Có Người


Người đăng: CuuThienTD

Giờ phút này, ở một nơi nào đó, trong một thành thị, thành thị này không lớn,
nhưng người ra vào tương đối tập nập, mà ở gần nhất trung tâm thành thị, có
rất nhiều người tụ tập buôn bán, nghị luận ầm ĩ.

Ở đó có một sạp hàng, sạp hàng này bán rất chạy, có thể nói làm ăn rất khấm
khá, nhưng một điều quái lạ là, người bán hàng, thế mà một thiếu nữ mười 16
tuổi.

Thiếu nữ này khuôn mặt tuyệt trần, cứ việc một thân vải thô, đầu quàng khăn
như mũ, nhưng không thể che giấu khí chất tiên thiên, làn da thiếu nữ tinh xảo
hồng hào mà trắng noãn, đôi tay như ngọc, ánh mắt chim phượng long lanh, một
đuôi màu tím sắc mái tóc.

" Chư vị, hôm nay ta hàng giảm giá đồng loại 10%, chưa hết, còn khuyến mại mua
3 tặng một, nhanh tay một chút, kẻo hết " Thiếu nữ hô lớn, nhìn mặt mày thiếu
nữ hưng phấn hớn hở, hiển nhiên thắng quả buôn bán.

" Mỹ nữ, cho ta mua hai tấm da hắc hùm 200 năm tuổi " Một tên thanh niên tay
chân luống cuống, chỉ hướng mấy tấm da nói.

" Mỹ nữ ?, ai cho ngươi gọi ta là mỹ nữ, ta phản cảm với cái tên này, gọi ta
là bà chủ " Thiếu nữ lập tức nổi giận, ánh mắt băng hàn lên, lạnh giọng nói.

Thanh niên biến sắc, xấu hổ ngượng ngùng cười một tiếng, mua hàng xong liền
lui ra ngoài.

" Đúng là ma nữ " Mấy người xa xa nhìn lại, ai nấy sắc mặt đều tái nhợt, hiển
nhiên ăn không ít thiệt thòi, mà đại danh này thì cũng không ai không biết.

......

Thời gian trôi qua gần hai canh giờ về sau

Đúng lúc này.

" Tiểu thư, chúng ta về a, Tiểu Liên đói quá " Một bên cùng thiếu nữ tóc cột
đuôi màu tím, thế mà còn có một người thiếu nữ.

Thiếu nữ này xinh đẹp mỹ lệ, nhưng trên mặt nàng lại có một vết sẹo, mặc dù
vậy, cũng không làm cho người ta vì đó mà sợ hãi, ngược lại còn đáng yêu vô
cùng.

" Đúng, hôm nay thắng quả, chúng ta đi mua một ít rượu cùng dê béo về " Thiếu
nữ áo tóc tím mặt mày hớn hở, đắc ý nói.

....

Tửu Lâu bên trong.

" Ông chủ, gói cho ta năm cân thịt dê béo cùng 5 vò rượu... nữ nhi hồng " Đứng
trước ông chủ quán là một thiếu nữ tóc tím cùng thiếu nữ mặt sẹo.

" Mộng Yên cô nương, ngươi không nhầm chứ, nếu ăn không hết liền vứt bỏ đi thì
phí " ông chủ quán biến sắc, nghe thiếu nữ tóc tím nói liền giật mình.

Thiếu nữ tóc tím này tên là Mộng Yên, còn thiếu nữ mặt V6eZj sẹo kia liền là
Tiểu Liên.

" Có bán hay không " Mộng Yên một mặt mất hứng, đi mua đồ còn bị gắt gao hỏi
thăm, cái này để nàng không kiên nhẫn.

" Sao không ? " Ông chủ sửng sờ, sau đó liền phất tay.

" Tiểu Nhị đi lấy 5 vò 100 trăm năm nữ nhi hồng ra đây, Tiểu Tam gói 5 cân dê
béo ra đây cho ta " Ông chủ lạnh nhạt nói.

" Ok, lão Đại "

....

Tại phía ngoài thành thị, là những con đường, mà đi sâu về sau có một khu
rừng, khu rừng này xanh mát tươi thẳm, tiếng chim hót líu lo làm người tâm tư
phiền não giảm bớt.

Mà phía xa còn có một thác nước, thác nước này khá hùng vĩ, một bộ nước đổ ầm
ầm mà xuống, phía dưới là một con sông, con sông này nước chảy xuyên suốt, mắt
nước trong veo, cá bơi cá nhảy loạn xạ.

Theo phong cảnh như thế này, ở phía trên con sông là một đường đi, đường đi
này bị lấp đầy những bụi cỏ, giống như nó bị năm tháng dài bao phủ không có
người đi lại bao nhiêu, hiển nhiên đoạn đường này bị bỏ hoang.

" Tiểu Thư, hay là chúng ta không nên đi đường này a " Bỗng nhiên có một giọng
nói vang lên.

Phía xa có hai đạo thân ảnh đang đi tới, quan sát gần... đây là hai nữ tử, là
thiếu nữ.

" Ngày nào cũng đi một đường, có chút chán nản " Trong đó Thiếu nữ tóc tím lên
tiếng, nhưng trên mặt lại hiện vẻ có chút lo lắng.

" Tiểu thư, ta nghe nói con đường này có một đoạn truyền thuyết ! "

" Phàm là có người đi vào, liền bị ma ám " Thiếu nữ mặt seo sắc mặt trắng bệch
nói, bước chân của nàng đi có vẻ hơi chút run run.

Nghe vậy Thiếu nữ tóc tím liền đáy lòng cũng hơi run, hai người dừng lại sau
đó, gắt gao nhìn chằm chằm con đường này, trong mắt toát lên vẻ do dự, do dự
về sau, thiếu nữ tóc tím cắn răng bước tiếp.

" Chúng ta là tu sĩ, há có thể sợ ma ".

Một đường đi yên tĩnh đáng sợ, hai người không nói, mà khu rừng liền cũng yên
tĩnh, đến tiếng chim cũng im bặt mà dừng, thậm chí đến ngay thác nước chảy
cũng chậm hẳn.

Trong sự yên tĩnh lạ thường đáng sợ này, thiếu nữ tóc tím trái tim liền không
nhịn được gia tốc đập nhanh, bỗng nhiên xoạt một tiếng, thiếu nữ tóc tím lên
đánh giật mình một cái, mãnh liệt quay đầu, khi quay đầu về một cái sát na!.

" Sóc " Thiếu nữ tóc tím sắc tái nhợt, đột nhiên thở phào một cái, nhưng sau
đó liền phát hiện không đúng.

" Tiểu Liên đâu, Tiểu Liên " Thiếu nữ tóc tím sắc mặt đại biến, theo bản năng
kêu to, nhưng không phát hiện cái gì.

Thiếu nữ tóc tím đứng nguyên một chỗ, kêu đến một nén nhang về sau vẫn không
có ai, nàng giờ phút này vừa sợ vừa giận, tâm linh cũng không nhịn được sinh
ra kinh hãi!.

Nhưng đúng lúc này.

" A aaa " Một tiếng hét truyền đến từ đằng sau, thiếu nữ tóc tím giật mình, đi
theo hướng tiếng kêu, không lâu sau đó, nàng liền thấy không xa Tiểu Liên một
mặt kinh hoảng ngồi xổm xuống mặt đất nơi đó.

" Tiểu Liên, có chuyện gì " Chạy tới, Thiếu nữ tóc tím nội tâm hoảng sợ cùng
giận dữ lo lắng hỏi.

....

Mấy hơi thở về sau.

Thiếu nữ mặt sẹo lúc này một rốt cuộc hồi phục tâm thần, sắc mặt trắng bệch,
lấy hai tay chỉ vào ở một tảng đá gần đó ở dưới, miệng nói nghẹn ngào.

" Ở ... Ở ..... Ở đó... có người "


Diệt Sinh Tôn - Chương #8