Cửu Bộ Vô Biên Quyết


Người đăng: CuuThienTD

" Ngươi xác định chọn cái này " Lão giả canh cửa khẽ chau mày, liếc qua cây cờ
này giống như tàn phá chỉ còn là phàm vật, trong mắt hắn nhìn đến thời đỉnh
phong cây cờ này nhiều lắm cũng chỉ là Linh Binh trung phẩm.

" Tiểu bối xác nhận, kính xin tiền bối thông qua " Dương Cổ con mắt nhỏ bé
không nhận ra quang mang lóe lên, từ từ xác định về sau, cáo từ lão giả.

Dương Cổ rời đi binh khí các về sau cũng không vội tiến về Mộc Sơn Phong, mà
hắn còn tiến tới một ngọn đại sơn khác!.

Dương Cổ thông qua một truyền tống trận đi tới một tòa đại sơn khác, tòa đại
sơn này lộ ra tang thương, nhưng để người ta đi vào thì cảm thấy đầu óc trí
tuệ vô cùng khí tức, giống như cảm giác nơi đây thánh địa thâm ảo vô cùng.

Tại ngọn đại sơn này chi đỉnh, cũng có một tòa đại điện, trên đại điện có ghi
3 chữ lớn rồng bay phượng múa!.

Tàng Kinh Các.

Bên trong Tàng Kinh Các cũng như Binh Khí Các, bên trong có 7 tầng, mà lấy
thân phận của hắn chỉ có thể thông qua tầng đầu tiên, tại phía trước Tàng Kinh
Các như mọi khi đều là có người canh giữ, chỉ những người đạt điều kiện về sau
mới có thể tiến vào.

Dương Cổ hắn tấn thăng ngoại môn đệ tử, đạt tới một lần!.

" Tất cả cũng chỉ đều là Linh Cấp Hạ Phẩm Công pháp " Đứng tại tầng 1 Tàng
Kinh Các, Dương Cổ không khỏi khẽ chau mày, nơi đây công pháp thần thông rất
nhiều, nhưng cũng có phân chia, có một chút đỉnh cấp hạ phẩm.

" Thần Thông tấn công đã có, Âm Dương Da coi như là phòng thủ.... chỉ thiếu
tốc độ " Dương Cổ trong mắt suy diễn, không chút do dự tiến đến một bên trưng
bày công pháp.

" Lăng Vân Bộ "

" Phi Tốc Bộ "

" Tốc Linh Quyết "

....

Rất nhiều công pháp bày ra, mấy bộ này theo Dương Cổ suy đoán cũng tầm đỉnh
cấp hạ phẩm công pháp, nhưng không có một bộ có thể lọt vào mắt xanh của hắn.

" Cửu Bộ Vô Biên Quyết " Dương Cổ mắt sáng lên nhìn đến cuốn công pháp này,
đỉnh cấp hạ phẩm công pháp, hắn có chút chờ mong mở ra công pháp xem xét.

Cửu Bộ Vô Biên Quyết chia làm 3 tầng:

Tầng 1 : Tam bộ tung hoành, bước ra ba bước, tung hoành bát hoang.

Tầng 2 : Lục bộ phi thiên, bước ra 6 bước, lục hợp phi thiên.

Tầng 3 : Cửu bộ vô biên, bước ra 9 bước, thiên địa vô biên.

" Chỉ là hạ phẩm công pháp, cũng không khỏi quá khoa trương đi " Dương Cổ chấn
động, hắn đọc đến Cửu bộ vô biên về sau, nhịn không được biến sắc, hắn không
khỏi cảm thấy đây chỉ là một cuốn hạ phẩm công pháp, há có thể như vậy thiên
đị vô biên.

1 canh giờ qua đi .....

" Ngươi xác định chọn bản công pháp này " Lão giả canh của Tàng Kinh Các cau
mày, nhìn Dương Cổ ánh mắt kiên định về sau, không khỏi hỏi lại.

" Đúng ! " Dương Cổ kiên định nói.

