Chương 730: Nẫng Tay Trên!


Ra khỏi nhà cô gái, Hướng Nhật thuấn di đến góc tường lúc trước đứng theo dõi, chờ ba người Hainke xuất hiện.

Qua một lúc quả nhiên đám Hainke xuất hiện. Buck là kẻ ra đầu tiên, sau khi đi ra liền tiện tay đóng cửa lại, cũng không xem xét chung quanh mà đi về hướng bên trái, người thứ hai ra là Hainke, cũng đóng cửa rồi đi về hướng bên phải.

Người thứ ba là một gã đàn ông da trắng mặc áo gió, khoảng 37,38 tuổi, tóc quăn màu vàng, thân hình cao lớn, ánh mắt sắc bén. Ra cửa hắn không đi bên phải hay bên trái mà thẳng tiến, hoàn toàn khác với hai kẻ đi trước.

Ba người, ba hướng khác nhau, hiển nhiên tính cảnh giác của đối phương không thường, nhưng như vậy càng làm Hướng Nhật quyết tâm làm tới cùng.

Nếu Hướng Nhật không nghe lén cuộc đối thoại của đối phương, sợ rằng sẽ do dự không biết theo dõi ai. Nhưng đã biết mục đích đối phương thì quá đơn giản, ba người dù đi ba hướng khác nhau nhưng chỉ có 1 mục đích, không thể nghi ngờ Buck là đối tượng tốt nhất để theo dõi, lại còn rất khó bị phát hiện, hắn là kẻ không có dị năng duy nhất trong ba người, vừa rồi nghe lén câu chuyện xong thì gã da trắng kia cũng là cao thủ dị năng.

Kinh nghiệm bám đuôi của Hướng Nhật rất phong phú. Mà giờ lại là buổi tối, thuấn dị càng không bị phát hiện.

Theo lí thuyết thì giao dịch 3 tỷ đô la hẳn phải tìm nơi càng vắng vẻ càng tốt mới đúng, nhưng Hướng Nhật theo sau Buck thì phát hiện đối phương đi đến hướng trung tâm chợ, điểm này làm lòng tin Hướng Nhật có chút dao động, nghi ngờ có phải mình chọn nhầm đối tượng không nữa, Buck chẳng qua chỉ là kế điệu hổ li sơn, mà Hainke cùng gã da trắng kia mới thực sự đi giao dịch.

Nhưng giờ hối hận đã muộn, gã da trắng cùng Hainke đã đi lâu rồi, giờ muốn đuổi theo cũng không kịp, đành tiếp tục theo dõi Buck.

Xe taxi dừng lại trước cao ốc trung tâm trước quảng trường, Buck bước ra, nhìn ngó chung quanh rồi nhanh chóng đi về một hướng.

Hướng Nhật ở xa nhìn lại, thấy Buck đi tới đài phun nước ở quảng trường, nhưng cạnh đài phun nước không có một bóng người, Hướng Nhật đoán có lẽ Buck chờ ai đó.

Quả nhiên, một lúc sau hai bóng người lững thững đi tới, dần dần đến gần Buck cạnh đài phun nước.

Hướng Nhật nhìn thật kĩ, mặc dù hai kẻ kia có ngụy trang một phen nhưng từ thân hình bọn chúng, Hướng Nhật xác định chính là Hainke và gã da trắng, cũng không ngờ bọn chúng cẩn thận đến như thế,ra khỏi cửa còn tiếp tục ngụy trang.

Hướng Nhật thở phào nhẹ nhõm, xem ra mình không theo dõi nhầm, đúng là bọn chúng hẹn gặp ở đây. Nhưng ngoài ba kẻ này quảng trường cũng không ít người, nhưng chẳng có ai tới gần chúng, dường kẻ bọn chúng giao dịch vẫn còn chưa tới.

Hướng Nhật liền lẩn vào trong đoàn người, lúc này hắn càng thêm bội phục mưu trí của đối phương, dám giao dịch ở nơi náo nhiệt như thế này, quả nhiên chỗ nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất, hơn nữa còn có chỗ tốt, dù có bị phát hiện cũng có thể nhanh chóng lẩn vào rừng người mà bỏ chạy.

Không để đối phương nghi ngờ bản thân, Hướng Nhật giả vờ làm người đi dạo, nhưng ánh mắt vẫn chú ý hành động bên kia.

