Đại Hồn Thiên Linh


Người đăng: CuuThienTD

Đúng lúc này.

" Oa, trời ạ, đó là Nguyệt Tiên Tử "

" Là.... là Nguyệt Tiên Tử "

" Mau, tránh ra cho ta nhìn Nguyệt Tiên Tử "

" Tiểu tử, cút sang một bên, chớ chen lấn ta "

Bỗng nhiên tửu lâu chấn động, vô số người kinh hô, càng là không ít người chen
lấn cùng nhau tụ tập phía trước đài cao.

Kim Triển Bằng cũng là chấn động trong lòng.

Giờ phút này, một bóng người từ bên trong đi ra, một nữ tử thanh sắc y bào,
toàn thân cao thon, thân thể yểu điệu uyển chuyển, đường cong vặn vẹo uốn éo,
khuôn mặt mỹ lệ tuyệt trần, đôi mắt óng ánh đầy nước, làn da trắng nõn hồng
hào, đôi môi anh đào treo nụ cười mỉm, mái tóc đen nhánh dài đến gót chân,
trông vào như cành vàng lá ngọc nữ tử.

Nữ tử này tên là Nguyệt Lãng.

" Chư vị, hôm nay tiểu Nguyệt tử đến đàn ca, tu tâm theo đạo nguyệt cầm, còn
xin các vị nghe ta đàn một khúc " Nguyệt Lãng che miệng cười khẽ, nói.

" Tốt ... "

" .... "

....

Vô số người kích động, nhao nhao im lặng lắng nghe.

Giờ khắc này Dương Cổ một bên trong lòng khẽ động, hướng một bên Kim Triển
Bằng chấn động hỏi.

" Kim Lão Ca, vị sư tỷ này .... " Dương Cổ còn chưa nói hết...

" Đây là Nguyệt Lãng sư tỷ nữ thần a, ngươi không biết nàng là Đan Đạo Mộc Môn
ký danh đệ tử của thái thượng trưởng lão a " Kim Triển Bằng cũng chấn động,
không nghĩ đối phương địa vị to lớn, thế mà tới nơi này.

" Hơn nữa, nghe nói người này ngoài đan đạo vô song, còn cầm kỳ thi họa, tuyệt
thế giai nhân " Kim Triển Bằng một mặt động dung, bổ sung thêm.

Hắn cũng không để ý tới Dương Cổ này, một bước đi tới dưới đài cao phụ cận,
một mặt động dung ngơ ngác nhìn tới.

Dương Cổ khẽ chau mày, hắn ngồi đấy thỉnh thoảng uống mấy hớp rượu, nhưng
trong lòng hắn lại cực kỳ khó chịu, cảm giác khó chịu này đến từ trong linh
hồn hắn, sự khó chịu này không thể dùng từ ngữ có miêu tả ra đến, mà phải chân
chính đến cảm nhận.

"A, là ai, rốt cuộc là ai thi triển tà đạo ".

Bỗng nhiên bên trong đầu Dương Cổ vang lên một câu nói, là của Tư Đồ Nhân,
tiếng nói vang theo giận dữ cùng không thể tin quanh quẩn Dương Cổ trong đầu!.

" Chuyện gì xảy ra " Dương Cổ giật mình, có chút hoảng hốt câu thông Tư Đồ
Nhân trong tiên ngọc.

Một lúc sau Tư Đồ Nhân xuất hiện, hắn một mặt có chút khó tin, cùng không thể
tưởng tượng nổi trước Dương Cổ, hắn xuất hiện na, liền lập tức thần thức tản
ra quanh Ngũ Hành Lâu Tửu, bỗng nhiên sắc mặt kích động cùng khó tin, lập tức
nói.

" Nữ tử phía trên đang đàn ca sáo nhị kia thi triển tà đạo hút đi tinh hoa các
ngươi linh hồn " Tư Đồ Nhân trầm giọng nói.

" Hút tinh hoa linh hồn ?, sao có thể " Dương Cổ biến sắc, hắn lúc trước có
cảm giác khó chịu phát ra từ linh hồn, giờ khắc này Tư Đồ Nhân nói đến, hắn
lập tức chấn động.

" Ta lúc trước có đọc một cuốn thượng cổ kinh thư, có một dạng linh hồn tên là
Đại Hồn Thiên Linh "

" Đại Hồn THiên Linh lúc mới xuất hiện liền vô cùng yếu đuối, nhưng có khả
năng hấp thu linh hồn tinh hoa, từ đó đề cao chính mình trở thành Đại Hồn
Thiên Linh chân chính, uy năng không thể tưởng tượng nổi "

" Mà đối phương rõ ràng thi triển một dạng nào đó vô hình hấp thu linh hồn
tinh hoa người khác " Tư Đồ Nhân không thể tin nói.

Đại Hồn Thiên Linh thực sự quá ít, thậm chí không có, hắn cũng chỉ thông qua
thượng cổ kinh thư tìm hiểu đến một chút, chân chấn uy năng hắn không biết.

" Quả nhiên, ta linh hồn giờ khắc này cảm thấy khó chịu " Dương Cổ trong lòng
hãi hùng khiếp vía nói, ánh mắt hắn có chút âm trầm nhìn Nguyệt Lãng.

" Tiểu tử, ta cùng ngươi liên hợp, trấn áp Đại Hồn Thiên Linh! " Trong trầm
mặc, Tư Đồ Nhân bỗng lên tiếng, lời nói có chút điên cuồng.

