Chương 300: Tự Mình Đa Tình


- Làm gì mà đến giờ mới về, đang học mà.

Nam nhân đến bây giờ mới về làm cho An đại tiểu thư rất bất mãn, đi vệ sinh mà cũng lâu như thế sao chứ?

- Anh vừa mới gặp chủ nhiệm lớp nên có “nói” chuyện vài câu.

Hướng Nhật thành thật đáp. Mặc dù cũng là “nói” dăm ba câu, nhưng loại này có chút đặc biệt mà thôi, trên thực tế nên dùng từ “giáo huấn” chắc hợp hơn!

Trong lúc đi học mà tình chàng ý thiếp ở ngoài phòng học, điều này ít nhiều cũng làm cho Trần lão sư có chút tức giận, tất nhiên phải “nói” dăm ba câu rồi. Đương nhiên Hướng Nhật cũng không biết, nếu mà kẻ khác thay thế vào tình cảnh của hắn lúc này thì Trần lão sư cũng sẽ không đơn giản “nói” như vậy, dù sao đối với cậu con rể tương lai này Trần lão sư cực kỳ hài lòng, chỉ là đang ở ban ngày ban mặt ngay ở trong trường học mà ngang nhiên làm chuyện như vậy, không phải là lá gan quá lớn hay sao? Nếu như không ngăn lại chắc là chuyện khoa trương hơn hắn cũng làm ra mất. Chỉ có thể nói, Hướng Nhật làm chuyện không sai lầm tại một địa điểm hoàn toàn sai lầm, nhưng dù sao thì hẳn cũng là làm sai.

- Có đúng không vậy?

An Tâm nhìn thẳng vào mắt đối phương như muốn nhìn ra mánh khóe gì của hắn, bất quá cuối cùng lại thất vọng bởi vì thần sắc của nam nhân vẫn như thường, hơn nữa chuyện này cũng tương đối dễ dàng bị vạch trần nên An Tâm đành phải tin vào lời giải thích của hắn. Nhưng đột nhiên nàng nhớ tới cái gì nên ghé sát vào bên tai nam nhân mà nói nhỏ:

- Được rồi, Hướng Quỳ, người đàn bà kia cũng có tới.

- Đàn bà nào?

Hướng Nhật bất ngờ giật mình hỏi, đúng là tư duy logic của An đại tiểu thư cũng xoay chuyển nhanh thật, trước đó thì vẫn còn đang hoài nghi mình mà nhoằng một cái đã chuyển sang đề tài khác được.

An đại tiểu thư chỉ chỉ vào chỗ ngồi phía trong cùng,

- Người đang cùng Văn Văn cao hứng trò chuyện kia kìa.

Hướng Nhật nhìn theo phương chỉ tay của An đại tiểu thư, con mắt đột nhiên sáng ngời, người kia không phải là Liễu Y Y tiểu thư hay sao? Nàng ta tới thực sự tốt quá. Có lẽ là cùng tính cách nên Liễu Y Y đang cùng băng sơn mỹ nhân nói chuyện sôi nổi, mà Sở Sở ngồi bên cạnh cũng thỉnh thoảng thêm vào một hai câu.

- An An, anh và em đổi chỗ đi.

Bởi vì Hướng Nhật ngồi ở ngoài đầu bàn, nếu như muốn cùng băng sơn mỹ nhân nói chuyện mà không bị giáo sư phát hiện thì chỉ có thể đổi chỗ ngồi gần nàng ta thôi.

- Anh muốn làm gì?

An đại tiểu thư vẻ mặt hoài nghi nhìn nam nhân, bộ dạng của nàng như đang phòng bị đối phương chuẩn bị làm chuyện xấu gì đó.

Hướng Nhật chỉ còn biết cười khổ đáp lời:

- Em đừng có nghĩ chuyện bậy bạ được không, anh đang có chuyện quan trọng muốn nói với nàng ta. Em cũng biết đó, nàng ta là người của quốc gia phái tới, cho nên anh muốn qua nàng ta hỏi mượn vài người tới bảo vệ bọn em mà thôi.

An Tâm cân nhắc một chút nhưng rốt cuộc cũng gật đầu.

- Được rồi, bất quá ngoài chuyện này thì anh không được cùng nàng ta nói cái gì khác nữa.

- Được, được mà.

Hướng Nhật vội vàng đáp ứng, dù sao hắn cũng không muốn đùa giỡn với băng mỹ nhân. Người ta cũng là người của chính phủ, tránh chọc tức nàng ta thì tốt hơn.

Sau khi đổi chỗ, Hướng Nhật rốt cuộc cũng ngồi gần băng mỹ nhân mà nói chuyện, nhưng bất quá ở giữa họ vẫn là một cái băng sơn mỹ nhân, lại còn có Sở Sở ngồi ở sát tường phía trong nữa.

Có lẽ là hai người có chung chữ “băng” nên nói chuyện với nhau rất hợp, cũng không chú ý có nam nhân đến gần, thành ra chỉ có Sở Sở là người nhìn ra đầu tiên, thấp giọng bắt chuyện nói:

- Hướng Quỳ.

Hướng Nhật cũng theo lệ mà cười một cái. Sau khi Sở Sở bắt chuyện rồi thì hai cái “băng” mỹ nữ kia lập tức bừng tỉnh, phát hiện nam nhân đang ngồi bên cạnh, trên mặt cũng đồng thời đỏ lên.

Liễu Y Y thì nhớ lại chuyện mình đáp ứng làm cái gí cho hắn cũng nguyện ý nếu hắn đồng ý hỗ trợ, đương nhiên cũng bao gồm cả than thể nàng, cho nên khi thấy nam nhân mặt nàng đỏ bừng mà trống ngực cũng đập dồn dập. òn băng sơn mỹ nhân Hác Tiện Văn thì nhớ lại lời nói của đầu củ tỏi, mặc dù nam nhân đã kịp thời rời đi, nhưng nàng thế nào lại không biết là hắn lấy cớ rời đi chứ? Chỉ sợ cũng là không muốn làm cho mình xấu hổ thêm sao? Hai người cũng không phải không biết mà mở miệng chào hỏi, nhưng mà Hướng Nhật đồng thời nhận ra được vẻ mặt của hai người này có chút khác thường, nên chỉ gật đầu chào Hác Tiện Văn một cái rồi quay qua hỏi băng mỹ nhân:

- Liễu tiểu thư, có chuyện gấp muốn nhờ cô giúp đỡ được không?

- Hả? Có chuyện gì?

Liễu Y Y sửng sốt, nam nhân có thực lực cường đại như vậy rồi mà sao còn nhờ mình hỗ trợ cái gì chứ?

- Là thế này.

Hướng Nhật khẽ khàng nói, sợ bị người ngồi phía trước nghe thấy nên hắn không tránh khỏi phải dịch sát người vào một chút, mà làm như vậy là chạm vào người băng sơn mỹ nữ, bất quá hắn lúc này cũng không quan tâm được nhiều như vậy, cũng không để ý đến nửa người của hắn đã áp vào bên người của nàng ta:

- Không biết mấy người bạn của cô còn có ở đây không?

Không hiểu tại sao nam nhân lại nói như vậy nhưng mà Liễu Y Y vẫn thành thật mà trả lời:

- Bọn họ còn đang ở đây, không biết anh tìm bọn họ có chuyện gì không?

Nói xong mới để ý hình như là nam nhân tựa như là đang nằm trên lồng ngực của băng sơn mỹ nhân vậy.

- Ta hy vọng bọn họ, đương nhiên là có cả cô, có thể giúp ta bảo vệ…à, mấy người bạn gái của ta một chút.

Hướng Nhật cân nhắc từng lời, nghiêm chỉnh nói.

- Bảo vệ…bạn gái của anh?

Liễu Y Y tự động bỏ qua hai chữ “mấy người” đi, cái khiến nàng ngạc nhiên tưởng rằng mình nghe lầm là, với thân thủ cường hãn của nam nhân thì còn cần dùng đến những người này nữa hay sao?

Bất quá nàng thấy trên mặt của đối phương cũng chẳng có chút gì giống nói đùa cả, cuối cùng nàng cũng bỏ qua chút ghen tị về khía cạnh này, biết vấn đề đang nói rất quan trọng, nếu ngay cả nam nhân cũng không có cách nào giải quyết vậy thì khẳng định rất khó khăn, nên nhíu mày mà hỏi:

- Anh có thể nói cho tôi cuối cùng đã xảy ra chuyện gì hay không?

Hướng Nhật chỉ đơn giản đem chuyện kể ra một lần, cũng không có nói ra chuyện người của An gia cũng kẻ có dị năng mà nói ra, bởi vì chuyện này dính dáng tới rất nhiều bí mật khác nữa. Cuối cùng Hướng Nhật hỏi lại:

- Có thể giúp ta được chứ?

- Được.

Liễu Y Y lúc này mới yên lòng, bởi vì tưởng rằng đối phương muốn mấy người họ giúp đỡ thì khẳng định đối thủ cũng là nhân vật cực kỳ lợi hại, thậm chí còn có thể nói là lợi hại đến độ mà nam nhân không thể địch lại được, nếu không làm sao mà hắn tìm đến mình chứ? Vốn còn có chút lo lắng, nhưng khi nghe được đám người kia chỉ chuyên nấp trong bóng tối mà đánh lén, mặc dù cũng có thêm mấy tên dị năng giả nhưng bất quá cũng không có trình độ kinh thiên động địa như nam nhân này. Còn về phần đám sát thủ bình thường của đối phương mình cũng có thể không cần để vào mắt, vì đối với những người có dị năng mà nói thì vũ khí của đám người bình thường chỉ là món đồ chơi trẻ em mà thôi, hoàn toàn không có chút uy hiếp nào cả.

Bất quá, Liễu Y Y còn lo lắng về phương diện khác nữa. Trong Bắc Hải còn có một chỗ dị năng giả tụ tập, hơn nữa lại có tổ chức quy mô hẳn hoi, chuyện này nhất định mình phải báo cho cấp trên biết, không chừng họ còn phái thêm lực lượng lợi hại hơn nữa xuống để trợ giúp, đồng thời đem cái tai họa ngầm này mà tiêu diệt, dù sao một tổ chức dị năng giả hoạt động ám muội cũng khác hẳn một vài dị năng giả đơn độc.

- Vậy ta xin đa tạ.

Được băng mỹ nhân không ngần ngại mà đồng ý nên Hướng Nhật cũng đã an lòng được phần nào, có các người bọn nàng bảo vệ thì chuyện kế tiếp mình làm cũng không còn băn khoăn gì nữa, mà còn có thể ung dung mà ra tay.

- Không có gì.

Liễu Y Y khoát tay.

- Dù sao anh cũng chấp nhận giúp đỡ chúng tôi, chuyện này coi như là một cuộc trao đổi mà thôi…

Nói tới đây, trên mặt của Liễu Y Y lại đỏ lên, vì hai chữ “trao đổi” lại làm cho nàng nhớ tới chuyện hứa hẹn trước đây của mình với nam nhân. Vì đánh trống lãng cho sự xấu hổ nên Liễu Y Y chỉ tay sang băng sơn mỹ nhân nói:

- Được rồi, nàng ta cũng là bạn gái của anh sao?

Hướng Nhật ngẩn người ra, sau đó lập tức hiểu lời của Liễu Y Y muốn hỏi liệu băng sơn mỹ nhân có phải là bạn gái của mình hay không để còn bảo vệ? Điều này đúng là làm cho người ta đau đầu, nếu mà Hướng Nhật phủ nhận thì băng sơn mỹ nhân sẽ không có trong danh sách được bảo vệ, nhưng mà băng sơn mỹ nhân cùng với An An lại là đôi bạn thân nên rất dễ làm cho sát thủ chú ý mà ra tay, nếu mà nàng có mệnh hệ gì thì hắn có chết 100 lần cũng không trả đủ. Mà nếu như Hướng Nhật thừa nhận nàng là bạn gái của hắn ở chỗ này thì cái người ngồi bên cạnh sẽ phản ứng ra sao chứ?

Hướng Nhật tự nhận mình không phải là người tự mình đa tình nhưng mà khi cân nhắc đến tính nghiêm trọng của vấn đề thì hắn cuối cùng cũng gật đầu

- Đúng vậy!

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương #300