Chương 1027: Không Thể Không Chết


ĐỈNH CẤP LƯU MANH

Tác giả: Lãnh Mạc

Chương 1022: Không thể không chết

Biên dịch: Quang Siêu Quần

Biên tập: Vấn Thiên Quân

Nguồn: http://sieucapthuankhiet.com/

Hướng Nhật lặng lẽ tiềm phục trên nóc nhà, thấy Kevin sau khi phân phó, liêng đem theo đám vệ sĩ vào phòng, một tên vệ sĩ khác mở của đưa bọn họ vào trong biệt thự. Hướng Nhật thấy vậy liền từ trên nóc nhà nhảy xuống, một tay bám vào ban công một căn phòng tầng 2, hắn phát hiện cửa sổ đã bị khóa, nhưng mà đối với hắn cũng không thành vấn đề, bàn tay Hướng Nhật áp vào mặt kính, lĩnh vực trải ra, sau 2 giây, bụp một cái then cửa bật ra, cứ thế đơn giản mở cửa sổ đi vào.

Nương theo ánh trăng, Hướng Nhật nhảy vào trong phòng, lặng lẽ đi tới trước cửa. Hắn phát hiện phòng này không phải là phòng ngủ mà là một căn phòng chứa đồ, căn phòng không lớn, mặc dù có chút hỗn độn nhưng mà cũng khá sạch sẽ, hắn vươn một ngón tay chọc vào cánh của, cánh cửa vốn làm bằng gỗ dày cứng cáp, nhưng mà đối với lực lượng của hắn mà nói thì cũng không khác miếng đậu hủ là mấy, động tác của Hướng Nhật êm ru, không gây một tiếng động nào. Theo cái lỗ trên cửa nhìn vào phòng ánh đèn sang trưng, Kevin đang ngồi trên ghế salon, bốn tên vệ sĩ kia thì cúi đầu, thở mạnh cũng không giám.

- Phế vât, các ngươi đúng là một đám phế vật, một con khỉ da vàng gầy gò yếu đuối như vậy cũng đánh không lại, còn nói cái gì bảo vệ ta, đúng là phế vật, cứt chó óc heo.

Kevin ngồi trên ghế salon, nhìn mấy tên vệ sĩ rít gào chửi mắng, bởi vì mới quay trở lại, còn chưa kịp xử lý chỗ máu me với canh thừa trên mặt, thêm cái bộ mặt phẫn nộ, méo mó vặn vẹo, nhìn trông cực kỳ buồn cười.

Chỉ thấy Kevin đột nhiên chỉ một người trong đám vệ sĩ, nói:

- Ngươi! Đem thằng nhóc em trai của con tiện nhân lên đây cho ta, nếu con tiện nhân cùng con khỉ da vàng kia làm nhục ta, ta quay lại làm nhục em trai ả một chút.

Nghe được lời Kevin phân phó, tên vệ sĩ kia không dám chậm trễ, vội vàng đi đến trước một cánh cửa ở tầng hầm, chưa đến hai phút, hắn đã vác một người thanh niên bị che hai mắt, miệng nhét vải đi về chỗ Kevin.

Nhìn người thanh niên trước mặt, Kevin phẩy tay nói:

- Tháo bịt mắt và bịt miệng hắn ra cho ta.

Sai khi tháo miếng vải đen bịt mắt là cái khăn bịt miệng ra, thấy rõ đây là một thanh niên môi hồng răng trắng, ngũ quan dễ nhìn, da mặt nhẵn nhụi, kiểu bạch mã hoàng tử Châu Âu điển hình. Nhìn thanh niên có mấy phần giống nữ hoàng trước mắt này, Hướng Nhật chắc chắn đây là em trai của Teru. Nếu không phải em trai của nữ hoàng, tại sao lại có huyết thống ưu tú đến như thế, quá làm người khác gato mà.

Liếc mắt nhìn người thanh niên trước mắt, Kevin vừa cười vừa nói:

- Ta có nên gọi ngươi là Neo Tonnay điện hạ không đây?

Mặc dù miệng hắn đang cười nhưng vẻ mặt hiện lên nét dữ tợn.

Nghe được câu hỏi của Kevin, người thanh niên ngẩng đầu lên nhìn, đôi mắt trong suốt, không có chút hoảng loạn:

- Kevin Rockefeller, con thứ ba của tộc trưởng gia tộc Rockefeller, ta biết ngươi đang theo đuổi chị gái ta, thế nhưng không ngờ ngươi lại có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như thế này, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, thả ta đi, ta sẽ coi như chưa có chuyện gì phát sinh, ngươi hẳn phải biết, nguyên thủ của một quốc gia có chuyện gì, ta nghĩ không ai gánh nổi cho ngươi đâu, giết ta ư, nực cười.

- Không dám giết ngươi , ta vì sao lại không dám.

Nhìn người thanh niên không biết tình huống của bản thân, Kevin càng cười dữ tợn hơn:

- Ngươi cho rằng chỉ vì con điếm đó mà ta bắt cóc ngươi sao? Ngươi cũng quá ngây thơ rồi, không thử nghĩ kỹ xem, ngươi nguyên là quốc vương của một quốc gia, đi đâu cũng có quân đội bảo vệ, vệ sĩ bao lấy ngươi, mà lúc ngươi xuất hành, không phải không ai biết sao. Vì sao chúng ta lại biết, rồi nhẹ nhàng đắc thủ? Ngươi nói không sai, ta giết ngươi, không ai bảo vệ cho ta, nhưng mà chuyện ngươi chết cũng là chuyện sớm muộn mà thôi, nhị thúc của ta, chính là muốn cái ghế hoàng đế đó của ngươi, ta giúp nhị thúc, đến lúc đó nhị thúc sẽ giúp ta có được chị gái của ngươi, còn có sản nghiệp của các ngươi, ta cũng được phân nữa cổ phần, cho nên bất luận chị gái ngươi có đồng ý làm nữ nhân của ta hay không, ngươi cũng phải chết, hahaha…

- Ngươi!! Thì ra đã có âm mưu từ trước.

Nghe thấy Kevin nói như thế, thanh niên mặt mũi xám như tro suýt tí nữa thì ngã phịch xuống đất.

- Đã như thế, muốn chém muốn giết tùy ngươi, nhưng ta không cam lòng, ta thực sự không cam lòng.

- Hahaha, muốn chết sảng khoái à? Vốn là ta muốn cho ngươi thống khoái nhưng hiện giờ ta đã đổi ý rồi…có thấy người ta dính bẩn toàn cơm canh không, hừ, chính là kiệt tác do chị gái ngươi cùng một con khỉ da vàng làm ra. Tất nhiên ta cũng đáp trả lại cho chúng một cái kiệt tác, bắt đầu từ ngươi đi, ta sẽ xin một cánh tay, một cái chân của ngươi, sau đó móc mắt ngươi ra, đem làm quà gửi cho chị ngươi, ta muốn cho nàng hối hận, hối hận vì dám đắc tội ta, mà ngươi, tất nhiên ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.

Nghĩ đến lúc ở nhà hàng bị sĩ nhục, hắn điên cuồng gào thét vào mặt người thanh niên.

- Động thủ, trước tiên móc con mắt của hắn ra.

Kevin ánh mắt tàn nhẫn phân phó với tên vệ sĩ bên cạnh.

Vốn Hướng Nhật muốn đợi kẻ đứng sau giật dây Kevin đến, một lưới tóm gọn hết cho xong, nhưng mà thằng Kevin không biết tốt xấu này muốn động thủ trên người em trai nữ hoàng, hắn tuyệt đối không thể để cho em trai nàng bị tổn thương, nếu không Teru cả đời sẽ sống trong đâu khổ. Ngay lúc Hướng Nhật muốn đạp cửa xông vào, thì tự nhiên một giọng nói từ bên ngoài truyền đến, ý muốn Kevin dừng tay lại, mà hiển nhiên Kevin cũng không điếc, liền ra lệnh ngừng tay, đi về phía cửa. Mà lúc này Hướng Nhật cũng thở ra một hơi .

Cửa bật ra, chỉ thấy một người mặc một bộ quần áo đen đi đến. Kevin vội vàng nghênh đón.

- Owen tiên sinh , hoan nghênh hoan nghênh.

Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương #1027