Người đăng: CuuThienTD
" Ngươi có dám cùng ta một trận chiến "
Tiếng vang giữa bốn phía quảng trường mà lên, theo cự đại Đồng Nhân điên cuồng
rống to.
Ầm Ầm Ầm
" Rống ! " cự đại Đồng Nhân mắt đỏ, một cái sát na này trên thân hắn tràn ra
không nhìn thấy tu vi, nhưng trong đó bao gồm lực lượng mạnh mẽ 8 mã lực, oanh
minh ngưng tụ thành một quyền, đánh giết hướng Dương Cổ.
Dương Cổ ánh mắt ngưng tụ, bây giờ hắn tuy không thể bộc phát ra sức chiến đấu
tối đa, nhưng đơn thuần lực lượng cũng có thể đạt đến 8 mã lực!.
Oanh một tiếng, Dương Cổ toàn thân linh lực không để lại chút nào, cộng thêm
độ cường hãn thân thể, hắn cũng đánh ra một quyền!.
Sát na một tiếng thiên địa oanh minh, hai người quyền đấm trực tiếp đụng chạm,
tản phát ra lực lượng trùng kích kinh thiên, càng có cuồng phong gào thét quét
ngang tứ phía, đoạn đường thì trực tiếp nứt vỡ.
Giờ phút này ở quảng trường đã một mảnh vắng lặng, từng ánh mắt mang theo kính
sợ ngưng tụ nhìn đến, thỉnh thoảng cũng còn truyền đến từng tiếng hấp khí.
Trong ánh mắt kinh sợ bốn phía, Dương Cổ toàn thân chấn động, lùi lại mấy bước
đồng dạng, cự đại Đồng Nhân cũng bị chấn lại phía sau mấy bước, nhưng nhìn hắn
có vẻ chật vật hơn một chút.
Phải biết Dương Cổ Âm Dương Da đã viên mãn, lực phòng thủ vô cùng cường hoành,
tuy hắn không có vận dụng, nhưng đơn thuần phòng thủ cũng không kém Linh Binh
Hạ Phẩm bao nhiêu.
Tại lùi lại mấy bước về sau, Dương Cổ ngửa mặt lên trời cười to một tiếng,
toàn thân chiến ý tiếp tục bạo tăng, không để ý bốn phía, lập tức oanh minh
đánh về phía cự đại Đồng Nhân.
" Rống! " Cự đại Đồng Nhân giống như đã bị khiêu khích, nó giống như có linh
tính một dạng, đã bao nhiêu năm, nào có người cùng nó khiêu khích như vậy.
Trong nổi giận, cự đại Đồng Nhân gào thét đánh giết, trên thân hắn càng lập
tức xuất hiện quang mang, quang mang này chói mắt, bên trong còn có một lực
lượng nào đó đến gia trì... đây là kim thuộc tính.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, trong đó Kim thuộc tính là rắn chắc nhất, lực lượng
phòng thủ mạnh nhất.
Chỉ thấy trên người cự đại Đồng Nhân trước kia đã là mình đồng da sắt, nay bạo
phát ra kim thuộc tính, trên người hắn lại biến sắc một ít, màu vàng đục của
đồng thiết, trực tiếp biến thành ám kim!.
Một cỗ khí thế oanh minh bát phương, lấy trung tâm Dương Cổ trùng kích mà
tới!.
Ầm Ầm ầm.
Sát na đụng chạm, Dương Cổ dù da thịt dày béo, cũng không nhịn được khóe miệng
tràn ra máu tươi, huyết khí sôi trào, trực tiếp bị đánh lui lại mấy chục bước
chân, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào cự đại Đồng Nhân.
Giờ khắc này bị lực phản chấn đánh tới, cự đại Đồng Nhân cũng không khá hơn
bao nhiêu, nó không giống như Dương Cổ nhỏ bé thân thể, bị đánh bay về sau,
toàn bộ thân thể đồ sộ to lớn như không tự chủ được ngã xuống đất, trên tay
của hắn một mảng lớn kim loại thì bị tróc ra.
Trong thiên địa lập tức yên tĩnh lại !.
" Cái này ... tê "
" Hắn là ai... tại sao mạnh như vậy "
" Ực... thế mà có thể ngạnh kháng Đồng Nhân kinh khủng này "
....
