Trên Đời Này Rất Nhiều Người Ghen Ghét


Người đăng: CuuThienTD

" Ha ha, tốt, ngươi từ sau liền là đồ đệ thứ ba của lão phu a " Tịnh Thế lão
nhân nhìn quỳ gối trước mình Dương Cổ, nhẹ gật đầu hài lòng cười ha ha nói.

Dương Cổ thực sự để hắn hài lòng vô cùng, không những võ đạo thiên phú tiềm
lực kinh thiên, bên trong đan đạo lại cũng là như vậy!.

Phải biết khác với võ đạo, đan đạo cần đến sự tỉ mỉ cùng cận thận hàng đầu,
hơn nữa đây mới chỉ là mấu chốt, quan trọng nhất vẫn là tinh thần lực, thành
bại của việc ngưng đan đưa ra phẩm chất là ở chỗ này!!.

" Sao có thể như vậy, ta không câm tâm .... "

" Trưởng lão. nhất định là hắn an gian " Nhìn thấy một màn, đứng ở trong đám
người Mộc Bằng sắc mặt không cam lòng.

Trong thế hệ này hắn là đan đạo cao nhất người chỉ là hắn, hắn lớn tuổi như
vậy, luận về kinh nghiệm hoàn toàn so trên cơ Dương Cổ, nhưng hắn không thể
tin Dương Cổ lại có thể luyện chế đi ra cực phẩm.

Giờ phút này chỉ có một vấn đề bị hắn lấy ra, chính là Dương Cổ an gian, nhưng
điều này có thể sao !!.

" Đúng vậy, trưởng lão, tiểu nữ cũng cho rằng tiểu tử này ăn gian " Không kém
cạnh, kế phía là Hoa Khuynh Lệ, nàng sắc mặt có chút khó coi, trong mắt kiêu
ngạo cũng đa thu liễm hoàn toàn.

Bốn phía quảng trường đám người cũng không khỏi trợn mắt há hốc mồm, trong
trầm tư suy nghĩ một phen, nhưng không tìm ra điểm Dương Cổ ăn gian, mà bọn
hắn cũng không có đủ tư cách đi vào việc này.

" Ăn gian, đúng, nhất định tiểu tử này ăn gian "

" Lấy hắn tu vi cùng tuổi tác, khẳng định không thể luyện chế đi ra cực phẩm a
"

" Tiểu tử này cũng có tài đi, thế mà dám ăn gian a "

Bốn phía quảng trường cũng không ít người lập tức kinh hô a dua theo, lấy bọn
hắn thường thức, đây là việc không thể nào.

Mà trên đài cao Tịnh Thế lão nhân cũng khẽ chau mày, không phải là hắn không
tin Dương Cổ, nhưng trong việc này lúc trước hắn xác thực không có để ý đến!.

" Ăn gian, các ngươi lấy cái gì chứng minh ta ăn gian " Dương Cổ nhìn thấy
Tịnh Thế lão nhân chau mày, hiển nhiên có chút xao động, hắn lập tức hướng bốn
phía nói đến.

" chứng minh?, chúng ta trong lúc luyện đan không thể phân tâm, ngươi chắc
chắn thừa cơ ăn gian " Mộc Bằng thần sắc như thường, càng nói càng lớn.

" Đúng vậy, chúng ta không biết ngươi ăn gian kiểu gì, nhưng chắc chắn là như
vậy " Hoa Khuynh Lệ cười lạnh, thần sắc băng lãnh nói, vừa nói nàng lập tức
hướng về bốn phía quảng trường khẽ cười một cái, như trăm hoa đua nở.

Thời khắc này như nhận thấy có sĩ khí tăng lên, bốn phía đám người cũng không
hẹn mà nói tới không ngừng, căn bản không cho Dương Cổ giải thích!.

Còn Tịnh Thế lão nhân hắn thần sắc không biểu tình, lấy hắn tâm cảnh cùng định
lực, giống như mọi chuyện đều nằm trong sự kiểm soát của hắn, phất tay một
cái, ra hiệu tất cả mọi người im lặng, sau đó nhìn về phía Dương Cổ, ánh mắt
đầy thâm thúy.

Dương Cổ cũng hiểu một chút ý tứ, giờ khắc này hắn trong lòng cười lạnh.

" Nếu các ngươi muốn phế, ta sẽ tự cho các ngươi phế bỏ "

" Các ngươi.... tốt, Mộc Bằng, Hoa Khuynh Lệ... các ngươi có bằng lòng hay
không một trận chiến " Dương Cổ giận tím mặt, càng là có kích động, tức giận
nói.

" Chiến luyện đan... ha ha, ta là ai, ngươi là ai, há có thể một tên ăn gian
như ngươi có thể khiêu chiến " Mộc Bằng mắt thấy Dương Cổ kích động, hắn trong
lòng cười lạnh một tiếng, lớn tiếng nói.

" Không chiến, ngươi sợ thua sao " Dương Cổ trên mặt vẫn còn tức giận, thậm
chí còn có chút sợ hãi khó thấy trong mắt.

" Sợ ngươi, không không không, ta chỉ sợ bẩn danh tiếng của ta mà thôi " Mộc
Bằng tiến tới một bước, một mặt khinh miệt, nhìn cũng không nhìn Dương Cổ.

" Sư tôn, ta thấy tên Mộc Bằng này không được bình thường, hay là chúng ta về
nhà a " Dương Cổ sững sờ, thần sắc cổ quái vô cùng, hắn cũng hết cách với tên
này, trong lời nói của hắn như vậy ẩn ý, còn không hiểu sao.

Tịnh Thế lão nhân cũng khẽ gật đầu một cái, đang muốn rời đi, thì Hoa Khuynh
Lệ biến sắc tiến tới.

" Trưởng lão, ta đến khiêu chiến Dương Cổ, chỉ cần hắn thắng ta lần này, ta sẽ
tâm phục khẩu phục " Hoa Khuynh Lệ trong lòng nở hoa, cảm thấy đáng tiếc cho
tên Mộc Bằng, ngu ngốc hết chỗ nói.

Chỉ cần hắn có thể thắng Dương Cổ lần này, không những vạch trần Dương Cổ,
thậm chí có thể thay thế hắn, trở thành Tịnh Thế lão nhân đồ đệ!.

Mà lúc trước Dương Cổ hỏi ý Mộc Bằng, hắn không những không hiểu, mà còn bày
ra bộ mặt khinh miệt, không tiếc từ bỏ, bào toàn danh tiếng trong sạch, đúng
là ngu hết chỗ nói.

" Hoa Khuynh Lệ, ngươi..... " Mộc Bằng giờ phút này cũng ý thức được một chút
vấn đề, trên mặt lập tức phẫn nộ, gầm nhẹ.

Nhưng hắn phản ứng, Hoa Khuynh Lệ cũng không thèm để ý, khinh thường nhìn hắn
một cái, giống như đang nhìn thằng ngốc đồng dạng!

Không những thế, xung quanh quảng trường mọi người cũng cười lên ha ha, có
không ít người không chút kiêng kỵ, trực tiếp mỉa mai lớn tiếng!!.

" Các ngươi muốn chết " Mộc Bằng thần sắc dữ tợn, bị mọi người chế nhạo, hắn
giống như rơi vào giữa hầm băng thâm uyên, trong mặt đỏ lên, gào thét bốn
phía.

" Mộc Bằng, ngươi tưởng ngươi là ai "

" Người khác sợ ngươi, nhưng lão tử cũng không sợ ngươi "

" Các ngươi thế mà cũng cùng tên ngốc đàm tiếu, ta nghe nhầm sao "

Có không ít người nghe đến, càng là cười to, càng là lạnh lùng sát cơ trong
mắt!!.

" Ha ha, Mộc huynh, chớ có kích động, hay là ngươi cùng Hoa tiểu thư cùng lên
a, mỗi người đều có phần " Dương Cổ cười ha ha một tiếng.

Hắn lúc đầu không nghĩ tên Mộc Bằng này lại ngu ngốc như vậy, vốn hắn muốn
diễn trò để Mộc Bằng tiến tới khiêu chiến, từ đó triệt hạ đối phương, phế bỏ
đối phương, nhưng không ngờ hết thảy nằm ngoài hắn tưởng tượng.

" Cái gì, ta không nghe lầm chứ ... "

" Tiểu tử này thế mà cho Mộc Bằng một cơ hội "

" Mộc Bằng tuy hơi ngốc một chút, nhưng dù sao thiên phú đan đạo của hắn không
thể khinh thường "

Bốn phía quảng trường chấn kinh, một mặt không thể tin được nhìn Dương Cổ, bọn
hắn vốn đoán Dương Cổ chỉ là muốn chứng minh chính mình trong sạch, nhưng chỉ
cần hắn có thể một lần nữa luyện chế đi ra cực phẩm là đủ.

