Âm Dương Điển


Người đăng: CuuThienTD

Ngay tại tất cả bọn người thiếu niên, bao gồm Dương Cổ trong đó tưởng truyền
thừa đã kết thúc, nhưng trong nháy mắt, trong đầu của bọn hắn oanh một tiếng,
não hài vù vù, một đạo dư lực từ thần hoàn kia cuối cùng lực lượng tụ tập
ngưng tụ bên trong não hải bọn người.

...

Sau một khắc.

Dương Cổ hắn chỉ thấy đầu váng mắt hoa, cố gắng đè nén tâm thần, đi quan sát
thử rốt cuộc phát sinh cái gì, chợt hắn trợn mắt há hốc mồm.

Bên trong là hai cuốn đại điển, tản mát từng sợi kim quang, trong chấn động,
Dương Cổ đưa tâm thần của mình xuyên qua màng kim quang này đến hai cuốn đại
điển!.

" Âm Dương Quyết, Âm Dương Thể " Dương Cổ giật mình, hóa ra là truyền thừa
vẫn chưa kết thúc, hắn có nghe Ba Ba hắn nói, tu tiên bên trong thiết yếu nhất
là tâm pháp cùng công pháp, không có thì không thể nào tu tiên được.

Theo giật mình, hắn liền bừng tỉnh, tỷ mỉ quan sát đánh giá hai quyển bí điển
này, trầm tư trong chốc lát, Dương Cổ nhịn không được muốn lật hai quyển đại
điển này xem xét, nhưng sau đó hắn phát hiện, thần niệm hắn có chút không đủ.

Vừa mới trải qua truyền thừa, chịu đựng thống khổ, cơ hồ muốn hao hết hắn tâm
thần, bây giờ nói hắn có thể chèo chống đến coi như uể oải vô cùng.

" Quả nhiên không hổ là truyền thừa, để cho ta huyết mạch tinh thuần không ít,
thậm chí thoát thai hoán cốt " Trong uể oải Dương Cổ, hắn không tự chủ đánh
một cái ngáp, theo bản năng vận động cơ thể.

Chỉ cảm thấy khắp toàn thân hắn truyền ra từng đợt thoải mái, duy chỉ có tâm
thần mệt mỏi, những cái khác đều hoàn mỹ sung mãn vô cùng!.

" Từ đây ta cũng có thể tu tiên a, ta cũng có thể bay a " Dương Cổ khóe miệng
cười mỉm, ngửa mặt lên nhìn trời, hắn khao khát bay lên trời cũng đã rất lâu,
nhưng hắn cũng có hiếu kỳ, thôn trưởng ắt hắn là tiên nhân mới đúng, nhưng
chưa từng thấy hắn bay, đến Ba Ba hắn cũng như vậy.

Mang theo hiếu kỳ, gãi gãi đầu lắc lắc, đem nghi vấn ném đi, hắn theo bản năng
quay sang nhưng thiếu niên kia, nam có, nữ có tất cả bọn họ giờ phút này trên
mặt đều vui vẻ, khoa tay múa chân liên tục, ý đồ cảm giác với thân thể của
mình.

" Như thế này là tốt nhất " Thấy vậy, Dương Cổ cũng vui vẻ, hắn từng nghe qua
Ba Ba hắn nói, thế giới bên ngoài hung hiểm vượt qua hắn có thể tưởng tượng,
tiên nhân có vô số, lòng người độc ác, chém giết lẫn nhau.

Cũng đúng lúc này, ba vị lão giả đang nhắm mắt tĩnh tọa kia cũng đột nhiên mở
ra, nhàn nhạt quét mắt về Dương Cổ bọn người.

" Các ngươi bây giờ đã đạp tiên lộ, người tất nhiên mang sứ mệnh, những lời ta
nói hôm nảy, các ngươi phải nhớ kỹ " Lão giả tiên phong đạo cốt khuôn mặt mang
theo ý cười, lời nói lại có thể áp lực sứ mệnh, truyền đến Dương Cổ bọn người.

Dương Cổ bọn người hô lớn một tiếng, nhận thấy lão giả kia phất tay ý bảo rời
đi, không do dự, bọn hắn nhà nào về nhà nấy, bọn hắn chỉ muốn về ngủ một giấc
ngon, hồi phục tinh thần, phải nói lần này truyền thừa, mức độ đau khổ, vượt
qua Dương Cổ bọn người có thể tưởng tượng, nhưng dù vậy, người ta nói " Có
thực mới vực được Đạo ".