Trong nháy mắt thiên địa yên tĩnh, quảng trường bên trong bọn người cũng là từ
trong chấn động miễn cưỡng khôi phục lại, lập tức bạo phát ra ồn ào xôn xao,
càng có không thể tưởng nổi quanh quẩn.
" Ha ha, Thượng Quan Hồng, tiểu muội ngươi cũng không nên lật lọng a " Trần
Tâm ngửa mặt lên trời cười to, giống như nhớ tới ước định, không chút do dự
quay sang bà lão.
" Không có khả năng, súc sinh này làm sao mạnh như vậy " Thượng Quan Hồng thần
sắc vô cùng khó coi, trong lòng nàng càng là hối hận đến cực điểm, hiển nhiên
lúc trước không nên vì một phút bốc đồng để rồi cả đời bốc cứt.
" Thượng Quan Hồng, rao ra 1 kiện chuẩn đạo khí cùng 1 vạn thượng phẩm linh
thạch " Trần Tâm ánh mắt khẽ híp, lạnh lùng nói.
" Cái này... hắn chắc chắn là ăn gian " Thượng Quan Hồng giống như vẫn không
thể tiếp nhận được sự thật, tại trên lời nói tìm ra vô số lý do.
" Ăn gian?, Thượng Quan Hồng, ngươi dám không tin tổ tiên lập xuống khảo hạch,
đây là tội Khi Tổ, đáng chết ngàn vạn " Trần Tâm nghe đến cũng sát khí phủ
xuống, đây chính là tổ tiên lập xuống khảo hạch, ai dám nói trong này có ăn
gian, đây chính là đang khinh thường tổ tiên truyền thừa đi xuống.
" Không phải .... " Thượng Quan Hồng sắc mặt tái nhợt, nàng càng nói càng trở
nên ngu ngốc.
" Không cần biết, rao ra vật phẩm " Trần Tâm sắc mặt sát khí, dù sao Thượng
Quan Hồng cũng xưng hắn một tiếng sư huynh, cũng biết tại nàng lúc trước nói
nhầm, nên giờ khắc này khoát tay chặn ngang.
Thượng Quan Hồng sắc mặt trắng bệch, trong lòng rỉ máu đã đến cực điểm, cánh
tay run run lấy ra một túi trữ vật ném qua Trần Tâm.
" Ha Ha, sư muội, sư huynh thích nhất nói phải làm, chỉ là tổ tiên lập xuống
khảo hạch, sư muội về sau cẩn thận lời nói một chút a " Trần Tâm kiểm tra túi
trữ vật một cái, trên mặt nở hoa, cũng không biết mệt nhọc, nhắc nhở Thượng
Quan Hồng một phen,
.....
Tại bốn phía quảng trường phát sinh, Dương Cổ hắn như không nghe thấy, giờ
phút này trong mắt chiến ý dào dạt ngắm nhìn cự đại Đồng Nhân đối diện.
" Không hổ là Kim thuộc tính, lực phòng thủ quá mạnh " Dương Cổ trong lòng
cũng là kinh hãi, nếu không phải hắn có Âm Dương Da mà nói, mới giao phong vừa
rồi, không thể nghi ngờ đã máu me đầm đìa.
" Đáng tiếc ta lại không có một thần thông công pháp nào có thể sử dụng, nếu
không nhanh chóng giải quyết hắn "
" Nếu vậy.... sinh sinh mài chết hắn vẫn có thể " Dương Cổ trong lòng suy diễn
một cái, trong mắt toát ra quyết đoán, lập tức không cho đối phương cơ hội thở
dốc, phát động thế công, oanh minh giết tới.
" Rống! " Cự đại Đồng Nhân thời khắc này cũng giận dữ, trên người kim quang
giống như từng phút từng phút ảm đạm đi, giết hướng Dương Cổ.
Ầm Ầm Ầm, chỉ trong mấy hơi thở, hai bên đã đại chiến mấy chục hiệp, Dương Cổ
toàn thân xương cốt khí huyết đã sôi trào đến cực điểm, trên miệng liên tục
phun ra máu tươi, nhưng trong mắt hắn lại sáng ngời như có thần, cùng có khó
nén kinh hỉ.
Mà trái chiều ngược lại, cự đại Đồng Nhân trên thân xuất hiện vô số vết nứt,
kim quang toàn thân cũng là ảm đạm phai mờ không ít.
" Quả nhiên, khôi lỗi cũng chỉ là khôi lỗi, không giống sinh mệnh, trong chiến
đấu không thể mài luyện bản thân " Dương Cổ trong mắt sáng tỏ ra, theo đại
chiến Đồng Nhân, hắn đã nhìn ra một số thứ điểm yếu.
Mà hắn cũng tại trong lúc đó, đối với tự thân lực lượng, tốc độ, phản xạ...
chậm rãi tăng lên, tuy không nhanh, nhưng chậm mà chắc, cái này để Dương Cổ
kinh hỉ vô cùng.
" Mở to mắt mà nhìn, ngươi sinh sinh bị đánh nổ như thế nào " Dương Cổ nhe
răng cười một tiếng, không có thở dốc, bạo phát toàn thân hồng hoang bạo lũ
lực lượng giết tới.
Ầm Ầm ầm..... Oành Oành Oành....
Trong màn đêm quảng trường, thiên địa oanh minh tiếng vang, bên trong thỉnh
thoảng truyền ra tướng cười to, càng là có truyền ra tiếng gầm giận dữ, quanh
quẩn thiên địa.
" Hắn mới là Thiên Kiêu a " Mạc Thanh Lam ngơ ngác đứng một bên, nhìn đến đạo
thân ảnh nhỏ bé đối mặt với cự đại Đồng Nhân to lớn kia, trong mắt chỗ sâu lóe
lên một tia kiều diễm.
" Đáng chết, tại sao có thể như vậy, Tào Thiên ta mới là mạnh nhất, ta mới là
Thiên Kiêu " Cũng tại một bên Tào Thiên đứng vị trí, hắn một mặt âm trầm dữ
tợn, trong lòng càng là không thể tưởng tượng nổi gào thét, hai tay hắn xiết
chặt nắm đấm, không cam lòng nhìn chằm chằm vào Dương Cổ.
.....
" ha Ha, bạo cho ta " Dương Cổ trên mặt không còn là cười nhạt, mà đã một mảnh
cười to, theo thời gian chiến đấu không ngừng đi qua, hắn càng ngày càng lớn
mạnh, mà cự đại Đồng Nhân thì càng ảm đạm.
Giờ phút này mắt thấy cự đại Đồng Nhân trên thân lít nha lít nhít vết nứt cùng
lực lượng đã ảm đạm đi rất nhiều, mắt thấy cơ hội tiến đến, Dương Cổ không
chút do dự toàn thân vắt kiệt lực lượng, ngưng tụ một quyền, tốc độ cực nhanh,
oanh minh mà xuống.
Oanh.
Một tiếng kinh nộ oanh minh, một quyền tiếp đến mang theo hồng hoang bạo lũ,
trên thân cự đại Đồng Nhân ảm đạm không thể tiếp nhận, trực tiếp oanh một
tiếng, chia năm sẽ bảy.
Tại cự đại Đồng Nhân chia năm sẽ bảy, một lực lượng kinh khủng từ thể nội hắn
bài tiết đi ra, lực phản chấn vô cùng kinh khủng quét ngang tư phương, Dương
Cổ đứng mũi chịu sào, trực tiếp cuồng phun ra mấy ngụm máu lớn, chấn bay lại
phía sau mấy chục trượng.
Đi qua mấy hơi thở về sau, Dương Cổ cố gắng ổn định lại tinh thần, gượng ép
đứng dậy!.
Chỉ thấy từ nơi cự đại Đồng Nhân bị đánh nổ, trong đó bay ra một cuốn ố vàng
kinh thư, toàn thân kinh thư tản mát ra nồng động Kim thuộc tính!!!.
" Cái đó ? " Dương Cổ thần sắc chấn động, hoàn toàn không nghĩ tới đánh nổ cự
đại Đồng Nhân về sau, rớt ra một cuốn kinh thư chói lọi kim quang.
Không đợi mọi người phản ứng, Dương Cổ tốc độ cực nhanh, đột phá áp lực tiến
tới một tay chộp cuốn kinh thư thu vào túi trữ vật, thần sắc lạnh nhạt như
không có việc gì quét qua quảng trường.