" Mộc Bằng, ý ngươi làm sao " Dương Cổ thần sắc khinh thường, quét mắt tới Mộc
Bằng.

" Súc sinh, đợi chút nữa ta sẽ cho ngươi biết ta là ai " Mộc Bằng khuôn mặt dữ
tợn vô cùng, gầm nhẹ một tiếng hướng Dương Cổ.

" Khoan đã, ta cũng có một điều kiện, chỉ cần người thua, từ này về sau, không
cho phép bước vào đan môn nữa bước, không cho phép gia nhập đan môn "

" Các ngươi có đồng ý hay không " Dương Cổ nhe răng cười một cái, trên mặt
càng là khinh thường.

" Cái này ... " Hoa Khuynh Lệ trên mặt khẽ biến, nhìn thấy Dương Cổ như vậy
ánh mắt tự tin, trong lòng nàng cũng không khỏi dao động, cắn chặt hai hàm
răng ngà, do dự vô cùng, đang muốn nói gì, nhưng....

" Có gì không dám " Mộc Bằng giờ phút này hắn cực kỳ kích động, hận không thể
một đao chém giết Dương Cổ.

" Hoa Khuynh Lệ, còn ngươi " Dương Cổ thần sắc giật mình, nghe đến Mộc Bằng
không chút do đáp ứng, trong mắt hắn càng là có lo lắng, cắn răng nhìn Hoa
Khuynh Lệ nói.

Hoa Khuynh Lệ trầm mặc, sắc mặt nàng âm trầm vô cùng, nhìn chằm chằm vào Dương
Cổ.

" Chẳng lẽ hắn thực sự có bản lĩnh luyện chế đi ra cực phẩm .... "

" Không, nhất định hắn ăn gian, liều hay không, nếu thua chỉ sợ không tốt "

" Mà nếu thắng, ta nói không chừng có thế trở thành Tịnh Thế lão nhân đệ tử a
"

" Những lỡ như hắn thật sự luyện chế đi ra.... ta liền không thể tiếp xúc với
đan đạo nữa bước "

Hoa Khuynh Lệ cân nhắc một cái, trong mắt lóe lên quyết đoán, lùi lại một
bước, nhẹ nhàng lắc lắc cái đầu nhở của chính mình, biểu hiện rút lui.

" A, thế mà rút lui, có chút ý tứ " Dương Cổ trong lòng giật mình, ánh mắt
không tự chủ được xem xét bộ ngực của Hoa Khuynh Lệ.

" Ngực cũng khá to, mà lại có não, chẳng lẽ ta triết lý bị sai " Dương Cổ thần
sắc cổ quái đánh giá bộ ngực của Hoa Khuynh Lệ, hắn cảm thấy chính mình từ từ
ngu ngốc lên.

Hắn thấy Hoa Khuynh Lệ này không tệ, mặc dù là không tệ, nhưng Dương Cổ vẫn
thấy nữ nhân này khá ngu ngốc, nếu không phải hắn một bộ mặt cuồng vọng hiện
ra, muốn cho nữ nhân này triệt để phế bỏ liền dễ như trở bàn tay.

Còn có Dương Cổ hắn đơn thuần là muốn chơi đùa một chút, hắn làm người cũng
không thể hẹp hòi, dù sao trên đời này tính chất ghen ăn tức ở đã thấm sâu vào
con người từ lâu, hắn có phế đi hai người, về sau vẫn còn đầy người chờ hắn
phía trước.

Mà thời khắc này bốn phía quảng trường cũng từ từ ầm ầm lên, bọn hắn sắc mặt
mờ mịt không hiểu, đầu tiên là Hoa Khuynh Lệ kích động muốn khiêu chiến Dương
Cổ, về sau lại đi từ bỏ, đây là bọn hắn không thể hiểu nổi.

" Cái này.... ngươi nói xem là chuyện gì xảy ra "

" Ta không biết a "

" Mơ! nhất định ta đang mơ "

.............

" Tốt, lão phu làm chứng cho các ngươi, nếu thua phải thực hiện hứa hẹn " Tịnh
Thế lão nhân mặt không biểu tình, hắn cảm thấy tình cảnh này có chút thú vị,
mà hắn cũng muốn kiểm tra một chút Dương Cổ đan đạo.

" Bổ Khí Đan, ai luyện ra đan dược, phẩm chất cao hơn liền thắng " Tịnh Thế
lão nhân trầm tư chốc lát, tay áo hất lên, đan lô, thảo dược cùng đan phương
lập tức xuất hiện.


Diệt Sinh Tôn - Chương #43