" Cửu Bộ Vô Biên Quyết này xác thực không thể tầm thường, chỉ có Ngưng Khí
cảnh mới có thể tu luyện, nhưng muốn tu luyện công pháp này là không thể nào
... "

" Trong tông môn từ lúc xuất hiện tới này, chưa ai có thể tu luyện môn công
pháp này a ... "

" Cửu Bộ Vô Biên Quyết yêu cầu quá cao, chỉ có năng lượng hùng hậu cùng nhục
thân cường hãn mới có thể tu luyện ... Ngưng Khí không thể đáp ứng nổi "

" Một khi thi triển ra thì không thể thu hồi lại, mà nêu ngươi không thể thu
hồi, đợi đó chính là hình thần câu diệt " Lão giả canh cửa trầm giọng nói.

Dương Cổ biến sắc, hắn không nghĩ tới bộ công pháp này lại yêu cầu kinh khủng
như vậy!.

Muốn tu luyện Cửu Bộ Vô Biên Quyết phải cần Ngưng Khí Cảnh, mà Ngưng Khí Cảnh
thì tự thân năng lực quá mỏng, một khi thi triển không theo kịp công pháp, tất
nhiên phản phệ dẫn đến hình thần câu diệt!.

Dương Cổ hít một hơi thở sâu, trong lòng kinh hãi nhìn cuốn công pháp này, hắn
trong lòng không ngừng thôi diễn đi ra, cũng đánh giá chính mình tự thân, lâu
lâu sau trong mắt chỗ sâu lóe lên một vòng khó thấy tự tin.

" Ta năng lượng là Linh lực có âm dương hòa hợp, chí ít cường hãn hơn người
thường mấy lần ... "

" Hơn nữa ta luyện thể qua, Âm Dương Da càng là Viên mãn cảnh giới... "

" hẳn là có thể tu luyện một hai "

Dương Cổ trong lòng vẫn có chút kinh hãi nhìn công pháp, tuy hắn căn cơ cùng
người thường so sánh mạnh hơn không ít, nhưng nghe theo lão giả miêu tả, hắn
cũng có chút hãi hùng khiếp vía, chỉ hơi sơ sẩy một cái liền hình thần câu
diệt.

" Vãn bối ý đã quyết " Dương Cổ gian nan quyết định một cái, nhìn về phía lão
giả, trong mắt càng thêm kiên định, cắn răng nói.

" Ngươi ... nếu muốn chết thì cứ việc chết " Lão giả trên mặt cũng tức giận,
hảo hảo khuyên bảo Dương Cổ một phen, ai ngờ bị phớt lờ, giờ khắc này thẹn quá
hóa giận, mắng một câu.

" Cáo Từ "

......

Giờ phút này tại một tòa đại sơn hùng vĩ tráng lệ bậc nhất Ngũ Hành Tông, trên
đây tản cây cối um tùm to lớn nhiều vô số kể, xung quanh những cây cối này tản
ra cổ lão tang thương, một đường đi bốn phía sinh cơ nồng đậm vô cùng.

Mộc Phong Sơn.

Tại Mộc Phong Sơn một trong năm tòa ngũ hành sơn này, tại trên một con đường
đông người đi lại náo nhiệt, một thiếu niên hắc bào ngũ hành tinh thần chậm
rãi đi tới, mà hướng đi của hắn là một tòa to lớn đại điện chi đỉnh.

Chẳng mấy chốc ....

Tại trung tâm tòa to lớn đại điện này, trên của chính của nó ghi hai chữ cự
đại rồng bay.

Mộc Đường!.

Bên trong Mộc Đường to lớn, to lớn đến không thể tưởng tượng nổi, bên trong
cũng không có bao nhiêu người, mà càng là để ý ở trên đài cao có một mỹ phụ
trung niên xinh đẹp vô cùng, một thân mặc một bộ phượng hoàng tinh thần, trên
thân con phượng hoàng này có ngũ sắc khác nhau, làn da trắng nõn mịn màng
quyến rũ, mái tóc đen dài suôn mượt, cặp đùi to tròn dài thướt tha, một bộ
ngực sung mãn lắc lư, đôi mắt hút hồn sâu thảm.

Mộc Băng Mi, Mộc Phong Sơn chấp sự.

" Vãn bối Dương Cổ đến để xin ra nhập Mộc Đường " Dương Cổ ánh mắt sắc bén
ngắm nhìn mỹ phụ trung niên này, đặc biệt hắn cũng không nhịn được nhìn tới bộ
ngực to tướng của nàng, nhưng cũng không để ý bao lâu.

" Lấy ra lệnh bài cho ta xem " Mộc Băng Mi ánh mắt quang mang khẽ lóe, mỉm
cười trăm hoa đua nở nhìn lấy Dương Cổ, che miệng khẽ nói.

" Muốn dùng ta mị hoặc, không có cửa ! " Dương Cổ ánh mắt sắc bén, lấy ra một
lệnh bài đưa cho mỹ phụ trung niên này.

" Ồ, hóa ra là Dương Cổ, 999 trượng khảo hạch đấy sao " Mộc Băng Mi ánh mắt từ
quang mang chuyển sang có chút mê ly nhìn tới Dương Cổ, trong lời nói ẩn chứa
kinh ngạc thanh âm

Nàng lời nói vừa ra, trong đại điện có mấy tên tấn thăng khảo hạch, càng là có
một chút ngoại môn đệ tử cùng nội môn thần sắc chấn động nhìn sang, lấy Dương
Cổ là trung tâm vạn chúng chú mục, lập tức xôn xao thanh âm.

" Cái gì, hắn là .... Dương ... Cổ "

" A, ngươi nhìn hắn mới bao nhiêu a "

" Lấy hắn như thế bình thường, sao có thể đạt tới 999 trượng khảo hạch "

Mọi người lập tức kinh hô, ánh mắt không thể tin nhìn Dương Cổ, theo bọn hắn
nhìn tới Dương Cổ, hắn cũng chỉ là bình thường dáng vẻ, không có thần kinh
bách chiến tư thái, không có uy chấn thiên hạ danh tiếng, đặc biệt tu vi Ngưng
khí ba tầng.

" Tiền bối, ta còn có việc, mau mau giúp ta " Dương Cổ có chút biến sắc, vội
ho một tiếng, thân phận bị Mộc Băng Mi trực tiếp nói toạc ra, đáy lòng thầm
mắng yêu nữ.

" Chẳng lẽ trên đời này Ngực To liền không có não sao " Dương Cổ sắc mặt không
đươc tự nhiên nhìn Mộc Băng Mi, tuy nói da mặt hắn dày nhưng không dày đến như
mặt thớt, giờ phút này bị mọi người đứng trước mặt nghị luận, hắn Dương Cổ có
chút bị thấu.

" Dương huyh đệ, ta đây mới bao nhiêu a, sao gọi ta là tiền bối ... "

" Tới, chúng ta cùng về chấp sự phòng thương thảo một phen " Mộc Băng Mi bị
giật mình một cái, sau đó ánh mắt càng là mê ly, đối với nàng chỉ có chân
chính thiên kiêu như Dương Cổ mới là nàng hướng tới sự tình.

" Mộc Chấp Sự, xin tự trọng " Dương Cổ vốn là trong lòng giận dữ, thời khắc
này càng là tức giận, nếu không phải đối phương thân phận cùng thực lực cao,
hắn đã một chưởng đánh bay.

" Hừ, ngươi chờ, sẽ có một ngày ngươi là của ta " Mộc Băng Mi ánh mắt dâm đãng
quét thật sâu vào cơ thể Dương Cổ, trên mặt cũng từ từ nghiêm tục lại, nhưng
không kém phần nũng nịu.

.....

" Thật là đáng sợ nữ nhân, ta về sau vẫn còn phải cẩn thận một chút " Dương Cổ
thông qua tiếp nhận trở thành Mộc Đường người, nghĩ lại ánh mắt kinh khủng Mộc
Băng Mi kia, hắn đánh một cái hãi hùng khiếp vía, trong lòng quyết định về sau
nhất định cảnh giác hơn.

" Kế Tiếp là Đan Môn " Dương Cổ trong mắt lóe lên hàn mang, hướng về Đan Môn
đi tới.


Diệt Sinh Tôn - Chương #40