. Mà có thể thấy sự khác lạ của con gái mình rõ ràng là rất quan tâm tới nàng, không hề vì bề ngoài mà coi thường.Tang Nhân Đống hiểu rõ cách ăn mặc trước kia của con mình, lúc học cấp ba không hề như vậy, mỗi ngày đều nhận được rất nhiều quà thậm chí là thư tình, mà từ khi lên đại học liền cải trang thành như vậy. Tang Nhân Đống chưa hề thấy con gái nhận được quà từ bạn trai, dù là một cây bút nhỏ bé. Mà Tiểu Hướng lại có tình với con gái như vậy, nếu không xảy ra việc trước đó Tang Nhân Đống còn cho là Hướng Nhật có ý đồ, nhưng 300 triệu cũng không thèm nhìn mà ném cho mình, bảo hắn có ý gì thì đúng là buồn cười.

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương #875