Hệ Thống


Người đăng: tminh2509@

“Chủ nhân, chủ nhân à…”
Lý Thiên mơ màng, hắn nghe có người gọi hắn. Thế nhưng mà hắn đã chết a, làm
sao nghe được người gọi.
“Lẽ nào ta xuống Âm phủ, nhưng mà ở âm phủ sao lại có người kêu ta chủ nhân”
Đầu hắn quay mòng mòng, hắn vẫn đang choáng vì vụ va chạm. Bất chợt, một ý
tưởng thoáng qua trong đầu hắn. Lẽ nào.
“ Á đù, chẳng lẽ lão tử bá đến nỗi quan âm phủ cũng nhận mình làm chủ nhân
rồi. Hắc hắc. Lão tử quả nhiên là vô địch thiên hạ a. Ha ha ha”
“Không phải đâu chủ nhân”
Trong lúc Lý Thiên đang điên cuồng yy trong đầu, bất chợt một giọng nói nhỏ
nhẹ vang lên bên cạnh hắn, dọa hắn sợ rụt cả chim lại.
Hắn quay sang nơi âm thanh phát ra. Bên cạnh hắn lẳng lặng đứng một cô gái.
Nhìn nàng, hắn chợt chết lặng. Hăn không biết phải dùng ngôn ngữ gì để tả
nàng, quá đẹp. Không có từ gì đủ để lột tả vẻ đẹp của nàng. Nàng giống như tạo
vật của thần, không gì sánh được. Mái tóc đen dài buông xõa, trái với làn da
trắng như trứng gà bóc. Khuôn mặt trái xoan thanh thoát, cặp má phinh phính
hồng hào, nhìn chỉ muốn gặm một cái. Sống mũi thẳng tắp, cái miệng anh đào nhỏ
nhắn. Đôi mắt nàng, giống như những vì tinh tú trên bầu trời vậy, sáng long
lanh có thần. Cần cổ trắng muốt giống như thiên nga. Nàng mặc một chiếc váy
không tay trắng muốt, lộ ra hàng xương quai xanh tràn ngập mị lực. Đặc biệt là
cặp hung khí trước ngực nàng, hắn nuốt nước bọt đánh ực một cái khi nhìn đến
đây. Oa, thật lớn a, chí ít có đến H cup a. Vòng eo nhỏ nhắn đầy khêu gợi. Cặp
kiều đồn nhô cao, chỉ muốn vỗ vào vài cái cho đỡ thèm. Đôi chân dài miên man,
săn chắc, trắng muốt, chơi cả đời đều được.
“Cô nương, cô nương vừa gọi ta là gì?”
Sau một lúc, hắn ngập ngừng hỏi. Hắn vẫn chưa tin được trên thế gian lại có
người con gái đẹp như vậy. Người này gọi hắn chủ nhân, nói ra chắc chắn hắn sẽ
bị người toàn thế giới cho dìm chết trong nước bọt đi, dù cho hắn có là thiên
tài đã từng cứu giúp cả thế giới đi chăng nữa, quá khó tin rồi.
“Chủ nhân a. Tất nhiên rồi. Ngài đã hoàn thành hệ thống thí luyện, tất nhiên
là chủ nhân của ta rồi.”
Cô gái nhẹ nhàng nói.
“Cái gì? Hệ thống? Hệ thống gì? Ta làm thí luyện lúc nào? Sao ta không nhớ?
Hơn nữa ta đã chết rồi mà? Sao ta lại ở đây? Đây là đâu? Ngươi là ai?”
Đầu hắn loạn cả lên, lần đầu trong đời hắn mới thấy loạn như vậy.
“ Hì hì, ngài hỏi nhiều như vậy ta làm sao trả lời hết đâu. Ngài cứ bình tĩnh,
ta sẽ giải thích tất cả cho ngài a.”
Sau một hồi, nghe cô gái giải thích, hắn đã nắm bắt được mọi chuyện. Thì ra
nơi mà hắn gọi là Tiên giới thực ra là không gian của hệ thống, nơi diễn ra
thí luyện để hệ thống tuyển chọn ra chủ nhân. Hệ thống do một vài sinh linh
hùng mạnh trong vũ trụ tạo ra, nhưng làm nửa chừng thì náo ra mâu thuẫn, phải
dừng lại. Vốn hệ thống có hai tầng, một là võ giới, hai là tiên giới. Võ giới
chính là luyện võ, Tiên giới thì là tu tiên. Thế nhưng mà khi đang làm dở Tiên
giới thì một vài sinh linh lại đặt vào vài loại năng lực không thuộc tu tiên,
khiến hệ thống rối loạn. Các sinh linh khác nổi giận, cả đám náo một trận rồi
quyết định bỏ mặc, không làm nữa. Hệ thống bị bỏ lại, tự mình trôi nổi qua các
vũ trụ, tìm kiếm chủ nhân thích hợp. Hệ thống du hành qua các nơi trong các vũ
trụ, nếu gặp người nào có tư chất cao sẽ đưa ra thí luyện phù hợp, nếu người
đó vượt qua thí luyện sẽ trở thành chủ nhân của hệ thống, ngược lại, nếu không
qua được sẽ bị hệ thống xóa đi kí ức, trở lại như cũ. Trải qua không biết bao
nhiêu người thí luyện, vẫn chưa có ai vượt qua được, chỉ có mình Lý Thiên hoàn
thành. Còn cô gái gọi là Huyền Nữ, là Tổng quản lý của toàn bộ hệ thống.
“Hắc, ta quả nhiên là thiên tài trong thiên tài a. Trong biết bao vũ trụ chỉ
có mình ta làm được, ta quả thực quá cmn thiên tài a.”
Lý Thiên đơn giản là sảng khoái a. Huyền Nữ mỉm cười, nhẹ nói:
“Chủ nhân ngài đích thực là một siêu cấp thiên tài. Ngài trải qua 81 kiếp làm
người, mỗi một kiếp đều là một siêu cấp cao thủ, tu luyện đến trình độ đăng
phong tạo cực, không ai sánh bằng. Đồng thời còn là một cái siêu cấp người tốt
a. 81 kiếp sống, ngài đã trải qua 81 lần thiên địa kiếp nạn, Cửu tinh liên
châu, thế gian loạn lạc. Ngài dù cho tu luyện ma công hay phật công, thần
công, mỗi lần đều lấy thân mình ngăn chặn hạo kiếp, cứu vớt thế gian thương
sinh. Kiếp này ngài có được thiên tư vô song, là do sức mạnh 81 kiếp trước kết
hợp với sức mạnh do hạo kiếp tạo ra, đúc luyện ra đến nha. Cùng với đó là linh
hồn trải qua 81 kiếp nạn, ngài có thể tu luyện hoàn toàn không có bình cảnh,
trở ngại gì hết. Quả thực là một cái siêu cấp siêu cấp siêu cấp thiên tài nha.
Hiện nay ngài đã đột phá tiên cảnh, có vô tận tuổi thọ. Mong ngài cố gắng tiếp
tục tu luyện, ngày càng mạnh hơn nha.”
“Ách, kinh khủng như vậy a. Thôi, mặc kệ nó đi, dù sao đều là kiếp trước, qua
rồi thì qua luôn, dù sao thì ta bây giờ là Lý Thiên, không liên quan đến kiếp
trước. À, mà bây giờ ta phải làm gì a. Sao lại ở hệ thống không gian.”
“Hì hì, chủ nhân nha, ngài bây giờ đang đi xuyên qua một thế giới khác. Thế
giới cũ của ngài quá nghèo nàn,hệ thống quy tắc hạn chế, không thể cung cấp
cho ngài điều kiện để phát triển. Ở đó ngài chỉ cần vẩy tay cũng sẽ đem đến
tai họa diệt thế. Vì vậy hệ thống đưa ngài đến một thế giới khác có đủ không
gian cho ngài duỗi chân duỗi tay nha.”
“Vậy ta đang đi đến đâu?”
“Cái này ta cũng không biết. Hệ thống sẽ di chuyển quanh các vũ trụ, nếu gặp
được thế giới phù hợp sẽ đưa chủ nhân đến.”
“Ấy, thế trong khi ở đây ta có thể làm gì?”
“Trước tiên để ta giới thiệu với chủ nhân một chút về công năng hệ thống đi.
Ra đây đi các em( Ở chỗ này cũng không biết nói kiểu gì cho phù hợp nữa)”
Nói xong, Huyền Nữ nhẹ vung tay lên( Nghe giống tú bà quá). Từ trong không
gian hiện lên vài cánh cửa. Cửa mở ra, từ mỗi cánh cửa bay ra một hay một vài
thân ảnh. Khi chúng đến gần, Lý Thiên nhận ra đây là một đám tiểu loly, đủ các
sắc màu loli.
“Đây là…”
“Đây là các quản lí của các chức năng của hệ thống nha.”
Huyền Nữ tươi cười nói.
“Quản lí? Một đám tiểu nha đầu làm quản lý. Ách, ngươi không đùa ta a?”
“Uy uy uy, ngươi có ý gì? Coi thường bọn ta?”
Một cái mặc một bộ váy gothic màu đỏ, khuôn mặt bầu bĩnh, nhìn lên khoảng 10,
11 tuổi, tỏ ra hết sức bất bình nói.
“Nào nào, đừng tỏ ra như vậy chứ Lăng Nhi.”
Huyền Nữ dịu dàng nói, sau đó quay lại giới thiệu với Lý Thiên.
“Đây là Lăng Nhi, nàng quản lý Binh các. Nơi đó có chứa các loại thần binh,
binh khí từ rất nhiều thế giới. Ngài từ từ sẽ thấy. Ngài nên nhẫn nại với nàng
một chút, nàng rất dễ nổi nóng, nhưng bình thường vẫn rất ngoan. ”
Sau đó nàng chỉ vào cô bé bên cạnh Lăng Nhi, mặc một bộ váy đầm màu trắng, mặt
lộ ra vẻ ngốc manh.
“Đây là Đan Nhi, nàng chưởng quản Đan các.”
“Đây là Phù Nhi, nàng chưởng quản Tạp các.” Vừa nói, nàng chỉ vào cô bé bên
cạnh Đan Nhi, mặc một bộ váy hồng phấn, khuôn mặt phấn nộn.
“Lần đầu gặp mặt, chủ nhân.” Nàng cười nói.
“Đó là Ly Nhi, nàng nắm giữ Dị năng các.” Xa xa, một cô bé trông có vẻ đặc
biệt tinh nghịch, vẫy vẫy cánh tay chào Lý Thiên.
“Đây là Mộng Nhi” vừa nói, Huyền Nữ chợt búng ngón tay dưới mũi một cô bé mặc
pijama màu hồng phấn, tay ôm một chú gấu bông, đang gật gù mơ màng. Cô bé giật
mình ngẩng đầu lên, nhìn Lý Thiên bằng ánh mắt ngái ngủ, sau đó lại tiếp tục
chìm vào mơ màng. “Nàng ở Mộng giới, sau này ngài hẳn sẽ thường xuyên gặp
nàng”.
“Cô bé này là Không Nhi, nàng ở Giới môn.” Một cô bé mặc đồ thể thao màu tím
sậm, tóc ngắn màu nâu, ánh mắt sáng ngời. “Rất vui được gặp ngài, chủ nhân.”
“Đây là Linh Nhi, nàng ở Võ học các.” Một cô bé mặc trang phục cổ trang Trung
Quốc, nhìn thoáng qua đã thấy là một cái gây sự chủ. “Chủ nhân, nghe nói ngài
tu luyện hơn 200 môn võ đến cảnh giới cực cao phải không. Hôm nào đó chúng ta
đánh một trận đi.”
“Ách, chuyện này…” Lý Thiên nghẹn lời, đây là lời của một cô bé sao. Đang chưa
biết trả lời ra sao, Huyền Nữ đã đỡ lời hộ hắn bằng cách chỉ vào 3 cô bé giống
nhau như đúc,chỉ có thể phân biệt bởi màu áo đang mặc. “Đó là Thanh Nhi, Hồng
Nhi cùng Bạch Nhi, các nàng ở Hóa thân trì. Nơi đó có rất nhiều diệu dụng, sau
nay ngài sẽ biết.” Ba cô bé cùng một lúc, động tác như đã tập trước: “Chào
ngài, chủ nhân”
Sau màn giới thiệu cùng chào hỏi, mấy cái loli liền xúm lại quanh Lý Thiên,
hỏi hắn đủ thứ chuyện. Mấy cô bé luôn bị nhốt trong hệ thống, chưa bao giờ
nhìn đến thế giới bên ngoài, bị mấy câu chuyện của Lý Thiên đùa cho không biết
đâu vào đâu.
Dỗ dành mấy tiểu cô nương một lúc, Lý Thiên hỏi Huyền Nữ mấy vấn đề chưa rõ,
sau đó hắn bắt đầu hành trình tu luyện của mình. Hắn từ Huyền Nữ nơi đó biết
được, những loại võ học hắn luyện tập từ lúc trước chỉ có tác dụng đặt cơ sở
thì rất tốt, nhưng muốn dùng để chiến đấu với các dạng nguy cơ ở thế giới khác
thì còn thiếu rất nhiều. Vậy là hắn từ chỗ Linh Nhi lấy tới một vài loại võ
học khá mạnh, bắt đầu học tập lên.


Điện Ảnh Tiên Võ Ký - Chương #2