Kết Nghĩa Kim Lan


Người đăng: CuuThienTD

Tại thời khắc Dương Cổ ánh mắt quét ngang quảng trường, bây giờ bọn hắn thần
sắc cũng đã chết lặng, không một tiếng nói, yên tĩnh vô cùng!.

Chỉ còn trên đài cao Trần Tâm cùng Thượng Quan Hồng thần sắc khác nhau, một
cái tán thưởng nồng đậm, một cái âm trầm lạnh lẽo.

Đối với như vậy biểu hiện, Dương Cổ hắn cũng đã đoán trước, trên thế giới này
cường giả vi tôn, vi tôn ở đây phải thực lực siêu việt xa xa bọn hắn, nhất cử
chấn nhiếp, nhưng hắn không phải cường giả, chỉ là tiềm lực mà thôi.

Trong thế giới này cũng có không ít loại người, nghèo hèn thấp kém thì nó
ghét, giàu có tiền tài thì nó khinh, thiên tư tiềm lực nghịch thiên thì nó đố
kỵ, bọn họ mỗi người tâm tư khác nhau, càng có sát cơ nhỏ bé không thể nhận.

" Thế giới này, không nên quá khoe khoang a " Dương Cổ trong lòng thở dài,
nhìn đến ánh mắt bọn người, hắn càng cười lạnh, cũng không thèm để ý tiếp tục
vượt quan.

Giờ khắc này hắn đã thể hiện ra, dù sao cũng bại lộ chiến lực, tuy không phải
chân chính thực lực của hắn, nhưng dù sao cũng quá chấn động, tại sao phải
tiếp tục ẩn nhẫn !.

Oành Oành Oành....

Bốn phía từ trong trầm mặc lại tiếp tục oanh minh...

990 trượng... 995 trượng .... 996 trượng .... 997 .... 999 trượng !!!.

Thiên địa ầm vang, giống như có một loại nào đó cộng hưởng tiến tới, tại Dương
Cổ đạp xuống 999 trượng một khắc, hắn hô hấp gấp rút, tại vì một bước cuối
cùng này 1000 trượng không đơn giản, áp lực đột nhiên tăng lên gấp mấy chục
lần.

" Có nên hay không " Dương Cổ đứng tại 999 trượng nhìn tới một trượng cuối
cùng, trong mắt hắn lóe lên suy diễn cùng tính toán.

Không phải là hắn không bước xuống nổi 1000 trượng phạm vi, mà hắn đang cân
nhắc hai bên.

" Bước xuống 1000 trượng liền có chút không tốt " Dương Cổ nheo mắt lại, trong
lòng giống như gần có quyết định.

" Nếu ta bước xuống 1000 trượng này, oanh động quá lớn, không chừng Trần Tâm
sẽ cưỡng ép ta trở thành hắn đệ tử của hắn .... "

" Hơn nữa, danh tiếng của ta lại quá thịnh, đối với kế hoạch không tốt " Dương
Cổ trong lòng cân nhắc một cái, hắn thả người bước xuống, lập tức một cổ đại
lực chấn văng hắn ra ngoài đoạn đường.

Hắn thất bại đạp xuống 1000 trượng.

Cùng lúc hắn thất bại sát na này, mấy đạo thở dài quanh quẩn thiên địa oanh
minh vang lên!.

" Quả nhiên " Dương Cổ con ngươi co rụt lại, hắn phát hiện trong mấy tiếng thở
dài này, lực lượng ẩn chứa kinh khủng vô cùng, đã nói siêu việt Nguyên Anh
cảnh.

Mà ở trên đài cao Trần Tâm cùng Thượng Quan Hồng lại chấn động mạnh, nhao nhao
hít một hơi sâu, ôm quyền cúi đầu!!.

Mà cũng cùng lúc này, phản ứng nhanh nhất vẫn là Trần Tâm, hắn trong mắt lóe
lên tinh mang, phất tay một cái kéo theo Dương Cổ, biến mất tại quảng trường
này!.

Giờ phút này tất cả đệ tử khảo hạch trên quảng trường đều nhao nhao lấy lại
tâm thần, bọn họ thần sắc động rung, càng có phức tạp hiện lên, có hâm mộ, có
đố kỳ, có ghen ghét, có sát cơ...