Con người phải tôi luyện qua đau khổ, mới có thể rèn luyện ý chí kiên định tâm
linh, từ đó đạp bước vào đại đạo, nếu không chỉ có thể bị cả đời mờ mịt, không
tìm thấy con đường của mình, chỉ là một kẻ yếu đuối.

...

Sau ba ngày.

Ba ngày này, Dương Cổ hắn giống như người chết một dạng, duy chỉ còn hô hấp là
còn, sáng sớm vừa sáng ngày đó, hắn tỉnh lại, một mặt mang theo mờ mịt, ngây
ngô.

" Không biết Ba Ba đi đầu " Dương Cổ nhìn qua nhìn lại căn nhà là trống không,
không thấy ai về sau mới đi rửa mặt.

Dương Cổ phát hiện, cơ thể hắn sảng khoái sau khi ngủ dậy, khác hẳn với ngày
bình thường, hắn suy nghĩ một chút về tiên nhân truyền thuyết, chỉ là biết rất
ít, Ba Ba hắn tuy tu tiên, nhưng hắn còn nhỏ, nhiều sự tình không có nói, hắn
cũng không biết.

" Không biết ta là cái gì cấp độ, mặc kệ, chút nữa hỏi Ba Ba xem " Dương Cổ
đánh giá bản thân lực lượng mới này, hắn rất hiếu kỳ cùng tò mò, nhưng trong
mắt hiện lên tuyệt đối chiếm mờ mịt.

Dương Cổ ngồi xếp bằng trên giường, đột nhiên hắn nhớ đến " Âm Dương Quyết
cùng Âm Dương Thể ", trong mắt lộ ra chờ mong, tập trung hội tụ lấy mạnh nhất
thần niệm oanh mở hai cuốn bí điển này.

...

Sau một khắc

Oành Oành, hai tiếng oanh minh siêu việt thiên lôi trong đầu Dương Cổ, ổn định
tâm thần về sau, hắn nhanh chóng xuất hiện trong não hải nhìn xem hai cuốn này
bí điển.

Chỉ thấy quang mang chiếu rọi lóa mắt, tựa như thắp sáng cả vùng não hải của
hắn.

...

Sau một nén nhang, quang mang cuối cùng biến ảm đạm rất nhiều, hiện ra tầm mắt
của hắn là hai cuốn đại điển bị lật mở, hắn nhanh chóng di chuyển ánh mắt qua
bên một cuốn trong đó.

" Âm Dương Quyết, chia làm ba tầng, tầng thứ nhất ngưng chủng, tầng thứ hai
hóa hồn, tầng thứ ba dưỡng hồn " Dương Cổ vui mừng, nhưng sau đó giật mình, tu
tiên muôn vàn khó khăn, công pháp nhiều vô số kể, nhưng liên quan đến linh hồn
thì cực kỳ hiếm.

" Âm Dương Quyết chẳng lẽ tu luyện là linh hồn!... không đúng, mỗi người đều
có linh hồn, nhưng theo khẩu quyết nói, cần phải ngưng chủng, sau đó hóa hồn,
vậy chẳng lẽ ta ngưng tụ ra một cái khác linh hồn " Dương Cổ não hải chợt lóe,
cái ý nghĩa này như thế nào, chẳng khác nào một thân hai linh hồn, có phải hay
không phản phệ.

" Nếu ngưng tụ ra linh hồn kia, lỡ như sơ ý bị nó thôn phệ... " Dương Cổ đáy
lòng hơi run, cảm thấy việc này quá mức nguy hiểm, không thể tưởng tượng nổi.

" A, ngưng chủng hồn vào bản thân linh hồn, đây là... " Dương Cổ kinh ngạc,
phần cuối đại điển có ghi thêm một số chi tiết, giờ phút này hắn sắc mặt nháy
mắt mang theo ý cười.

" Đây chẳng phải là lấy linh hồn ta ngưng tụ hồn chủng, từ đó giúp linh hồn
cường đại hơn, càng thêm hóa thành Âm Dương Hồn " Dương Cổ thở phào nhẹ nhõm,
hắn tưởng đâu sẽ tu luyện ra một cái khác linh hồn, nhưng không phải, hắn tu
luyện, đó là Âm Dương Hồn cùng hòa hợp vào bản thân linh hồn.


Diệt Sinh Tôn - Chương #3