" Có gì chỗ tốt ? " Dương Cổ giật mình nói, hắn cảm thấy Tư Đồ Nhân hơi điên
cuồng.

" Đại Hồn Thiên Linh có khả năng hấp thu kẻ khác linh hồn tinh hoa, chỉ cần
ngươi có thể luyện hóa hắn, Âm Dương Hồn Chủng của ngươi sẽ chiếm được không
biết bao nhiêu chỗ tốt, sợ là cũng có khả năng hấp thu linh hồn tinh hoa kẻ
khác " Tư Đồ Nhân trầm giọng giải thích.

" Cái này chẳng khác nào tà đạo sao " Dương Cổ chấn động, nếu có thể hấp thu
kẻ khác linh hồn tinh hoa mà nói hắn liền động dung, nhưng hắn cũng không phải
là con người thất đức như vậy.

" Tà đạo là nàng dùng bí pháp hấp thu, còn chân chính Đại Hồn Thiên Linh thì
không phải như vậy, tóm lại ngươi làm hay không " Tư Đồ Nhân luôn đau đầu với
cái gọi giữa chính và tà, hắn không kiên nhẫn.

" Có thể, nhưng sư tôn nàng là thái thượng trưởng lão a " Dương Cổ sắc mặt
liền khổ, nhiều lắm đối phương liền là Ngưng Khí Viên Mãn, nhưng sư tôn nàng
là thái thượng trưởng lão.

" Tu vi gì ? " Tư Đồ Nhân khẽ giật mình nói.

" Nếu ta đoán không nhầm, liền là Vấn Đạo Cảnh " Dương Cổ trầm giọng nói.

" Cái này!, Liều mạng, chỉ là Vấn Đạo cảnh mà thôi, chúng ta liên thủ, tuy có
chút đại giới nhưng chỉ cần ngươi luyện hóa hắn, ta cũng có không ít chỗ
tốt... "

" Về sau liền có thể lâu dài bình phục " Tư Đồ Nhân cắn răng, lời nói trực
tiếp điên cuồng lên.

" Không có khả năng, Tư Đồ Nhân, ngươi cũng không nên cuồng vọng, Vấn Đạo Cảnh
a, một chỉ ta liền tan thành mây khói " Dương Cổ nghe nói triệt để hãi hùng
khiếp vía, chắc ăn hỏi lại Tư Đồ Nhân.

" Vấn Đạo Cảnh là cái thá gì, lão phu năm xưa liền là Trảm Linh đại năng, một
câu nói liền có thể diệt hắn "

" Bây giờ tuy ta chỉ còn nguyên thần, nhưng ngươi quên hắn cũng không phải
Phân Thần cảnh " Tư Đồ Nhân mắt đỏ, thấy Dương Cổ không quá đề cao chính mình,
lập tức nổi giận.

" Liều mạng, chỉ có thể cầu tạo hóa trong sinh tử " Dương Cổ cũng cắn răng,
lập tức đi tới phía dưới đài cao, trong lòng chìm xuống.

" Kim Triển, ngươi cùng ta đi một chút " Dương Cổ một tay bắt được Kim Triển
Bằng, kéo đi ra.

Giờ phút này, bên ngoài tửu lâu, Kim Triển Bằng cũng có chút tức giận, Dương
Cổ thì cười khổ một cái, hắn không thể nói nguyên nhân bên trong cho Kim Triển
Bằng, tại vì hắn sắp thực hiện một trận kinh thiên động địa kinh lịch, nếu lộ
ra ngoài mà nói liền vạn kiếp bất phục.

" Kim Triển Bằng, ta sở dĩ kéo ngươi đi ra, liền là nhặt được linh thạch,
chúng ta mau chóng rời đi, tránh bị phát hiện " Dương Cổ khóe miệng giật giật
nói.

" A " Kim Triển Bằng kinh ngạc, trên đời lại có chuyện may mắn như vậy, nhìn
bộ dạng Dương Cổ, liền nhặt được không phải ít.

Bây giờ tại động phủ của Kim Triển Bằng bên trong, Dương Cổ không chút đau
lòng lấy ra tư nguyên linh thạch chính mình, 500 linh thạch hạ phẩm.

" Nhiều như vậy " Kim Triển Bằng mắt sáng lên, giật mình nói.

" Kim lão ca, chúng ta chia đôi, việc ta cùng ngươi đến Tửu lâu không được nói
ra ngoài, những người biết rồi thì thôi, còn không biết thì không thể nói,
thậm chí không được nói ta cùng ngươi quen biết " Dương Cổ trầm giọng nói.

" Dương lão đệ, không ngờ ngươi tốt như vậy, làm lão ca, ta tuyệt sẽ không phụ
lòng người " Kim Triển Bằng trong mắt cảm động, hắn cũng là người thông minh,
làm sao không biết Dương Cổ ý tứ.

Hắn sở dĩ nói không quen biết chính mình liền sợ một khi bị phát hiện, chính
mình có thể không sao, mà chính mình bị phát hiện Dương Cổ lại không sao, đây
là một chết một sống, nhưng Dương Cổ xác xuất bị phát hiện liền cao hơn.

Giờ khắc này hắn vô cùng cảm động, cảm động đến rơi nước mắt.


Diệt Sinh Tôn - Chương #28