Mà Thượng Quan Hồng lại chỉ có thể thở dài một cái lắc đầu rời đi, lúc trước
nàng đối với Dương Cổ cũng có sát cơ, nhưng hắn biểu hiện quá lớn, càng là
trực tiếp bị Trần Tâm kéo đi, thậm chí còn có mấy đạo kinh khủng thần thức kéo
đến.

" 1000 trượng a, đã 5000 năm rồi cũng chưa có ai bước qua " Thượng Quan Hồng
thần sắc phức tạp, cũng cảm thấy đáng tiếc cho Dương Cổ, lắc đầu rời đi.

Cũng ở trong đó, một bên có một thiếu nữ tầm 18 tuổi ánh mắt không chuyển rơi
đến Dương Cổ biến mất địa phương, thân thể vưu vật khẽ run một cái, trong mặt
nở một nụ cười đồng lòng, cũng xoay người biến mất.

" Dương Cổ .... Dương Cổ .... Dương Cổ, ta và ngươi thế bất lưỡng lập, ngươi
chờ... chờ cho ta " Tào Thiên thân hình run rẫy, hai con mắt đỏ thẩm, một mặt
dữ tợn không cam lòng.

Với hắn đây chính là cơ hội, nhưng hết thảy tan thành mây khói, hắn đối với
Dương Cổ hận a, hắn rất hận!!!.

Tại quảng trường bên trong Dương Cổ đạp phá tới 999 trượng, thì bên ngoài cũng
không kém chết lặng cùng kinh khủng!.

Tấn Thăng Điện, Tấn Thăng Bia !.

Dương Cổ đệ nhất 999 trượng !...

Diếp Vấn đệ nhị 990 trượng !....

Thiên Long đệ tam 980 trượng !....

Mạc Thanh Lam cùng Tào Thiên đệ tứ 974 trượng

.....

Giờ khắc này trên Tấn Thăng Bia đã thật lâu vị trí top 1 và top 2 không có
thay đổi, tại một thời khắc này oanh minh thiên địa, một cái tên càng là lấy
một tốc độ không cách nào hình dung chấn động đi tới 999 trượng.

Xung quanh Tấn Thăng Bia người vây quanh nào đâu còn tâm trí để ý tới top 4
Mạc Thanh Lam cùng Tào Thiên, trong mắt của bọn hắn chỉ có môt cái tên....
Dương Cổ.

" Không có khả năng ... "

" Sao có thể .... "

" Hắn ... hắn đi tới 999 trượng "

" Mơ! nhất định là ta đang mơ "

" Dương Cổ... hắn là ai.... tại sao ta không nghe nói "

.....

Vô số người nghẹn ngào kinh hô, trong đầu bọn hắn thiên lôi oanh minh, não hải
vù vù không ngừng, hết thảy phát sinh biến hóa, bọn hắn không thể tiếp nhận
nổi, càng là có ở đây một đám thiên kiêu, bọn hắn thân thể có chút lảo đảo.

.....

Giờ phút này, khác với không khí ở Tấn Thăng Điện, ở một ngọn đại sơn nào đó,
ngọn đại sơn này hùng vĩ to lớn, tuy vô pháp so sánh với Ngũ Tòa Đại Sơn,
nhưng cũng không kém bao nhiêu, nhìn quanh Ngũ Hành Tông, cũng không nhiều tòa
có thể so sánh, nhưng cũng ít nhất 40 tòa.

40 tòa đại sơn hùng vĩ này ý nghĩa gì, nó tượng trưng cho 40 vị trưởng lão Ngũ
Hành Tông, địa vị siêu nhiên vô cùng!.

" Tiền bối, đây là ý gì " Dương Cổ không kịp phản ứng, bị Trần Tâm một phất
mang đi, tốc độ nói vô cùng nhanh, nhanh đến nổi Dương Cổ không thể phản ứng.

" Tiểu tử khá lắm, làm sao, ngươi có muốn nhận ta làm sư phụ " Trần Tâm không
để ý phản ứng Dương Cổ, trong mắt hắn quang mang mãnh liệt trực tiếp vào
chuyện chính.

Hắn trong lòng đã có suy tính, Dương Cổ bày ra thực lực để hắn kinh tâm động
phách, 999 trượng đây là từ tông môn khai sáng tới nay lần đầu, ngoài tổ tiên
bọn họ đạt tới 1000 trượng bên ngoài, Dương Cổ là người đạt tới cao nhất một
trong.

Tuy vô pháp so với tổ tiên Ngũ Hành Tông, nhưng 999 trượng không phải nói
chơi, nhân lúc chuyện này còn chưa bạo phát tin tức, Trần Tâm chớp giật thời
cơ mời chào Dương Cổ.

" Chớ có từ chối vội vàng, chỉ cần người có thể trở thành lão phu đệ tử... "

" Không nói để người 100% trở thành Phân Thần Cảnh, nhưng lấy thiên phú của
người Vấn Đạo Cảnh cũng không có khả năng không thể.

" Hơn nữa, tài nguyên, quyền lực, công pháp... tất cả ngươi đều không thiếu "
Trần Tâm mắt thấy Dương Cổ trẻ người non dạ, không tiếc uốn cây khi còn non.

Dương Cổ trầm mặc, nhưng trong lòng hắn lại nheo mắt lại, hắn đoán không có
sai, Trần Tâm sẽ có ý gượng ép trở thành hắn đệ tử, nếu từ chối mà nói, hắn
liền phiền phức.

Mắt thấy phát sinh như đúng dự liệu, Dương Cổ trầm mặc một chút, sau đó trầm
giọng nói.

" Trần tiền bối, không phải vãn bối không muốn bái ngươi vi sư, nhưng vãn bối
đã có một ước mơ từ nhỏ... trở thành Đan Đạo Tông sư ".

" Cái này.... Đan Đạo thì sao, trên thế giới này thực lực vi tôn, chỉ cần thực
lực cao thâm, thiếu gì Đan Đạo sư quỳ gối trước ngày a " Trần Tâm nghe đến
Dương Cổ thổ lộ, trong lòng giật mình, nhưng hắn da mặt dày đặc, ngoan độc cố
nói.

" Tiền bối, con đường Đan Đạo đã là ta tâm nguyện, nếu đi sai trái, e sợ là có
tâm ma, cũng chỉ có thể đắc tội Tiền bối " Dương Cổ mắt thấy Trần Tâm ngoan
độc chi ý bộc phát, không chút do dự nói ra át chủ bài.

" Ngươi .... " Trần Tâm nghe đến tâm ma về sau, không nhịn được có chút tức
giận, tu sĩ tu đạo e ngại nhất là gì, đó chính là tâm ma, chỉ cần tâm ma cản
đường, không thể có ngày Vấn Đạo chi lộ.

" Nếu không, chúng ta kết nghĩa kim lan... thế nào " Trần Tâm trầm ngâm một
chút, trong con mắt bé nhỏ không thể nhận ra quang mang lóe lên, cắn răng nói.

Hắn đường đường là Nguyên Anh tu sĩ, tuy không nói hỏa nhãn kim tinh ánh mắt,
nhưng có thể cảm nhận sau này Dương Cổ không tầm thường, chỉ dựa vào Dương Cổ
999 trượng khảo hạch, hắn đã có 7 phần lòng tin, mà chủ yếu nhất, hắn tin
tưởng tổ tiên không có sai.

" Cái này.... " Dương Cổ giật mình, nói tới nói lui, vẫn bị tên Trần Tâm này
bám lấy, giờ khắc này Dương Cổ trong lòng cười khổ, lấy hắn địa vị cùng thực
lực, há có thể khuất từ.

Mà ý tứ đối phương cũng không thật sự muốn cùng mình kết nghĩa, hắn đây là
đang nhìn chính bản thân mình tiềm lực cùng tương lai.

Trong lòng nheo lại cân nhắc một chút, hắn cũng thấy việc này không có nguy
hiểm gì, thậm chí còn may mắn, dù sao đối phương cũng là trưởng lão một tông.

" Đại ca " Dương Cổ hít sâu một hơi, trong mắt cảm động chi ý cùng chân thành.

" Nhị Đệ " Trần Tâm khuôn mặt ửng đỏ, càng là có vô số cảm động bạo phát.

Mắt thấy Trần Tâm chân thành chí ý bạo phát mãnh liệt, Dương Cổ trong lòng
nheo mắt lại, giờ khắc này lại bạo phát càng nhiều hơn chân thành chi ý.

" Đại Ca " Dương Cổ lùi lại mấy bước, càng là cúi đầu mãnh liệt cung kính.

" Nhị đệ ".....

..........................


Diệt Sinh Tôn - Chương #37