Bọn chúng nói vài chuyện xong liền chia nhau ra, Buck ở bên trái, Hainke ở bên phải và gã da trắng ở giữa.

Ba người rất giống những kẻ xa lạ, không nói gì, chỉ đi đi lại lại nhưng từ đầu đến cuối vẫn không rời khỏi đài phun nước. Hướng Nhật đoán nơi này có lẽ chính là địa điểm chúng cùng đối phương giao dịch, từ đây liền đoán ra sự thật khác, đồ giao dịch nhất định không lớn nếu không sẽ không quá mức lộ liễu như thế.

Một lúc sau Hướng Nhật chú ý đến một tình huống đặc biệt.

Một kẻ đầu tóc như cái tổ quạ không biết cố tình hay vô ý đến gần đài phun nước, trên tay cầm bình rượu giống như đã uống khá nhiều, bước đi xiêu vẹo, người đi đường thấy thế liền tự giác tránh xa một chút, hiển nhiên đụng chạm với một con sâu rượu không phải là việc họ muốn.

Con ma men cầm chai rượu lên , bỗng nhiên mắng chửi gì đó, cũng không biết ngôn ngữ nước nào vì Hướng Nhật không hiểu, nhưng có lẽ “ âm thanh” lời nói tương đối lớn.

Sau đó dường như bởi uống quá nhiều rượu, bỗng nhiên con ma men chạy đến hồ nước nôn thốc nôn tháo, chất lỏng màu xanh trắng không ngừng từ miệng hắn rơi vào đài phun nước.rơi vào đài phun nước.

Những người chung quanh cảm thấy ghê tởm, cảm thấy buồn nôn nên ngoảnh mặt đi.

Ánh mắt Hướng Nhật sáng lên, bởi vì hắn thấy rõ lúc con ma men đưa tay vào túi lấy ra chiếc khăn lụa lau miệng đột nhiên rơi ra một gói đồ bằng da, nhưng dường như con ma men cũng không phát hiện ra gì cả.

Nhưng gã da trắng dường như đứng xem kịch vui gần đó đột nhiên bước tới, che trước cái bọc da đó, sau đó dường như hắn “ không cẩn thận” đụng phải làm rơi ra từ trên người một vật như ví tiền.

Con ma men lau miệng xong dường như nhận ra mình rơi đồ, đưa tay sờ soạng trên mặt đất liền mò vào cái ví tiền “rơi” của tên kia, dường như là của mình rơi, cầm lên kiểm tra qua loa chuẩn bị bỏ vào túi.

Mà lúc này rốt cục Hướng Nhật đã hành động, căn bản không cần nghĩ, từ động tác của con ma men và gã da trắng kia đã đoán được phương thức giao dịch của đối phương.

Sợ rằng ai không để tâm chú ý tình huống này thì cũng không biết được vừa trong nháy mắt hai kẻ này đã hoàn thành cuộc giao dịch vài tỉ đô la.

Hướng Nhật thuấn di tới, quơ lấy cái ví trong tay con ma men cùng cái bao da dưới chân gã da trắng, tốc độ nhanh tới mức làm cho người ta tưởng mình bị ảo giác.

Đợi đến lúc bốn kẻ kia kịp phát hiện thì Hướng Nhật sớm đã chạy đứt bóng.

Mà lúc này, con ma men vừa ói xong giận giữ hét lên, đuổi theo phía Hướng Nhật biến mất, tốc độ cực nhanh làm cho người ta cảm thấy hoa mắt, nhưng dù tốc độ hắn nhanh đến đâu cũng không nhanh bằng Hướng Nhật thuấn di. Người chung quanh ngoài kinh ngạc nhìn con ma men đột nhiên chạy với tốc độ người thường khó sánh bằng như uống thuốc kích thích thì chỉ biết vội vàng tránh ra.

Trong nháy mắt Hainke cùng gã da trắng liền ý thức được chuyện gì xảy ra, nhưng phản ứng chúng vẫn chậm hơn con ma men một nhịp, càng khó đuổi theo bóng Hướng Nhật, huống chi quảng trường nhiều người như thế, , muốn tìm kẻ “nẫng tay trên” chỉ là mơ tưởng, hơn nữa với tốc độ của đối phương có lẽ sớm đã đi xa rồi.

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương #730