Chương 404: Lời Thề


Hướng Nhật cũng chỉ định đùa một chút, không ngờ mỹ nữ tóc vàng lại không chút khách khí:

- Nếu Hướng tiên sinh không ngại, tôi xin được ra tay trước!

Mỹ nữ tóc vàng đã thấy qua thực lực của nam nhân, giờ phút này nàng cũng mặc kệ đối phương có phải đang nói đùa hay không, có cơ hội nắm quyền chủ động, đương nhiên không thể bỏ qua được. Bởi vì nàng biết, nếu để nam nhân ra tay trước, chẳng may ngay từ đầu hắn đã sử dụng cái “dị năng” im hơi lặng tiếng kia, bản thân lại chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhất định sẽ rất bất lợi, không chừng còn thất bại luôn. Không ngờ nam nhân lại nói ra mấy lời ngu xuẩn như vậy, mặc dù biết đối phương cũng chỉ nói giỡn là chính, nhưng nàng cũng không ngại có được một đòn tấn công mà đối phương không thể phản kích.

Hướng Nhật kinh ngạc, hắn thật sư không ngờ cô nàng tây dương tóc vàng này lại vô sỉ như vậy, chỉ cần không phải thằng ngu là đều phải nghe ra câu vừa rồi của mình có ý tứ gì mới đúng chứ? Dcm, thế này thiệt thòi quá! Nhưng dù gì hắn cũng đã nói như thế, hơn nữa ở đây lại có nhiều người như vậy, hắn cũng không tiện đổi ý. Nếu không người khác còn tưởng hắn sợ cô nàng tây dương tóc vàng này. Tuy nhiên bụng vẫn có chút tức khí.

Nhìn vẻ buồn vực của nam nhân, mỹ nữ tóc vàng chả thèm bận tâm, thậm chí trong lòng còn cảm thấy có chút khoái cảm vì trả được thù. Tiếp theo không đợi hắn phát biểu thêm ý kiến, nàng mỉm cười nói luôn:

- Hướng tiên sinh, tôi bắt đầu tấn công đây.

Nói xong, lấy tay che trước ngực, miệng nàng cũng lẩm nhẩm một chuỗi câu từ tối nghĩa.

Sau đó chỉ thấy vị trí trước ngực bị che tỏa ra một quầng sáng màu đỏ chói lọi, ngay cả tay cũng không thể ngăn quầng sáng này lại, nó trực tiếp xuyên thấu qua da cùng máu thịt, tất cả mọi người đã lùi ra xa đều có thể nhìn thấy rất rõ những mạch máu lưu động và tổ chức khung xương trong tay nàng. Mà quanh thân nàng thì xuất hiện một vòng sáng trắng nhàn nhạt, kết hợp với quầng sáng màu đỏ đậm đặc như máu, tất cả khiến cho cả người nàng trông vừa thánh khiết vừa yêu mị.

Ở một bên, khuôn mặt đội trưởng tràn đầy vẻ ngưng trọng, Liễu Y Y cũng lo lắng, còn mỹ nhân tóc dài nhìn chằm chằm mỹ nữ tóc vàng không chớp mắt. Từ trên người mỹ nữ tóc vàng, bọn họ đều cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ, nhất là quầng sáng màu đỏ ở ngực đối phương, nó gây cho người ta cảm giác vừa khủng bố vừa nguy hiểm.

Giáo chủ Matthew cùng nhóm Vatican ở hiện trường là những người hiểu rõ nhất về thực lực của mỹ nữ tóc vàng, đồng thời, mặc dù bọn họ chưa được tận mắt thấy qua uy lực của thánh khí, nhưng trong sử sách của giáo đình đều có ghi chép lại, hầu như mỗi lần thánh khí xuất hiện là địch nhân sẽ bị tiêu diệt. Cho nên bọn họ cũng không lo lắng cho sự an toàn của mỹ nữ tóc vàng, thay vào đó tập trung chú ý lên người nhóm Hiên Viên tổ bên cạnh, chủ yếu là để đề phòng bọn họ đột nhiên xen vào cứu viện.

Cả người Hướng Nhật cũng căng cứng, bao phủ toàn thân hắn là một cảm giác sởn tóc gáy, nó chỉ xuất hiện mỗi khi đối mặt sống chết. Nói cách khác, lực lượng của mỹ nữ tóc vàng đối diện đã uy hiếp tới tính mạng hắn. Nếu như là bình thường, Hướng Nhật đã sớm xông lên cho đối phương một kích trí mạng, nhưng vừa rồi mình nói đùa hơi quá, giờ phút này không thể muối mặt đánh lén được. Đồng thời hắn cũng biết cô nàng tây dương này nhất định là e ngại trước đòn cảnh cáo mà mình để lại tại quán bar lúc trước, cho nên muốn ra tay với mình trước, mà có cơ hội lần này, chắc chắn đối phương sẽ dốc toàn lực tấn công, tranh thủ giải quyết mình trong một chiêu.

Hướng Nhật lập tức không dám sơ xuất, nếu không rất có thể bị lật thuyền trong mương. Mặc dù lực lượng toàn thân không thể thả ra bên ngoài cơ thể, nhưng trong cơ thể muốn tùy ý khống chế nó thì không gặp bất cứ vấn đề gì. Hướng Nhật trải lực lượng trong cơ thể khắp toàn thân, chuẩn bị đón nhận một kích toàn lực của đối phương. Lúc này tuy rằng hắn hối hận, nhưng hình như cũng có đôi chút chờ mong, chính hắn cũng muốn kiểm tra xem lực lượng của mình mạnh mẽ đến mức độ nào, liệu có thể đỡ được một kích long trời lở đất này hay không.

Mỹ nữ tóc vàng đã nhắm mắt lại, cả người lơ lửng giữa không trung, trời không có gió nhưng mái tóc vàng vẫn bay phần phật, nhìn qua trông càng có vẻ quỷ dị. Đột nhiên đôi mắt nàng mở ra mà không hề có dấu hiệu báo trước, quầng sáng màu đỏ ở ngực còn rực rỡ hơn lúc trước cả trăm lần và bắt đầu tỏa ra xung quanh, mọi người ở hiện trường bị chói đều phải nhắm chặt mắt lại.

Hướng Nhật cũng không ngoại lệ, hắn không dám mở mắt, nhưng so với những người bên ngoài, hắn căng thẳng hơn rất nhiều. Hiện giờ hai mắt nhắm lại, rõ ràng là không thể tránh được đòn công của đối phương, chỉ có thể gắng gượng chịu đựng, cho nên phải hết sức cẩn thận. Trong đầu cũng bắt đầu nẩy ra suy đoán ám muội, không biết ở ngực cô nàng tây dương tóc vàng rốt cuộc có cái gì, theo lý thuyết, cái vị trí ấy của nữ nhân thật sự rất mẫn cảm, với cách nghĩ xấu xa của Hướng Nhật thì lại càng dễ liên tưởng theo chiều hướng không đứng đắn. Hắn thầm nghĩ liệu đấy có phải chính là bộ phận trọng yếu trên gò bồng đảo của nàng ta hay không, nhưng nếu đúng là như vậy, quả thật khiến người ta thấy kinh hãi, ngay cả núm tuyết lê cũng có thể phát ra quầng sáng màu đỏ chói lọi như vậy, chẳng lẽ những địa phương thầm kín khác cũng …

Còn chưa suy đoán xong, Hướng Nhật đã cảm thấy quanh thân lạnh lẽo, một luồng khí tức cực kì nguy hiểm ập về phía hắn. Hướng Nhật không kịp suy tính gì cả, ngay lập tức hắn tung nhanh một đòn “Phách không quyền” về phía luồng khí tức nguy hiểm, hy vọng có thể làm giảm bớt hoặc trực tiếp đánh tan lực công kích của nó. Song dường như không có tác dụng, luồng khí tức nguy hiểm vẫn tồn tại như trước, thậm chí Hướng Nhật còn phát hiện nó càng ngày càng gần, có thể nói là đã đến sát người mình lắm rồi.

Hướng Nhật nhất thời không giữ sức nữa, hắn tập trung lực lượng toàn thân vào tay phải, sau đó đấm về phía trước. “Ầm” một tiếng kinh thiên động địa, gần như cả tòa nhà đều chấn động. Hướng Nhật chỉ cảm thấy toàn thân nóng hầm hập, giống như đang nhúng cả người vào trong nồi chảo nóng bỏng, xung quanh nóng đến nỗi khiến hắn cảm thấy tê buốt không chịu được.

Nhưng hắn vẫn không dám mở mắt xem chuyện gì đã xảy ra, bởi vì hắn vẫn cảm giác được sức chói lọi của quầng sáng màu đỏ chung quanh đủ để gây thương tổn cho thị lực của hắn. May mà tình cảnh này cũng không kéo dài được bao lâu, qua mí mắt dần dần cảm giác được ánh sáng bên ngoài mờ đi, Hướng Nhật lúc này mới mở mắt. Đập vào mắt là một khoảng nền nhà mấp mô lồi lõm, giống như là địa hình Karst (*) vậy, ở giữa còn có vài cái hố siêu khổng lồ, có thể nhìn thấy rõ mồn một trong gian phòng dưới lầu là những mảng xi măng cốt thép của sân thượng bị sụp xuống . Khó trách vừa rồi cảm giác dưới chân như có động đất, hóa ra là do một phần nền nhà sụp đổ. Mặc dù vì nhắm mắt nên Hướng Nhật không chứng kiến được chuyện gì xảy ra, nhưng hắn có thể khẳng định vừa rồi tuyệt đối không đấm xuống nền nhà, cho nên chỉ có một cách giải thích: khi một đấm của hắn và đòn công kích của đối phương va chạm, lực lượng không thể khống chế được nên lọt ra ngoài và tạo thành như vậy.

Chỉ một chút va chạm bên ngoài đã có thể tạo thành uy lực lớn như vậy, Hướng Nhật thật không dám tưởng tượng toàn bộ lực lượng bên trong rốt cuộc khủng bố đến cỡ nào, nhưng bản thân mình là người hứng chịu đòn tấn công này lại chỉ thấy nóng ngoài da, còn lại không có gì bất ổn. Nếu có, cũng chỉ là tay phải hơi đau một chút, nhưng Hướng Nhật đã dùng lực lượng trong cơ thể bao phủ cả bàn tay, cho nên cũng không giống như lần trước chỉ đấm vỡ vách tường thôi đã khiến cho bàn tay gẫy nát. Chẳng qua có chút đau nhức mà thôi, bàn tay vẫn ngon lành như trước, ngay cả một vết trầy xước cũng không có.

Nhìn thoáng qua cô nàng tây dương tóc vàng ở đối diện cách mình vài cái hố, lúc này nàng đã hạ xuống mặt đất, vòng sáng trắng nhàn nhạt vẫn bao phủ toàn thân, nhưng quầng sáng màu đỏ chói lọi ở ngực đã biến mất tăm. Hơn nữa Hướng Nhật còn phát hiện cô nàng này nhìn mình với vẻ cực kì kinh ngạc, hình như đang hoài nghi tại sao mình còn có thể bình yên vô sự xuất hiện trước mặt nàng sau một đòn tấn công mạnh mẽ như vậy.

Trên thực tế, mỹ nữ tóc vàng còn kinh hãi hơn so với tưởng tượng của Hướng Nhật nhiều, nàng là người duy nhất ở hiện trường thấy rõ toàn bộ quá trình. Vừa rồi nàng đã dốc toàn lực, ngay cả lực lượng trong thánh khí có khả năng vận dụng cũng đã được huy động. Khi phóng ra lực lượng mà theo nàng có thể hủy diệt hết thảy mọi thứ, nàng còn có chút lo lắng, không biết nam nhân có thể bị thương nặng hoặc mất mạng hay không, nhưng ngoài dự liệu của nàng, không ngờ nam nhân chỉ dựa vào lực lượng cơ thể mà chống đỡ được, điều này đã vượt quá sự tưởng tượng của nàng. Trong nhất thời nàng không khỏi hoài nghi nam nhân trước mặt có phải là thần thánh hạ phàm và đang đùa với nàng hay không. Đối với người từ nhỏ đã được dạy dỗ tư tưởng thần học như nàng, không có gì trên đời có thể vĩ đại hơn so với thần, nhưng thánh khí trên tay mình chính là vũ khí do thần ban xuống, thế mà chẳng có tác dụng gì đối với con người, nếu như không phải tín ngưỡng kiên định, cõ lẽ nàng đã hoài nghi thần rốt cuộc có tồn tại hay không.

Những người xung quanh cũng đã hồi phục lại bình thường từ ảnh hưởng của quầng sáng màu đỏ và âm thanh va chạm dữ dội, khi nhìn thấy ở hiện trường là mấy cái hố to nằm giữa hai người, sắc mặt của tất cả đều biến đổi.

Người của Hiên Viên tổ đương nhiên là lo lắng cho nam nhân, đếm khi nhìn thấy hắn vẫn đứng ở đó không sứt mẻ gì, tất cả đều thở dài một hơi. Mặc dù quần áo trước ngực hắn đã hoàn toàn bị thiêu rụi, một mảng lớn da lộ ra bên ngoài, nhưng đáng mừng chính là da dẻ không gặp thương tổn gì, tuy nhiên vẫn có thể thấy được một điều, làn da đã không còn màu vàng khỏe mạnh như trước mà chuyển sang đỏ bừng, cứ như là vừa bị dội nước sôi dội vào. Nguyên nhân thì bọn họ có thể hiểu được, bởi vì vừa rồi ở bên ngoài bọn họ đều cảm nhận được từng đợt nóng hầm hập, mà nam nhân ở trung tâm chỉ bị như thế, còn không được tính là một vết thương nhẹ nữa, đúng là phải vái thần vái phật. Dù vậy, mắt Y Y vẫn đỏ hoe, nếu như không phải tình huống không cho phép, nàng đã sớm tiến tới kiểm tra xem thương thế nam nhân ra sao. Mỹ nhân tóc dài cũng không có vẻ châm chọc như thường ngày, trong ánh mắt còn lộ ra một tia khác thường.

Khác với Hiên Viên tổ, người Vatican hướng ánh mắt quan tâm về phía mỹ nữ tóc vàng, thấy nàng vẫn giống như trước không có bất cứ biến hóa gì, tất cả đều an tâm. Tiếp theo, họ mới dời sự chú ý lên người đối thủ của nàng. Mà việc nam nhân còn có thể bình yên đứng tại chỗ cũng đủ để bọn họ thấy kinh hãi. Anna là thiên tài trăm năm khó gặp của giáo định, thánh lực gần như sắp sánh bằng giáo hoàng, hơn nữa còn có sự trợ giúp của thánh khí uy lực khôn lườing, chịu một kích toàn lực của nàng mà có thể bình yên không bị trọng thương , vậy phải cần lực lượng lớn đến mức nào? Phải biết rằng, kể cả đích thân giáo hoàng ra mặt cũng chưa chắc có thể làm được như vậy, huống chi nam nhân còn nói trước là cho đối phương xuất thủ trước, nhìn qua mấy cái hố to ở hiện trường, có thể khẳng định hắn tuyệt đối không hề né tránh, mà là lấy cứng chọi cứng. Vốn trong lòng rất tin tưởng rằng mỹ nữ tóc vàng có thể dễ dàng đánh bại đối phương, nhưng lúc này bọn họ cũng bắt đầu khẩn trương hẳn lên, hiện tại bọn họ không rảnh để nghĩ xem có thể đoạt được “Dị đoan” hay không nữa, mà chỉ cầu khẩn cho bên mình có thể thắng, nếu không, chưa nói đến việc không đoạt được “Dị đoan”, ngay cả đại thiên tài của giáo đình cũng sẽ trở thành nô lệ của người khác. Bọn họ tuyệt đối không hy vọng nhìn thấy điều này!

Giáo chủ Matthew là người lo lắng nhất, ông ta hiểu rõ uy lực của thánh khí hơn bất kì ai, nhưng chính vì thế ông ta mới lo lắng đến vậy, ngay cả thánh khí cũng không thể đả thương mật giả, điều này đã vượt ra ngoài sự hiểu biết của ông ta. Ông ta đã có chút dự cảm không lành, ý nghĩ này vừa mới nẩy sinh trong đầu, đột nhiên phát hiện bóng người cách đó không xa chuyển động, đến khi giáo chủ Matthew thấy rõ đấy là ai, nhất thời liền kinh hãi hô lên một tiếng:

- Cẩn thận!

Bóng người ấy không phải ai khác, chính là Hướng Nhật, lúc này hắn đã lao vọt về phía mỹ nữ tóc vàng hiện còn chưa tỉnh táo hoàn toàn. Từ lúc nhìn thấy vẻ kinh ngạc của mỹ nữ tóc vàng, Hướng Nhật đã có kế hoạch, đương nhiên hắn sẽ không lãng phí cơ hội khi mà đối phương thất thần. Mặc dù giữa hai người bị ngăn cách bởi vài cái hố to, nhưng cũng không làm khó được hắn. Dồn lực xuống chân, nương theo phản lực mạnh mẽ, chỉ sau vài bước nhảy hắn đã đến trước mặt mỹ nữ tóc vàng. Ngay lập tức Hướng Nhật nện một đấm vào vòng sáng bao quanh thân thể nàng, vòng sáng chớp động liên hồi, tuy không biến mất, nhưng cũng mỏng đi rất nhiều.

Mỹ nữ tóc vàng đã có phản ứng, nàng định lùi về sau phản kích, song cú đấm thứ hai của Hướng Nhật đã ập đến. “Bụp” một tiếng, nghe như là âm thanh của bong bóng đột nhiên vỡ tung, vòng sáng bao quanh thân thể mỹ nữ tóc vàng hóa thành hàng loạt đốm sáng rồi biến mất trong không khí.

Hướng Nhật không chút thương hoa tiếc ngọc, hắn đưa tay bóp lấy cổ mỹ nữ tóc vàng đã mất đi vòng bảo vệ, trong mắt tràn ngập vẻ đắc ý:

- Anna tiểu thư, cô thua.

Vẻ mặt mỹ nữ tóc vàng trông hết sức khó coi, ánh mắt lại càng hung dữ nhìn chằm chằm vào nam nhân, tay nàng kết một thủ ấn phức tạp, chỉ thấy một vầng sáng trắng nhàn nhạt tỏa ra từ trong cơ thể nàng.

Hướng Nhật cảm nhận được hơi nóng hầm hập, hắn biết mỹ nữ tóc vàng lại muốn vận dụng “Dị năng”, tay lập tức dùng thêm sức, năm ngón tay xiết chặt lại.

Chỉ thấy khuôn mặt mỹ nữ tóc vàng trong nháy mắt sung huyết đến đỏ bừng, tay đang kết thủ ấn cũng buông ra vì bị nam nhân đột nhiên xiết cổ chặt đến nỗi thiếu chút nữa không thở được, vầng sáng trắng vừa mới nổi lên trên người nàng cũng mờ dần đi.

- Nếu như cô còn phản kháng, tôi không ngại tiễn cô đi gặp lão điểu nhân Thượng đế của cô!

Hướng Nhật lạnh lùng nói, cô nàng này thật sự nghĩ mình không dám hạ độc thủ hay sao?

- Đừng, Hướng tiên sinh!

Giáo chủ Matthew ở một bên vội vàng lên tiếng, giọng điệu tàn nhẫn của nam nhân khiến ông ta không chút nghi ngờ đối phương sẽ làm như vậy

- Ta thay mặt An Na nhận thua, điều kiện vừa rồi vẫn có hiệu lực.

Hướng Nhật liếc mắt nhìn mỹ nữ tóc vàng trên tay mình, hắn lãnh đạm nói:

- Chỉ sợ người ngoài như ông không làm chủ được?

Nhìn mỹ nữ tóc vàng trợn trừng mắt hướng về phía hắn, Hướng Nhật cũng cực kì tức giận, không ngờ nữ nhân này nói lời không giữ lời, rõ ràng thua còn không nhận, hắn ghét nhất loại người như thế. Nếu không phải nể mặt đối phương là nữ, hắn đã sớm đánh nàng một trận nhớ đời thì thôi.

- Ta thề trên danh nghĩa của thần, nếu như Anna Maria không thực hiện giao ước ban đầu, đó chính là sự khinh nhờn đối với chúa, ta sẽ lấy danh nghĩa của chúa trục xuất cô ấy khỏi thánh giáo!

Giáo chủ Matthew nghiêm mặt nói, nói xong, ông ta còn giơ ra thánh giá hình chữ thập ở trước ngực.

Lời thề vừa mới hoàn thành, Hướng Nhật rõ ràng cảm giác được mỹ nữ tóc vàng trong tay mình toàn thân mềm nhũn, vốn thân thể còn đang giãy dụa cũng hoàn toàn ngừng lại, cứ như thoáng cái bị rút hết khí lực, cả người cũng chỉ dựa vào tay của hắn mới không yếu ớt ngã xuống mặt đất.

Mặc dù Hướng Nhật có chút không đành, nhưng có thể thu được một bảo tiêu như vậy, một chút không đành lòng cũng bị nén xuống. Chỉ có điều hắn không hiểu tại sao lão già tóc vàng kia lại phát ra lời thề như vậy, chẳng lẽ chỉ vì muốn bảo vệ cô nàng tây dương tóc vàng này không bị mình bóp cổ chết?

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương #404