Tác giả: Lãnh Mạc
Biên dịch: Quang Rờ Edit Tờ
Biên tập: Khiết
Nguồn: http://sieucapthuankhiet.com/
- Cô nói cái gì cơ? Tên cô ấy là? Teru Tonnay???
- Đúng vậy, có vấn đề gì sao?
Suzanna giật mình nhìn Hướng Nhật, nghi ngờ hỏi.
- Ah, không, không có.
Hướng Nhật ngay lập tức khôi phục vẻ mặt lãnh đạm, nhưng trong lòng nổi lên một tư vị không nói lên lời.
- Là nữ hoàng Teru ư, vì sao lại phát sinh những chuyện như vậy, vì sao nàng không gọi cho mình, chẳng lẽ trong lòng nàng khó chấp nhận mình như vậy sao, nàng muốn gả cho người khác? Không, tuyệt đối không thể để nàng gả cho thằng khác.
Hướng Nhật cúi đầu suy nghĩ, không để ý đến Suzanna thần sắc quái dị đứng bên cạnh.
- Hướng tiên sinh, anh quen chị họ tôi à?
- Ah, đương nhiên là không, ở nước Mỹ này, tôi chỉ biết mấy người Elie thôi, không có biết chị họ cô.
Hướng Nhật vội vàng nói, tình thế hiện tại rất nhức đầu, thời khắc mấu chốt này không thể để cho Monica, thậm chí là Elie biết mình và nữ hoàng có quan hệ mập mờ được.
- Ah. . . Như vậy à, nói cũng đúng.
Nghe được lời Hướng Nhật giải thích, Suzanna cũng không nghĩ nhiều nữa.
- Hướng tiên sinh, việcnày…
- Cô yên tâm, cô là bạn của Elie, tôinhất định sẽ giúp cô.
Hướng Nhật trên mặt tỏ vẻ vì đại nghĩa hiến thân, nhưng trong lòng chỉ đầy những tính toán cho chính bản thân hắn.
- Có thể thông qua chuyến này, để nữ hoàng trở thành nữ nhân của mình, vậy thì….
Nhớ tới mấy chuyện mập mờ trước kia, nụ hôn kia, còn cặp phong nhũ kia, vẻ mặt Hướng Nhật lúc này ngẩn ngơ một lúc , trong đầu tràn ngập trung tình.
- Đưa số điện thoại chị họ cô cho tôi, tôi sẽ tự mình liên hệ với cô ấy, chuyện này cô không cần bận tâm.
Để chứng tỏ mình không quen biết Teru, hắn xin Suzanna một dãy số rồi ghi nhớ, sau đó dẫn Suzanna về chỗ Lâm tiểu thư và Elie.
- Nàng vừa nói chuyện gì với ngươi đó? Có nhắc gì đến ta không?
Thấy Hướng Nhật cùng suzanna trở lại, sợ Hướng Nhật nói xấu nàng trước mặt Suzanna.
- Không nói, nàng nói nàng cũng thích ngươi, ân…. Đại loại là như vậy.
Nhìn ánh mắt chằm chằm vào hắn trước mặt này, hình như chỉ cần mình nói cái gì đó làm cô nàng này không hài lòng sẽ đem mình ăn tươi nuốt sống, cho nên hắn vội vàng nói.
- Thật vậy sao? Nàng thực sự yêu thích ta ah?
Trong mắt Elie đầy kinh hỉ nhìn Hướng Nhật, không đợi Hướng Nhật nói thêm câu gì, đã vội vàng chạy đến cạnh Suzanna nói:
- Suzanna, bạn… theo minh ra ngoài một chút được không?
Nghe thấy yêu cầu này của Elie, Suzanna sửng sốt, quay qua nhìn Hướng Nhật, thấy hắn gật nhẹ một cái, Suzanna miễn cưỡng cười với Elie một cái.
- Đương nhiên…là được.
- Này, ngươi có thể đi.
Được suzanna đồng ý , Elie lúc này muốn ngay lập tức cùng Suzanna ra ngoài ước hẹn, tùy tiện khoát tay với Hướng Nhật, bỏ lại một câu như vậy, cũng không thèm để ý đến phản ứng của Hướng Nhật.
- Ách!
Nghe vậy, hắn cũng quay lưng đi luôn, mặc dù tiểu nha đầu Elie này đối với hắn ngang ngược hắn cũng có chút tức giận, rất muốn tét cái mông của nàng mấy cái, có điều có thể thoát khỏi nha đầu phiền phức này, Hướng Nhật cũng thấy khỏe hơn nhiều, mà quan trọng là hắn cũng có việc trọng yếu khác muốn làm.
- Này, còn ta thì sao?
Lâm tiểu thư im lặng nửa ngày, thấy Elie dính với Suzanna cùng nhau ra ngoài, cứ như quên luôn sự hiện diện của nàng, mà cái tên xấu xa này cũng xoay người rời đi, không thèm đế ý đến nàng, phải vội vàng nói.
- Nếu như không ngại làm bóng đèn …thì đi theo ta.
Hướng Nhật liếc mắt nhìn nàng một cái, vẫn đi thẳng về phía trước.
Nhìn Hướng Nhật không thèm để ý đến nàng, Lâm tiểu thư tức giận dậm chân một cái, liền vội vã đuổi theo sau hắn.
Sau khi đưa Lâm tiểu thư về lâm gia, Hướng Nhật cũng về khách sạn. Lúc này Monica còn chưa có trở về, nghĩ đến lời nói của suzanna hôm nay…Hướng Nhật vội vã gọi điện thoại cho nữ hoàng.
- Alo, xin chào?
Trong điện thoại truyền đến âm thanh ôn nhu của nữ hoàng.
- Teru, là anh.
Nghe âm thanh đáp lại, nữ hoàng sửng sốt, tự nhiên trong lòng không ngừng kinh hỉ.
- Jack, là anh sao? Thật sự là anh sao? Anh sao lại bất ngờ gọi cho em thế này? Jack, em rất nhớ anh.
Vừa dứt lời, trong điện thoại truyền đến âm thanh nức nở của nữ hoàng, nữ hoàng đang khóc.
Nghe được tiếng khóc của nữ hoàng, Hướng Nhật cảm thấy chảy máu trong lòng, nếu như bây giờ mà hắn vẫn còn không hiểu ý tứ của nữ hoàng, thì thật là phí hai đời trai của hắn, cứ vứt cho chó gặm cho rồi.
- Teru, đừng khóc, chuyện của em, anh mới được biết.